TruyenHHH.com

Tieu Bao Chua Khong Muon Gap Bad End P3

Nhìn vào viên pha lê nhiều màu và quyền trượng phát sáng, Roel đột nhiên cứng đờ người.

Anh giải phóng một luồng mana bên trong đại sảnh được canh gác nghiêm ngặt, mở rộng các giác quan để xác định nguồn gốc của giọng nói. Anh đột nhiên cảnh giác, không chỉ vì giọng nói quen thuộc xuất hiện từ hư không mà còn vì nội dung của tin nhắn.

'Bắt đầu? Bắt đầu cái gì?'

Roel nắm chặt nắm đấm, theo bản năng cảm nhận được không có gì tốt đẹp. Trong khi đó, Adola nghiêng đầu bối rối.

"Thưa ngài? Ngài..."

"...Không, không có gì đâu."

Roel lắc đầu sau một lúc im lặng, chọn cách không giải thích sự bùng nổ của mình. Adola và những người khác cũng không truy cứu vấn đề này. Nếu là người khác thì đó sẽ là một tội ác nghiêm trọng, nhưng không sao vì đó là anh.

Sự việc này khiến anh đột nhiên mất hứng thú với quyền trượng và quyết định quay trở lại phòng của Mẫu Thần.

Cuối cùng hòa bình đã trở lại với Nguyệt Hồn Tháp.

Roel ngồi trên một chiếc ghế ngọc ấm áp dễ chịu với những dây thần kinh căng thẳng, gần giống như một ngọn giáo sắp đâm ra hoặc một mũi tên sắp bắn. Mana của anh tuôn trào dữ dội trong cơ thể như một con thú không thể được xoa dịu.

Anh thậm chí còn cử Adola ra ngoài để có thời gian riêng tư.

Trong suốt thời gian này, anh vẫn luôn giữ thái độ hoài nghi đối với giọng nói bí ẩn mà anh nghe được ngay trước vụ ám sát. Đây là bí ẩn duy nhất mà anh vẫn chưa giải quyết được cho đến nay, và anh nghi ngờ rằng nó có thể là một manh mối quan trọng để anh phá vỡ hiện trạng.

Ai có thể nghĩ rằng manh mối này lớn hơn nhiều so với những gì anh mong đợi?

Làm tốt lắm. Chúng ta sẽ bắt đầu vào hai ngày nữa.

Sự thật là những lời đó được nói ra ngay lúc anh nhìn thấy thần trượng điều khiển Lục Tai Hoạ khiến chúng có sức nặng rất lớn.

Roel ngồi xuống ghế và lặng lẽ nhìn về phía đường chân trời xa xăm suốt cả buổi chiều, cho đến khi tiếng gõ cửa kéo anh ra khỏi dòng suy nghĩ.

"Sao vậy? Tôi không phải đã nói là đừng làm phiền tôi sao?"

"Vâng, thưa ngài, nhưng có chuyện xảy ra... Mẫu Thần đã trở lại," Adola báo cáo một cách hối lỗi.

"!"

Một cơn giật chạy qua cơ thể Roel. Anh dành vài giây để suy ngẫm sâu sắc trước khi từ từ đứng dậy và bước về phía cửa.


✦✧✦✧


Roel và Mẫu Thần đã dành nhiều thời gian bên nhau sau vụ ám sát, điều này khiến hai người trở nên thân thiết hơn nhiều.

Việc hai người quan tâm đến nhau đã trở thành chuyện bình thường, thậm chí có lúc Mẫu Thần ôm anh ngủ trưa khi tâm hồn anh bất ổn.

Nói thẳng ra, Roel thấy rất ngượng ngùng khi một người lớn như mình bị đối xử như một đứa trẻ, nhưng những lời phàn nàn của anh nhanh chóng bị dập tắt mỗi khi Ngài nhìn anh bằng đôi mắt tràn đầy tình mẫu tử. Không có cách nào chiến thắng được điều đó.

Với tình cảm mà họ dành cho nhau, chưa kể đến việc họ là gia đình tâm giao, sẽ rất khó để họ không trở nên thân thiết.

Từ khi biết được sự thật của thế giới, Roel ngày càng quyết tâm không làm Mẫu Thần buồn hay thất vọng nữa. Sia chỉ trải qua nhiều như vậy vì Người muốn truyền lại sức mạnh của mình cho đứa con yêu dấu nhất của mình. Nếu không có mong muốn đó, Người có thể đã tìm ra một giải pháp đáng tin cậy hơn để gánh vác gánh nặng của thế giới.

Anh cảm thấy day dứt vì tội lỗi mỗi khi nghĩ đến việc Mẫu Thần phải rơi vào hoàn cảnh hiện tại vì anh và tổ tiên của anh.

Trong phòng tiệc, thiếu nữ tóc bạch ngân nhìn Roel đang vô cùng im lặng với vẻ mặt lo lắng. Ngài cảm thấy mình nên nói gì đó, nhưng đôi môi Ngài mở ra rồi khép lại trong sự do dự khi cố gắng tìm ra từ ngữ thích hợp. Phải mất một lúc lâu mới lên tiếng.

"Nghe nói hôm nay con tới thăm Sứ Thần nhỉ?"

"Mmhm."

"Con cũng đã đến khu vực của High Elf để xem quyền trượng à?"

"Đúng vậy."

"...Vậy à."

Những nỗ lực bắt đầu cuộc trò chuyện của Mẫu Thần đã bị cắt ngang bởi những câu trả lời bình thản của Roel. Bữa tối của họ tiếp tục trong bầu không khí hơi ngượng ngùng này.

Gần giống như một người mẹ bị trói tay khi phải đối mặt với giai đoạn nổi loạn của đứa con mình, Mẫu Thần không biết tại sao Roel lại chán nản như vậy và làm thế nào Ngài có thể cải thiện tâm trạng của anh.

Cảm nhận được ánh mắt thận trọng của Ngài, Roel cuối cùng cũng thoát khỏi tâm trạng chán nản.

"Hôm nay con đã thấy nhiều thứ... Quyền trượng trông có vẻ huyền bí."

"Đúng thế, nó rất khác với những vũ khí khác. Ta đã rèn nó dưới ánh trăng."

"Con nghe nói rằng người duy nhất có thể kích hoạt quyền trượng là mẹ và thủ lĩnh của High Elf. Đó có phải là một biện pháp phòng ngừa an toàn không?"

"Đúng rồi, nhưng con cũng có thể kích hoạt nó," Mẫu Thần đáp lại với nụ cười như thể Ngài đang khoe khoang về mối quan hệ gần gũi của mình với con trai.

"..."

Ánh mắt của Roel lóe lên. Đúng như anh mong đợi.

"Con không tò mò tại sao mình cũng có thể kích hoạt được quyền trượng sao?"

Có lẽ vì Roel im lặng quá lâu nên Mẫu Thần đã hỏi thêm một câu hỏi nữa. Roel suy nghĩ một lúc rồi mới trả lời.

"Là do Nguyên Thuộc Tính Vương Miện sao?"

"Điều đó không sai, nhưng có một lý do sâu xa hơn đằng sau đó. Con có liên kết với họ."

"Có liên kết giữa con và Sứ Thần sao?"

Roel chớp mắt ngạc nhiên, giờ nghĩ lại, anh chưa từng hỏi Mẫu Thần về Lục Tai Hoạ.

Mẫu Thần gật đầu.

"Các Sứ Thần là sức mạnh mà Ta đã chuẩn bị cho con."

"Cho con á?"

"Con không thể thừa hưởng toàn bộ sức mạnh của Ta vì giới hạn của linh thể có thể chịu đựng. Để bù đắp cho điều đó, Ta đã chọn ra cho con một số sức mạnh đáng gờm mà con có thể dễ dàng tác động thông qua Vương Miện. Hiện tại họ là Sứ Thần. Chỉ đáng tiếc là kế hoạch không bao giờ thành hiện thực," Mẫu Thần thở dài nói.

Như vậy, Roel cuối cùng cũng hiểu được vì sao Nguyên Thuộc Tính Vương Miện có thể chế ngự Lục Tai Hoạ, cũng như lý do hình thành Đá Vương Miện. Tuy nhiên, sắc mặt của anh càng thêm đen tối sau khi biết được sự thật.

Mẫu Thần nhận thấy sự thay đổi trong biểu cảm của Roel và vội vàng sửa lại.

"Roel, đừng nghĩ nhiều về chuyện đó. Ta không có ý trách con đâu."

"Hửm?"

"Ta không hối hận vì đã nghĩ ra Kế Vị. Ta chỉ... hối hận vì đã không làm tốt hơn. Có lẽ đó là lý do Ta cứ nhắc đến quá khứ. Ta đã quá hài lòng khi có con đồng hành như thế này rồi."

"..."

Roel cảm thấy có điều gì đó nhói lên ở sâu thẳm trái tim mình.

Mẫu Thần đặt tay lên tay anh để an ủi. Ngài muộn màng nhận ra rằng lời than thở của mình có thể bị hiểu sai thành Ngài đang trách anh vì đã không làm tốt hơn. Ngài biết rằng không nên kéo dài chuyện này, nhưng Ngài cố gắng tìm một chủ đề khác để nói.

Ngược lại, biểu cảm của Roel từ từ cứng lại vì quyết tâm. Sau một hồi suy nghĩ, anh đột nhiên đặt ra một câu hỏi.

"Mẹ à, con không bận tâm đến điều đó. Con lo lắng về cuộc chiến gần đây. Cuộc chiến có diễn ra tốt đẹp không?"

"...Có thể nói là như vậy."

"Nhưng mẹ vẫn luôn cảnh giác trong suốt thời gian này. Tóc mẹ vẫn còn màu bạch ngân."

"..."

Đối mặt với lời nói này, Mẫu Thần cúi đầu thở dài, không thể phản bác quan điểm của Roel, trầm ngâm một lát rồi mới trả lời câu hỏi.

"Cuộc chiến đang diễn ra tốt đẹp, nhưng cục diện có thể thay đổi trong vài ngày tới."

'Có vẻ như có chuyện gì đó thực sự sắp xảy ra.'

Roel nheo mắt lại và nắm chặt tay. Trong khi đó, Mẫu Thần chia sẻ những diễn biến gần đây của cuộc chiến.

Trong khi có một dòng người ổn định gia nhập phe Mẫu Thần nhờ hào quang của Kingmaker, phe của Ngài vẫn yếu hơn về mặt sức mạnh quân sự. Theo quan điểm đó, Ngài đã mong đợi sẽ phải vật lộn ở tiền tuyến.

Tuy nhiên, trái ngược với những gì Ngài mong đợi, phe Mẫu Thần đã đạt được những chiến thắng quyết định liên tiếp.

Tình hình như vậy đã thúc đẩy nhiều chủng tộc hơn nữa tập hợp dưới lá cờ của Mẫu Thần. Tinh thần của phe phái đang ở mức cao nhất mọi thời đại. Tuy nhiên, bản thân Mẫu Thần lại có một cảm giác đáng ngại về điều đó.

Không ai trên thế giới này hiểu Đấng Cứu Tinh và các chủng tộc hơn Mẫu Thần. Đối với Ngài, tình huống thuận lợi này là không tự nhiên đến mức nào.

"Hắn hẳn đang âm mưu điều gì đó. Hắn biết rằng hắn không phải là đối thủ của Ta về mặt sức mạnh cá nhân. Không đời nào Hắn có thể ngồi yên và nhìn các chủng tộc trung lập tập hợp dưới lá cờ của Ta. Trận chiến coi như đã kết thúc khi sức mạnh quân sự của Ta vượt qua Hắn." Mẫu Thần tiết lộ suy đoán của mình.

"Con biết Đấng Cứu Tinh phải có ý định gì đó, nhưng làm sao mẹ có thể chắc chắn rằng Hắn sẽ hành động trong vài ngày tới?" Roel đặt ra một câu hỏi.

"Mục tiêu tiếp theo của chúng ta, Hẻm núi Rồng, là pháo đài quan trọng nhất của phe Hắn. Sẽ cực kỳ khó khăn để chúng phòng thủ trước chúng ta một khi chúng ta đột phá Hẻm núi Rồng. Đội tình báo của Ta đã phát hiện ra một số động thái ở tiền tuyến."

"Ra là vậy."

Roel gật đầu trước khi chìm vào suy nghĩ sâu xa. Vui mừng khi thấy đứa con lo lắng cho mình, Mẫu Thần đứng dậy và nhẹ nhàng ôm lấy Roel.

"Yên tâm đi. Kẻ mạo danh kia có thể có âm mưu, nhưng Ta cũng có quân át chủ bài. Con không cần quá lo lắng."

"Mẹ..."

"Con không cần lo lắng chiến tranh, cứ ở lại đây, đừng nghĩ nhiều nữa, Ta sẽ dọn sạch lũ sâu bọ kia."

"..."

Roel im lặng một lúc rồi chậm rãi gật đầu.

Mẫu Thần nở nụ cười dịu dàng trước khi áp môi lên trán Roel. Ngài tiến hành kiểm tra tình trạng của Roel trước khi tạm biệt anh để trở về tiền tuyến.

Roel nhìn bóng dáng của Mẫu Thần biến mất dưới ánh trăng, khuôn mặt anh từ từ trở nên vô cảm khi anh nhìn bầu trời đầy sao với vẻ mặt khó hiểu. Chỉ khi mặt trăng bạc lên đến điểm cao nhất trên bầu trời, anh mới quay lại và trở về phòng.


✦✧✦✧


Có nhận thấy sự thay đổi trong thói quen của ngài Roel kể từ khi Mẫu Thần trở về từ tiền tuyến không?

Đây hiện tại là tin đồn hot nhất trong Nguyệt Hồn Tháp, rất nhiều người đều lo lắng, bởi vì sự thay đổi của anh thực sự quá lớn.

Roel luôn ngủ và thức dậy sớm để đảm bảo cơ thể được nghỉ ngơi đầy đủ, và các hoạt động của anh chủ yếu chỉ giới hạn ở tầng cao nhất của Nguyệt Hồn Tháp.

Tuy nhiên, điều này đã hoàn toàn thay đổi trong những ngày gần đây. Ví dụ, anh đã mở rộng phạm vi di chuyển của mình từ Nguyệt Hồn Tháp cho đến tận hẻm núi xa xôi nơi Sứ Thần ngủ say. Anh liên tục di chuyển giữa Nguyệt Hồn Tháp và hẻm núi, đôi khi thậm chí bốn lần một ngày.

Hành vi không tự nhiên như vậy chắc chắn sẽ thu hút sự chú ý.

Thậm chí, một số người còn đưa ra giả thuyết rằng Roel đã nhận được một nhiệm vụ tuyệt mật từ Mẫu Thần, và cơ sở đằng sau phỏng đoán đó nằm ở những chuyển động của anh trong Nguyệt Hồn Tháp.

Roel đã thay đổi địa điểm tụ tập thường lệ của mình trong Nguyệt Hồn Tháp từ thiên viên sang khu High Elf. Anh thường bị phát hiện đang nhìn chằm chằm vào quyền trượng với vẻ mặt nghiêm nghị. Đôi khi, anh thậm chí còn bước tới để chạm vào quyền trượng.

Những hành động bất thường của anh đã khiến các High Elf, những người được giao nhiệm vụ quản lý Sứ Thần, lo lắng. Micher, người vẫn đang theo dõi chặt chẽ Roel, thậm chí đã từng nổi giận vì vấn đề này.

Những người lính chịu trách nhiệm đảm bảo an toàn cho Roel cũng căng thẳng vì việc anh phải đi lại thường xuyên, nhưng xét đến vị trí đặc biệt của Kingmaker và mối quan hệ đặc biệt của anh với Mẫu Thần, không ai trong số họ dám phàn nàn.

Người duy nhất có can đảm hỏi Roel về hành vi bất thường của anh là Adola, nhưng anh không đưa cho cô một câu trả lời rõ ràng. Dần dần, sự tập trung trong Nguyệt Hồn Tháp chuyển từ Roel sang những diễn biến ở tiền tuyến.

Hẻm núi Rồng là một điểm nghẽn chiến lược dẫn vào lãnh thổ của Đấng Cứu Tinh. Nó đóng vai trò là một pháo đài quan trọng giúp mở rộng đáng kể khả năng cơ động chiến lược của phe Đấng Cứu Tinh, cho dù họ đang ở thế tấn công hay phòng thủ.

Nếu phe của Mẫu Thần tràn vào pháo đài này, phe của Đấng Cứu Tinh sẽ buộc phải chấp nhận lập trường thụ động. Không cần phải nói, điều đó không tốt cho phe của Đấng Cứu Tinh chút nào.

Không ngoa khi nói rằng toàn bộ thế giới đều hướng mắt về Hẻm núi Rồng. Trinh sát được phái đi từ khắp mọi nơi để thu thập thông tin mới nhất từ tiền tuyến. Đây là trận chiến quan trọng quyết định lòng trung thành của các chủng tộc trung lập còn lại.

Tuy nhiên, Roel là một kẻ lạc loài trong bầu không khí căng thẳng này. Thay vì lo lắng chờ đợi tin tức từ tiền tuyến như những người khác, trước tiên anh đã thực hiện một chuyến đi nhàn nhã đến hẻm núi trước khi ẩn náu trong khu vực của High Elf.

Anh đuổi tất cả lính canh ra ngoài, bao gồm cả Adola, để lại anh một mình trong phòng với quyền trượng. Có vẻ bình tĩnh trên khuôn mặt anh, nhưng đôi mắt anh tràn đầy sự quyết tâm. Anh dường như đang chờ đợi điều gì đó.

Ngay khi mặt trời sắp lặn sau đường chân trời, một cảm giác quen thuộc đột nhiên tràn ngập anh. Sự im lặng bao trùm thế giới khi mọi thứ đông cứng tại chỗ. Thế giới không trở nên đơn sắc như khi anh chạm trán với Tử Thần, thay vào đó vẫn sống động như mọi khi.

Những tia nắng mặt trời chiếu xuống xung quanh, mang theo hơi ấm từ tận đáy lòng.

Cơ thể của Roel bắt đầu phát sáng. Một chùm ánh sáng tách ra khỏi anh và trôi nổi trong không khí. Nó biến đổi thành nhiều hình dạng khác nhau trước khi cuối cùng biến thành một hình dạng gợi lên cảm giác gần gũi.

Một chàng trai trẻ có mái tóc đen và đôi mắt vàng kim giống Roel bước ra khỏi ánh sáng với nụ cười dịu dàng. Ngay từ khoảnh khắc kẻ này đáp xuống đất, căn phòng như có một mặt trời khác mọc lên. Sinh lực tràn đầy của kẻ này đã hồi sinh những cá thể ở gần đó.

Roel không hề bất ngờ trước sự xuất hiện đột ngột của chàng trai trẻ này, anh đã biết đối phương là ai, cũng như ý nghĩa đằng sau sự xuất hiện của kẻ này ở đây.

Khoảnh khắc lựa chọn đã đến một cách vô tình.


(Tluc: Thấy hay mọi người có thể vote sao, Follow và ủng hộ tôi qua Momo: 0901089550 hoặc ngân hàng BIDV 6910814828. Cảm ơn mọi người.)

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com