TruyenHHH.com

TÌNH ĐỊCH THÀNH TÌNH YÊU ! [0309]

chap 72

myayeuHT

-------
Chiều

Cả hai đang ngồi ngoài bàn ngoài sân uống cafe

Toàn: anh Định đua xe thật hả

( Toàn sẽ gọi anh hoặc mày tùy í thích nhe mấy bà )

Hải: Ừm...

Anh nhìn cậu lo lắng nên an ủi

Hải: Không Sao đâu đừng lo

Toàn: vâng " rủ mặt "

Các ngón tay cậu cứ bấu chặt vào nhau

Khi cậu lo lắng thì sẽ luôn như thế

Hải: Yên tâm đi " cầm tay cậu chấn an"

Lại có kí ức anh an ủi cậu khi cậu lo lắng lúc thi lướt ngang

Anh Đứng lên định vào trong

Thì đầu lại đau

Mém đứng Không vững

Cậu đỡ anh ngồi xuống

Toàn: mày lại đau đầu nửa rồi

Toàn: hay Mày Hủy đi để hôm khác hả đua tao thấy hôm nay mày đau đầu rất nhiều rồi " lo"

Hải: không được..tôi muốn đua!

Toàn: nhưng..

Hải: không nhưng gì hết...tôi quyết định rồi..cậu đừng xen vào quyết định này ..." Anh bỏ vào trong chuẩn bị "

Cậu lo lắng theo sau

----

Cả hai Đến trường đua

* Tại trường Đua *

Mọi người có mặt Đều đầy đủ

Anh Thay đồ

Anh đua Với Văn Lâm

Anh chuẩn bị đua

Cậu vẫn rất lo lắng

Đứng Ngoài sân vẫn cố thuyết phục anh

Toàn: Hải... Đừng đua được không " lo"

Hải: cậu đi vào trong ngồi với bạn cậu đi.." la"

Toàn: Hải...!

Hải: Mặc kệ cậu ta ,bọn mình đua  " nói với Văn Lâm '

Rồi anh lên xe và đua

Chạy với tốc độ rất nhanh

Cậu thì Bên ngoài lo lắng

Hai tay bấu chặt vào nhau

Đứng ngồi không yên

Mặt xanh

Môi tái

Trọng : Này Ổn không

Thanh: Chắc nó không ổn đâu ...nhìn đi tay lạnh ngắt ..mặt tái... người thì nóng

Toàn : tao Kh..ông...Sa..o " yếu ớt"

Nói xong cậu choáng đứng không vững

Phượng:đưa nó vào trong đi thì hơn

Rồi mọi người đưa cậu vào trong  Gara nghỉ ngơi

Trọng: hay về đi

Toàn : Tao Ô kê " từ chối"

Trọng: thế tao ở đây với mày

Toàn : Không cần! Mày ra ngoài Xem Bồ mày đua đi ! Tao muốn ngủ chút

Trọng: Ờ .ờ

Trọng: Chắc chắn là ô kê nha

Toàn: Ờ ô kê

Rồi trọng ra ngoài

--------
Lúc anh đua xong

Hải: Lâm Không thường nha

Lâm: Hải Cũng kinh lắm chớ đùa

Rồi cả hai câu cổ đi trong chỗ mn ngồi

Anh nhìn quanh hong thấy cậu nên hỏi

Hải: Cậu ta đâu? " Nói trống không"

:....

Không nhận được Hồi đáp từ Trọng Và Thanh anh khó chịu hỏi tiếp

Hải : Cậu Ta đâu " nhìu mài"

Vẫn không nhận được câu trả lời

Anh cáu

Hải: HAI NGƯỜI CÂM À !

Phượng: bình Tỉnh đi bạn

Dũng: đâu có gì phải Căng

Hải: Thế Cậu Ta Đâu

Vẫn không được câu trả lời

Hải: " nắm cổ áo VThanh"

Phượng: Buông ra " quát anh "

Anh buông ra

Đức Huy: đừng nhây nữa trả lời ổng đi , ổng cáu lên bắn lủng não hay bây giờ

Thanh: Anh Ta Hỏi Ai Á

Trọng: ờ..Hỏi ai á

Hải: Hai Cậu Đấy

Thanh:ở đây nhiều cậu lắm nhé anh Già

Hải: Văn Thanh, Đình trọng" ngiếng răng "

Trọng: À ra là hỏi tao và mày

Thanh : tưởng hỏi ma chớ " cà rởn"

Trọng: Mà cậu ta Là Ai thế mày " hỏi thanh, chọc gan anh"

Thanh: Hong biết nữa mày " chọc gan"

Anh muốn tẩn hai Thánh nhây này lắm rồi nhưng cố chịu đựng lần cuối

Hải: VĂN TOÀN CẬU TA ĐÂU

Trọng: Văn Toàn hả? Mày trả lời đi Thanh

Thanh: Ơ mày trả lời đi ai rảnh tao bận nuốt nước bọt rồi !

Trọng : Tao Bận ngậm miệng rồi!

ANH HẾT CHỊU ĐỰNG ĐƯỢC LIỀN RÚT súng Ra chỉa lên Chời rồi Bóp Cò

" ĐÙNG ĐÙNG "

THANH TRỌNG QUÉO CÀNG mà Trả Lời

Thanh+ Trọng:  trong phòng ở Gara

Nói xong anh cất súng và đi vào phòng ở gara

( Lưu ý anh luôn giữ súng bên người)

Dũng: Ghẹo nó chi rồi sợ dị hửm " cưng chìu véo má"

Trọng : ai nghĩ ổng sẽ chơi súng doạ âu

Thanh: kệ đi chọc tức được chả là hả dạ dùm Tòn rồi

Phượng : Ờ hay lắm bửa nào nó Gim viên đạn vô cuống họng hai mày

Thanh: có Phúng bảo kê , thăn Không sợ

Phượng: nhưng tao sợ...

Thanh: 😐

* Chỗ cậu *

Anh đi vào

Tính lớn tiếng nhưng khi thấy cậu đang cuộn tròn trên Ghế sofa

(Kiểu vậy nè mí bà)

Tim anh lỡ chậm 1 nhịp

Anh đi từ lại

ngồi dưới sàn kế sofa

Anh đưa tay vén những cọng tóc mái đang phủ xuống che mất nửa khuôn mặt cậu

Vén lên lộ rõ gương mặt Xinh trai của cậu

Anh bỗng không kìm được lòng mà mỉm cười bất chợt rồi thầm nghĩ

Hải : giờ Thì hiểu vì sao Tôi lại chọn Yêu cậu rồi bé con " suy nghĩ"

Rồi anh ngẫm lại

Hải: mình nghĩ gì thế này

Anh sờ má cậu và giật Mình

Hải: sao Nóng Thế này Chứ " hoảng "

Toàn: Đừng đua mà Ngọc Hải..Nguy hiểm...em sợ " nói mớ "

Nhìn cậu khi sốt khi mơ mà còn lo lắng cho Mình anh bỗng cảm nhận được gì đó từ con tim mình..có khi là tình yêu chăng

Anh không nghĩ nữa mà nhẹ nhàng bế Cậu Lên

Cậu cảm nhận và nghe được mùi cơ thể của anh dù mắt nhắm tịt nhưng biết đó là anh

Muốn chắc hơn cậu đã hỏi

Toàn: Ngọc Hải saoo

Hải: Phải! tôi đây

Khi chắc chắn là anh rồi cậu đưa tay vòng cổ anh rồi úp mặt vào người anh

Anh dễ dàng bế cậu ra xe

Bế cậu về nhà của cả hai
Vì Gara với căn nhà đấy nó cùng 1 chỗ ( trước tôi có tả rồi)

Anh để cậu nằm lên giường

Rồi đi lấy nước ấm lau người cho cậu

Dán hạ sốt cho cậu

Toàn: Hải... mình đi khám bác sĩ đi...nhe.." nói mớ"

Toàn : Đừng bỏ em " nắm tay anh chặt"

Anh đành lên giường nằm cùng cậu

Cậu ngửi được hơi anh mà vội chui vào lòng anh ngoan ngoãn mà ngủ ngon

Anh ôm lại cậu

Rồi cả hai ngủ Ngon

________
Hết chap

Vote cho tui ♥️

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com