Thu Gian
Năm tháng ấy, đã từng có một người...
Những năm tháng thanh xuân đó đã từng có một người luôn bên cạnh em mỗi khi những nỗi cô đơn ùa về. Đã từng có một người dịu dàng lau đi những giọt lệ đang ướt đẫm hai bên má, nhẹ nhàng ôm lấy em vào lòng ngực sưởi ấm trái tim đang dần rạn nứt của em.
Đã từng có một người sẵn sàng làm tất cả mọi thứ chỉ để làm cho em hạnh phúc, một người cố gắng đem lại cho em muôn vàn những nguồn năng lượng tích cực, lạc quan, người ấy khiến cho em luôn nở một nụ cười xinh xắn trên bờ môi hồng hào.
Đã từng có một người kiên nhẫn chờ đợi em mỗi khi em tan ca về, nấu cho em những bữa ăn đạm bạc, thịnh soạn, luôn săn sóc, lo lắng và quan tâm em những lần em cảm thấy mệt mỏi. Mỗi khi em làm thêm ca đêm, sẽ có một người nhắn tin hỏi em rằng "Em ổn không?" "Có mệt không?" "Về nhà cẩn thận nhá, anh chờ em về."
Đã từng có một người luôn chiều chuộng em, em thích cái gì người ấy đều sẵn sàng cho em tất cả, em thích son phấn và những bộ áo đẹp, anh ta đều mua tặng em. Em thích được anh yêu thương, chiều chuộng, anh đều thương em như thương chính bản thân mình, chiều em như một đứa trẻ con ngây ngô.
Từng có một người có thể dành cả thời gian quý báu của mình chỉ để ngồi lắng nghe những mẩu chuyện lặt vặt của em, lắng nghe hết những nỗi tâm tư thầm kín cho chẳng ai có thể hiểu được.
Từng có một người luôn cho em những lời khuyên đúng đắn, những lời đã động viên em vực dậy và rồi tiếp tục chiến đấu với những chông gai của cuộc đời.
Từng có một người cùng em trải qua bao nhiêu bão táp, sóng gió, người ấy không bao giờ bỏ rơi em, chưa bao giờ phải để cho em một mình chống chọi với những cơn bão lớn. Người đã cố bảo vệ em khỏi những mũi tên sắc nhọn đang lần lượt bắn thẳng sâu trong trái tim vốn rất nhạy cảm của em, đã cố bảo vệ em thoát khỏi những con "quái vật" sẽ có thể nuốt chửng thân thể em bất cứ lúc nào. Người ấy không bao giờ muốn em bị thương, chỉ muốn người con gái mà mình yêu luôn luôn trọn vẹn và không hề có bất kỳ vết máu nào trên da thịt.
Từng có người cùng em ngồi trên bậu cửa sổ ngắm nhìn hàng nhìn ngôi sao xa xôi trên bầu trời cao vời vợi, người ôm cây đàn ghi ta hát cho em nghe những bài ca nhẹ nhàng, sâu đắm, cùng hát với em trong những buổi đêm yên bình như thế đấy.
Năm thanh xuân đó, có người trao cho em những nụ hôn nồng thắm, in hình bóng em trong ánh mắt của một kẻ suy tình. Luôn cất giữ cả đôi mắt biếc, nụ cười xinh xinh tựa như đóa hoa của em sâu trong ngăn trái tim. Người cất giữ nó như đang cất giữ một món báu vật quý giá.
Ngày đó, có một người từng yêu em như cả sinh mệnh, xem em như là một món quà mà chúa trời đã ưu ái ban tặng cho. Cuộc đời của người như một bức tranh có đầy những nét vẽ nguệch ngoạc, nhưng chính em là người đã tô điểm cho cuộc đời người ấy bằng những nét vẽ đầy màu sắc, ươm tằm cho người những ánh cầu vồng lung linh.
Người ấy đã từng yêu em và em cũng đã từng yêu người ấy.
Nhưng có lẽ tình yêu giữa em và người chỉ tồn tại trọn vẹn hai chữ "đã từng" mà thôi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com