TruyenHHH.com

Tinh Ham Cau Luong

Cẩu lương không tự nhiên mà mất đi, nó chỉ chuyển từ dạng này sang dạng khác.

Quách Thừa cực kỳ sâu sắc đồng ý câu nói này. Thân là một cái cẩu độc thân, hắn thập phần từ chối cẩu lương. Hơn nữa còn là cẩu lương từ những người anh em của hắn. Trịnh Phồn Tinh và Tất Bồi Hâm.

Mùa hè năm nay, Trần Tình Lệnh đại bạo.

Vui mừng sao ?
Vui nha, cực kỳ vui. Chỉ là, việc này đồng nghĩa hắn sẽ ăn cẩu lương nhiều hơn.

Quách Thừa cứ tưởng, sau khi đóng máy, hắn có thể từ chối đống cẩu lương này rồi. Thế nhưng sau khi phim chiếu, phỏng vấn bắt đầu nhiều lên. Tỷ lệ gặp hai cái anh em cũng nhiều hơn. Ăn cẩu lương cũng nhiều hơn nữa.

Ví dụ như vầy :

Ví dụ như :

PV : Nếu trở thành con gái , cậu sẽ làm gì đầu tiên ?
Bồi Hâm còn chưa kịp trả lời thì cậu Trịnh nào đó đã xen vô
TPT : Nếu trở thành con gái anh có thể gọi điện cho em , cùng em yêu đương .
Quách - bóng - đèn - Thừa : 🌚🌚🌚

Hoặc như buổi fan meeting

/Chơi đẩy tay/
*Phồn Tinh and Bồi Hâm hợp lực đẩy Quách (đáng thương) Thừa.*
*Phồn (chạm tay, rồi nhận thua) Tinh *

Quách (vật hy sinh) Thừa: Tôi khổ quá mà.

Và cũng như vậy. Hôm nay, cẩu lương đã được nâng cấp.

Quách Thừa nhìn áo khoác của Phồn Tinh mặc trên người. Sao lại trông quen mắt thế nhỉ.

"Phồn Tinh, cái áo em mặc sao cứ trông quen quen thế nhỉ. Anh mày nhìn thấy ở đâu rồi nhỉ"

Ở đâu nhỉ?  Àiiiii, hắn không nhớ nữa. Bỗng nhiên nhìn thấy Tất Bồi Hâm bên cạnh. Tỉnh ngộ.

" Tụi bây thế nhưng lại mua áo cặp. Có cần lộ liễu thế không hả. " Quách Thừa thét lên.

"Anh nói nhỏ thôi "
Thiếu điều muốn bịt miệng của ca ca này lại. Trịnh Phồn Tinh nhỏ giọng lo lắng nhìn xung quanh.

"Lần trước thấy trên mạng nên đặt mua ấy mà. "
Không sợ thiên hạ đại loạn Tất Bồi Hâm thản nhiên thừa nhận. Dù sao họ là mua hai mẫu na ná nhau. Bị bắt thì kêu vô tình trùng hợp là được.

"Khoan đã, hai tụi bây cùng nhau thấy. Cùng một lúc. "

Nhận ra điều gì đó , Quách Thừa chỉ mong điều mình nghi ngờ không phải là thật. Nhưng khi nhìn được cái gật đầu của hai đứa không phổi trước mặt , hắn cảm thấy cuộc sống này đúng là không còn gì luyến tiếc.

" Đừng nói với anh, là hai tụi bây ở chung một chỗ rồi nha "

Nhìn nụ cười sáng lạn của Phồn Tinh và cái đỏ mặt của Bồi Hâm , không cần thiết phải trả lời nữa ! Quách Thừa , hắn từ chối nhận đống cẩu lương này !
....

Quách bảo bảo có khổ trong lòng nhưng không thể nói.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com