Tin Do Toi Don
"Vinh quang" với mức đầu tư khủng khiếp nhất từ trước đây cho đến hiện tại ở giới giải trí trong nước, thành công trở thành đề tài bàn tán không hồi kết tại các trang báo lớn nhỏ.Dưới danh nghĩa là dự án xuất phát từ tập đoàn truyền thông, trên mặt giấy là dự án có đạo diễn Nam chỉ đạo cũng như là tên Jeong Jihoon giữ vai trò là nhà sản xuất, không một ai cảm thấy lo sợ khi xả tiền đầu tư vào đây vì họ tin chắc nó sẽ là một cú nổ lớn trong tương lai.Một dự án lớn được đông đảo mọi người mong đợi, điều này đồng nghĩa với áp lực làm phim cũng tăng lên ở mức độ tối đa. Dù chỉ là diễn viên nhỏ bé cũng cảm thấy sức ép này quá kinh khủng huống chi là Lee Sanghyeok đang là người đứng đầu ngọn gió.Lee Sanghyeok vừa lo vừa sợ, lo mình làm không tốt, sợ mình làm hỏng công sức của Jeong Jihoon nhưng điều đó không có nghĩa là anh tự ti về khả năng của mình. Ngược lại chính vì cái lo cái sợ đó, nó trở thành động lực để anh cố gắng nhiều hơn và hoàn thành hết sức có thể của mình.Mọi người mong chờ mình, ba mẹ gia đình hai bên ủng hộ mình và quan trọng hơn là Jeong Jihoon luôn tin tưởng và cổ vũ mình mọi nơi mọi lúc thì chẳng có lí do nào để anh chùn bước cả.Cuộc sống của Lee Sanghyeok và nhân vật trong "Vinh quang" rất giống nhau, bởi vì đó là do Jeong Jihoon dùng hình tượng của anh mà dựng nên, thứ nhất là tạo ra một nhân vật mới để làm nổi bật trong nghề diễn của anh, đồng thời cũng cho mọi người thấy được Lee Sanghyeok là người mạnh mẽ và quyết tâm như thế nào trong sự nghiệp của mình.Vinh quang rồi sa sút nhưng chưa từng gục ngã và từ bỏ, đó là Faker, cũng chính là Lee Sanghyeok."Vinh quang" sử dụng nghệ danh thật của hai người là Faker và Chovy, điều này lợi sẽ dễ nhập vai hơn nhưng hại là sự đau đớn của nhân vật ở những khoảnh khắc thất bại đôi khi sẽ làm cho diễn viên không thể thoát vai được. Nhưng cả Jeong Jihoon và Lee Sanghyeok đều muốn thử điều đó, cả hai đều muốn thử thách bản thân nhiều hơn.Ở "Vinh quang" cũng có thể thấy rõ được cuộc sống làm tuyển thủ chuyên nghiệp khắc nghiệt đến cỡ nào, vì tuổi nghề của các tuyển thủ khá ngắn nên họ luôn phải quyết tâm và cố gắng hết sức của mình. Họ phải chiến đấu, rồi phải luyện tập, mỗi ngày đều đối diện với những yêu cầu quá cao từ người hâm mộ và giới truyền thông, đối diện với những lời khen ngợi đầy áp đặt hay những lời chửi mắng chì chiết gây bao đau đớn tổn thương và tất cả những thứ đó đôi khi làm họ không còn động lực nào để tiếp tục thêm nữa. Thậm chí đối với một số người, yêu cầu tối thiểu của họ là phải chiến thắng, đến khi thắng rồi thì cũng hỏi vì sao không thể thắng đẹp hơn.Nhiều hôm, khi Lee Sanghyeok diễn xong một cảnh, anh đã không ngừng được cơn khóc nấc của mình về nhân vật ấy, áp lực và mệt mỏi dường như cuốn bản thân anh đi thật xa so với thế giới này. Khi đó Jeong Jihoon sẽ ôm lấy anh, xoa dịu anh với tất cả sự dịu dàng của mình để anh biết được dù cuộc sống ra sao, anh vẫn còn có một Jeong Jihoon vẫn luôn bên anh, nhẹ nhàng như thế mà vỗ về anh.Jeong Jihoon cũng không kém mấy, nhiều lúc kết thúc một cảnh diễn, cậu không nhịn được cơn nôn khan của mình. Kỳ vọng của mọi người là động lực để cậu tốt hơn nhưng đôi khi sự kỳ vọng đó lại là con dao giết chết chính bản thân cậu, cảm giác ngộp thở tựa như ai bóp nghẹt, đau nghẹn vô cùng. Lúc ấy, Lee Sanghyeok sẽ đi đến chở che và an ủi cậu, cho cậu nghe nhiều lời yêu thương hơn để cậu biết rằng bên cạnh cậu vẫn còn một tình yêu rất lớn đồng hành cùng mình.Khoảng thời gian đầu của "Vinh quang" là một màu sắc u ám và ảm đạm vô cùng vì khi đó thứ quan trọng nhất trong cuộc sống của tuyển thủ chỉ tồn tại có bốn từ là "Chiến thắng" và "Thất bại".Nhưng sau đó, trải qua thăng trầm cuộc sống, họ dần trưởng thành hơn, hiểu và chấp nhận được con đường mình đi sẽ không thể nào trọn vẹn mỹ mãn với hai từ "Chiến thắng". Thể thao chính là như vậy, phải có thắng và có thua. "Vinh quang" được đánh cao ở kịch bản là vì qua giông tố như thế, tuyển thủ chuyên nghiệp vẫn tìm được hạnh phúc của mình và cuộc sống đã đền đáp cho họ bằng những khoảnh khắc tươi đẹp như thế nào. Sau tất cả, họ đã học được gì, biết được gì và quan trọng hơn là họ tìm được đâu là thứ có thể chữa lành cho họ sau bao nhiêu năm tháng đầy áp lực và mệt mỏi đó.Faker và Chovy ở "Vinh quang" từng là đối thủ không đội trời chung của nhau nhưng chính họ lại là sự chữa lành duy nhất cho nhau.Faker và Chovy ở giới giải trí này, có khó khăn thăng trầm, có chời đợi trông ngóng nhưng cuối cùng vẫn là sự giúp đỡ mến thương cận kề bên nhau.Cũng như thế, Lee Sanghyeok và Jeong Jihoon trong cuộc sống này, là một tình yêu to lớn không thể thay đổi được qua bao năm tháng bộn bề mệt nhọc.Khoảng thời gian đầu này, dường như mỗi ngày các diễn viên trong đoàn đều phải khóc, tâm lý nặng nề vô cùng.Đạo diễn Nam làm nhiều phim nhưng chưa từng nghĩ tới nội dung đơn giản là cuộc sống của các tuyển thủ chuyên nghiệp lại có nhiều khía cạnh như vậy, nhất là dưới tay của một người không chuyên gì về thể thao điện tử như Jeong Jihoon.Khi được hỏi, Jeong Jihoon cười nói: "Cháu không biết nữa, đột nhiên hôm đó cháu nằm mơ thấy mình là tuyển thủ chuyên nghiệp, anh Sanghyeok cũng vậy, tụi cháu luôn đối đầu với nhau... có lẽ ở vũ trụ nào đó, chúng cháu thật sự là tuyển thủ chuyên nghiệp đó chú."Vũ trụ đó vẫn còn tiếp diễn, cậu không biết được tương lai của vũ trụ đó sẽ như thế nào nhưng ít nhất ở vũ trụ hiện tại, cậu chắc chắn rằng dù cho đó là Faker hay Chovy, là Lee Sanghyeok hay Jeong Jihoon, thì nhất định sẽ sống hạnh phúc với nhau, với tất cả những gì mà mình đạt được.14:53 22/07/2024.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com