TruyenHHH.com

Tieu Bao Chua Khong Muon Gap Bad End P4

'Thời gian trôi qua nhanh thật.'

Những câu nói như vậy thường mang tính cường điệu, nhưng hôm nay, cựu Hoàng tử của Thần Giáo quốc Saint Mesit, Kane Xeclyde, đã có cơ hội tự mình trải nghiệm cảm giác đó.

Bên trong trung tâm chỉ huy của Pháo đài Tark, Kane chăm chú nhìn Roel khi ông cố gắng so sánh anh với cậu bé trong ký ức của mình. Ông phải thừa nhận rằng đã có rất nhiều thời gian trôi qua, dù ông cũng bị sốc bởi sự trưởng thành của Roel.

Vì nhiều lý do, Roel Ascart là một trong những người được Kane đặc biệt để mắt tới từ khi còn nhỏ, và ông phải thừa nhận rằng cậu bé này đã vượt quá sự mong đợi của ông.

Chỉ hai năm trước, Roel vẫn là Siêu Việt Nguyên Bản Cấp 4, vẫn chưa vượt qua được rào cản của Thượng Siêu Việt. Tuy nhiên, chàng trai hiện đang đứng trước mặt ông là Siêu Việt Nguyên Bản Cấp 2, một sự tồn tại tương đương với ông. Tốc độ tăng trưởng như vậy thật đáng kinh ngạc, dù phải thừa nhận rằng, sức mạnh của Roel đã thêm độ tin cậy vào câu chuyện không thể tưởng tượng của anh.

Tuy nhiên, điều thu hút sự chú ý của Kane hơn nữa là thiếu nữ có mái tóc xám tro đứng cạnh anh.

Ông không nhận ra Wilhelmina Cambontyte, dù ông đã nhận được báo cáo rằng Hoàng tử của Hiệp Sĩ quốc là Công chúa cải trang trước cuộc tấn công của Sương Mù Phủ. Ông cho rằng thiếu nữ đi cùng Roel chính là William cũ, nhưng cả sức mạnh và phong thái của cô đều không thể tưởng tượng được đối với ông.

Ông hoàn toàn chắc chắn rằng Wilhelmina thực sự là Siêu Việt Nguyên Bản Cấp 1, và nhận thức này đã làm rung chuyển những gì ông cho là lẽ thường tình trong thế giới này. Tuy nhiên, điều khiến ông bối rối hơn nữa là thái độ của Wilhelmina đối với Roel.

Đế Vương Tộc, như thuật ngữ ngụ ý, là những thực thể vượt qua quốc gia và tổ chức. Họ là những cá nhân có thẩm quyền và địa vị cao hơn phần còn lại của nhân loại.

Tuy nhiên, khiến Kane kinh ngạc, ông không thể không nhận ra Wilhelmina đã nghe theo chỉ dẫn của Roel tốt như thế nào. Cách cô định vị bản thân gần như thể cô là một người bảo vệ chịu trách nhiệm đảm bảo an toàn cho anh. Điều này hoàn toàn không thể tin được đối với Kane.

Kane chỉ nghĩ ra được một lý do có thể khiến Wilhelmina cư xử theo cách như vậy, và điều đó khiến ông nhìn Roel với đôi mắt nheo lại.

'Cậu rất muốn ăn nhiều phụ nữ hơn nữa à? Mà lại còn là Siêu Việt Nguyên Bản Cấp 1 nữa chứ?'

Kane vô cùng sửng sốt đến nỗi ông thực sự nghi ngờ Roel có phải là con trai ruột của Carter hay không, dù điều đó cũng hợp lý khi ông xét đến sở thích của Gia tộc Ascart đối với nữ hoàng.

Những suy nghĩ hỗn tạp này chỉ quanh quẩn trong tâm trí ông một lúc trước khi nhường chỗ cho câu chuyện của Roel, đặc biệt là khi ông biết rằng Nora có thể đã điều phối một hoạt động quân sự và đang chiến đấu với Dị Biệt bên ngoài ngay lúc này.

"Cậu đang nói rằng Nora có thể ở bên ngoài?"

"Vâng, tôi tin tưởng quân đội thống nhất có thể sẽ ra tay cứu chúng ta. Dựa theo kế hoạch trước kia, quân đội của chúng ta hiện tại hẳn là đang tiến vào Sa mạc Hawe."

"Ra là vậy. Đúng là thế, mỗi Đế Vương Nhân đều quan trọng đối với sự sống còn của nhân loại, đặc biệt là trong thời kỳ quan trọng này."

"Ngài nhầm rồi. Hành động này thực ra là để cứu—"

Khụ khụ!

Wilhelmina vội vàng lắc đầu, cố gắng giải thích sự hiểu lầm của Kane, nhưng Roel đã ngắt lời cô bằng một tiếng ho. Cô nhìn Roel với đôi mắt bối rối, và Roel ra hiệu cho cô dừng lại bằng một cái lắc đầu.

Có quá nhiều chuyện đã xảy ra trong hai năm qua nên sẽ mất rất nhiều thời gian để giải thích mọi thứ. Anh muốn bỏ qua những chi tiết ít quan trọng hơn vì giờ chúng không còn nhiều thời gian nữa. Bên cạnh đó, anh có cảm giác Kane sẽ lại nhìn anh một cách kỳ lạ nếu ông biết rằng một Siêu Việt Nguyên Bản Cấp 1 đã liều mạng để cứu anh.

Roel có lý do để ngăn cản Wilhelmina, nhưng điều khiến anh ngạc nhiên là Wilhelmina phồng má và bĩu môi tỏ vẻ không hài lòng. Cô không thích cách Kane làm suy yếu anh. Cô không quan tâm người khác nhìn mình thế nào, nhưng cô thấy khó chịu khi thấy người mà cô thích phải chịu sự đối xử như vậy.

Cuối cùng, Roel thở dài nhẹ nhõm và quyết định thành thật với Kane, "Ngài Kane, người mà họ đang cố gắng giải cứu là tôi đây."

"Cậu sao? Vậy thì Công chúa Wilhelmina..."

"Em ấy bị thương khi cố cứu tôi."

"..."

Kane liếc nhìn Wilhelmina trong sự kinh ngạc. Ông vẫn đang cố gắng hiểu tình hình.

"Có nhiều lý do đằng sau điều đó, nhưng bỏ qua cảm xúc cá nhân, lý do lớn nhất chính là sự thức tỉnh của Dị Biệt Đế," Roel giải thích.

"Sự thức tỉnh của Dị Biệt Đế? Điều đó là không thể!" Kane kêu lên.

"Roel nói đúng. Chúng tôi đã từng giao chiến với Dị Biệt Đế. Lý do chính đằng sau quyết tâm giải cứu Roel của quân đội thống nhất là niềm tin rằng chỉ có người thức tỉnh Huyết Mạch Kingmaker mới có khả năng đánh bại Dị Biệt Đế," Wilhelmina nói.

Kane từ từ phục hồi lại vẻ kinh ngạc, sắc mặt dần trở nên nghiêm túc, bầu không khí xung quanh cũng trở nên nặng nề.

Là một trong những chỉ huy tiền tuyến, Kane biết rằng sự thức tỉnh của Dị Biệt Đế có nghĩa là loài người đang gặp nguy hiểm hơn bao giờ hết. Hít một hơi thật sâu, ông quay sang Roel và hỏi, "Ta hiểu tình hình khó khăn rồi. Cậu cần ta làm gì?"

"Toàn bộ quân lính của Pháo đài Tark sẽ sớm tỉnh lại thôi. Kane Điện hạ, tôi hy vọng người có thể sắp xếp lực lượng của mình trong một ngày và rời khỏi nơi này cùng tôi. Chúng ta sẽ chiến đấu để thoát khỏi vòng vây của Dị Biệt và tập hợp lại với Nora và những người khác."

"Được rồi. Đã hiểu." Kane gật đầu chấp nhận yêu cầu của Roel.

Ba người họ tiếp tục thảo luận chi tiết về chiến lược cho trận chiến sắp tới.

Trong khi đó, pháo đài yên tĩnh dần trở nên náo loạn.

Một giờ đã trôi qua kể từ khi Roel trở về. Khi những người siêu việt bắt đầu lấy lại ý thức, điều đầu tiên họ làm là tập trung tại trung tâm chỉ huy. Kane nhanh chóng ban hành một loạt các mệnh lệnh quyết định sau khi hiểu sâu hơn về tình hình bên ngoài. Cứ như vậy, con quái thú khổng lồ được gọi là Pháo đài Tark bắt đầu thức giấc.

Trong pháo đài truyền đi đủ loại tin tức, càng ngày càng nhiều người tỉnh lại sau giấc ngủ. Nhờ sự lãnh đạo quyết đoán của Kane và kỷ luật nghiêm ngặt của binh lính, dù những người lính tỉnh dậy không tránh khỏi bối rối, nhưng vẫn không có hoảng loạn.

Trung tâm chỉ huy nhanh chóng trở nên bận rộn. Có một dòng người vô tận đi vào và ra khỏi trung tâm chỉ huy để báo cáo tiến độ, cũng như để nhận và chuyển tiếp lệnh.

Roel và Wilhelmina đảm nhiệm vai trò cố vấn quân sự, cung cấp thông tin tình báo mới nhất cho các chỉ huy của Pháo đài Tark để tạo điều kiện cho cuộc thảo luận của họ. Sự tham gia đột ngột của hai thiếu niên trong cuộc họp khẩn cấp khiến các chỉ huy của Pháo đài Tark bối rối, nhưng không ai nghi ngờ về uy tín của họ, vì một trong số họ là hậu duệ của Gia tộc Ascart, trong khi người kia là Đế Vương Nhân.

Cuối cùng, các chỉ huy đã đi đến một thỏa thuận nhất trí rằng họ nên phát động một cuộc tấn công phủ đầu vào Dị Biệt, và các giáo sĩ của Giáo Hội Nữ Thần Sáng Thế bày tỏ rằng họ sẽ lắng nghe chỉ thị của cấp trên.

Roel thở phào nhẹ nhõm.

Với điều đó, cuối cùng anh và Wilhelmina cũng có thời gian để giải quyết những vấn đề khác. Điều đầu tiên anh làm là yêu cầu các giáo sĩ niệm ma pháp phục hồi cho Wilhelmina để điều trị triệt để vết thương của cô nàng. Theo sự khăng khăng của Wilhelmina và Kane, anh cũng nhận được sự điều trị tương tự.

Nếu thực sự phải chỉ ra một khuyết điểm trong Pháo đài Tark trước đây, thì đó chính là thiếu sức mạnh chiến đấu hàng đầu. Tuy nhiên, điểm yếu này đã được khắc phục khi Roel và Wilhelmina đã hoàn toàn bình phục chấn thương. Pháo đài Tark hiện tại mạnh hơn bao giờ hết.

Điều này đã mang lại sự tự tin lớn cho Kane và các chỉ huy khác, những người đã lo lắng về những thay đổi bên ngoài kể từ khi họ bị cô lập khỏi thế giới trong hai năm qua.

"Roel, chúng ta hẳn là có thể trong vòng một ngày hoàn thành việc tổ chức lực lượng, nếu tính cả đội hậu cần, chúng ta có khoảng 150.000 quân."

"150.000... Ít hơn tôi mong đợi."

"Đúng vậy, nhưng đó là tin tốt. Chúng ta thường có nhiều binh lính hơn thế này, nhưng cuộc tấn công của Sương Mù Phủ diễn ra trong thời gian trao đổi nhân sự mùa đông. Hàng chục nghìn binh lính bị thương đã được nhân viên hậu cần hộ tống đi. Không có họ, quân đội của chúng ta sẽ còn cơ động hơn nữa."

"Ra là vậy," Roel gật đầu đáp lại.

Lòng anh nhẹ nhõm hơn một chút, anh lo lắng những người lính bị thương sẽ trở thành vật hy sinh trong trận chiến sắp tới.

Vừa trở về thế giới hiện thực, bọn họ liền phải đối mặt với cái bẫy tinh vi cùng vòng vây chặt chẽ của Dị Biệt Đế. Ngay cả việc thoát khỏi vòng vây cũng đã là một công trình khổng lồ rồi; không cách nào chăm sóc những người bị thương được nữa.

Sắc mặt của Roel đã cải thiện đáng kể khi anh không còn phải lo lắng nhiều nữa.

Đúng lúc này, Kane đột nhiên nghĩ đến một chuyện, sắc mặt có chút quái dị, do dự một lát, mới mở miệng nói, "Roel, ta có chuyện muốn hỏi cậu."

"Là gì ạ?"

"Ờ thì, ta vừa mới nhận được báo cáo, bên trong Pháo đài Tark có đồ vật, ta hoài nghi cậu đã mang theo chúng khi đến giải cứu, có muốn đi xem một chút không?"

"Tôi mang theo thứ gì đó khi đến giải cứu á? Tôi không nghĩ là... Aaa! Hiểu rồi."

Nói được nửa chừng, Roel chợt nhớ ra Artasia có nhắc đến một món quà, nên anh hỏi về vị trí của nó trước khi đi đến đó cùng Wilhelmina.

Dưới sự chào đón của một hàng lính, hai người đi xuống hành lang và một cầu thang. Khi đến tầng một, họ đi đến quảng trường quân sự. Những người lính trong pháo đài quá bận rộn chuẩn bị cho trận chiến sắp tới để chú ý đến họ.

Ngay khi hai người bước ra ngoài, họ cảm thấy một luồng sinh lực tràn đầy.

Họ đã bị nhốt bên trong pháo đài quá nhiều ngày đến nỗi nơi này bắt đầu trở nên ngột ngạt. Dù quảng trường cũng nằm bên trong pháo đài, nhưng nó có mái mở, mặc dù khu vực này hiện đang bị sương mù trắng dày đặc bao phủ.

"Roel, sương mù trắng đó..."

"Đừng lo lắng, nơi đó không có nhiều mana. Chúng ta sẽ không bị nuốt chửng đâu," Roel mỉm cười giải thích.

Để chứng minh quan điểm của mình, anh bước vào quảng trường và tiến về phía sương mù trắng. Wilhelmina do dự trong giây lát trước khi nhanh chóng đi theo anh.

"Nhìn này; ổn mà," Roel nói.

"Anh nói đúng," Wilhelmina đồng ý.

"Em có sợ sương mù không?"

"Không phải vậy, em chỉ lo lắng anh nếu lại bị nuốt chửng sẽ không kịp chạy thoát. Liên minh không thể duy trì công kích đối với Dị Biệt lâu dài nếu không có anh."

Roel im lặng một lúc rồi hỏi, "Em có ý gì khi nói 'anh'? Chúng ta sẽ cùng nhau vượt qua thử thách này."

"...Em đã thề sẽ bảo vệ anh. Sự an toàn của anh là ưu tiên hàng đầu của em."

"Anh đã nói rồi, em không còn là vệ sĩ của anh nữa. Mina, khi nào thì em mới thay đổi suy nghĩ đó?"

"Em..." Wilhelmina trông có vẻ hơi bối rối.

Roel thở dài khi quay lại nhìn Wilhelmina. Wilhelmina trông có vẻ hơi bối rối dưới ánh nhìn của anh. Cô theo bản năng nghĩ đến việc xin lỗi, nhưng lại giật mình khi Roel đột nhiên nắm lấy tay cô. Má cô nhanh chóng đỏ lên.

"C-Chuyện này..."

"...Sương mù quá dày đặc, đừng để lạc đường."

"...Mm."

Wilhelmina chỉ có thể gật đầu ngượng ngùng trước lời biện minh của Roel, dù cô thầm mong sương mù bao phủ một vùng rộng hơn để điều này có thể kéo dài hơn. Trong khi đó, Roel nhìn xung quanh với ánh mắt trầm ngâm.

"Họ nói rằng có thứ gì đó ở đây. Có thể là gì?"

"Có thể đó là một loại vũ khí nào đó không?"

"Vũ khí? Anh không nghĩ vậy. Artasia sẽ không bận tâm giữ sự hồi hộp về một điều đơn giản như vậy."

Roel mạo hiểm đi sâu hơn vào sương mù, Wilhelmina lặng lẽ đi theo anh. Không mất nhiều thời gian để hình bóng của họ bị sương mù che khuất hoàn toàn.

Đột nhiên, Roel cảm thấy có thứ gì đó trên mặt đất bên dưới mình.

"Hửm? Sàn nhà bị sao thế?" Roel lẩm bẩm.

"Em nghĩ có thứ gì đó ở gần đây. Đợi một chút. Đó là..." Wilhelmina kêu lên.

Roel vội vàng quay đầu nhìn về phía Wilhelmina chỉ, cảnh tượng trước mắt khiến toàn thân anh cứng đờ.

Ẩn sau lớp sương mù không phải là bất kỳ loại vũ khí nào mà là một ngọn núi nhợt nhạt đáng sợ.


✦✧✦✧


Ma pháp cường hoá quân đội là một trong những loại ma thuật hiếm nhất và hạn chế nhất trên Lục địa Sia.

Chúng hầu như không có hiệu quả khi sử dụng trên một cá nhân, nhưng khi được sử dụng trên chiến trường, chúng có thể tạo ra những thay đổi lớn giống như phản ứng hóa học.

Ma pháp cường hoá quân đội không chỉ tăng cường sức mạnh chiến đấu của binh lính. Điều quan trọng hơn là tác động của chúng lên trạng thái tâm lý của họ, và trạng thái tâm lý của nhiều binh lính chính là yếu tố quyết định tinh thần của quân đội.

Tinh thần là một trong những yếu tố vô hình có tác động lớn đến kết quả của một trận chiến. Tinh thần của quân đội thường được xây dựng dựa trên quá trình huấn luyện và kinh nghiệm trên chiến trường, và được tăng cường hơn nữa thông qua việc trao tặng phần thưởng vật chất.

Tuy nhiên, những người sở hữu ma pháp cường hoá quân đội chỉ cần niệm phép. Đây thực tế là một trò gian lận, đó là lý do tại sao những người sở hữu ma pháp cường hoá quân đội được cho là những chỉ huy quân sự bẩm sinh.

Trong thời đại không có chiến tranh, chỉ có hai cách để thăng chức tướng quân ở hầu hết các quốc gia. Một là vượt qua giới hạn của bản thân và đạt đến Nguyên Bản Cấp 3, và cách còn lại là sở hữu ma pháp cường hoá quân đội.

Trên thực tế, có rất ít cơ hội để sử dụng ma pháp cường hoá quân đội trên chiến trường. Chúng chỉ được sử dụng khi quân đội ở trong tình thế tuyệt vọng và cần thứ gì đó mạnh mẽ để xoay chuyển tình thế.

Hoặc ít nhất, đây là những gì các chỉ huy quân sự loài người biết về ma pháp cường hoá quân đội, nhưng lẽ thường mà họ từng coi là hiển nhiên này đã bị Dị Biệt Đế phá vỡ ngày hôm nay.

Ma pháp cường hoá quân đội thường tăng cường tối đa từ hàng nghìn đến mười nghìn, nhưng những mảnh mana giống như tro bụi rơi xuống từ bầu trời đã tăng cường hơn một trăm nghìn Dị Biệt cùng một lúc.

Tiếng kêu chiến tranh như sấm rền vang lên. Lũ Dị Biệt bị kích động nhảy ra khỏi chỗ ẩn núp, vứt bỏ khiên chắn và lao vào đám người đang lao tới. Đây không chỉ là một cuộc phản công cục bộ mà là một cuộc tấn công toàn diện.

Tình huống như vậy khiến quân đội loài người trở nên bất ngờ.

Đội chỉ huy đóng quân ở phía sau đều hoảng hốt. Nora và Charlotte đứng ở trung tâm đội hình quân sự nhíu mày.

Dù tình hình thay đổi đột ngột, Cự Tinh và Valkyrie mặc áo giáp lao tới phía trước không hề nao núng. Đôi mắt Kurt sáng lên đầy hung dữ, trong khi cơ thể Brittany nổ lách tách vì tia sét. Thay vì chậm lại, họ thực sự tăng tốc như những kẻ điên.

Cả hai không còn lựa chọn nào khác ngoài việc tiến lên, nếu không tinh thần của binh lính sẽ giảm mạnh.

'Khi hai người đàn ông giao nhau trên một con đường hẹp, kẻ dũng cảm hơn sẽ chiến thắng.'

Câu nói như vậy có thể không phù hợp với trận chiến trên địa hình như vậy, nhưng không phải là hạ thấp tầm quan trọng của lòng dũng cảm trong chiến tranh. Tinh thần của quân đội loài người đã bị tổn hại bởi ma pháp cường hoá quân đội của Dị Biệt Đế; sự do dự của họ, tại thời điểm này, có thể gieo rắc nỗi sợ hãi cho tất cả các đội quân.

Nếu họ dừng bước, những người lính phía sau họ cũng sẽ dừng bước. Sự mất mát tích lũy về động lượng phát sinh từ đó sẽ báo hiệu sự thất bại cho quân đội loài người. Vì vậy, cả hai không thể lùi bước, ngay cả khi điều đó có nghĩa là chết trong đội hình của kẻ thù.

Sự dũng cảm mà họ thể hiện đã giúp các hiệp sĩ tiên phong đi cùng thoát khỏi cú sốc mà họ nhận được từ ma pháp cường hoá quân đội Dị Biệt Đế. Họ nhanh chóng nắm chặt dây cương và lao tới cùng với các chỉ huy của họ.

Khi người chỉ huy nêu gương, binh lính sẽ đáp lại bằng lòng dũng cảm.

Họ biết rằng họ không thể lùi bước khi họ đang gánh trên vai vận mệnh của chủng tộc mình. Họ đã quyết định đi đến cái chết.

Kỵ binh loài người xông về phía đông với những ngọn giáo giơ cao, thề sẽ phá tan mọi chướng ngại vật trên đường đi của họ. Đáp lại, những binh lính điên cuồng lao về phía tây với tiếng gầm gừ dữ dội, quyết tâm tiêu diệt bất kỳ ai dám đe dọa chúa tể.

Hai con sóng, một màu xám của thép và màu tro, nhanh chóng tiến lại gần nhau dọc theo biên giới Sa mạc Hawe trước khi cuối cùng va vào nhau.

Bùm!

Hàng ngàn tiếng vang kim loại rung chuyển sa mạc khi hai đội quân giao tranh.

Kurt, với mana bao bọc cơ thể to lớn như núi của mình, đã đâm hơn một trăm Dị Biệt, đập chúng thành từng mảnh đẫm máu. Brittany tung ra vô số tia sét và nhanh chóng hạ gục hàng trăm kẻ thù.

Cùng lúc đó, đợt kỵ binh đầu tiên đã đâm nhiều kẻ địch bằng giáo trước khi rút lui, và đợt kỵ binh thứ hai nhanh chóng thay thế.

Con người đã giành được lợi thế ban đầu trong cuộc đụng độ, nhưng Dị Biệt không hề nao núng trước cái chết của đồng đội. Với tiếng gầm thét chói tai, chúng vung vũ khí xuống những con người gần nhất.

Trận chiến nhanh chóng trở nên dữ dội hơn và số thương vong tăng vọt.

Khi đà tấn công ban đầu của các tiểu đoàn tiên phong lắng xuống, các đội quân loài người khác cũng nhanh chóng nối gót bằng cách phát động các cuộc tấn công.

Chạy khắp chiến trường bằng bốn chi như một con mèo, Selina nhanh nhẹn là người đầu tiên lao vào kẻ thù sau các tiểu đoàn tiên phong. Thanh kiếm của cô chém thẳng qua hàng phòng thủ của Dị Biệt để bắn tung tóe máu lên sa mạc.

Juliana đứng trong vũng máu không quá xa phía sau và thầm niệm thần chú, triệu hồi vô số ngọn thương máu đồng loạt bắn ra để đâm xuyên Dị Biệt.

Những cung thủ phía sau không biết mệt mỏi bắn tên để ngăn chặn đà tiến công của Dị Biệt, trong khi những người lính Rosa nạp lại mana cho vũ khí của họ.

Trong khi Nora vẫn đang hồi phục sau khi sử dụng Chiến Trường Thiên Sứ, các giáo sĩ của Giáo Hội Nữ Thần Sáng Thế giơ trượng lên để thi triển ma pháp quân đội. Một đám mây lửa từ từ hình thành trên đầu họ.

Tuy nhiên, lũ Dị Biệt không để ý đến chuyển động của họ. Chúng đã trở nên điên cuồng dưới tác động của ma pháp cường hoá quân đội. Chúng từ bỏ mọi chiến lược để tuân theo bản năng hoang dã của mình nhằm xé nát kẻ thù.

Hàng chục nghìn Dị Biệt đang lao lên tuyến phòng thủ thứ hai để tấn công quân đội loài người. Chúng nóng lòng muốn đổ máu kẻ thù để chứng minh lòng trung thành với chúa tể của mình, và cảm xúc mãnh liệt của chúng thể hiện thành sự kiên cường không gì lay chuyển được. Ngay cả khi hấp hối, chúng vẫn tìm cách tấn công kẻ thù thêm một lần nữa.

Lúc này, cả con người và Dị Biệt đều đã sử dụng hết mọi khả năng của mình, và trận chiến dữ dội của họ đã nhuộm đỏ cả sa mạc nguyên sơ.

Theo thời gian, do ma pháp cường hoá quân đội của Dị Biệt giảm dần và những đợt tấn công liên tục của quân đội và các đợt ném bom phủ kín của Rosa, loài người bắt đầu giành lại lợi thế của mình. Ngay khi tỷ lệ thắng sắp chuyển sang có lợi cho loài người, những quả cầu đen kỳ lạ đột nhiên xuất hiện trên bầu trời.

Những quả cầu đen này có kích thước khoảng bằng nắm tay. Chúng được ngụy trang rất tốt trong bóng đêm đến nỗi hầu như không thu hút được sự chú ý của bất kỳ ai. Cả cung thủ lẫn ma pháp sư ở tuyến sau đều không nhận ra chúng.

Ngay sau khi những quả cầu đen này xuất hiện, một luồng mana mạnh mẽ làm rung chuyển bầu trời.

Đột nhiên, những quả cầu đen này bắt đầu hút hết mana xung quanh chúng như những lỗ đen nhỏ. Lượng mana chúng hấp thụ được nén lại thành những bó năng lượng khủng khiếp có thể xóa sổ mọi thứ trong một bán kính nhất định khi được giải phóng. Cường độ cực lớn của những xung động mana khiến những người lính trên mặt đất phải ngước nhìn lên.

Ngay cả Nora cũng nheo mắt lại.

"Đó là...!"

Nora ngay lập tức nhớ đến những quả cầu đen mà Roel đã nói với cô trước đó, và điều đó thúc đẩy cô triệu hồi Chiến Trường Thiên Sứ một lần nữa. Cô cắt cổ tay mình và nhỏ máu vào quảng trường thông qua thanh kiếm đá.

Một luồng sáng vàng kim lần nữa tràn vào bầu trời, sức mạnh đồng hóa của Thiên Thần Đế nhanh chóng bao trùm tất cả các quả cầu đen xung quanh và buộc chúng phải nổ tung sớm. Thật không may, cô không thể kịp thời với tới những quả cầu đen xa hơn.

Bùm!

Mười lăm quả cầu đen lao vút từ giữa Dị Biệt Quân về phía tuyến sau của đội quân loài người trước khi gây ra những vụ nổ kinh hoàng.

Đây là lần đầu tiên kể từ khi bắt đầu trận chiến, loài người phải chịu một cuộc tấn công trên không. Mặc dù Nora đã tiêu diệt hầu hết các quả cầu đen trước khi chúng kịp tấn công, nhưng vụ nổ của những quả cầu còn lại vẫn cướp đi sinh mạng của nhiều người.

Quan trọng hơn, vụ nổ này cho quân đội loài người biết rằng họ sẽ không thể giành được thế thượng phong ngay cả khi hiệu ứng của ma pháp cường hoá quân đội lắng xuống. Lũ Dị Biệt cũng có khả năng tấn công tầm xa, điều đó có nghĩa là tuyến sau của họ không còn an toàn nữa.

Đúng vào thời điểm này, diễn biến của trận chiến đã thay đổi.

Dị Biệt Đế, mặc dù đã đi sâu hơn vào sa mạc, vẫn tiếp tục triệu hồi nhiều quả cầu đen hơn để tấn công quân đội loài người từ xa. Sau một loạt các cuộc tấn công, tinh thần của Dị Biệt tăng cao hơn bao giờ hết, trong khi quân đội loài người bắt đầu mất đà.

Để đối phó với những quả cầu đen, Nora phải thường xuyên kích hoạt Chiến Trường Thiên Sứ, ngăn cản cô triệu hồi những thánh kiếm để giáng xuống Dị Biệt một lần nữa. Hơn nữa, Rosa cũng sắp cạn kiệt đạn dược cho vũ khí pháo tầm xa của mình.

Cơ thể khổng lồ của Kurt có nhiều vũ khí găm vào. Bộ giáp của Brittany phủ đầy vết nứt. Selina đã bị thương khi chiến đấu với một trong những chỉ huy Dị Biệt, nhưng cô từ chối rút lui khỏi tiền tuyến. Sức mạnh của Juliana bắt đầu suy yếu khi màn đêm nhường chỗ cho ngày mới.

Khi Dị Biệt ngày càng hung hãn hơn, đội quân dị giáo của Roel và đội quân riêng của Ascart cũng tham gia trận chiến, nhưng họ không đủ sức chống lại Dị Biệt được tăng cường sức mạnh.

"Giá mà chúng ta có thêm quân..." Charlotte lẩm bẩm, cô đang sử dụng Thẩm Phán để chỉ đạo cuộc bắn phá nhằm tối đa hóa thương vong.

Lòng cô dần trở nên lạnh lẽo, đây là kết luận mà cô không thể chấp nhận.

Một đêm chiến đấu đã khiến binh lính của cả hai bên kiệt sức, nhưng sự hỗ trợ của Dị Biệt Đế dường như không bao giờ kết thúc. Nếu có bất cứ điều gì, số lượng quả cầu đen bay qua dường như chỉ tăng lên về số lượng.

Vào thời điểm này, quân đội loài người không nên cố gắng đột phá nữa mà thay vào đó, hãy tìm cơ hội để rút quân, nếu không họ sẽ có nguy cơ phải đối mặt với sự xóa sổ hoàn toàn.

Charlotte hiểu điều đó, nhưng rút lui vào thời điểm này đồng nghĩa với cái chết của Roel. Chước Nhiệt Chiến Địa sẽ vô ích, và cô cũng sẽ mất đi người yêu của mình. Chỉ cần nghĩ đến những hệ lụy cũng đủ khiến khuôn mặt cô tái mét.

Tương tự như vậy, Nora cũng đang trên bờ vực tuyệt vọng.

Ngay khi hai vị chỉ huy tối cao của chiến dịch quân sự này đang phải đối mặt với tình thế tiến thoái lưỡng nan, một thiếu nữ tóc đen, mắt tím đột nhiên xuất hiện từ thung lũng phía bắc trên lưng ngựa. Cô bình tĩnh quét mắt khắp chiến trường trước khi hướng mắt về phía Nora và Charlotte.

Nora dường như nhận ra ánh mắt của cô ấy và theo bản năng ngẩng đầu lên. Cơ thể Charlotte run rẩy, cô cũng nhìn lên trên. Sau đó, hai người mở to mắt vì sốc.

"Đó là..."

Trước mắt bọn họ, thiếu nữ tóc đen mắt tím rút kiếm ra, chĩa thẳng lên trời, hàng vạn binh lính Austine lập tức từ phía sau cô vọt ra.

Sau đó, Lilian Ackermann vung thanh kiếm xuống và chĩa về phía trước.

Tiếng hò hét chiến đấu chói tai và tiếng vó ngựa phi nước đại như sấm rền vang lên. Kỵ binh mặc áo giáp đen lao xuống thung lũng núi như một thanh kiếm đen sắc bén tìm cách xé toạc đội hình của Dị Biệt.


✦✧✦✧


Điều gì nâng cao tinh thần của binh lính nhất trên chiến trường?

Đây là một câu hỏi mơ hồ với nhiều câu trả lời, tùy thuộc vào ngữ cảnh, nhưng hiện tại chỉ có một câu trả lời cho quân đội thống nhất—đó là sự xuất hiện của quân tiếp viện.

Khi kỵ binh mặc áo giáp đen bắt đầu tấn công như sấm sét, những người lính chiến đấu trong sa mạc đã bị choáng váng trong giây lát trước khi tiếng reo hò vang lên. Ngược lại, lũ Dị Biệt hú lên phẫn nộ.

Sự xuất hiện của quân tiếp viện từ Đế quốc Austine đã nâng cao tinh thần của những binh lính loài người, nhưng điều khiến họ kinh ngạc là quân tiếp viện nhiều hơn họ mong đợi.

Những kỵ binh lao xuống từ con đường hẹp của thung lũng phía bắc chỉ là đội tiên phong. Đội quân thực sự đang tiến về phía chân đồi rộng hơn. Những người lính của họ được trang bị tốt, và những lá cờ họ mang theo trải dài đến tận chân trời.

"Có bao nhiêu quân vậy?!"

"Một trăm ngàn? Hai trăm ngàn?"

Cảnh tượng đó đã khơi dậy ý chí chiến đấu của những người lính.

Những chỉ huy bị thương siết chặt vũ khí và phát động một đợt tấn công khác. Hy vọng trở lại trong đôi mắt của những người lính đã quyết tâm chết. Không có bất kỳ lời động viên nào, những người lính loài người tự vực mình dậy và phát động một cuộc phản công ngoan cường.

Mặt khác, Lilian đã tập hợp một lượng mana khổng lồ có thể cảm nhận được ngay cả từ rất xa và triệu hồi một đội quân gồm một nghìn hiệp sĩ mặc áo giáp xanh.

Đây là một trong những đoàn kỵ sĩ mạnh nhất của Cổ Đế quốc Austine, với di sản vĩ đại đã tồn tại trong một nghìn năm. Trong cuộc chiến quyết định giữa hai chủng tộc này, những kỵ sĩ kiêu hãnh bảo vệ Đế chế loài người cổ đại đã thể hiện ý định chiến đấu đáng kinh ngạc. Sức mạnh của họ được tăng cường hơn nữa nhờ sức mạnh của Lilian, ban cho mỗi cá nhân sức mạnh tương đương với những Siêu Việt Nguyên Bản Cấp 3.

Bọn họ xông lên trước kỵ sĩ giáp đen, trở thành mũi nhọn sắc bén nhất trong phản công của nhân loại. Dưới sự lãnh đạo của đoàn kỵ sĩ này, kỵ binh của Đế quốc Austine vẫn bất bại trong hai năm qua.

Dưới sự chỉ huy của Lilian, các kỵ sĩ mặc áo giáp đen lao thẳng về phía hai bên sườn của Dị Biệt. Lũ Dị Biệt tuyệt vọng chống trả đòn tấn công này, nhưng vô ích.

Những hiệp sĩ mặc áo giáp xanh đâm xuyên qua đội quân của Dị Biệt và vung những thanh kiếm thấm đẫm mana của mình một cách giận dữ để xé toạc càng nhiều lỗ hổng trong đội hình của chúng càng tốt, gây ra sự hỗn loạn tột độ. Trên thực tế, họ thậm chí còn cắt xuyên qua đội hình của Dị Biệt chỉ trong một hơi thở.

"Nhìn kìa! Bên sườn của chúng!"

"Họ đã xé toạc được đội hình của chúng!"

Những người lính loài người reo hò phấn khích khi chứng kiến đội hình Dị Biệt Quân sụp đổ. Cả Nora và Charlotte cũng có vẻ nhẹ nhõm.

'Chúng ta đã thắng.'

Đó là suy nghĩ mà cả hai người ấp ủ trong đầu.

Một trận chiến giữa hai đội quân được quyết định rất nhiều bởi đội hình của họ. Một khi một đội quân bị chọc thủng sườn, những người lính ở phía trước sẽ dễ bị tấn công từ cả phía trước và phía sau, điều này cũng giống như việc họ sẽ bị tiêu diệt. Tương tự như vậy, các tuyến sau cũng sẽ bị cắt đứt khỏi lực lượng tiếp viện từ tiền tuyến, khiến họ có nguy cơ bị tiêu diệt.

Tất nhiên, Dị Biệt có thể nhanh chóng tập hợp lại và phản công, nhưng thật đáng tiếc khi chúng phải đối đầu với Lilian Ackermann, người nắm giữ sức mạnh để liên tục triệu hồi các đội quân huyền thoại từ Cổ Đế quốc Austine. Không cần phải nói rằng cô sẽ không cho chúng bất kỳ cơ hội nào để thở.

Đội hình của Dị Biệt bị cắt đôi một cách không thương tiếc bởi một lực giống như một dòng nước xiết, và những người lính bộ binh phía sau từ từ tiến vào khoảng trống để bao vây lũ Dị Biệt đang hoảng loạn và thảm sát chúng.

Đến khi quả cầu đen kia lại xuất hiện lần nữa, đội hình của Dị Biệt đã sụp đổ, tình hình đã không còn có thể cứu vãn được nữa, trận chiến này kết thúc với chiến thắng thuộc về nhân loại.

Vòng vây ngoài cùng của Dị Biệt đã sụp đổ, mở đường cho loài người tiến vào Sa mạc Hawe.


✦✧✦✧


Tiếng reo hò vang dội vang lên từ quân đội thống nhất ngay khi trận chiến kết thúc.

Những binh lính của Đế quốc Austine cũng giơ cao vũ khí và gầm lên chiến thắng như một biểu hiện của sự tôn trọng đối với những người khác. Thật là một chiến công đáng kinh ngạc khi quân đội thống nhất đã đứng vững trước Dị Biệt trong một đêm mặc dù phải chịu bất lợi về quân số, và họ coi đó là vinh dự khi được chiến đấu cùng những người lính như vậy.

Tiếng reo hò kéo dài một lúc lâu trước khi dần lắng xuống.

Nora và Charlotte nhanh chóng ra lệnh cho những người lính dọn dẹp chiến trường và cứu những người bị thương. Lilian cũng điều động các bác sĩ của mình xuống chiến trường để giúp đỡ. Những người lính khác được lệnh ở lại và chờ lệnh tiếp theo.

Lilian nhìn chằm chằm vào tàn dư của Dị Biệt Quân đang chạy trốn sâu hơn vào sa mạc với đôi mắt nheo lại. Cô đã cân nhắc đến việc truy đuổi và kết liễu chúng mãi mãi, nhưng điều đó quá mạo hiểm. Dù cô vẫn chưa gặp Dị Biệt Đế, cô có thể mơ hồ cảm nhận được một luồng xung mana và áp lực đáng sợ đến từ trung tâm sa mạc.

Cuối cùng, cô quyết định không truy đuổi lũ Dị Biệt mà thay vào đó là thu thập thêm thông tin tình báo trước.

Dù cô đã suy luận ra những chi tiết then chốt thông qua chứng cứ tình tiết, cô vẫn muốn những người khác đích thân xác nhận rằng anh vẫn còn sống. Hơn nữa, cô không thể dành toàn bộ sức lực của mình cho hoạt động quân sự này, như đứa trẻ đó đã bảo cô, cho đến khi cô hiểu rõ hơn về tình hình ở đây.

Điều khiến cô thay đổi suy nghĩ vài ngày trước là một cô bé đột nhiên xuất hiện. Cô bé đó không để lại dấu vết gì, khiến cô tự hỏi liệu đó có phải chỉ là một giấc mơ không, nhưng dựa trên cách cô bé đó xưng hô với cô, cô có thể đoán được cô bé đó là ai.

Đứa trẻ trong bụng cô.

Lilian không biết làm sao có thể làm được, nhưng nếu cô bé kia thực sự là đứa con giữa cô và chàng trai đó, thì chắc chắn cô bé có khả năng phá vỡ luật lệ thời gian. Với những suy nghĩ như vậy, cô đã nghe theo lời khuyên của cô bé và dẫn tất cả binh lính của mình đến đây.

Lực lượng quân đội mà cô mang theo lên tới con số đáng kinh ngạc là 400.000 người, đó là lý do tại sao Nora và Charlotte đích thân chào đón cô khi cô đến trung tâm chỉ huy của quân đội thống nhất. Tuy nhiên, cô không bận tâm đến những lời xã giao mà thay vào đó đi thẳng vào vấn đề.

"Nói cho tôi biết tình hình hiện tại và kế hoạch đi!" Lilian nói với giọng kích động hơn bình thường.

Nora và Charlotte liếc nhìn nhau trước khi gật đầu.

Họ tiến vào lều và lập tức mở cuộc họp khẩn cấp. Từ đó, Lilian có được tin tức cụ thể hơn về Roel.

"Dựa theo trinh sát của chúng ta, Dị Biệt Đế đang đóng quân ở đây. Roel có thể đã sử dụng một số biện pháp để buộc trận chiến phải dừng lại, và anh ấy vẫn có thể duy trì được sức mạnh chiến đấu đáng kể. Điều đó sẽ giải thích tại sao Dị Biệt Đế lại cắm quân ở khu vực đó trong khi liên tục triển khai thêm quân ở đó. Tôi cũng nên đề cập rằng Wilhelmina có thể đang ở cùng anh ấy ngay bây giờ."

"Wilhelmina sẽ dốc toàn lực bảo vệ Roel. Điều đó sẽ tăng cơ hội sống sót của em ấy," Lilian nhận xét.

Nora gật đầu đồng ý.

"Chúng ta còn chưa đầy một ngày nữa là đến giờ hẹn gặp giữa Nora và Roel. Chúng ta đã mở được lối vào Sa mạc Hawe thông qua trận chiến trước đó. Việc chúng ta phải làm bây giờ là chạy đến đích và chờ đợi," Charlotte nói.

"Đợi đã. Ý cô là..." Lilian nheo mắt hỏi khi một khả năng hiện lên trong đầu cô.

"Thật vậy. Ông nội tôi và những người khác sẽ tham gia vào đợt tấn công tiếp theo. Họ sẽ di chuyển vào để ngăn cản các Đế Vương Dị Biệt và Dị Biệt Đế, trong khi chúng ta đối phó với những binh lính khác. Chúng ta sẽ rút lui ngay khi bảo vệ được Roel," Nora gật đầu đáp lại.

"Ra là vậy..." Lilian chậm rãi gật đầu khi cuối cùng cô cũng hiểu tại sao không có Siêu Việt Nguyên Bản Cấp 1 nào tham gia vào trận chiến trước đó.

Trong khi đó, các Đế Vương Nhân bắt đầu hành động.

Khi nhận được tin tức từ tiền tuyến, ba luồng mana mạnh mẽ đột nhiên lan tỏa từ ba hướng khác nhau xung quanh khu vực Roel biến mất. Thay vì ẩn núp như năm ngoái, giờ đây họ đang phô trương sự hiện diện của mình như thể đang khiêu khích Dị Biệt.

Một người là một trưởng lão mặc quần áo thánh quang. Một người là một vị vua đang lau chùi lưỡi kiếm. Một người là một học giả cầm quyền trượng. Ba Siêu Việt Nguyên Bản Cấp 1 này kiên nhẫn chờ đợi khách của họ đến.

Ở trung tâm Sa mạc Hawe, nơi có Dị Biệt Quân khổng lồ tụ tập, ba Đế Vương Dị Biệt cảm nhận được bá khí và quay sang Dị Biệt Đế để xin phép. Sau khi nhận được sự chấp thuận của Dị Biệt Đế, ba kẻ bọn chúng bay đi theo ba hướng khác nhau.

Trong khi các Đế Vương Dị Biệt vội vã tiến về chiến trường của mình, ở trung tâm khu vực mà vô số Dị Biệt đã bao vây chặt chẽ, không gian nơi Roel đột nhiên biến mất vào không khí mỏng manh bị cong vênh một chút.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com