Tiet Hieu Dong Nhan Khuc
https://www.bilibili.com/video/av34148649?from=search&seid=6641701715225306254Kế hoạch: Thần ChiNguyên khúc: Đại Vũ Tương ChíTác từ: Bá Minh QuânDiễn xướng: Phi Quân A ÔHậu kỳ: San HôKhúc hội: Tịch Hạ Nhất Chích Ly, Nhị Nhập Phi Đôn, Cách Bích Lão A Lam, Dur_PV: JCTơ lòng triền miên, tơ hồng đứt đoạn, sảng tỏ cùng mờ mịt, ấm áp cùng băng giáGiữa ranh giới thật giả, người trong cuộc vẫn là chịu không thấuMượn một hồi, lại trộm lấy một hồi, thiện lương giả, chân tâm thậtSao đành oán, chung quy là có vay có trảThiên hạ đều biết tốt, chính bởi tồn tại của cái xấuĐều biết thiện, chính bởi tồn tại của cái ácMuốn hỏi trời cao, đâu là đông ấm, đâu là hạ rét?Thành nhân chi mỹ, khái niệm quân tửLàm sao đối mặt với vận mệnh đùa cợt?Mờ mịt qua mấy độ xuân thu, giữa cơn say đơn độc trầm luân mộng đẹp xưaMây trắng hóa khói bay, thế sự vô thường, tỉnh mộng chỉ còn tàn lửa đăng le lóiMáu tươi rửa trôi ân oán, sau lại đem yêu hận phong kín lại bên cỗ quan tàiTơ đoạn hồn tan mới phát giác tâm can đã bị ma chướng cầm tùTơ lòng vọng trông, tơ hồng tàn tạ, âm u cùng tươi sáng, viên tụ và ly tanGiữa đất trời, người trong màn kịch đã từ biệt cõi trầnDứt một đoạn, gỡ một đoạn, dứt chẳng rời, gỡ chưa thôi loạnChẳng dám tưởng niệm, đành coi như bi hoan truân chuyểnMờ mịt qua mấy độ xuân thu, giữa cơn say đơn độc trầm luân mộng đẹp xưaLời chưa bộc bạch còn nghẹn giữa yết hầu, hóa thành lệ nhuộm thấm đẫm ưu tưMáu tươi rửa trôi ân oán, sau lại đem yêu hận phong kín lại bên cỗ quan tàiChỉ mảnh hơi tàn mới phát giác chấp niệm đã quá sâu.Mờ mịt qua mấy độ xuân thu, giật mình tỉnh giấc mộng khó lưuMộng ảo quá vãng, người có hay kia là giấc mộng Nam Kha tham luyến trong lòngNhân tâm ấm lạnh, phiền muộn mênh mang, là ai lại bị xem như vật hy sinhChỉ mảnh hơi tàn mới phát giác chấp niệm đã quá sâu.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com