Đối với cậu, trưởng thành là gì?
Hôm nay tớ thấy, trưởng thành là khi, cậu có đau đến mấy, thì khi đối diện với vấn đề làm cậu đau ấy, cậu vẫn có thể đối diện, một cách nhé nhàng nhất.Hôm nay tớ về nhà, chưa đến 24h đã đi. không phải tớ bận gì cả, mà là không có lí do để tớ ở lại.Cậu biết từ bé đến giờ, cảm giác khó chịu nhất mà tớ phải đối mặt là gì không, là nhà, không phải là nơi mà tớ muốn về nữa.Các bạn tớ đều bảo, sao lên sớm thế, tớ bảo có việc, nma thực ra chẳng có việc gì cả.Tớ cũng nhắn cho chị Oanh, kể hết mọi chuyện. Tớ cứ nghĩ mình có thể bình tĩnh đối mặt, nhưng mà nước mắt vẫn cứ rơi. Chỉ là tớ né tránh vẫn đề, chứ mỗi khi chỉ cần nghĩ đến, vẫn là điểm yếu của tớ.Bạn tớ ngồi ngay cạnh, tớ khóc mà nó còn k biết. Tớ biết mình yếu đuối lắm, nhưng mà tớ không kiểm soát được, nên trước mắt mọi người, tớ vẫn cố gắng thể hiện mình là một Duyên luôn lạc quan, yêu đời. Tớ chỉ muốn giấu hết những giọt nước mắt của mình đi, và bây giờ tớ cũng k muốn kể nó cho ai nghe, kể cả những người lạ. Tớ thấy mình vẫn ổn, hình như cảm xúc của tớ nó bị chai lì mất rồi. Ít ra khi không nhắc đến, tớ vẫn có thể lạc quan và tiếp tục cố gắng. Tớ bắt đầu học tiếng trung r, dù tớ không nhanh bằng các bạn và các em, nhưng mà tớ sẽ chăm chỉ, tự hứa ít nhất sẽ dùng 2 tiếng mỗi ngày tự học tiếng. Trước giờ tớ vẫn biết là tớ không giỏi, nên chỉ có chăm chỉ mới có thể bù đắp sự thiếu thông minh này của tớ. Tớ sẽ cố gắng, từng ngày một, không phải để thực hiện ước mơ, mà là để tìm thấy ước mơ của tớ, đang ở đâu.Càng tâm trạng, tớ càng biết tớ phải cố gắng nhiều như thế nào, để tớ không phải sống, những ngày như thế này, và để khi tìm thấy người mình thích, tớ không phải nghĩ anh ấy tốt như thế, mình có với quá cao k.Tớ sẽ đứng ở chỗ, mà mọi người đều thấy mình. Mạnh mẽ và cố gắng lên Duyên nhé, vì chính cậu mới có thể cổ vũ cho cậu thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com