TruyenHHH.com

Thu Nghiem Tinh Yeu

Sau cánh cửa là thế giới riêng của hai người, đóng cánh cửa lại cũng là lúc con mồi bị dồn vào đến đường cùng. Có lẽ 'con mồi' này cũng không có ý định nào là sẽ chạy trốn, ngược lại còn có dấu hiệu mong chờ được giải cứu bởi chính thợ săn mồi nữa là.

Dương Mẫn chủ động vòng tay ôm lấy cổ Hoàng Dịch, kéo anh đến gần hơn với mình. Nội tâm dâm đãng đã nổi lên chiếm lấy ý chí. Hoàng Dịch cũng theo bầu không khí, thuận theo ý cô, hai người trao nhau nụ hôn nồng cháy, khiến người xem ngại ngùng thích thú.

Dương Mẫn bị mấy cái kẹp ở núm vú hành hạ cho từ sáng, bây giờ đây mỗi chuyển động đung đưa đều mang theo cảm giác tê dại khó nói. Đẩy nhẹ Hoàng Dịch ra, Dương Mẫn ánh mắt lấp lánh ánh nước cầu xin, với đôi môi óng ánh nước.

"Ngực em tê lắm, anh mau tháo mấy cái kia ra đi, em đau ~ hức."

Hoàng Dịch bị hình ảnh dễ thương này đập thẳng vào mắt, chạy thẳng vào tim rồi. Anh đưa tay xoa đầu cô trấn an.

"Chúng nó làm đau Mẫn Mẫn sao, vậy để anh giải quyết nó, được chứ?" chẳng cần câu trả lời. Vừa nói anh vừa dùng tay tháo từng chiếc cúc áo sơ mi mỏng manh, dây trói cũng dần lộ diện.

"Ưm ah" Dương Mẫn bật ra tiếng rên khe khẽ với mỗi động tác này của anh.

Hoàng Dịch đưa lưỡi tiến sát lại nơi bị kìm kẹp, liếm lấy đỉnh ngực đỏ chói, kế cả cái kẹp đang vồ lấy nó. Lưỡi mang theo cả nước bọt của anh làm dịu đi đau đớn, những tưởng sẽ thoải mái hơn nhưng khi sung sướng tới, đầu ti càng căng trướng sưng to, ép vào cái kẹp lạnh lẽo. Sung sướng cùng đau đớn đan xen muốn lấy đi lý trí của Dương Mẫn.

"Ah ưm, vừa tê ~ lại vừa đau, em nghiện nó mất, ah." Dương Mẫn mơ hồ bị cuốn theo.

"Sướng thế sao! Em thật có tố chất đó Mẫn Mẫn." Hoàng Dịch cong môi cười khích lệ cô, còn tố chất gì thì anh không nói.

Hoàng Dịch phải vịn eo Dương Mẫn không cho cô ngã, hai tay Dương Mẫn đặt trên vai anh có xu hướng đẩy Hoàng Dịch ra xa, tránh đi xúc cảm nhộn nhạo nhưng không dám dùng lực mạnh.

"Ah ~ Đừng mà, em đau, đừng liếm nữa ~ Shiiii" Dương Mẫn hít hà vì đau cũng vì một chút gì đó khác. Có lẽ là sợ hãi bị nhấn chìm.

"Ưm ~ Ahh ~ Shii ~ Anh nhẹ nhẹ thôi, Ahh ~ Sướng quá" Dương Mẫn chìm nổi giữa hai dòng cảm xúc, nửa là đau nhoi nhói chạy thẳng vào tim, nửa là khoái cảm chạy thẳng đến nơi riêng tư kín đáo kia, làm âm đạo siết lấy mấy cái trứng rung bên trong.

"Lạch cạch" Hoàng Dịch sau một hồi liếm láp làm cho núm vú ướt nhẹp, cuối cùng cũng tháo hai cái kẹp kia, vứt qua một bên.

"Ưm ~ Tê... Tê quá ~ Ah, em ra." Dương Mẫn đê mê bị mất đi sự căng thẳng nơi đầu vú, cảm giác tê nhói xông đến như vũ báo, sợi dây đàn trong não bị đứt 'phựt' một tiếng, Dương Mẫn lên đỉnh, nên ngã ra sau.

"Cẩn thận!" Hoàng Dịch nhanh tay ôm lấy Dương Mẫn.

"Ah ~ Ahh, em..." làm ngực của Dương Mẫn đánh mạnh lên cơ thể của anh, làm cho cơn đau nhói lên, Dương Mẫn lên đỉnh vì khoái cảm. Sóng sau xô sóng trước mặc cho Hoàng Dịch ôm lấy mình.

"Ha ~ Em không... còn sức nữa. Anh nhẹ chút đi... Đừng chạm vào ngực em." Dương Mẫn được đặt lên ghế sofa, dồn lực mà hô hấp lấy không khí trong lành vừa nói.

"Lỗi ở anh..." bị Dương Mẫn gắt gỏng, Hoàng Dịch kiện liền ra vẻ 'chiều vợ' ngay.

"...Vì anh làm kẹp quá hợp với em." nhưng vẫn không quên chọc ghẹo cô, Hoàng Dịch nhìn thấy hai vú nhảy nhót đến thích ý thì nổi lên dâm ý, dùng tay day day đầu vú, hôn sâu với Dương Mẫn đang mặt đỏ tim đập mạnh vì cao trào vừa qua.

Trong lúc Dương Mẫn không chú ý, để hai cái kẹp lại vị trí vốn có của nó - trên đỉnh ngực Dương Mẫn, làm Dương Mẫn hít lấy một trận khí lạnh, mắt mở to, não cháy máy không còn biết gì ngoài rên rỉ vì âm thanh không thể thoát ra bởi nụ hôn này.

"Ưm ~Ưm" Tay Dương Mẫn đập lên đầu vai Hoàng Dịch mấy cái để kháng nghị rồi cũng thôi vì nó làm động đến kẹp xích ở ngực khiến sức lực như bị rút cạn, Dương Mẫn chỉ biết chịu trận, nằm im.

Nụ hôn sâu chưa kết thúc, Dương Mẫn cảm nhận được vật cứng rắn cọ vào hột le qua sợi dây nhung mềm. Dây siết lấy những nơi nó đi qua dù là nhung mềm nhưng vẫn để lại dấu.

"Ôi! Dưới này ướt quá, Mẫn Mẫn tè dầm sao?" Qua cảm giác của côn thịt, Hoàng Dịch cảm nhận được mảng ướt át bên dưới, liền trêu chọc.

"Ưm ~ Hức hức" Dương Mẫn bị Hoàng Dịch lăn lộn cho tê dại toàn thân, ấy thế mà còn bị anh hỏi khéo, trong lòng ấm ức, nước mắt cứ thế chảy chẳng kìm lại được.

"Ah ~ Anh không đùa nữa. Anh sai rồi, để anh xem bên dưới giúp em." Hoàng Dịch bị nước mắt Dương Mẫn làm cho hoảng hốt, quăng chuyện chọc ghẹo biến đi sang hành tinh khác, quay xe chuyên chú lấy lòng người đẹp.

"Ah ~ Em đau, hột le xót quá!" Dương Mẫn nũng nịu dùng dòng nói yếu ớt đáp lời.

Hoàng Dịch không nhiều lời, nhanh chóng dùng lưỡi liếm lấy hột le đang sưng đỏ lên vì bị cọ xát cả ngày, làm cho âm thanh rên rỉ vừa dừng lại vang lên lần nữa.

'Sụp soạt ~ sụp soạt' âm thanh dâm đãng phát ra ngay dưới thân mình, Dương Mẫn một mặt đỏ au rung động, bên dưới cũng vì xấu hổ là bóp chặt trứng rung bên trong, gây nên sóng to gió lớn.

Hai chân Dương Mẫn gác lên vai Hoàng Dịch run rẩy không ngừng, hột le e ấp đã căng trướng, bên trong âm đạo muốn bắn ra vì khoái cảm cuộn trào.

"Ah ~ Em ra... Sướng quá ~ Ah ưm." Dương Mẫn chỉ kịp kêu lên như vậy đã run lên kịch liệt, dâm thủy óng ánh bắn ra ngoài thành tia, đáp xuống để lại những vệt nước trên cổ áo của Hoàng Dịch, trứng rung cũng bị đẩy ra ngoài theo dòng nước, văng ra xa rồi nằm im trong kẽ ghế sofa.

-Jocasta

Quà mừng năm mới vẫn còn nha, mọi người có hóng không nè.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com