Tieu Dien Tam So
- "Điền Chính Quốc, đứng lại cho ta... Yah! Ngươi dám bơ ta hả? Mau đứng lại cho bổn vương nhanh"Cậu chẳng thèm quan tâm, cứ thế thong dong đi về biệt viện của mình. Vị vương gia nào đó rất tức giận, liền dùng khinh công của mình lấy đà nhẩy lên rồi đứng chắn đường cậu.Jung Kook liếc kẻ trước mắt, thở ra một cái rồi hỏi- "Chuyện gì? Nhà ngươi chán quá nên muốn gây chuyện hả?"- "Ngươi-... Mà đó là gì thế?"Ánh mắt vô tình lia tới thứ Tiểu Liên đang cầm trên tay, cơn tức giận của hắn cũng biến mất. Tiểu Liên liền nhún người hành lễ xin thưa- "Bẩm Kim vương gia, đây là chè do vương phi mới làm a"Kim Thái Hanh cau mày, đi tới gần nó ngắm nghía. Mấy cái thứ lạ lẫm làm hắn chú ý mà quên chuyện chính. Bèn nhìn sang cậu hỏi- "Chè là gì?"- "Ngươi không thể thông minh nổi sao? Đúng là nhà quê! Chè là để ăn không nhẽ chè để trưng"Hắn vừa bị cậu chửi, nhưng Kim Thái Hanh hắn không quan tâm. Tính tò mò trong hắn thúc giục lần nữa, lại nghiêng đầu thắc mắc:- "Nhà quê là sao?"Cậu bất lực vỗ chán. Liền đùng đùng bỏ đi, hai tiểu a hoàn cũng đuổi theo. Nói chuyện với hắn một hồi chắc cậu tụt huyết áp quá. Chỉ mình Kim Thái Hanh ở đó bơ vơ nhìn theo bóng lưng'Chè là để ăn', hắn cũng muốn ăn!!! Kim Thái Hanh nhanh chân đuổi theo cậu tới tận biệt viện riêng. Vừa bước qua cửa viện, cậu liền quay sang hỏi- "Muốn gì nói nhanh đi"Hắn chẳng chút liêm sỉ, cứ ngó ngó ra sau nhìn chằm chằm chỗ chè kia mà trả lời:- "Bổn vương cũng muốn thử chè xem nó có vị gì"Jung Kook cười khẩy. Cũng may Kim Thái Hanh ban nãy không cùng đám ngươi kia hùa nhau nói nặng nhẹ với cậu. Nể tình hắn im re về vấn đề vừa rồi cậu cũng chấp nhận mời hắn trù nghệ của bản thân- "Vào đi, ăn xong đau bụng đừng tới tìm ta là được"Vào trong nhà, hắn với cậu ngồi đối diện nhau. Vì Tiểu Liên và Liễu Như Ý không biết cách làm nên Jung Kook sẽ là người chia cho họ ăn. Hắn một bát, cậu một bát, lại thêm 4 bát trên bànCậu nhìn 2 nàng:- "Của 2 em đây, còn cái kia đem tới Hòa Mạc. Cho Trân phi và Lam Phong đi, xong rồi nhớ đem về Điền phủ một ít"- "Vâng"- "Tạ Vương phi"Cả hai rời khỏi đó, để lại không gian riêng cho cậu và hắn. Hai nàng ta cực kì thắc mắc, sao cậu lại phải đem thứ đó cho Trân phi ăn nữa chứ? Ban nãy mới dọa giết xong, bây giờ lại quay sang đối tốt? Cả hai cũng chẳng dám hỏi nhiều, chỉ biết làm theo lệnh- "Bổn vương nghĩ ngươi ghét Trân phi, vậy mà cũng cho nàng ta dùng luôn sao?"- "Sao? Ngươi có nghĩ ta hạ độc trong chè của nàng ta không? Ý đó cũng không tồi"Kim Thái Hanh chẳng quan tâm Trân phi sống chết ra sao đâu. Đối với hắn nàng ta nào có giá trị, chết rồi cũng chẳng tiếc Nhưng sự thật là cậu sợ Trân phi nhìn Lam Phong ăn ngon miệng quá mà quên mất chuyện bản thân chịu phạt. Ngày tháng còn dài vậy nên bát chè này coi như tiếp sức cho nàng ta vậy.Kim Taehyung nhìn bát chè màu mè này, thấy cậu ăn rất ngon miệng cũng bắt đầu thưởng thức. Đôi mắt mở to khi ăn món lạ lẫm này, nhìn nó rồi lại nhìn cậu. Hắn vốn không thốt nên lời, cao lương mĩ vị đã thử. Cái thứ ngọt lịm nhẹ nhàng này lại tan trong miệng, hương vị quả là đặc biệt vô cùng Thấy vẻ mặt bất ngờ của hắn, Kim Thái Hanh như đứa trẻ nhận kẹo ngọt bất chấp hình tượng mà thưởng thức chè một cách vô tư. Jeon Jungkook liền bật cười - "Ngon vậy sao? Lần đầu ta làm thôi mà"- "Lần đầu? Thật sao? Nó thật sự rất ngon. Vậy lần sau ngươi mời ta ăn chè nữa được không?"- "Nếu bổn công tử rảnh, ngươi muốn ăn gì thì có thể nói với ta"- "Thật không? Là ngươi nói đấy ta không ép đâu"Hắn lại tiếp tục ăn bát chè to bự kia. Jung Kook nhận ra bản thân lỡ lời đề nghị, liền tái mặt tái mũi. Không được, cậu nào có rảnh mà đi làm đầu bếp riêng cho hắn kia chứ? Nhưng với tôn nghiêm của một thiếu gia họ Điền, cậu lại không thể khắt lời thu ý thu từ. "Bệnh dại dột chết trước bệnh tim"Choang!!!- "Trắc phi, người bớt giận"Tiểu a hoàn của nàng ta khuyên can, nhìn cái bình vỡ tan tành dưới đất kia mà càng tức giận hơn. Lâm Như Nhã lại mong cậu chỉ là đồ vật mà tha hồ đập nát nó.Hôm nay chịu trận nhục nhã trước mặt bao nàng vợ lẽ, trước mắt bọn hắn. Bị cậu đe dọa, tất cả những điều đó đều khiến Lâm Như Nhã ôm hận càng muốn giết chết cậu hơn- "Điền Chính Quốc, ngươi nghĩ ngươi là vương phi thì ta sẽ sợ sao? Cứ chờ đấy, chính tay ta sẽ giết chết ngươi"- "Vương phi, ban nãy nô tỳ thấy Tiểu Liên và một nha hoàn theo hướng đi tới Hòa Mạc"Nàng ta trầm mặc suy nghĩ:- "Ở đó có tên ám vệ Lam Phong, chắc cũng chỉ tới truyền tin quan trọng mới bảo 2 tiện tỳ kia đi. Mau, cho người điều tra nô tỳ mới của Điền Chính Quốc là ai"- "Vâng"Tiểu A hoàn nhanh chóng rời khỏi đó và lập tức làm theo. Sắc mặt của Lâm Như Nhã lúc bấy giờ càng thêm nham hiểm độc đoán suy tính.Nếu mua chuộc con tiện tỳ mới theo chân cậu thì sao? Tiền tài làm mù đôi mắt con người, chỉ cần mua chuộc Liễu Như Ý, không chừng nô tỳ đó lại giúp ả một tay tiêu diệt Điền Chính Quốc Lâm Như Nhã, tỉnh ngủ đi....
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com