Tinh Te Nu Vuong Rach Nat O Tinh Te
Trong thời đại Tinh tế, hệ thống vận chuyển sử dụng tốc độ ánh sáng giúp việc gửi hàng nhanh chóng giữa các hành tinh. Chỉ cần các hành tinh được trang bị và liên kết với mạng lưới tốc độ ánh sáng, thì việc vận chuyển hàng hóa giữa các hành tinh có thể diễn ra nhanh chóng. Trong cửa hàng của Quý Dữu, trước khi đăng bán sản phẩm, cô thường liên hệ với robot vận chuyển Tinh tế để đóng gói và gửi hàng đến trạm trung chuyển của công ty vận chuyển tốc độ ánh sáng. Trạm trung chuyển này được kết nối với Tinh Võng, chỉ cần có người mua hàng, sản phẩm sẽ được gửi đi ngay lập tức. Quá trình này hoàn toàn tự động, không có sự can thiệp của con người, và không có nguy cơ mất mát hàng hóa.Bên này, sau khi A Đại và một số người hâm mộ mua dây chuyền làm từ hạt thảo quả, họ cũng không xem việc này là chuyện lớn, cho đến khi hệ thống vận chuyển tốc độ ánh sáng giao hàng đến tay họ, họ mới nhớ lại về chuyện này.Kiện hàng của A Đại được robot gia dụng nhận thay, khi nhận được, robot sẽ nhắc nhở anh có kiện hàng mới. Lúc đó, A Đại đang bận, chỉ nghĩ rằng đó chỉ là một mặt dây chuyền nhỏ, nên không chú ý nhiều.Do vậy, mãi đến tối, A Đại mới có thời gian mở gói hàng.Khi mở ra, trước mắt anh là một viên ngọc trong suốt. Rõ ràng viên ngọc này đã được chạm khắc tỉ mỉ, đánh bóng mịn màng và sáng bóng, khiến A Đại không khỏi ngạc nhiên bởi những hoa văn tinh tế trên bề mặt.Những cành lá xanh non và những bông hoa chớm nở, nếu không phải biết là giả, ai cũng có thể bị lầm tưởng rằng bên trong viên ngọc có một bông hoa thực sự đang nở rộ.Tay nghề này thực sự làm người ta kinh ngạc cảm thán không thôi.A Đại cầm viên ngọc ngắm nghía một lúc lâu mới chịu đặt xuống.Ngay sau đó ——Ánh mắt của anh đột nhiên dừng lại trên dây đeo của mặt dây chuyền. Dây này được làm từ sợi cây Thiết Lê. Rõ ràng đây không phải là loại cây Thiết Lê tốt nhất mà là phế liệu, mảnh vụn bị bỏ đi. Nhưng người làm ra nó rất thông minh, đã tận dụng các mảnh vụn này để đan kết lại với nhau. Nếu nhìn kỹ —Kiểu đan này là kiểu gì nhỉ?Có phải là kiểu nút vuông?Kiểu nút kim cương?Hay kiểu nút chim sơn ca?
...KhôngTất cả đều không đúng.Phần lớn thân dây sử dụng kiểu đan bện bốn sợi, ở giữa có một nút mạn đà la nối liền với viên ngọc, sau đó—Tuyệt diệu! Quả là một thiết kế tuyệt vời!Dây đeo tinh xảo kết hợp hoàn hảo với viên ngọc đẹp mắt, biến chiếc dây chuyền từ hạt thảo quả vốn tầm thường thành một món trang sức vừa thời thượng, trang nhã, vừa đẹp mắt!Thật là đẹp!Ban đầu, A Đại nghĩ rằng sẽ cất nó trong kho để làm một món đồ sưu tầm. Nhưng sau khi nhận được, vì mặt dây chuyền quá đẹp, anh không thể không đeo lên cổ để xem thử—Phải nói rằng, nó thật sự rất hợp.Ban đầu, anh nghĩ rằng một người đàn ông to lớn đeo một mặt dây chuyền như thế có thể trông hơi nữ tính, nhưng thực tế, nó lại rất hài hòa. Không chỉ hài hòa, mà A Đại còn cảm thấy mình trở nên có chiều sâu hơn.Ừm.Nếu vậy, cứ đeo thôi.A Đại thầm nghĩ.Vậy là, A Đại đeo dây chuyền và ngủ qua đêm. Sáng hôm sau thức dậy, anh cảm thấy tinh thần phấn chấn, không chỉ tinh thần tỉnh táo mà sự mệt mỏi trong cơ thể cũng tan biến hết. Là một người dẫn chương trình trực tuyến, thường làm việc cả ngày lẫn đêm, giờ giấc của A Đại rất thất thường. Trước đây, mỗi lần thức khuya, ngày hôm sau anh không chỉ cảm thấy mệt mỏi về tinh thần, mà cơ thể còn nặng nề như chì—phải ăn nhiều bữa thực phẩm tự nhiên mới phục hồi.Nhưng hôm nay, không hiểu vì sao, anh không hề thấy mệt mỏi chút nào.Ban đầu, A Đại không nghĩ ra lý do, còn tưởng là do nhân sâm Trường Bạch Sơn mà anh đã mua với giá rất cao trước đó phát huy tác dụng! Nhân sâm này là thực phẩm tự nhiên rất đắt đỏ, có tác dụng tăng cường sức khỏe.Nếu là do nhân sâm, thì không có gì kỳ lạ.Sau khi ăn sáng và nghỉ ngơi một chút, A Đại vào phòng huấn luyện để rèn luyện cơ thể.Khoảng hai giờ sau, A Đại bước ra khỏi phòng tập, người đầy mệt mỏi, rồi nằm xụi lơ trên ghế sofa, không muốn nhúc nhích, giống như một con cá chết.Một giây.Hai giây.Ba giây....Mười phút sau, A Đại cảm thấy cơ thể đã nhẹ nhàng hơn nhiều, anh đứng lên và duỗi thẳng gân cốt. Lúc này, anh bắt đầu cảm thấy có chút kỳ lạ, nếu với lượng huân luyện nặng như thường ngày, anh phải nghỉ ít nhất nửa giờ để phục hồi. Nhưng hiện tại?Mười phút?Không tin nổi, A Đại liếc nhìn đồng hồ treo tường kiểu cổ: đúng là mười phút.A Đại gãi đầu, cảm thấy rất khó hiểu.Sau đó, anh bắt đầu sắp xếp nội dung cho buổi phát sóng trực tiếp hôm nay. Đừng nghĩ anh chỉ tuỳ tiện đi đi dừng dừng trên Tinh Võng, trông có vẻ như mọi thứ đều là ngẫu nhiên, nhưng thực ra, mỗi bước đi đều đã được chuẩn bị và tính toán trước.Nếu không—Làm sao lại có nhiều thứ có thể mua được với giá hời như vậy?Tất nhiên—A Đại không hoàn toàn gian lận. Mỗi món đồ anh mua về sau mỗi buổi phát sóng trực tiếp thực sự là được mua, không có sự dàn xếp trước. Nhưng anh có vài trợ lý, họ sẽ đi trước để khảo sát, xem có gì đáng để mua không, rồi mới lên kế hoạch đến đó.Với sự phát triển của ngành công nghiệp phát sóng trực tiếp, nếu nội dung của bạn không có gì đặc biệt, thì không thể tạo ra sự thu hút. Vì vậy, A Đại cảm thấy việc làm này là cần thiết.Tuy nhiên, việc tình cờ vào cửa hàng của Quý Dữu và mua những chiếc dây chuyền từ hạt thảo quả thực sự là một sự ngẫu nhiên.A Đại xem xét báo cáo từ trợ lý của mình, đôi mày nhíu lại: những món đồ này chẳng có gì đặc biệt, cũng không có giá trị dư thừa, căn bản lf không có gì hấp dẫn để làm nội dung cho buổi phát sóng hôm nay.A Đại đặt tay lên đầu, xoa bóp da đầu.Một lần.Hai lần.Ba lần....Càng xoa, càng thấy thoải mái.Không chỉ đầu óc nhẹ nhàng, mà toàn bộ cơ thể cũng dần thư giãn.Thời gian trôi qua lặng lẽ...A Đại rút tay lại, vô tình nhìn thấy—Ơ?Sao mình vẫn còn đeo dây chuyền hạt thảo quả này vậy?A Đại chợt nhớ ra đêm qua anh ngủ muộn, vì vậy không nghĩ đến việc tháo dây chuyền trước khi đi ngủ. Sau khi tỉnh dậy, anh cũng quên mất. Anh nhớ ra hôm nay mình còn phải gặp một đại sư chế tạo hồn khí nổi tiếng, nên nhất định không thể đeo thứ này. Nó sẽ rất không trang trọng, và có thể để lại ấn tượng xấu với đại sư đó, điều này có thể ảnh hưởng đến việc anh muốn thỉnh cầu.Sau đó, A Đại tháo dây chuyền và đặt nó lên bàn.Sau khi gội rửa, thay quần áo, và trang điểm nhẹ, anh bắt đầu đi đến địa điểm gặp mặt.A Đại mặc một bộ vest lịch sự và đến Viện nghiên cứu Dodge ở hành tinh chủ với phong thái tao nhã. Bên trong sảnh của Viện nghiên cứu Dodge rất yên tĩnh, phía trước có quầy lễ tân. Anh tiến đến, mỉm cười nói với nhân viên lễ tân: "Xin chào, tôi có cuộc hẹn với đại sư Mickey Dodge, vào lúc 1:10 trưa.""Ngài là Trình Dục tiên sinh phải không? Thật xin lỗi, đại sư Dodge đã có việc đột xuất và không thể tham dự cuộc hẹn." Nhân viên lễ tân với thái độ và giọng điệu rất lịch sự, nhưng những lời cô nói khiến lòng A Đại lạnh toát.
...KhôngTất cả đều không đúng.Phần lớn thân dây sử dụng kiểu đan bện bốn sợi, ở giữa có một nút mạn đà la nối liền với viên ngọc, sau đó—Tuyệt diệu! Quả là một thiết kế tuyệt vời!Dây đeo tinh xảo kết hợp hoàn hảo với viên ngọc đẹp mắt, biến chiếc dây chuyền từ hạt thảo quả vốn tầm thường thành một món trang sức vừa thời thượng, trang nhã, vừa đẹp mắt!Thật là đẹp!Ban đầu, A Đại nghĩ rằng sẽ cất nó trong kho để làm một món đồ sưu tầm. Nhưng sau khi nhận được, vì mặt dây chuyền quá đẹp, anh không thể không đeo lên cổ để xem thử—Phải nói rằng, nó thật sự rất hợp.Ban đầu, anh nghĩ rằng một người đàn ông to lớn đeo một mặt dây chuyền như thế có thể trông hơi nữ tính, nhưng thực tế, nó lại rất hài hòa. Không chỉ hài hòa, mà A Đại còn cảm thấy mình trở nên có chiều sâu hơn.Ừm.Nếu vậy, cứ đeo thôi.A Đại thầm nghĩ.Vậy là, A Đại đeo dây chuyền và ngủ qua đêm. Sáng hôm sau thức dậy, anh cảm thấy tinh thần phấn chấn, không chỉ tinh thần tỉnh táo mà sự mệt mỏi trong cơ thể cũng tan biến hết. Là một người dẫn chương trình trực tuyến, thường làm việc cả ngày lẫn đêm, giờ giấc của A Đại rất thất thường. Trước đây, mỗi lần thức khuya, ngày hôm sau anh không chỉ cảm thấy mệt mỏi về tinh thần, mà cơ thể còn nặng nề như chì—phải ăn nhiều bữa thực phẩm tự nhiên mới phục hồi.Nhưng hôm nay, không hiểu vì sao, anh không hề thấy mệt mỏi chút nào.Ban đầu, A Đại không nghĩ ra lý do, còn tưởng là do nhân sâm Trường Bạch Sơn mà anh đã mua với giá rất cao trước đó phát huy tác dụng! Nhân sâm này là thực phẩm tự nhiên rất đắt đỏ, có tác dụng tăng cường sức khỏe.Nếu là do nhân sâm, thì không có gì kỳ lạ.Sau khi ăn sáng và nghỉ ngơi một chút, A Đại vào phòng huấn luyện để rèn luyện cơ thể.Khoảng hai giờ sau, A Đại bước ra khỏi phòng tập, người đầy mệt mỏi, rồi nằm xụi lơ trên ghế sofa, không muốn nhúc nhích, giống như một con cá chết.Một giây.Hai giây.Ba giây....Mười phút sau, A Đại cảm thấy cơ thể đã nhẹ nhàng hơn nhiều, anh đứng lên và duỗi thẳng gân cốt. Lúc này, anh bắt đầu cảm thấy có chút kỳ lạ, nếu với lượng huân luyện nặng như thường ngày, anh phải nghỉ ít nhất nửa giờ để phục hồi. Nhưng hiện tại?Mười phút?Không tin nổi, A Đại liếc nhìn đồng hồ treo tường kiểu cổ: đúng là mười phút.A Đại gãi đầu, cảm thấy rất khó hiểu.Sau đó, anh bắt đầu sắp xếp nội dung cho buổi phát sóng trực tiếp hôm nay. Đừng nghĩ anh chỉ tuỳ tiện đi đi dừng dừng trên Tinh Võng, trông có vẻ như mọi thứ đều là ngẫu nhiên, nhưng thực ra, mỗi bước đi đều đã được chuẩn bị và tính toán trước.Nếu không—Làm sao lại có nhiều thứ có thể mua được với giá hời như vậy?Tất nhiên—A Đại không hoàn toàn gian lận. Mỗi món đồ anh mua về sau mỗi buổi phát sóng trực tiếp thực sự là được mua, không có sự dàn xếp trước. Nhưng anh có vài trợ lý, họ sẽ đi trước để khảo sát, xem có gì đáng để mua không, rồi mới lên kế hoạch đến đó.Với sự phát triển của ngành công nghiệp phát sóng trực tiếp, nếu nội dung của bạn không có gì đặc biệt, thì không thể tạo ra sự thu hút. Vì vậy, A Đại cảm thấy việc làm này là cần thiết.Tuy nhiên, việc tình cờ vào cửa hàng của Quý Dữu và mua những chiếc dây chuyền từ hạt thảo quả thực sự là một sự ngẫu nhiên.A Đại xem xét báo cáo từ trợ lý của mình, đôi mày nhíu lại: những món đồ này chẳng có gì đặc biệt, cũng không có giá trị dư thừa, căn bản lf không có gì hấp dẫn để làm nội dung cho buổi phát sóng hôm nay.A Đại đặt tay lên đầu, xoa bóp da đầu.Một lần.Hai lần.Ba lần....Càng xoa, càng thấy thoải mái.Không chỉ đầu óc nhẹ nhàng, mà toàn bộ cơ thể cũng dần thư giãn.Thời gian trôi qua lặng lẽ...A Đại rút tay lại, vô tình nhìn thấy—Ơ?Sao mình vẫn còn đeo dây chuyền hạt thảo quả này vậy?A Đại chợt nhớ ra đêm qua anh ngủ muộn, vì vậy không nghĩ đến việc tháo dây chuyền trước khi đi ngủ. Sau khi tỉnh dậy, anh cũng quên mất. Anh nhớ ra hôm nay mình còn phải gặp một đại sư chế tạo hồn khí nổi tiếng, nên nhất định không thể đeo thứ này. Nó sẽ rất không trang trọng, và có thể để lại ấn tượng xấu với đại sư đó, điều này có thể ảnh hưởng đến việc anh muốn thỉnh cầu.Sau đó, A Đại tháo dây chuyền và đặt nó lên bàn.Sau khi gội rửa, thay quần áo, và trang điểm nhẹ, anh bắt đầu đi đến địa điểm gặp mặt.A Đại mặc một bộ vest lịch sự và đến Viện nghiên cứu Dodge ở hành tinh chủ với phong thái tao nhã. Bên trong sảnh của Viện nghiên cứu Dodge rất yên tĩnh, phía trước có quầy lễ tân. Anh tiến đến, mỉm cười nói với nhân viên lễ tân: "Xin chào, tôi có cuộc hẹn với đại sư Mickey Dodge, vào lúc 1:10 trưa.""Ngài là Trình Dục tiên sinh phải không? Thật xin lỗi, đại sư Dodge đã có việc đột xuất và không thể tham dự cuộc hẹn." Nhân viên lễ tân với thái độ và giọng điệu rất lịch sự, nhưng những lời cô nói khiến lòng A Đại lạnh toát.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com