Tinh Dau Tuoi 17
Năm ấy tôi học lớp 11 còn cô ấy học lớp 10, phòng học đấy tôi học buổi sáng thì lớp em ấy học buổi chiều. Buổi trưa ấy khi tan học, tôi phát hiện mình đã để quên đồ ở trong ngăn bàn nên tôi đã chạy vào lớp để lấy. Khi chạy vào lớp đã thấy 1 cô gái với bộ áo dài trắng xóa cùng mái tóc đen xõa dài đang ngồi ở cuối lớp đấy cũng là chỗ ngồi của tôi, trên tay cô ấy đang cầm món đồ tôi để quên, tôi nhẹ nhàng bước đến lại gần và hỏi: " Em có thể cho chị lấy món đồ này lại đc không? Chị để quên ở đây nên giờ chị vào lấy" em ấy từ từ ngước mặt lên nhìn tôi, khuôn mặt xinh xắn đáng yêu đến mức khiến tim tôi như chậm lại vài nhịp. Em ấy với giọng nói ngọt ngào đáp lại: "Dạ vâng của chị đây ạ, lần sau chị cẩn thận hơn nhé!"- Rồi em khẽ mỉm cười.
-" À em cho chị xin tên đc không?"
- "Dạ em tên Mỹ Hoàn ạ"- Mỹ Hoàn một cái tên nghe rất hay với ý nghĩa là vẻ đẹp hoàn mĩ, cái tên thật đúng với ngoại hình bên ngoài của em ấy " Đẹp không chút tì vết".
- " Còn chị tên gì? "
- "Chị tên Hoài An, em không phiền thì cho chị xin Facebook để 2 đứa nói chuyện, tâm sự qua lại được không? "
- "Hong bé ơi! À nhầm,Dạ được ạ"
Ôi trời ạ, đây chắc hẳn là một cô bé dễ thương, vui tính rồi!
Rồi 2 chúng tôi cứ nhắn tin trò truyện với nhau những lúc rảnh rỗi, đôi khi thì hẹn đi chơi, dạo phố hay uống trà sữa mỗi dịp cuối tuần.
-" À em cho chị xin tên đc không?"
- "Dạ em tên Mỹ Hoàn ạ"- Mỹ Hoàn một cái tên nghe rất hay với ý nghĩa là vẻ đẹp hoàn mĩ, cái tên thật đúng với ngoại hình bên ngoài của em ấy " Đẹp không chút tì vết".
- " Còn chị tên gì? "
- "Chị tên Hoài An, em không phiền thì cho chị xin Facebook để 2 đứa nói chuyện, tâm sự qua lại được không? "
- "Hong bé ơi! À nhầm,Dạ được ạ"
Ôi trời ạ, đây chắc hẳn là một cô bé dễ thương, vui tính rồi!
Rồi 2 chúng tôi cứ nhắn tin trò truyện với nhau những lúc rảnh rỗi, đôi khi thì hẹn đi chơi, dạo phố hay uống trà sữa mỗi dịp cuối tuần.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com