Tieu Quai Cam Ky
Chương 123: Cha con chuyện tình bại lộNếu sau này, Đỗ Nhược hồi tưởng lại mấy ngày thi cử, nàng sẽ không thể hình dung chuẩn xác tâm tình bản thân.Thật giống như trời sập xuống, nhưng Đỗ Nhược vẫn muốn làm bộ dường như không có việc gì xảy ra, cho đến khi hai ngày thi hoàn toàn kết thúc.Trước một ngày thi đại học, Đỗ Nhược bị gọi vào văn phòng hiệu trưởng.Trong tình huống bình thường, nếu chỉ là vi phạm nhỏ, nhiều nhất chỉ bị gọi vào Phòng Giáo Vụ, mà đến văn phòng hiệu trưởng, thì có nghĩa chuyện này phi thường nghiêm trọng, mà không phải chủ nhiệm lớp có thể giải quyết.Không biết vì sao, trong lòng Đỗ Nhược bắt đầu mơ hồ lo sợ bất an, nàng giống như có dự cảm, cho nên khi đi vào văn phòng, nhìn sắc mặt xanh mét của hiệu trưởng, hắn đem phong thư trong tay quăng thật mạnh lên mặt Đỗ Nhược, hắn giận dữ không kìm được ngữ khí, "Đỗ Nhược, em quả thực quá làm tôi thất vọng!"Đỗ Nhược nhìn phong thư rơi trên mặt đất, ngồi xổm xuống nhặt lên, đó là một phong thư rất dày, nàng sơ lược nhìn lướt qua, phía trên tất cả đều là tố giác và phê nàng và Đỗ Dũng, không chỉ chuyện tình của cha con nàng, còn có rất nhiều ảnh chụp.Trong hình chụp, Đỗ Nhược động tác thân mật ôm cánh tay ba ba, cùng hắn ở phía sau trường khóa môi, còn có rất nhiều ảnh nàng đi công trường đưa cơm cho hắn, tư thái thân mật ngồi trên đùi ba ba, mà Đỗ Dũng trực tiếp đem tay vói vào váy và quần áo con gái vuốt loạn......Các loại ảnh chụp đủ góc độ đều có, làm Đỗ Nhược không lời nào để nói.Hình chụp rất rõ ràng là bị người theo dõi chụp lén, vậy mà Đỗ Nhược một chút cũng không phát hiện."Em như vậy mà hạng nhất toàn khoa sao, em căn bản không xứng!"Hiệu trưởng tức giận đến cả người phát run, khi có người đem phong thư này đặt trên bàn làm việc hắn, hắn căn bản không tin, cho đến khi những ảnh chụp thậm chí video, trần trụi phô bày trước mặt, hắn không thể không tin."Hiệu trưởng, thực xin lỗi......"Nhìn đầu tóc hoa râm đã ngoài năm mươi của hiệu trưởng, còn bởi vì chuyện riêng của mình chịu liên lụy, Đỗ Nhược sắc mặt tái nhợt, nàng xiết chặt phong thư, trừ bỏ xin lỗi, nàng không biết nên nói cái gì.Nàng không hối hận cùng ba ba phát sinh quan hệ, nhưng nàng trăm triệu lần không nghĩ tới, có người vậy mà đem chuyện này móc nối với vinh dự của trường, đi báo cáo nàng, liều mạng muốn cho nàng bị hiệu trưởng khai trừ."Hiện tại nói xin lỗi có ích lợi gì? Người em cần xin lỗi phải là bản thân em! Ngày mai đã thi đại học, kết quả hôm nay lại xảy ra chuyện như vậy, nếu không phải bên này tôi giúp em che giấu, em ngay cả thi đại học cũng không thể tham gia!"Hiệu trưởng vẫn luôn rất thích Đỗ Nhược, xem nàng trở thành học trò đắc ý nhất của mình, không nghĩ tới, vốn học sinh bớt lo nhất, lại cho hắn một cái "Kinh hỉ" lớn như vậy.......Đỗ Nhược thần sắc hoảng hốt, nàng cũng không biết chính mình làm sao đi ra văn phòng hiệu trưởng, chỉ nhớ rõ nàng đã hứa với hiệu trưởng, chờ thi đại học xong, lập tức rời khỏi nơi này, sẽ không gây thêm phiền toái ch bọn họ.Trở về phòng học, Tử Tô nhìn sắc mặt Đỗ Nhược tái nhợt đến không chút huyết sắc, sợ hãi, "Tiểu Nhược, cậu làm sao vậy?"Nàng lời nói còn chưa dứt, đã nhìn thấy Đỗ Nhược hai chân mềm nhũn, té xỉu bên cạnh.Lần nữa tỉnh lại, Đỗ Nhược phát hiện mình đang nằm trong phòng y tế."Tiểu Nhược, khá hơn chút nào không? Cậu làm mình sợ muốn chết......"Tử Tô nắm chặt tay Đỗ Nhược, là nàng và lớp trưởng cùng nhau đem Đỗ Nhược đưa tới đây.Đỗ Nhược lắc lắc đầu, nàng có thể nhịn xuống không ở văn phòng hiệu trưởng té xỉu, đã xem như tốt rồi.Lớp trưởng ngồi trên băng ghế bên cạnh, ánh mắt bởi vì chột dạ, không ngừng xoay loạn, "Đỗ Nhược, cậu đừng nghĩ nhiều, ngày mai cố gắng thi cho tốt, không nên chịu ảnh hưởng."Đỗ Nhược vô lực cong cong khóe môi, trái tim phảng phất như bị ai nhéo, "Các cậu đã biết?"Tử Tô gật gật đầu, nàng hiện tại duy nhất có thể làm chính là bồi bên người Đỗ Nhược, "Cũng không biết là ai muốn hại cậu như vậy!""Còn có thể là ai, khẳng định là hắn."Mặc dù chịu đựng đả kích lớn như vậy, nhưng Đỗ Nhược cũng không mê mụi, nàng rất thanh tỉnh, trong lòng cũng đã có đáp án.Quả nhiên, chân trước lớp trưởng mới vừa đi, sau lưng Trần Bỉnh Văn và Cố Diệc Chính cùng đến.Trần Bỉnh Văn nhìn bộ dáng Đỗ Nhược sắc mặt trắng bệch, trong lòng ác khí cuối cùng cũng xả ra, hắn cười nhạo một tiếng, "Không nghĩ tới a, xem ra cái tên tuỳ tùng của tôi vẫn hữu dụng."Cái phong thư báo cáo kia là lớp trưởng viết, ảnh chụp và video cũng là lớp trưởng chụp, mà sở dĩ hắn làm như vậy, là bởi vì Trần Bỉnh Văn uy hiếp, nếu hắn không làm theo, Trần Bỉnh Văn liền cho hắn không cách nào tham gia thi đại học bình thường được."Đỗ Nhược, tôi cũng không tin nổi, cô hiện tại đã trở thành người nổi tiếng nhất toàn trường, ngày mai thi rồi còn có thể không chịu ảnh hưởng. Cô biết không, học kỳ này tôi thấy cô học tập khắc khổ như vậy, tôi không một lần đi tìm cô gây phiền toái, chính là vì giờ khắc này, làm cô thể hội một chút cái gì gọi là bò càng cao, té càng đau."Không hề dự đoán trước, Đỗ Nhược nắm cái ly bên cạnh, chọi thật mạnh vào đầu Trần Bỉnh Văn, bị Trần Bỉnh Văn nghiêng đầu tránh thoát."Nha, thẹn quá hóa giận à? Tưởng thi đại học xong bỏ rơi tôi, tôi nói cho cô biết, không có khả năng! Chờ lần này cô thi rớt, tôi xem cô làm sao rời đi."Trần Bỉnh Văn trong tay chơi bật lửa, ngoài miệng treo nụ cười cà lơ phất phơ, tâm tình vui sướng vô cùng."Vậy mà dám gạt tôi nói cô có bạn trai, nguyên lai bạn trai cô lại chính là cha ruột? Thật con mẹ nó ghê tởm! Cô đúng là con điếm đê tiện!"Trần Bỉnh Văn trong lòng vừa tức lại vừa ghen ghét, hiện tại Đỗ Nhược càng thảm, hắn trong lòng càng sảng khoái."Đủ rồi."Bên cạnh là Cố Diệc Chính đồng dạng trầm mặc, đây là câu đầu tiên hắn mở miệng khi tiến vào phòng y tế.Cố Diệc Chính nhìn thoáng qua Đỗ Nhược trên trên giường bệnh, hắn cái gì cũng chưa nói, hung hăng đánh Trần Bỉnh Văn mấy quyền, đánh đến khi hắn mặt mũi bầm dập, không hề có sức phản kháng, lúc này mới rời đi.☀Truyện được đăng bởi Reine☀ Editor: JeffmaterXXX
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com