Tiểu Thư Đanh Đá Và Chàng Trai Lạnh Lùng
Chap 10(END)
Cuối cung thì cũng đã tới đám cưới của Hạ Ân và Mãn Thiên
Giờ đây chắc chắn sẽ không Có gì ngăn cản được tình cảm của hai người đến với nhau.
Đám cưới của Mãn Thiên và Hạ Ân được tổ chức ngoài trời,đến giờ làm lễ 'Tèn,ten,ten,ten...'tiếng nhạc vang lên cũng là lúc Hạ Ân khoác tay cha mình đi vào.Lúc Hạ Ân vừa bước ra,Mãn Thiên say đắm nhìn Hạ Ân đến ko dứt,Hạ Ân lúc này bận chiếc đầm tiên cá màu xanh dương, bộ đồ ôm sát người Hạ Ân làm cho đường nét trên cơ thể của Hạ Ân được thể hiện rõ ràng,trên đầu là tấm khăn trùm màu trắng,còn trên tay là bó hoa đủ loại hoa đủ màu,thật không biết phải mô tả Hạ Ân đẹp đến mức nàoLúc cha Hạ Ân đưa tay của Thiên và Ân lại với nhau,Mãn Thiên nhẹ nhàng nắm lấy tay Hạ Ân rồi nhẹ nhàng hôn lên nó, suốt buổi lễ Mãn Thiên cứ nhìn Hạ Ân mãi khiến cho cô không dám ngước lên nhìn anh vì ngại...Buổi lễ đã diễn ra suông sẻ mà không gặp chút rắc rối nào, Hạ Ân và Mãn Thiên giờ đã là một đôi uyên ương hoàn hảo.Lúc tới các bàn ăn thì bạn bè của Mãn Thiên,Hạ Ân châm chọc họ:-Cưới sớm như vậy Có phải dính bầu rồi hay không hả
-Sắp tới Có dự định đi đâu chưa?
-Tính lẹ lẹ để tụi này coi mặt sản phẩm của hai người?
-Hạhahahhahhaa....Cả đám cười toát lên, Hạ Ân chỉ biết cười trừ mặt đỏ bừng cả lên,Mãn Thiên đáp lại:-Sớm thôiAnh nói rồi nhìn sang Hạ Ân, đôi mắt lạnh lùng ngày trước sao hom nay bỗng ấm áp đến lạ thường.Hạ Ân nghe cau nói của Mãn Thiên rồi giật mình nhìn anh,mặt ngơ ra-Hạ Ân à, chỉ cho toi bí kíp của bà sao cua được trai đẹp thế đi?An Di bỗng hùa theo chọc ghẹo Hạ Ân-Thì là...Định mệnhVừa nói cô ngước lên nhìn Mãn Thiên nở nụ cười rạng ngời.Còn An Di thì cười lăn ra vì cau trả lời của Hạ ÂnSau đám cưới, Mãn Thiên nhấc bổng Hạ Ân trên tay, từ từ từng bước mà vào phòng tân hôn.Cả đám bạn cũng không để yên, cứ vậy mà lén lén lút lút đi theo. Vào phong rồi, Mãn Thiên bấm khóa cửa trong, nhẹ nhàng đăt Hạ Ân xuống giường buông một câu:-Anh không thể chờ được thêm giây phút nào nữa?Định nhấn môi mình vào cô thì'Cộc, cộc... 'là đám bạn của Mãn Thiên và Hạ Ân :-Hạ Ân à, ra đây mình nói nghe này
-Hạ Ân, ra đây chơi xíu đi, chưa gì mà trốn theo trai mất rồi
-Mãn Thiên đâu, ra đây uống vài li nữa đi, chưa say mà, tao nhớ tửu lượng của mày cao lắm mà
-.....Mãn Thiên nghe vậy, mặt có hơi nóng giận,định rời giường ra cửa xua đuổi thì Hạ Ân liền choàng tay vào cổ anh nói:-Mặc kệ họ, anh đã nói là không thể chờ được nữa màMãn Thiên bất ngờ, cái cô gái loi choi lốc chốc, mít ước hôm bữa sao giờ bỗng chốc trở nên sắc xảo, lôi cuốn như thế?-Vậy thì anh chiều emAnh nghe vậy, cười nhếch mép nhìn cô rồi nóiMãn Thiên từ từ tháo những thứ vướng víu trên người của Hạ Ân ra, nhẹ nhàng đưa môi của mình vào môi cô, cái lưỡi của anh tinh nghịch mà đùa giỡn với Hạ ÂnRồi anh lần xuống tai, cổ, hôn hít đến để lại vết bầm trên đó cứ như để đánh dấu bản quyền cô là của anh.Bộ váy cưới lộng lẫy của Hạ Ân được Mãn Thiên từ từ cởi bỏ. Lộ ra một thân hình đậm đà, trắng nõn, gợi cảm vô cùng.Mãn Thiên tiến đến bộ ngực tròn trịa của cô.Hạ Ân không thể nào chịu được mà rên rỉ vì anh cứ mút rồi xoa nhủ. Những tiếng kêu, rên của Hạ Ân cứ thế làm 'thằng bé'của Mãn Thiên cương cứng lên nơi đáy quần.Không thể chờ đợi được nữa, Mãn Thiên không chần chừ mà đút dương vật của mình vào hậu nguyệt của Hạ ÂnNóng và to làm Hạ Ân ngày càng thét to lên, Mãn Thiên cũng thúc đẩy ngày càng nhanh hơn. Khi thúc đẩy đến điểm G của Hạ Ân, một dòng tinh dịch cùng máu đỏ tươi bắn ra, Mãn Thiên cũng không khác cô mà bắn ra đầy người.Không chỉ vậy, Mãn Thiên còn lật Hạ Ân qua lại tận 3-4 lần... TUA NHANHVài tháng sau, một buổi sáng, lúc thức dậy, Hạ Ân bỗng cảm thấy chóng mặt, buồn nôn vô cùng. Vội vàng chạy xuống giường vào toilet nôn ra.Rồi thờ thẫn đi ra ngoài, mặt tái mét, cơn chóng mặt lại đến, mập mờ đôi mắt rồi ngất xuống sàn, Mãn Thiên từ ngoài cửa đi vào gọi cô dậy nhưng thấy cô nằm trên sàn, anh vội vàng lấy điện thoại gọi bác sĩ đếnMột lúc sau khi bác sĩ khám xong, ông vui vẻ ra ngoài đinh nói nhưng liền bị cắt câu:-Hạ Ân...-Sao rồi bác sĩ? Vợ tôi ổn chứ? Có sao không?Mãn Thiên hấp tấp hỏi ông bác sĩ-Con tôi có sao không vậy? Nó bị gì mà nằm ngất đi vậy?Ông Băng cũng không khác gì Mãn Thiên-Aizzz... Không sao không sao, chỉ là không nghỉ ngơi đầy đủ, ăn uống thất thường nên thai nhi bị ảnh hưởngBác sĩ ôn tồn-Thai nhi??? Có phải ý ông là...Mãn Thiên bất ngờ-Phải cô Băng đây đã mang thai được 6 tuần rồi. Chúc mừng cậu đã thành cha, và chúc ông Băng đã lên chức ông ngoại!Bác sĩ vui vẻ chúc mưng Mãn Thiên và ông BăngThế rồi, Mãn Thiên như cắt chạy vào phòng Hạ Ân, miệng mở nụ cười không thấy mùa xuân với cô. Hạ Ân khó hiểu hỏi:-Cười gì? Em bị vậy anh vui lắm hả?-Làm cha sao không vui được?Anh hớn hở-Anh!!! Anh cặp kè với con nào rồi để mang thai đúng không? Tôi!!! Anh quá đáng lắm! Tôi với anh, chúng ta!!! Ly dị!Cô chưa hiểu đầu đuôi mà hiểu nhầm, nhăn nhó quát vào mặt Mãn Thiên-Em nghĩ sao? Ý anh là... con anh đang trong bụng em đó.Anh bó tay giải thích-Anh nói sao? Em!!! Em có thai ak???Cô hớn hở vui mừng nói với anh-Ừ, chúng ta có conrồi, được làm cha mẹ rồi em àAnh cũng cùng cô chia sẻ niềm vuiVài tháng sau, Hạ Ân hạ sinh một bé gái. Cô bé càng lớn càng giống Mãn Thiên, cũng không ít phần giống Hạ Ân.Cô bé có tên là Lưu Thiên Hà, được thừa hưởng nhan sắc của cha lẫn mẹ. Tính tình chỉ mỗi ở người cha, lạnh lùng, vô tâm làm người khác tức điên.
Nhưng thật chất cô bé cũng rất ấm áp, chỉ là dễ nổi giận một chút. À, còn về trí thông minh thì...cô thậm chí biết đọc rất sớm, tốt nghiệp đại học khi vừa mới 20tThế là gia đình Hạ Ân Mãn Thiên sống hanh phúc forever#END CHAP 10Cảm ơn đã theo dõi tới cùng. Truyện mới sẽ sớm được phát hành, theo như mị nfhix nó sẽ hay hơn truyện này hứa hẹn là sẽ rắc thặc nhèo múi.Yêu♥♥♥
Giờ đây chắc chắn sẽ không Có gì ngăn cản được tình cảm của hai người đến với nhau.
Đám cưới của Mãn Thiên và Hạ Ân được tổ chức ngoài trời,đến giờ làm lễ 'Tèn,ten,ten,ten...'tiếng nhạc vang lên cũng là lúc Hạ Ân khoác tay cha mình đi vào.Lúc Hạ Ân vừa bước ra,Mãn Thiên say đắm nhìn Hạ Ân đến ko dứt,Hạ Ân lúc này bận chiếc đầm tiên cá màu xanh dương, bộ đồ ôm sát người Hạ Ân làm cho đường nét trên cơ thể của Hạ Ân được thể hiện rõ ràng,trên đầu là tấm khăn trùm màu trắng,còn trên tay là bó hoa đủ loại hoa đủ màu,thật không biết phải mô tả Hạ Ân đẹp đến mức nàoLúc cha Hạ Ân đưa tay của Thiên và Ân lại với nhau,Mãn Thiên nhẹ nhàng nắm lấy tay Hạ Ân rồi nhẹ nhàng hôn lên nó, suốt buổi lễ Mãn Thiên cứ nhìn Hạ Ân mãi khiến cho cô không dám ngước lên nhìn anh vì ngại...Buổi lễ đã diễn ra suông sẻ mà không gặp chút rắc rối nào, Hạ Ân và Mãn Thiên giờ đã là một đôi uyên ương hoàn hảo.Lúc tới các bàn ăn thì bạn bè của Mãn Thiên,Hạ Ân châm chọc họ:-Cưới sớm như vậy Có phải dính bầu rồi hay không hả
-Sắp tới Có dự định đi đâu chưa?
-Tính lẹ lẹ để tụi này coi mặt sản phẩm của hai người?
-Hạhahahhahhaa....Cả đám cười toát lên, Hạ Ân chỉ biết cười trừ mặt đỏ bừng cả lên,Mãn Thiên đáp lại:-Sớm thôiAnh nói rồi nhìn sang Hạ Ân, đôi mắt lạnh lùng ngày trước sao hom nay bỗng ấm áp đến lạ thường.Hạ Ân nghe cau nói của Mãn Thiên rồi giật mình nhìn anh,mặt ngơ ra-Hạ Ân à, chỉ cho toi bí kíp của bà sao cua được trai đẹp thế đi?An Di bỗng hùa theo chọc ghẹo Hạ Ân-Thì là...Định mệnhVừa nói cô ngước lên nhìn Mãn Thiên nở nụ cười rạng ngời.Còn An Di thì cười lăn ra vì cau trả lời của Hạ ÂnSau đám cưới, Mãn Thiên nhấc bổng Hạ Ân trên tay, từ từ từng bước mà vào phòng tân hôn.Cả đám bạn cũng không để yên, cứ vậy mà lén lén lút lút đi theo. Vào phong rồi, Mãn Thiên bấm khóa cửa trong, nhẹ nhàng đăt Hạ Ân xuống giường buông một câu:-Anh không thể chờ được thêm giây phút nào nữa?Định nhấn môi mình vào cô thì'Cộc, cộc... 'là đám bạn của Mãn Thiên và Hạ Ân :-Hạ Ân à, ra đây mình nói nghe này
-Hạ Ân, ra đây chơi xíu đi, chưa gì mà trốn theo trai mất rồi
-Mãn Thiên đâu, ra đây uống vài li nữa đi, chưa say mà, tao nhớ tửu lượng của mày cao lắm mà
-.....Mãn Thiên nghe vậy, mặt có hơi nóng giận,định rời giường ra cửa xua đuổi thì Hạ Ân liền choàng tay vào cổ anh nói:-Mặc kệ họ, anh đã nói là không thể chờ được nữa màMãn Thiên bất ngờ, cái cô gái loi choi lốc chốc, mít ước hôm bữa sao giờ bỗng chốc trở nên sắc xảo, lôi cuốn như thế?-Vậy thì anh chiều emAnh nghe vậy, cười nhếch mép nhìn cô rồi nóiMãn Thiên từ từ tháo những thứ vướng víu trên người của Hạ Ân ra, nhẹ nhàng đưa môi của mình vào môi cô, cái lưỡi của anh tinh nghịch mà đùa giỡn với Hạ ÂnRồi anh lần xuống tai, cổ, hôn hít đến để lại vết bầm trên đó cứ như để đánh dấu bản quyền cô là của anh.Bộ váy cưới lộng lẫy của Hạ Ân được Mãn Thiên từ từ cởi bỏ. Lộ ra một thân hình đậm đà, trắng nõn, gợi cảm vô cùng.Mãn Thiên tiến đến bộ ngực tròn trịa của cô.Hạ Ân không thể nào chịu được mà rên rỉ vì anh cứ mút rồi xoa nhủ. Những tiếng kêu, rên của Hạ Ân cứ thế làm 'thằng bé'của Mãn Thiên cương cứng lên nơi đáy quần.Không thể chờ đợi được nữa, Mãn Thiên không chần chừ mà đút dương vật của mình vào hậu nguyệt của Hạ ÂnNóng và to làm Hạ Ân ngày càng thét to lên, Mãn Thiên cũng thúc đẩy ngày càng nhanh hơn. Khi thúc đẩy đến điểm G của Hạ Ân, một dòng tinh dịch cùng máu đỏ tươi bắn ra, Mãn Thiên cũng không khác cô mà bắn ra đầy người.Không chỉ vậy, Mãn Thiên còn lật Hạ Ân qua lại tận 3-4 lần... TUA NHANHVài tháng sau, một buổi sáng, lúc thức dậy, Hạ Ân bỗng cảm thấy chóng mặt, buồn nôn vô cùng. Vội vàng chạy xuống giường vào toilet nôn ra.Rồi thờ thẫn đi ra ngoài, mặt tái mét, cơn chóng mặt lại đến, mập mờ đôi mắt rồi ngất xuống sàn, Mãn Thiên từ ngoài cửa đi vào gọi cô dậy nhưng thấy cô nằm trên sàn, anh vội vàng lấy điện thoại gọi bác sĩ đếnMột lúc sau khi bác sĩ khám xong, ông vui vẻ ra ngoài đinh nói nhưng liền bị cắt câu:-Hạ Ân...-Sao rồi bác sĩ? Vợ tôi ổn chứ? Có sao không?Mãn Thiên hấp tấp hỏi ông bác sĩ-Con tôi có sao không vậy? Nó bị gì mà nằm ngất đi vậy?Ông Băng cũng không khác gì Mãn Thiên-Aizzz... Không sao không sao, chỉ là không nghỉ ngơi đầy đủ, ăn uống thất thường nên thai nhi bị ảnh hưởngBác sĩ ôn tồn-Thai nhi??? Có phải ý ông là...Mãn Thiên bất ngờ-Phải cô Băng đây đã mang thai được 6 tuần rồi. Chúc mừng cậu đã thành cha, và chúc ông Băng đã lên chức ông ngoại!Bác sĩ vui vẻ chúc mưng Mãn Thiên và ông BăngThế rồi, Mãn Thiên như cắt chạy vào phòng Hạ Ân, miệng mở nụ cười không thấy mùa xuân với cô. Hạ Ân khó hiểu hỏi:-Cười gì? Em bị vậy anh vui lắm hả?-Làm cha sao không vui được?Anh hớn hở-Anh!!! Anh cặp kè với con nào rồi để mang thai đúng không? Tôi!!! Anh quá đáng lắm! Tôi với anh, chúng ta!!! Ly dị!Cô chưa hiểu đầu đuôi mà hiểu nhầm, nhăn nhó quát vào mặt Mãn Thiên-Em nghĩ sao? Ý anh là... con anh đang trong bụng em đó.Anh bó tay giải thích-Anh nói sao? Em!!! Em có thai ak???Cô hớn hở vui mừng nói với anh-Ừ, chúng ta có conrồi, được làm cha mẹ rồi em àAnh cũng cùng cô chia sẻ niềm vuiVài tháng sau, Hạ Ân hạ sinh một bé gái. Cô bé càng lớn càng giống Mãn Thiên, cũng không ít phần giống Hạ Ân.Cô bé có tên là Lưu Thiên Hà, được thừa hưởng nhan sắc của cha lẫn mẹ. Tính tình chỉ mỗi ở người cha, lạnh lùng, vô tâm làm người khác tức điên.
Nhưng thật chất cô bé cũng rất ấm áp, chỉ là dễ nổi giận một chút. À, còn về trí thông minh thì...cô thậm chí biết đọc rất sớm, tốt nghiệp đại học khi vừa mới 20tThế là gia đình Hạ Ân Mãn Thiên sống hanh phúc forever#END CHAP 10Cảm ơn đã theo dõi tới cùng. Truyện mới sẽ sớm được phát hành, theo như mị nfhix nó sẽ hay hơn truyện này hứa hẹn là sẽ rắc thặc nhèo múi.Yêu♥♥♥
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com