TruyenHHH.com

Tieu Thu Yeu Kieu

     Lục Kim Ngưu châm điếu thuốc lá. Chấm lửa đỏ trong đêm tối như thắp sáng cả gian phòng. Gã cùng người ở bên kia điện thoại nói qua lại mấy lời. Đại khái là về việc xử lý người của Tô gia. Dạo trước bọn chúng nắm thóp gã, muôn lật đổ gã. Nay gã không còn gì phải sợ, vậy nên liền tính toán nợ.

     Bọn chúng ép gã phải đưa Tô Thiên Bình đến buổi dạ tiệc. Sau đó với Lưu Sư Tử lập hôn ước ngay. Cũng may khi ấy em tức giận nên đã bỏ về. Đến cùng xem như là ngoài ý muốn thoát được.

     Bên giường khẽ động đậy, gã đành tắt máy. Em lò mò ngóc đầu lên, chống cằm nhìn gã một cách rũ rượi. Trong đôi mắt mơ màng ấy mang phần trêu chọc, muốn khiến gã tức đến chết.

     "Kỹ thuật không tốt lắm."

     Gã nghe mấy lời này từ miệng em, mặt tự động tối sầm. Sau đó lại nhanh chóng bình ổn. Tâm trí luôn tự nhắc bản thân không được sa vào bẫy này.

     Lục Kim Ngưu đưa tay tới, nâng niu lọn tóc của em, cất tiếng: "Tiêu thư đạt được mong muốn, đã hài lòng rồi?"

     Em hất tay gã, chồm đến chỉ thẳng vào tim gã: "Có được thân xác nhưng không có được chỗ này... vô dụng!"

     Gã tóm lấy cổ tay em, hôn nhẹ vào lòng bàn tay em. Nụ cười xảo quyệt từ đó hiện hữu trên gương mặt của gã.

     "Để tôi moi tim cho em nhé?"

     Đồng tử Tô Thiên Bình bỗng chốc nở rộ, lại thu hồi nhanh chóng. Mấy lời rùng rợn như vậy, gã cũng thốt ra được. Ngày trước em còn nghĩ cả hai sẽ có cuộc tình thanh thuần, hiện tại liền mang ý nghĩa này. Quả thật quá khác biệt so với tưởng tượng rồi đi.

     Vậy nhưng đến mức này cũng do em khơi mào trước, do em đâm chết tên kia chọc trúng gã, do em một lúc nóng giận mà mượn rượu làm càn.

     Gã từ đầu đến cuối chưa từng làm sai bất kỳ điều gì. Chỉ là em không tài nào nhìn thấu tâm tư của gã, lại càng không cách nào biết được liệu gã yêu em hay không. Xưa nay gã luôn muốn biến em thành Tô tiểu thư yếu ớt, dịu dàng, thanh tao. Chỉ cần em nghịch ý, em liền sẽ bị nhốt lại trong phòng tối.

     Ông nội mất. Người gặp cuối cùng là gã. Trước lúc đó, ông nội nói muốn em có một cuộc sống bình thường. Ít nhất không phải mang tiếng có xuất thân từ giới hắc đạo. Gã vì mấy lời này của ông nội em mà ám ảnh suốt thời gian dài. Gã nhào nặn em thành tiểu thư danh giá với dáng vẻ lương thiện. Gã không ngừng tẩy trắng, khiến em danh giá bằng cách sử dụng bạo lực.

     Kẻ nào không công nhận, chết.

240123

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com