TruyenHHH.com

Tientrung Em La Ai Trong Mat Anh

Làm người yêu Nguỵ Vô Tiện ba năm, rất nhiều lần Lam Vong Cơ đã ám chỉ hoặc đề nghị rằng em muốn ra mắt cha mẹ hắn.

Những lúc như thế Nguỵ Vô Tiện chỉ im lặng, rồi lại thở dài nói: "Lam Trạm, em đừng làm anh khó xử."

Yêu nhau được bốn năm, cuối cùng Nguỵ Anh cũng nói với em, "Lam Trạm, em gái anh về nước, đi ăn liên hoan, anh dẫn em đến làm quen với bạn bè anh."

Lúc ấy Lam Vong Cơ nói, em mua chiếc khăn lụa màu tím làm quà cho em ấy.

Nguỵ Vô Tiện cũng chỉ mời vài người bạn, hắn giới thiệu lần lượt từng người.

"Lam Trạm, đây là Tử Hiên, đây là chị Yếm Ly, còn đây là Hoài Tang."

"Còn có... Đây là Giang Trừng, em gái anh."

Hắn chỉ vào cô gái đang cụng ly với Nhiếp Hoài Tang. Sau đó giới thiệu với họ, "Đây là Lam Trạm, là... là... bạn gái em."

Hắn nhíu mày túm lấy ly rượu trong tay Giang Trừng, "Còn chưa lên món, chưa ăn gì mà đòi uống rượu?"

Em gái hắn ngẩng đầu, nói một câu tiếng địa phương, "Ngứa đòn à."

Em nghe không hiểu lắm.

Lam Trạm lại liếc nhìn Nguỵ Vô Tiện, hắn không để ý đến em mà giơ tay doạ đánh Giang Trừng, cuối cùng dịu dàng gõ trán cô ấy, "Chả biết lớn bé gì cả."

Lam Trạm hỏi: "Em ấy nói gì thế?"

Phát giác Lam Trạm đang nhìn mình chăm chú, Nguỵ Vô Tiện cuối cùng quay đầu giải thích, "Em ấy nói tiếng địa phương, quê anh. Em nghe không rõ cũng bình thường."

"Ừ." Lam Trạm gật đầu.

Thật lòng, em thấy bạn trai em và em gái anh ấy trông khống giống nhau mấy.

Nguỵ Vô Tiện trông như kiểu trai tệ, đôi mắt lấp lánh đa tình. Cặp mắt hoa đào hấp háy, chỉ nhìn cột điện cũng tràn đầy tình ý ngọt ngào. Nhưng mắt em gái hắn lại là mắt hạnh to tròn. Suy nghĩ chảy cuồn cuộn trong đầu em, Lam Vong Cơ nhìn Nguỵ Vô Tiện chăm chú, ánh mắt trìu mến đong đầy, chẳng trách hắn lại không muốn em gặp gia đình mình. Có lẽ do ba mẹ hắn tái hôn?

Hoá ra do có điều khó nói, Nguỵ Anh quả thật rất tỉ mỉ, chu đáo.

Lúc gọi món, Nguỵ Anh hỏi muốn ăn gì, Lam Vong Cơ chỉ đỏ mặt, em nói anh gọi món gì cũng được. Dù sao họ cũng quen nhau hơn ba năm, em không ăn cay được chắc hẳn hắn cũng rõ...

Nguỵ Anh gật đầu rồi quẳng thực đơn cho Giang Trừng, cô ấy cũng rất tự nhiên, gọi phục vụ tới rồi điểm một loạt món.

"Gà Cung Bảo."

"Thịt luộc."

"Cá kho tộ."

"Tôm hùm đất."

...

Đến lúc lên món em mới trợn tròn hai mắt, cả một bàn toàn đồ cay.

Gần như bất cứ món nào cũng bỏ ớt.

Giang Trừng với Nhiếp Hoài Tang đã í ới xưng huynh gọi đệ rồi cắm mặt vào ăn, Kim Tử Hiên gắp thức ăn cho Giang Yếm Ly, còn Nguỵ Anh lấy bát bóc tôm, bóc đến khi trong bát đã chất một núi tôm hùm đất, Nguỵ Anh mới lấy giấy lau tay. Sau đó đẩy bát tôm đã bóc vỏ đầy ắp đến trước mặt em nhưng giữa chừng như nhớ ra điều gì, anh gõ đầu.

"Anh quên mất, Lam Trạm, tôm này cay, sợ em không ăn được."

Anh lại đẩy bát qua cho Giang Trừng.

"Cho người nào đấy ăn, cho nó cay chết luôn!"

"Hứ, doạ ai chứ, em ăn cay từ bé đến lớn đấy!"

Cả bữa, Lam Vong Cơ hầu như chẳng động đũa, cuối cùng chỉ có Giang Yếm Ly tinh tế mới phát hiện vẻ khó xử của em, chị cười mắng Nguỵ Vô Tiện vô tâm, sai hắn đi lấy nước ấm rót cho em một cốc.

Không khí bỗng chốc ngượng ngùng, Kim Tử Hiên nói với Giang Yếm Ly: "Ngày trước anh cũng đâu biết ăn cay, tập nhiều mới quen đấy."

Lam Vong Cơ hiếu kì: "Sau anh tập được vậy ạ?"

Tử Hiên mỉm cười, như đang hồi tưởng lại những kỉ niệm, "Hồi trước cứ nghỉ hè là mẹ anh lại đá anh đến Vân Mộng."

Mẹ anh lúc ấy tuyên bố dõng dạc, đến Giang gia bồi đắp tình cảm, anh với Giang Yếm Ly có hôn ước từ nhỏ, thế nên chẳng có gì không tốt khi nghỉ hè ở Giang gia.

Nguỵ Vô Tiện với Giang Trừng là hai đứa xấu xa nhất trên đời, chúng nó kết bè kéo cánh, nói với Kim Tử Hiên rằng Giang Yếm Ly mệt nên cứ ăn cơm trước. Không, Nguỵ Vô Tiện mới là đứa thần kinh nhất. Kim Tử Hiên đỡ trán như đang nhớ lại những kí ức kinh hoàng.

Giang Yếm Ly ghẹo hắn, "Sao thế?"

"...Tự dưng anh nhớ đến thằng chó Nguỵ Anh, đến nấu cháo nó cũng cho ớt nữa."

Cho nên dưới sự hành hạ tàn ác của hai người, Kim Tử Hiên đã phải lòng sự dịu dàng của Giang Yếm Ly.

Giang Yếm Ly nhẹ nhàng, ấm áp, nấu ăn ngon... Quan trọng nhất là, canh sườn củ sen nấu riêng cho Kim Tử Hiên không có ớt. Nàng khi ấy giống như tiên nữ trong lòng hắn.

Kim Tử Hiên an ủi em với tư cách là tấm chiếu đã trải, "Nếu em muốn chung sống êm đẹp với nó, anh khuyên thật là tập ăn cay đi."

Tính Nguỵ Anh chẳng bao giờ chiều theo ai. Người duy nhất mà hắn chiều... Kim Tử Hiên đảo mắt, thấy Giang Trừng cặm cụi ăn quên trời quên đất, anh lại dời mắt.

Nhiếp Hoài Tang tiếp lời, "Em thấy ăn cũng được mà, chắc do từ bé em học ở Vân Mộng."

Nhiếp Hoài Tang kể chuyện anh trai cậu làm ăn bận bịu đến mức chân không chạm đất, lại không yên tâm để cậu học hành một mình ở Thanh Hà. Lúc trước bàn chuyện làm ăn, tán gẫu mấy câu mới biết đối tác Giang Phong Miên có hai đứa con cũng cùng tầm tuổi, thế nên cả hai đồng thuận đưa Hoài Tang đến Vân Mộng học.

Nguỵ Vô Tiện cuối cùng cũng đi lấy nước về, hắn khoan thai đi tới hỏi: "Nói gì đấy?"

Nhiếp Hoài Tang cười hì hì, quăng nồi lên đầu Giang Trừng: "Bà Trừng nói muốn ăn thêm tôm."

Giang Trừng đang cắm mặt trong đồ ăn bỗng ngẩng đầu, cô nghiêng người chỉ tay vào chính mình: "Hả?"

Lam Vong Cơ bỗng cảm thấy như có bức tường vô hình ngăn cách mình với tất cả mọi người.

Trong mắt Nguỵ Anh có lẽ chưa từng có em, nhưng em đã từng thích Nguỵ Anh rất nhiều.

Cả bữa kết thúc trong tẻ nhạt, lúc ra cửa, Nguỵ Anh nắm mấy cái kẹo cam trên bàn lễ tân. 

Hắn đưa nó cho Giang Trừng, nhưng cô chỉ lầm bầm chê hắn trẻ trâu rồi bóc vỏ một cái, nhét vào miệng hắn.

Còn một cái cuối cùng trong tay, tâm tình hắn rất vui vẻ, đảo viên kẹo trong miệng, vừa nắm tóc Giang Trừng vừa hỏi, "Lam Trạm, ăn không em?"

"..."

Lam Trạm lắc đầu.

Nguỵ Vô Tiện gật đầu, bóc viên kẹo cuối cùng nhét vào miệng Giang Trừng. Bị nắm tóc như nắm phải vảy ngược, Giang Trừng muốn cắn hắn một cái.

Lam Trạm ngẩng đầu, nhìn một cái đã thấy rõ tên nhà hàng.

[Vân Mộng chính tông, món cay Tứ Xuyên]

Hoá ra ngay từ đầu đã là sai...

Em sẽ không bao giờ học ăn cay được, cũng như Nguỵ Vô Tiện không bao giờ học được thương em.

Ngoài đời mà như này chắc Tiện nhà ta ăn 100 slide bóc phốt =))

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com