TruyenHHH.com

Tinh Trai 18 Toys Cac Loai Play Tenh Thu

Sau gần một năm ăn hại không ghi thêm chút gì, mình đã trở lại rồi đây <3

Chào tháng sinh nhật của mình nào :3

.
.
.

"... Chủ nhân... Ngài thích tóc em ạ?"- Cậu nhìn hắn cứ mãi mân mê mái tóc đã dài ra kha khá của cậu, trong lòng lâng lâng như đi trên mây...

Hắn mỉm cười, lấy lược ra tỉ mỉ chải tóc cho cậu: "Ừm, tôi nhớ lúc em mới về..."... thân hình thì ốm nhắt, tóc lại tấm tấm bạc...

Thấy hắn ngẩn ra, cậu cười khúc khích: "Lúc đó tóc em cứng ngắc à, nhờ Ngài cả đấy"

Hắn dịu dàng ôm lấy cậu, đặt nụ hôn lên mái tóc vẫn còn chút điểm bạc: "Dù em có ra sao đi nữa tôi sẽ luôn bên em"

Cậu được bao trọn trong vòng tay hắn, cảm nhận ấm áp hắn mang lại: "Em cũng vậy"

.

*khụ* thôi 😆

.

Nếu nói năm trước đứa bé đen bẩn lóc cóc đi vào nhà tập ăn tập viết thì đứa bé ấy giờ đã vịt hóa thiên nga trở thành cậu trai tuổi 19 xinh đẹp động lòng người...

Cậu thành thục ngồi lên người hắn, đôi chân thon dài quỳ tách ra hai bên, đồ lót tình thú thêu ren hững hờ che đi những vị trí tươi đẹp sau lớp vải... Đôi môi lần mò những chỗ đã thuộc nằm lòng để hắn đạt được khoái cảm lớn nhất, xong cũng không quên trêu chọc thổi hơi vào tai hắn: "Em *ứng"

.

Điền từ vào dấu *:
A. l
B. đ
C. n
D. c
(Em bé 19 tuổi nên đủ 19 bạn cmt mình để ảnh đặc tả set pass bên wordpress)
.

Chúc mừng các bạn chọn * 👏, đúng ý mình đấy 😌

.

Hắn quay qua cắn nhẹ lên vành tai cậu, ưng ý nhìn cậu đưa mặt khuôn mặt xinh đẹp quay sang, đôi mắt màu hổ phách như xoáy vào tâm hồn cậu, mũi nhẹ nhàng cọ vào mũi cậu: "Tôi cũng *ứng"

Cơn nhộn nhạo từ mũi lan tỏa đến tim, đuôi mắt cậu ánh nước: "Em lại muốn Ngài rồi, cho phép em bỏ đồ chơi ra nhé?"

Hắn cầm lấy cổ tay vốn có ý định vươn ra phía sau của cậu, nhướn mày

Cậu vẻ mặt như chịu sai nhìn hắn...

Hắn xoay cậu lại, để lưng cậu dựa vào ngực mình, bấm nút điều khiển chiếc rèm phía đối diện...

Chiếc rèm trùng màu tường từ từ kéo ra hai bên, để lộ một tấm gương siêu lớn đang phản chiếu rõ thân thể cậu từ trên xuống dưới...

(Ban đầu tính chơi lớn là màn chiếu cơ, mà độ rõ nét thì không bằng nên thuiii, còn tại sao mà cần rõ nét thì...)

Trong gương, cậu ngồi trong lòng hắn, gương mặt không giấu nổi ngạc nhiên...

Đầu vú đỏ thẫm lấp ló sau miếng ren mỏng, dương vật cậu hưng phấn đứng thẳng, đôi tinh hoàn nằm gọn được che chắn lộ liễu theo cấu trúc vải ren...

Để xem nào, lần cuối hai người làm trước gương cũng đã khá lâu rồi, cái gương gấp sau tủ quần áo vốn để ở phòng cậu hình như đã lâu không dùng tới nữa, cậu cũng chuyển qua phòng hắn, dạo gần đây hắn hay dẫn cậu ra ngoài, ngoài mặt thì nói "tìm kích thích mới", bây giờ thì hiểu rồi, thì ra là vậy...

Tim cậu đập loạn... Hình như chỉ vì câu nói vu vơ của cậu: "Nếu như gương to thêm một chút thì em có thể nhìn rõ Ngài rồi"

... Vậy là... trong lòng Ngài, người như em sẽ có một chỗ kha khá nhỉ, sẽ không sao nếu em tham lam hơn chút xíu phải không? Dùng thân thể em quấn lấy Ngài không rời?...

Cậu nhìn hắn trong gương, hắn mỉm cười, hôn lên gáy cậu: "Thích không?"

Cậu híp mắt hưởng thụ: "Thích lắm ạ, em cảm ơn Chủ Nhân"

Hắn nâng tay chạm vào bụng cậu, ngón trỏ thon dài lướt trên phần da thịt mềm mại co dãn, bàn tay về đêm nhiệt độ thấp hơn mức bình thường mang theo cảm giác lành lạnh mơn trớn lần mò xuống phía dưới, khi đi càng thấp lại càng cảm nhận được những chỗ chạm vào khẽ run lên, hắn thì thầm vào tai người đang dựa hẳn vào mình: "Sướng lắm à?"

(Trong rất nhiều khoảng khắc tui đã quên mất tiêu tình tiết anh lớn bị vấn đề này 🥲 Giờ kiểm tra lại ra một đống)

Cậu gật đầu: "... nhưng em vẫn muốn ủ ấm cho Ngài"- Hai bàn tay cậu lồng vào tay hắn, lại kẹp vào giữa hai đùi mình: "Một chút thôi, rồi Ngài muốn trừng phạt em sao cũng được"

Ngay trước cả khi được hắn mang về... những ngày tháng còn cuộn tròn co ro dưới bìa các- tông cũ... cậu đã có những giấc mơ rời rạc... Tim quặn thắt lại, đau không thở nổi, như bị móc hết cả lục phủ ngũ tạng... Năm giác quan như có như không cảm nhận được thống khổ tột cùng... Mắt thấy mình nắm chặt lấy đôi bàn tay lạnh lẽo... Mũi và miệng tràn ngập mùi máu tanh nồng, đôi tai ù ù... Tay cậu đã từng nắm lấy đôi tay lạnh lẽo như vậy... Cậu đã từng đau khổ đến chết lặng như vậy...

.
.
.

"Sao lại khóc rồi?"- Hắn rướn người lên liếm đi nước mắt cho cậu

Cậu cảm thấy đôi bàn tay vốn lạnh lẽo giờ đã được mình ủ ấm, hài lòng lại quyến luyến tách chân ra: "Ấm rồi, Ngài phạt em đi"

Đang muốn rút tay ra khỏi bàn tay hắn thì hắn lại giữ lấy: "Sao tôi có thể phạt bé con chu đáo như thế này cơ chứ?"

Đôi tay thon dài vốn đang áp vào đôi tay lớn hơn, bây giờ lại nằm lọt giữa đôi tay lớn, hắn lười biếng tựa cằm lên vai cậu: "Hửm? Thích tôi trừng phạt em à?"

Cậu ngỡ ngàng, còn chưa tiêu hóa xong sự việc mình tự ý làm trái lời hắn mà còn được khen lại bị quăng cho câu hỏi khó nhằn...

... Thích lắm, cảm giác Chủ Nhân chỉ chăm chú nhìn mỗi bản thân mình, động tác lại lưu loát mạnh mẽ điều khiển đồ chơi khiến cậu đảo điên sướng đến mất khống chế... khoái cảm được thõa mãn từ thân thể cho đến tâm hồn... nhưng đó là khi hắn trực tiếp dùng đồ chơi điều chỉnh tần suất bên trong cậu...

Nhưng mà...

.

Một vài meme đúng về tâm trạng tui hiện tại:

Khi tui nói *khụ* thôi:

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com