TruyenHHH.com

Thorki The Crown Prince And The Beast

Warning: có đề cập đến vấn đề tình dục, em chưa mười tám vui lòng quay bước
.
.
.
.
.
.
.
.
.
Odin bật cười, kéo Loki ra khỏi dòng suy nghĩ miên man. "Nếu Thor có thể khiến một người như cậu phải thốt lên những lời ngưỡng mộ như vậy thì có lẽ nó phù hợp với vai trò lãnh đạo hơn ta nghĩ."
Không được phân tâm, Loki tự nhủ, và quay sang Nhà vua với nụ cười quyến rũ. "Đúng vậy, chồng con sẽ là người trị vị trên ngai vàng. Anh ấy được sinh ra để trở thành người cai trị, ngài có nghĩ vậy không?"
"Ta không biết phải nghĩ gì nữa," Odin thì thầm khi cả hai quay trở lại lối đi dạo. "Cậu biết không, khi Thor được sinh ra, ta đã nghĩ rằng nó chắc chắn sẽ là người thừa kế của ta. Nhưng rồi có chuyện xảy ra ở Midgard-" Ông nhăn mặt.
"Anh ấy đã kể với con," Loki nói. "Một sai lầm khủng khiếp. Và là một bài học kinh nghiệm."
Allfather làm như không nghe thấy, thở dài. "Sau đó Hela đã trở nên quá hùng mạnh. Ta biết ta phải kìm hãm con bé lại, nhưng ta đã quá mệt mỏi. Trận chiến biến ta thành một ông lão già cả. Ta không thể ra lệnh các con của ta làm điều gì khi mà không có người vợ yêu dấu ở đây."
Một tia hy vọng thắp lên trong lồng ngực Loki. Cậu chỉ gặp Frigga vài khoảnh khắc trong mơ, nhưng ngay cả khoảng thời gian ngắn ngủi đó cũng đủ để thuyết phục Loki về sức mạnh to lớn của bà. Nếu ai có thể thuyết phục được người đàn ông tiều tuỵ này chống lại Hela thì đó chính là Nữ hoàng.
Hơi thở của Loki lơ lửng trong không khí. "Nếu Nữ hoàng ở đây, chắc bà sẽ cho Ngài biết mình cần phải làm gì. Ngài nghĩ bà ấy sẽ nói gì?"
Chân Odin loạng choạng. "Bà ấy-"
"Bà ấy sẽ nói rằng Ngài chưa hề già để làm điều đúng đắn," Loki nhấn mạnh.
Nhà vua đưa tay lên ngực thở từng hơi nặng nề. "Điều gì đúng sẽ không đơn giản như vậy," ông thở khò khè. "Hela sẽ - Con bé sẽ -"
"Allfather?" Loki thấy mặt ông sưng húp và đỏ ửng lên. Cậu dừng lại giữ vai Odin. Mồ hôi chảy lấm tấm trên vầng trán nhăn nheo và lông mày của ông nhướng lên đầy cảnh giác. "Ngài ổn chứ?"
"Nói với con trai ta—" Odin thở hổn hển. Ông khuỵu gối xuống nền tuyết. "Nói với nó-"
Và rồi Nhà vua ngã nhào. Chiếc áo lông chồn tuyệt đẹp của ông trải dài trên mặt đất.
"Nói với anh ấy điều gì?" Loki quỳ xuống, lay lay bờ vai rộng lớn của Nhà vua. Ông vẫn thở; ngực phập phồng, nhưng không tỉnh dậy. "Allfather!" Loki đưa mắt nhìn khắp khu vườn rộng lớn. "Giúp tôi với!" Loki bật khóc. "Nhà vua xảy ra chuyện!"
Lính canh từ những góc khuất xuất hiện, chiếc mũ có sừng của họ lấp lánh khúc xạ dưới ánh mặt trời mùa đông. Họ hộ tống Odin trở lại cung điện mà không nói bất cứ điều gì nên Loki đã đi theo. Tùy tùng đưa Nhà vua lướt qua sảnh cung điện, mở đường, gạt đám cận thần và người hầu sang một bên. Loki có thể nghe thấy những lời thì thầm bàn tán ở sau.
"Odinsleep," họ nói. "Nó lại đến với Đức vua rồi."
Đám lính đi đến dãy nhà riêng của Nhà vua. Loki lờ mờ nhớ lại Thor đã bảo cậu tránh xa nơi này, nhưng tình huống quá hỗn loạn, dường như không ai để tâm đến cậu. Loki cân nhắc việc quay về, đặc biệt là khi cậu thấy một cánh cửa sắt có chấn song được đóng bằng dấu ấn vàng của Nhà vua, nhưng cậu quyết định đi tiếp với hy vọng tìm ra được nguyên nhân khiến Nhà vua bất tỉnh.
Allfather được đưa đến một căn phòng mà Loki chưa từng thấy trước đây. Chiếc giường lớn nhất phòng được tạo hình theo hình dáng con tàu vĩ đại của Asgard và Odin được đặt nằm lên trên lớp chăn lông cáo đẹp nhất. Loki lùi lại ở cửa khi đám lính nhốn nháo với nhau. Không ai chú ý cậu bởi các cố vấn và các thành viên của hoàng tộc đang tràn vào phòng. Không ai nói chuyện với Loki cho đến khi Thor bước vào.
"Loki," gã nói, siết chặt lấy cánh tay cậu.
"Tôi không hiểu," Loki buột miệng. Cậu vô cùng vui mừng khi nhìn thấy gã; có lẽ bây giờ ai đó sẽ nói cho cậu biết chuyện gì đang xảy ra. "Chúng tôi đang nói chuyện, chỉ nói chuyện thôi, rồi sau đó ông ấy ngã xuống và bất tỉnh. Ông ấy ...?"
"Cha tôi sẽ ổn thôi," Thor hứa. "Đây chỉ là một giấc ngủ. Nó đến với ông sau vài thế kỷ hoặc lâu hơn. Hậu quả của việc sử dụng sức mạnh vĩ đại; ông ấy đang nghỉ ngơi, sau đó thức dậy với sức mạnh mới."
"A." Loki hớp lấy không khí. Tim cậu đập thình thịch dù cậu không biết tại sao. Allfather là kẻ thù của cậu và Loki thà chết còn hơn phục tùng ông. Nhưng sau đó Thor sẽ phải chịu nhiều đau khổ, đặc biệt là khi nghĩ đến mẹ gã—
Tốt nhất là đừng nghĩ đến nó.
"Ông ấy sẽ ổn thôi," Loki nói như thể lặp lại.
Thor gật đầu. Bàn tay gã đưa lên, chạm vào cổ họng đang phát ra tiếng của Loki. Ngón tay cái lướt qua quai hàm cậu. "Ta xin lỗi; ta biết Odinsleep trông đáng sợ như thế nào đối với những người chưa bao giờ chứng kiến ​​nó. Lần đầu tiên nhìn thấy cha bị vậy, ta đã không chịu nổi. Khi ấy ta chỉ là một đứa bé, nó làm ta gặp ác mộng trong nhiều tuần sau đó."
Loki bình tĩnh lại, tìm lại sự lạnh lùng ngày xưa của mình đối với gã Hoàng tử thô kệch này. Cậu thoát ra khỏi cái vuốt ve an ủi của Thor với một tiếng khịt mũi nhỏ. "Tôi không sợ," cậu thì thầm. "Tôi chỉ lo lắng một số người ngu ngốc sẽ vu khống tôi đầu độc ông ta."
Một nụ cười nhẹ thoáng qua môi Thor, nhưng trước khi gã có thể tranh luận rằng Loki thực sự đã rất sợ hãi và chẳng có gì đáng xấu hổ về điều đó cả thì một bóng đen cao lớn lao vào phòng. Hela mặc bộ giáp màu đen và xanh lá cây, đội vương miệng gai, khoác lên vai chiếc áo choàng làm bằng một lớp lông quạ. Bầu không khi lập tức im lặng, mọi người đều nhìn về ả.
"Cha ta đã rơi vào giấc ngủ," Hela tuyên bố. "Quyền trượng của ông đâu? Mang tới đây cho ta."
Khi các cố vấn hoàng gia hối hả nghe lệnh thì Loki rít vào tai Thor. "Ý cô ta là sao?"
Thor nghiến hàm . "Quyền trượng là biểu tượng cai trị của cha ta. Khi ông ấy ngủ, phải có người ngồi trên ngai vàng trị vì thay ông ấy."
Loki nén lại một tiếng thở hổn hển. Hela trị vì? Không, không, không. "Sao anh không ngăn cản chị ta? Làm gì đó đi."
"Không thể làm gì cả," Thor vội vàng thì thào trả lời. "Sức mạnh của ta vẫn bị phong ấn. Nếu không có chúng ta không thể thay thế vị trí của cha dù chỉ là tạm thời. Chị ta hiện tại là người được yêu thích nhiều nhất."
Loki bị nhấn chìm trong sự bất lực khi cậu nhìn một cố vấn già bước về phía Hela với cây quyền trượng vàng trong tay. Hela cầm lấy nó không chút do dự. Đôi mắt ngang tàn của cô ta quét một vòng căn phòng, hất cằm lên khi thấy những thứ đã được sắp xếp.
"Cầu mong cho giấc ngủ của Allfather chỉ là khoảng khắc ngắn và chữa lành vết thương của ông," cô nói. "Nữ hoàng là ta sẽ bảo vệ tất cả các ngươi cho đến khi ông ấy tỉnh dậy."
Một tiếng hô đáp lại từ đám cận thần vang lên. Nữ Thần Chết nhìn chằm chằm vào Thor.
"Ta chắc chắn rằng trong thời kỳ hòa bình này," Hela nói với một nụ cười nở trên môi, "khi cha ta thức dậy sẽ không có bất kì chuyện gì bất thường xảy ra trong thời gian ông nghỉ ngơi." Nói xong Hela lướt đi, chiếc áo choàng lông quạ tung lên theo từng bước.
Căn phòng như trống rỗng trong một thời gian ngắn dù những người bảo vệ vẫn canh giữ bên cạnh giường của Odin. Thor nắm lấy cánh tay Loki và dẫn cậu đi.
"Chúng ta càng hạn chế thời gian ở bên cha thì càng tốt," gã nói.
"Vậy giờ ta đang đi đâu?" Loki hỏi.
"Ta cần nói chuyện với Heimdall. Mọi thứ đang diễn ra theo hướng phức tạp dần." Hoàng tử Asgard liếc nhìn xung quanh. Dù chỉ có hai người họ nhưng Thor vẫn kéo Loki vào một hành lang vắng. "Hela không phải là người để lãng phí cơ hội. Mỗi giây mỗi phút chị ta cầm quyền trượng chúng ta đều gặp nguy hiểm."
"Vậy chúng ta mau đi tìm Heimdall đi. Dãy nhà dành cho người hầu ở đâu?"
Thor lắc đầu. "Không, ta sẽ đi một mình.Em hãy về phòng mình hoặc đến thư viện. Sẽ không ai tìm thấy em ở đó."
"Tôi không muốn ở một mình!" Loki nức nở. "Tôi muốn giúp sức"
Thor thở dài một hơi lớn. "Loki—"
"Tại sao anh cứ khăng khăng muốn gạt tôi ra khỏi kế hoạch của anh?"Loki hỏi ngược lại. "Tôi nên làm cùng anh chứ không phải thu mình trong bóng tối."
"Ta đang cố giữ cho em an toàn," Thor nghiến răng.
"Vậy coi như việc đó đã thất bại đi!" Cậu chỉ về hành lang cả hai đã đi qua. "Chị gái anh ngồi trên ngai vàng của Asgard. Cha anh đang ngủ say. Mẹ anh-"
"Đã chết! Và em sẽ như vậy nếu em không nghe lời ta!" Thor nổi cơn thịnh nộ.
Loki cắn lưỡi. Gã thô kệch này sẽ không bao giờ lắng nghe những gì cậu nói, dù là về những tin nhắn kỳ lạ của Frigga, đặc biệt là khi không có bằng chứng nào thuyết phục chứng minh nó có thật. Cái lạnh thấm vào huyết quản Loki.
"Phải rồi," Loki thì thầm. "Tên cai trục độc tài thì sao. Tôi đã tự hỏi khi nào tôi sẽ gặp lại anh ta."
Mắt Thor lóe lên sự tuyệt vọng. "Làm ơn," gã nói, giọng khàn đục, "hãy rời đi và làm như những gì ta nói."
"Tuân lệnh, kẻ bắt giữ tôi." Loki quay gót và bước xuống hành lang cách xa Thor. "Nói với Heimdall rằng tôi sẽ tắm vào lúc mặt trời lặn," cậu nói vọng lại.
Loki ngạo nghễ bước đi cho đến khi rẽ vào một góc khuất. Cậu ngồi thụp xuống tường, lấy tay che miệng. Cậu cần phải nghĩ.

Đến thư viện vậy.
Nhưng thư viện không mang lại cho Loki bất kỳ sự an ủi nào. Ở một mình trong phòng khiến Loki cảm thấy ngột ngạt. Ngay cả tất cả đuốc được thắp sáng cũng không thể làm giảm bớt cảm giác cô đơn và sởn gai ốc. Sách cũng không giúp được gì.
Cậu đã hy vọng mình sẽ tìm thấy một số thông tin hữu ích đến việc đưa Frigga trở lại thế giới thật nhưng mọi cuốn sách đều chỉ viết: sức mạnh ma thuật vĩ đại là thứ cần thiết nhất. Vòng vàng ở cổ tay vì di chuyển mà kêu lách cách. Loki thở dài và đặt sách xuống. Cậu nghĩ đến ý tưởng mà Nữ hoàng đề xuất, sử dụng một loại bùa nào đó tạo ra đường liên lạc giữa các thế giới để có thể nói chuyện với nhau. Những điều này cũng không quá tốt khi Loki xem lịch trăng mọc. Cần phải đợi ba tuần nữa thì Asgard mới có hai trăng tròn toàn phần, và không có cách nào khác để thành công ngoài việc chờ đợi điều đó đến.
Loki giận dữ đóng sầm quyển sách lại. Không thể nói trước tai họa mà Hela sẽ gây ra trong ba tuần tới, nhưng cũng không còn lựa chọn nào khác ngoài việc chờ đợi. Trong thời gian đó, ít nhất cậu có thể chuẩn bị vài món đồ dùng cần thiết. Loki bới tung sách vở, lùng sục từng trang văn bản cho đến khi có được một danh sách dụng cụ hoàn hảo trong đầu. Một số món dễ tìm, một số món khó tìm hơn. Nhưng không sao, cậu có rất nhiều thời gian.
Và sau đó?
À, Loki không thể làm gì khác ngoài việc tìm thứ gì đó đọc để giúp đầu óc mình thoát ly khỏi suy nghỉ về những mối nguy hiểm sắp tới.
Có một lý thuyết thực tế đúng trong mọi điều đó là khi muốn loại bỏ những suy nghĩ phức tạp trong đầu thì nên đọc một chút gì đó đen tối. Một số người (dĩ nhiên là đồi trụy) coi nó là một liều thuốc bổ não. Loki là một trong số họ. Cậu tích lũy trong thư viện nhỏ ở Jotunheim của mình hàng chục tác phẩm văn học mà bản thân có hứng thú. Đối với Loki, những cuốn sách này là cần thiết, vì cậu không còn cách nào để giải tỏa bản thân cả.
Thư viện của Frigga có đầy đủ mọi chủ đề, và sách khiêu dâm cũng không ngoại lệ. Loki rất vui khi tìm thấy khá nhiều sách (một số còn có hình vẽ!) về hoạt động tình dục của Aesir. Từ ngữ thô tục và những bức tranh thô bạo mê hoặc Loki. Cậu đã mang một chồng sách trở về phòng và mở cửa bằng chiếc chìa khóa của bản thân.

Thật kỳ lạ khi lại được ở một mình trong chính căn phòng của bản thân. Thật kỳ lạ khi phải xa Thor sau một thời gian dài ở cùng nhau. Loki đi quanh phòng, cố làm cho nó có cảm giác ấm cúng hơn. Cậu treo chiếc áo khoác lông lên, để dép bên cửa, đặt đống tiểu thuyết khiêu dâm ở đầu giường. Loki lấy bức tượng con ngựa bằng vàng từ chiếc túi ở thắt lưng ra và đặt nó lên chiếc bàn bên cạnh, nơi có thể đón ánh sáng từ cửa sổ.
Tay Loki chạm nhẹ vào nó, những viên hồng ngọc và ngọc bích lấp lánh dưới ánh mặt trời.
Thật xấu xí, cậu nghĩ, nhưng nó là của cậu.
Heimdall và một vài người hầu khác đến chuẩn bị bồn tắm cho Loki. Cậu cố tình không hỏi Heimdall về Thor hay bất kể điều gì về Odinsleep. Rõ ràng là cậu không được hoan nghênh về cuộc thảo luận việc cần làm gì để đối phó với Hela.
Loki mặc chiếc áo choàng ngủ mới tinh, mái tóc ẩm rũ xuống vai. Cậu ngồi trên giường và bắt đầu đọc đống sách mang về. Những câu chuyện tục tĩu đã hấp dẫn Loki dù rõ ràng nó dành cho sở thích của Aesir. Có rất nhiều cuốn viết các thiếu nữ bị những chiến binh lực lưỡng cưỡng ép, các thiếu nữ bị những gã thợ săn to lớn đè lên cây làm, thiếu nữ bị bị bắt khẩu dâm cho gã hoàng tử có đôi mắt xanh lam.
"Đúng là rác rưởi," Loki cười giễu khi đọc từng trang.
Loki đọc hết cuốn sách này đến cuốn sách khác, ngấu nghiến những câu chuyện ghê tởm cùng với sự phấn khích. Thỉnh thoảng, một gã anh hùng ngớ ngẩn nào đó sẽ xuất hiện và Loki bị sốc khi thấy tác giả mô tả mái tóc của gã có màu nâu. Nó phải là màu vàng chứ? Bởi vì— Chà, đừng bận tâm tại sao. Thế mới phù hợp với nhân vật. Đó là ý kiến cá nhân ​​của Loki.

"Gã thợ săn to lớn lén váy cô gái lên, cúi cái đầu vàng bù xù của gã chui vào lớp váy của cô gái."

Tay Loki luồn vào vào chăn và mò vào giữa hai chân khi đọc.
Sau đó những ngón tay Loki ướt sũng và mặt cậu đỏ bừng. Loki đặt cuốn sách sang một bên. Đôi mắt mơ màng nhìn vào ngọn nến chập chờn ở đầu giường. Cậu tự hỏi mình cô đơn và khốn khổ biết bao khi bị cuốn vào đống rác rưởi của đám người Asgard này? Và còn tưởng tượng về Thor khi đọc nó?
Loki tự phản biện rằng đó chỉ là vì sự gần gũi gượng ép lúc dưỡng thương nên con quái vật kia mới ám ảnh tâm trí cậu đến vậy. Không có ý nghĩa gì cả. Chỉ là hành động sinh lý bình thường khi mệt và buồn chán.
Loki chìm vào giấc ngủ khi chắc chắn với bản thân về điều này, nhưng cậu lại mơ thấy khuôn miệng đầy râu liếm dọc trên làn da xanh co an của mình và bàn tay thô ráp nắm lấy cổ tay cậu, ghì chúng xuống giường. Cậu mơ thấy đôi mắt có màu xanh lam giả tạo của băng tuyết mùa xuân. Cậu mơ thấy mình chìm trong những khoái cảm.
Và cậu mơ một giấc mơ đau khổ. Cậu nằm bên một người tình có làn da trắng sữa trên chiếc giường hình cái bát trộn salad rong biển. Có âm thanh của những bước chân nhỏ vang xung quanh. Loki ngẩng đầu lên để xem nó phát ra từ đâu thì thấy trong chiếc cũi có hình bánh mật ong, một đứa bé Jotun đang đứng, cánh tay tròn tròn màu xanh của nó đang vịn thành khung cũi, đầu quay đi nên Loki chỉ có thể nhìn thấy mái tóc đen của nó.
"Bạn nhỏ?" Loki hỏi đứa trẻ.
Đứa trẻ trong mơ quay lại, mỉm cười và cho Loki thấy đôi mắt xanh lam kỳ lạ của mình.
Loki run rẩy trên chiếc giường rong biển của mình, và một cánh tay trắng sữa ôm lấy cậu. Cậu quay lại xem đó là ai thì chính là Thor nhìn cậu với đôi mắt xanh lam giả tạo. Gã gọi tên Loki với sự ngọt ngào trên đầu lưỡi—
Một tiếng thở hổn hển, Loki bừng tỉnh.
Cậu ngồi bật dậy, vén mái tóc đen đẫm mồ hôi ra sau trán. Tim cậu đang liên hồi. Chỉ là một giấc mơ thôi. Chỉ là một giấc mơ vô nghĩa thôi. Loki cố gắng hít thở. Nó không có thật.
Vậy thì tại sao cậu lại đau lòng khi nghe tên mình được gọi như thế?
Loki ôm gối, gục đầu vào ngực.
"Điều này không tốt," Loki nói trong căn phòng tối.
Không có ai trả lời cậu. Không tốt chút nào.

Cỏ: đọc cmt chương hỏi ý kiến mới biết rịt đờ fic lày răm dữ (giong toi) thoi,cac em thich la duoc
30⭐= chương mới đăng full không ngắt, dịch thô. Ngại vote ngại cmt thì 29 tết hoặc trễ hơn mới có thịt ăn tất niên nhá😈

Anw chúc mọi người ăn tết dương vui vẻ 🌷

31/12/2022

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com