TruyenHHH.com

Tieu Duoc Bao

Từ ký túc xá bệnh viện Lâm Dược  chuyển đến phòng trọ của Nhạc Minh Uyên, cha mẹ Nhạc Minh Uyên đều là nhân viên công vụ bình thường, quan hệ rất tốt với cục xây dựng và quy hoạch Thượng Hải, do đó nhà họ Nhạc đã không tăng giá nhà ở cách đây 20 năm. Trước khi  nhà nước giới hạn việc mua sắm  nhà đất, họ đã mua vài căn nhà ở Thượng Hải có thể bị quy hoạch trong 20 năm tới, dùng hơn một ngàn nhân dân tệ để kinh doanh bất động sản.

Thế  nên bạn học Nhạc Minh Uyên ở vô tri vô giác trung. Vừa nghe Lâm Dược muốn thuê phòng , Nhạc Minh Uyên đặc biệt hào phóng nói : "Thuê cái gì thuê, tiểu gia chính là phòng ở nhiều, tùy cậu chọn."

Lâm Dược cũng không khách khí, trực tiếp chọn một căn ở khu vực gần trung tâm thành phố ,đây là một căn hộ cao cấp.

Đương nhiên tiền thuê phòng cũng phải trả , mặc dù trước đó Tiểu Minh sống chết cũng không cần, đến khi Lâm Dược sử dụng kim châm mới có thể thỏa hiệp, cuối cùng vẫn là giảm giá 40% cho cô.

Lâm Dược khiêng một bao thuốc lớn vào nhà,  trực tiếp đặt bao thuốc ở lối vào, quăng giày xăng-̣đan trên chân, nằm bất động ở ghế sofa ngoài phòng khách.

" Mới chỉ tháng Năm đã nóng như vậy , mùa hè năm nay vẫn không thể giảm nhiệt ." Lâm Dược một bên oán hận ,một bên cầm lấy điều khiển từ xa bên cạnh, mở điều hòa phòng khách nhân tiện chỉnh  nhiệt độ xuống mức thấp nhất.

Chờ không khí nóng đi mất,  Lâm Dược vẫn như cũ không muốn nhúc nhích, bị tiếng chuông Taobao đánh thức.

Cô giãy giụa ngồi dậy, bây giờ thất nghiệp, muốn làm ăn ở Taobao cũng nên nhiệt tình một chút.

'Chủ tiệm, thuốc chống muỗi của cô không có hàng sao?'

Lâm Dược vừa nhìn ID là một người khách nam, tốc độ đánh bàn phím nhanh chóng hồi phục:

' Hôm nay nhập hàng ,nhưng gói thuốc chưa đủ liều ,phải chờ thêm hai ngày.'

' Vậy tôi đặt trước hai cái, chờ khi nào có hàng giao cho tôi.'

Điện thoại leng keng hai tiếng,thông báo có người đặt hàng .

Lâm Dược nhanh chóng trả lời, cũng không để điện thoại xuống, mà tiếp tục cầm lấy di động bắt đầu pr gói thuốc phòng muỗi . Ở Taobao lập một lời nhắc, thông báo rằng hai ngày sau cửa hàng nhập 300 gói thuốc chống muỗi,có thể sớm giao hàng.

Ding.

Lại là một khách nam.

' Dường như gói thuốc chống muỗi không hiệu quả lắm.'

Lâm Dược nhịn không được nhướng mày, không phải là cô khoe khoang, cô bán thuốc chống muỗi đã nhiều năm , đây là lần đầu tiên gặp phải chuyện này:

' Có chuyện gì?'

' Vẫn có muỗi đốt tôi.'

'Mang gói thuốc bên người, vẫn có muỗi đến gần anh sao?' Lâm Dược không thể không xác nhận .

'Ban ngày không có, nhưng đến buổi tối lại có, sáng sớm hôm nay tôi phát hiện mình vẫn bị muỗi đốt .'

Dường như vị khách này là một người rất kĩ tính, sau đó còn đưa cô hình ảnh bị muỗi đốt của anh ta , cánh tay có không ít điểm đỏ.

Lâm Dược nhìn chằm chằm bức hình , nghiên cứu nửa ngày, tỉnh táo trả lời:

'Cậu bị muỗi đốt như thế có thức dậy vào nửa đêm không?'

' Không có.'

'Thân là một bác sĩ, tôi có trách nhiệm nói với cậu rằng cậu bị ứng, mau đi mua một ít thuốc bôi đi.'

'Dị ứng? Tôi chưa bao giờ bị dị ứng.'

Xem ra anh ấy là khách hàng thân thiết, Lâm Dược giải thích:

'Sức miễn dịch kém cũng có thể bị dị ứng , nếu muốn ngủ sớm dậy sớm đừng nên thức đêm. Mùa hè nóng bức ẩm ướt là điều kiện khiến bệnh dị ứng bùng phát, phải chú ý một chút.'

Lâm Dược còn nhớ cái ID này là của một khách hàng tên Luật Kỷ, mỗi lần chụp này nọ đều là nửa đêm hai ba sáng, cứ như thế mãi thể chất kém là điều hiển nhiên .

Trong một văn phòng cao cấp ở trung tâm thành phố, Ngôn Luật Kỷ nhìn chằm chằm cánh tay sưng đỏ của mình, cơn ngứa khiến anh không thể chịu được, do dự một hồi, anh quyết định nghe theo lời đề nghị của chủ quán, đi đến bệnh viện tìm bác sĩ lấy thuốc mỡ.

"Lão Ngôn, đi đâu thế?" Tổng giám nhân sự Tiếu Đông vô tình gặp Ngôn Luật Kỷ ở hành lang.

"Bệnh viện." Ngôn Luật Kỷ trả lời.

"Bệnh viện? Cậu không thoải mái sao?" Tiếu Đông lo lắng nhìn bạn học cũ.

"Có chút dị ứng, đi qua lấy thuốc mỡ bôi." Ngôn Luật Kỷ để lộ cánh tay đang nổi đầy ban đỏ .

"Dị ứng? Cậu bị dị ứng sao?" Tiếu Đông đã biết Ngôn Luật Kỷ từ cấp ba, nhiều năm như vậy, chưa bao giờ thấy Ngôn Luật Kỷ bị dị ứng.

"Có thể là gần đây không nghỉ ngơi tốt, sức đề kháng yếu." Ngôn Luật Kỷ thờ ơ nói.

"Cậu không tự mình nghỉ ngơi cho tốt, còn phải đợi thân thể nhắc nhở." Tiếu Đông thật vất vả lắm mới bắt được cơ hội, liền nhắc nhở người cuồng việc này, "Tôi từ lâu muốn nói với cậu, ngành công nghệ thông tin có xác suất đột tử cao nhất trong các ngành. Cậu lại là người lãnh đạo bộ phận phát triển phần mềm của tập đoàn, cậu liều mạng làm việc đến thế, nhân viên chỉ có thể không ngừng cố gắng."

"Bệnh viện nói với tôi, sức khỏe của một vài nhân viên không tốt lắm, vì vậy hiệu quả của thuốc không rõ ràng, nếu cứ như vậy năng suất của công ty chắc chắn ngày càng giảm."

"Tôi biết, sau khi dự án này kết thúc, tôi cho bọn họ nghỉ." Ngôn Luật Kỷ cũng không muốn chính mình tự chuốc lấy mệt mỏi, nhưng làm ngành IT này không thể không làm thêm giờ.

"Thân thể yếu, tốt nhất nên nghỉ ngơi cho tốt." Tiếu Đông nhắc nhở.

"Lần trước họp không phải công ty sẽ tuyển thêm một bác sĩ trung y sao? Phương pháp trung y tốt hơn tây y, cậu tìm được người chưa ?" Ngôn Luật Kỷ chợt nhớ tới liền hỏi.

"Rất khó tìm." Nhắc tới này việc này Tiếu Đông liền lo âu, "Tuổi còn rất trẻ vừa nhìn liền biết không có kinh nghiệm gì, có chút y thuật không phải là chính mình mở phòng khám hay làm việc trong bệnh viện, sao có thể làm một bác sĩ điều dưỡng ở công ty chúng ta?"

"Đãi ngộ tốt một chút." Dù sao công ty cũng không thiếu tiền.

"Công ty đãi ngộ không tồi , tiền lương còn cao hơn bác sĩ trưởng ở bệnh viện hàng đầu , chỉ là không có người thích hợp ." Tiếu Đông nói , "Tôi định đến đại học trung y một chút, xem có nhân tài nào không."

"Vậy cậu mau đi đi, tôi phải đến bệnh viện."

"Hôm nay đừng làm thêm giờ, về sớm một chút nghỉ ngơi đi." Trước khi Tiếu Đông vẫn là nhịn không được nhắc nhở.

"Biết rồi ." Ngôn Luật Kỷ tùy ý đáp  một câu, xoay người đi thẳng đến bệnh viện.

==

Ba ngày sau.

Ding.

' Bôi thuốc mỡ, vết đỏ giảm dần rồi, cảm ơn cô.'

' Không cần khách khí.'

Ding, Ding, Ding.

Lâm Dược nhịn không được dặn dò vài câu: 'Chú ý làm việc và nghỉ ngơi, không cần ngày đêm điên đảo, nên vận động nhiều một chút, nếu cơ thể mệt, sức đề kháng sẽ giảm xuống, dị ứng là phản ứng đầu tiên , cũng là cảnh báo, coi trọng thân thể một chút.'

' Cảm ơn.'

' Nếu như cảm giác tự dưng mệt mỏi , tốt nhất nên tìm một bác sĩ tốt để khám.'

' Được.'

Dặn dò nhiều như thế, Lâm Dược cảm giác mình thật sự quá quan tâm khách hàng , quả thực là có lương tâm, chẳng trách việc kinh doanh lại tốt như vậy. Lần trước mua được dược liệu làm tổng cộng 306 gói chống muỗi, một cái 30 đồng, giá thành tổng cộng 356, ước chừng mười ngày có thể bán xong, khấu trừ phí vận chuyển có thể lời được hơn bảy nghìn.

Nếu tính như vậy, lại đi mua hai lần dược liệu, một tháng có thể kiếm được hai vạn.

So sánh cùng tiền lương thực tập ở bệnh viện thì thật là tăng gấp bội, Lâm Dược vui vẻ gọi cho Nhạc Minh Uyên: "Tiểu Minh à."

" Tớ đã nói cậu đừng gọi tớ là Tiểu Minh." Nhạc Minh Uyên càu nhàu.

"Tiểu Minh à, tớ mời cậu ăn cơm nhé."

"Tìm được việc rồi sao?"

"Tìm việc làm? Không cần vội, tớ ở nhà không ra khỏi cửa một tháng có thể kiếm được hơn vạn nhân dân tệ, công việc gì đó thì tùy duyên đi."

"Xem ra kinh doanh thuốc chống muỗi không tệ."

"Đúng vậy!" Lâm Dược đắc ý nói.

" Mùa hè cùng lắm chỉ mấy tháng, chờ mùa hè đi qua , cậu làm sao bây giờ?"

"Việc sau này sau này hãy nói, đừng vì những phiền não về sau ảnh hưởng đến tâm tình bây giờ." Lâm Dược không kiên nhẫn hỏi, "Mời cậu ăn cơm, có đi không?"

"Ăn ăn ăn, tiểu nhân có thể yêu cầu cao hơn một chút hây không?"

"Được rồi, cho ngươi thăng cấp, BBQ 69 nhân dân tệ , để cho ngươi ăn tới no."

"..." Nhạc Minh Uyên khóe miệng giật giật, từ 39 nhân dân tệ đến 69 nhân dân tệ, xem ra đến cùng cuối cùng chỉ có thể cáo biệt thịt heo ăn được thịt bò .

Một giờ sau ở quán thịt nướng.

Lâm Dược một bên vui vẻ uống coca, một bên Nhạc Minh Uyên nướng đồ ăn trong khay, Nhạc Minh Uyên bày ra vẻ mặt quen thuộc.

"Cậu ở đây là mời tớ ăn cơm hay căn bản  là tìm người nướng thịt cho cậu." Nhạc Minh Uyên không còn gì để nói bèn nói bừa.

"Haha... Cậu nói bừa cái gì cũng đúng" Lâm Dược cầm lấy chiếc đũa ngây ngô cười.

"Cậu chính là xơi tái tớ ." Nhạc Minh Uyên tức giận nói.

"Ai da, đừng nói như vậy ." Lâm Dược duỗi chiếc đũa  qua lại gắp một miếng thịt xông khói, "Chờ tớ có bạn trai sẽ không cần cậu nướng nữa."

"Kiếm được hãy nói."

"Nhạc Tiểu Minh, cậu có phải muốn bị kim đâm vào người ?" Lâm Dược híp mắt uy hiếp.

Nhạc Minh Uyên liếc nhìn túi da bên cạnh Lâm Dược, kinh sợ ngậm miệng, nha đầu chết tiệt này lúc nào cũng mang bao châm cứu bên mình.

==

Bởi vì bán gói thuốc chống muỗi, mỗi ngày Lâm Dược không cần làm gì cũng có thể kiếm hơn 500. Lâm Dược sống vô cùng thoải mái, hạnh phúc trong nhà, nhưng mà sau nửa tháng , cô  tăng 5 kg mỡ bụng.

5kg mỡ bụng này giống như sấm sét giữa trời quang bổ vào đầu Lâm Dược, bi thương hết nửa ngày sau , Lâm Dược lập tức lên web mua toàn bộ thiết bị chạy bộ, từ đó về sau mỗi sáng đều đến công viên chạy bộ.

Công viên không lớn, một vòng đại khái cỡ 800 mét, Lâm Dược chạy được một chút lại ngừng, mỗi ngày chạy ba bốn vòng cũng không khác biệt lắm .

Chiều hôm nay, Lâm Dược vừa chậm rãi chạy vừa mang tai nghe , đột nhiên âm thanh nhắc nhở của Taobao làm bài hát bị ngắt quãng. Lâm Dược biết là có người muốn tư vấn , vì vậy chạy chậm lại, một bên đi lên phía trước một bên trò chuyện cùng người khách có ID là mây mù sương tan.

'Xin hỏi phải cần bao nhiêu gói thuốc này , mới có thể làm cho biệt thự 500 m2 của tôi không còn một con muỗi?'

Lâm Dược nháy mắt mấy cái, nhịn không được bật cười.

'Ở Thượng Hải, diện tích sinh hoạt bình dân đầu người chưa đến 25 m², cậu có một cái biệt thự 500 m² chẳng lẽ không thể tha cho một con muỗi nhỏ?'

Có tiền có thể, không có tiền cũng có thể, có tiền hay không có tiền đều có thể, đừng làm phiền cô là được.

Lâm Dược không thích những người hoàn mỹ, đang định cất di động tiếp tục chạy bộ, đột nhiên một người cao to đưa lưng về phía mặt trời lặn, rạng rỡ chạy đến chỗ Lâm Dược, đến gần cô một chút, rồi sau đó lướt qua.

Cơ hồ là phản xạ có điều kiện , Lâm Dược xoay người, nhìn bóng lưng của người vừa nãy , nhịn không được hô lên.

"Là mẫu người mà mình thích!"

Không thể tưởng tưởng được trong công viên này trừ các dì dắt chó đi dạo, lại còn có người đẹp trai như vậy.

Ding!

Mây mù tiêu tan lần nữa nhắn :

'Cô có phải đang cảm thấy tôi giả vờ hay không?"

"Biết rõ chính mình phiền thì mau đi đi , quấy rầy tôi xem nam thần."

Lâm Dược thở phì phì trả lời:

'Có mua hay không, muốn mua thì trực tiếp đặt hàng.'

Tin nhắn này vừa được gửi , Lâm Dược liền nhận thông báo từ Taobao nói vừa mới bán đi 50 cái gói thuốc chống muỗi, cũng đã thanh toán.

Mây mù tiêu tan trả tiền xong sau đó lại phát lại nhắn: 'Tôi có xem phần cô giải thích, 20m² phòng ngủ chính chỉ cần đặt hai cái gói thuốc, tương đương với 10m² một cái, 500m² chính xác là 50 cái. 

Bước ngoặt thần kì này khiến Lâm Dược vô cùng khó hiểu, có thật là đại gia đến tiệm của cô để mua thuốc chống muỗi? Hay là khách hàng ác ý muốn mua của cô nhiều một chút , sau đó điên cuồng đánh giá sản phẩm kém chất lượng?

Năm mươi cái gói thuốc 1500 khối không phải nhiều nhưng cũng không ít ,có khả năng là người xấu.

Dù sao  thuốc chống muỗi cũng không lo bán, cẩn thận vẫn hơn, suy tính một lúc, Lâm Dược lấy điện thoại di động ra trả lời : 'Thật ngại quá, gói thuốc chống muỗi này giới hạn một người chỉ được mua ba cái.'

'Tôi không thấy quy định này.'

'Không phải nhà của ai cũng 500m².'

' Luôn có ngoại lệ.'

' Chỉ cần cậu mang gói thuốc này bên người , con muỗi sẽ không tới gần cậu.'

' Thì ra còn có thể như vậy , vậy tôi hủy đơn hàng, đặt lại một lần nữa.'

Lâm Dược kết luận, người này không phải là người xấu cũng là kẻ ngốc, chỉ số thông minh không đủ.

"Nam thần của mình..." Lời được 150 đồng Lâm Dược phát hiện mình đã mất đi nam thần, lập tức kêu rên.

"Tớ vừa mới gặp một người vô cùng đẹp trai, nhưng là không cẩn thận để anh ta chạy mất ." Trên đường về nhà, Lâm Dược hưng phấn gọi điện thoại cùng bạn cô chia sẻ tin tốt.

"Nếu tớ là anh đẹp trai kia , tớ cũng chạy."

"Cút! ! !"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com