Tiet Hieu Dong Nhan Khuc
http://5sing.kugou.com/fc/16493069.html###Nguyên khúc: Cầm SưKế hoạch: Nạp Lan Tân VũTác từ: Túc SươngDiễn xướng: Diệp Lạc Mộng TrungHậu kỳ: Ngữ Ngưng ẾHọa sư: Điếm TrườngPoster: Phi Tư Ngữ
Đã từng ngang ngược làm càn, khinh cuồng tùy tiệnCũng từng loạng choạng bước đường độc hànhKẻ thuyết thư lần nữa lật lại thoại bản nàyNgười nghe một câu gieo gió gặt bão
Có lẽ là do phán quan sơ sót, dắt lầm nhân duyênMột hồi thanh tịnh, gió lướt qua lại vội vã rời đi Những thứ tốt đẹp trên thế gian đều dễ vuột mất, năm tháng vùn vụt trôiTựa như giữa hoảng loạn may mắn gặp trời sao rơi xuống đáy mắt
Trăng sáng gió thanh xa vời vợi nào với tớiBa năm an ổn chẳng dám lại hồi tưởngKhổ sở lẻ loi tự biên diễn một màn độc híSau cùng chính lại vây khốn mình vào tử lộ
Nửa đêm mộng về từng phố ngõ nghĩa trangTiếng cười thoáng chốc, biệt ly đằng đẵngChỉ e truân chuyển đám súc sinh vẫn đòi trả tội nghiệtTẩy sạch duyên trần, phân chẳng rõ
Ngày nào tuyết đọng gặp lửa khói trần gianTrào phúng cũng cần loạng choạng mua một hồi sayTiếu dung ấy cớ sao quay lưng nhắm mắt chẳng nên lờiNgày hôm qua đã chết, dư lại đoạn tuyệt tàn nhẫn nhất
Thủ giữ một Tỏa Linh Nang khóa tàn hồn nửa pháchSiết chặt viên kẹo đường đã chầm chậm biến đenChỉ còn dư lại chấp niệm không ngừng bành trướng nơi bóng tối tĩnh mịchNgụy trang thành một bóng hình người xưa
Tu hành quỷ đạo chẳng gì cố kỵ, chẳng màng tình duyênNgoan cố tin vào ảo mộng an yên bên gối chiếcNhững thứ tốt đẹp trên thế gian đều dễ vuột mất, năm tháng vùn vụt trôiTựa như mạt lộ nhìn thấy tia sáng, đày mình vào lao tù giữa thành hoang
Trăng sáng gió thanh xa vời vợi nào với tớiBa năm an ổn chẳng dám lại hồi tưởngKhổ sở lẻ loi tự biên diễn một màn độc híSau cùng chính lại vây khốn mình vào tử lộ
Nhắc tới ta là sinh thời đã hồ đồ khó thuần hóaNghĩa thành mòn mỏi chờ khối sắt nở ra hoaĐợi tháng năm giục mài róc thi cốt thành tro bụiCố chấp dừng chân nơi dưới cầu Nại HàVẫn siết chặt viên kẹo đường kia cuối cùng sót lại
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com