[Thô tục/Song tính] Long phượng mật tình
14 - Trướng sữa, nhũ giao
Sau khi mang thai tám tháng, vú Phượng Vân Khanh căng tròn như hai cái màn thầu. Mỗi sáng thức dậy đều phình phình trướng trướng, tựa như có thứ gì đó sắp chảy ra nhưng lại không có, trướng đến mức làm Phượng Vân Khanh chịu đau.Nhưng chính vì y và Trì Uyên sợ làm đau em bé, cho nên số lần hoan ái cũng giảm bớt, làm y dục cầu bất mãn chịu không nổi, cơ thể vừa đau vừa thèm muốn. Phượng Vân Khanh cảm thán, y là phượng hoàng còn khó chịu như vậy, còn phụ nữ nhân gian làm sao có thể kiên trì nổi chứ, thật là không thể tưởng tượng."Khanh Khanh, có ổn không?"Trì Uyên đỡ y nằm xuống chiếc ghế ở đình viện, sau đó nhẹ nhàng xoa bóp đôi chân đau nhức cho y.Phượng Vân Khanh cười cười nói: "Không sao, ngươi còn căng thẳng hơn ta."Trì Uyên hôn hôn gương mặt y: "Đêm qua ngươi toàn lăn qua lộn lại không ngủ yên, có phải rất khó chịu hay không."Gương mặt Phượng Vân Khanh hơi hơi ửng đỏ, kéo bàn tay hắn đặt lên ngực mình: "Chỗ này có chút đau."Trì Uyên cách một lớp áo bóp nhẹ một cái, Phượng Vân Khanh đau đến nhíu mày. Hắn vén áo y lên, nhìn cặp bóng đang run rẩy, để sát vào một chút, trong khoang mũi loáng thoáng ngửi được mùi sữa, hắn nuốt nuốt nước miếng, ngậm lấy một bên ti mút vào.Phượng Vân Khanh cau mày nắm lấy hai bên ghế vịn, hơi hơi ưỡn ngực: "Ưm ớ ~~~ đau ~"Trì Uyên hung hăng mút mạnh, Phượng Vân Khanh xấu hổ khóc lên một tiếng muốn đẩy hắn ra: "Đau ~ thật sự đau quá, đừng làm nữa."Trì Uyên buông đầu vú ra, hôn lên môi y, hai người triền miên hôn sâu, sau đó nhìn vào mắt nhau: "Khanh Khanh, ngươi trướng sữa, ta hút ra giúp ngươi."Trướng, trướng sữa!?Phượng Vân Khanh nhìn hai bên vú của mình, y còn tưởng rằng tuy mình có thể mang thai, nhưng cũng không phải là nữ nhân thật sự, hẳn là không có sữa mới đúng. Có điều vú đã căng ra rồi, có sữa cũng không có gì lạ: "Ư ưm ~~ đau ~~"Vú bị dùng sức mút vào, vừa đau vừa sướng, cơ thể sau khi mang thai càng thêm mẫn cảm không khỏi rùng mình, hai cái lồn dâm đều chảy nước. Phượng Vân Khanh ôm lấy Trì Uyên đang không ngừng làm càn trong lòng ngực y, nhẹ nhàng rên rỉ: "Ưm ưm ~~ ngứa ~~ sư đệ ngoan ~ ngứa lồn quá"Trì Uyên kéo quần y xuống, vói ba ngón tay vào lỗ sau, độ ấm lỗ sau đột nhiên rất cao, vừa nóng vừa mềm mại, Trì Uyên nhịn không được quấy mạnh vài cái.Hai người đã gần ba tháng không có hoan ái.Phượng Vân Khanh thở hổn hển nâng mông lên, làm ngón tay hắn đi vào càng sâu: "Ưm ưm ưm ~~ sư đệ ngoan ~~~ chồng yêu ~~ mạnh thêm chút nữa ưm ưm a ~~ lại mạnh thêm chút."Trì Uyên dịu dàng lúc nhẹ lúc mạnh quấy loạn lỗ đít, chờ cho Phượng Vân Khanh thoải mái ánh mắt lim dim, trong miệng dùng mọi loại góc độ mà tàn nhẫn mút vào bầu vú trắng nõn.Phượng Vân Khanh từ trong cơn khoái cảm cảm nhận được cơn đau rất rõ ràng, nhất thời không nhịn được khóc ra: "Hu hu hu ~~ không làm nữa ~~ khốn kiếp đau quá ~~"Trì Uyên đè lại đôi tay đang giãy giụa của y, trong miệng càng thêm dùng sức, Phượng Vân Khanh đau đến mức đổ từng tầng từng tầng mồ hôi mỏng, đau đớn không ngừng lắc đầu: "Không được ~ sư đệ ~~ tha ta đi ~~~"Trì Uyên trực tiếp dùng thuật định thân với y, đôi tay đặt lên hai bầu vú mạnh mẽ xoa bóp, Phượng Vân Khanh đau đến không ngừng hít khí, nước mắt lưng tròng nhìn Trì Uyên: "Đồ chó ~~ dĩ hạ phạm thượng ưm ưm a đau ~~ đau quá ~"Vú như bị lửa đốt, nóng rát đau đớn, cuối cùng Phượng Vân Khanh gần như không thấy đau nữa mà chỉ thấy trước ngực dần nóng lên.Trì Uyên ngậm lấy một bên đầu vú mút một cái thật mạnh, một dòng sữa trong suốt phun ra, Trì Uyên ngẩn người, sau đó vui mừng khôn xiết ngậm đầu vú mà mút.Sau khi sữa chảy ra, cảm giác trướng trướng lúc nãy lập tức thuyên giảm, Phượng Vân Khanh thở hổn hển nhắm hai mắt, cảm nhận cảm giác nhẹ nhõm khó có được.Trì Uyên hút một bên xong, lại ngậm mút một bên còn lại theo cách tương tự, rất nhanh sữa đã được thông hết. Hắn cởi bỏ thuật định thân trên người Phượng Vân Khanh, ngậm một ngụm sữa đút cho y: "Nếm thử xem, sữa của sư huynh quả nhiên rất ngọt, không uổng công ta tỉ mỉ chuẩn bị đồ ăn mấy tháng."Phượng Vân Khanh nuốt sữa của mình, tức giận vỗ một cái lên ngực hắn: "Ta mới nói, sao lại... sao lại có thứ này chứ, cũng đâu phải là nữ thật đâu... Tên khốn ~"Trì Uyên vuốt ve hai luồng thịt vừa mới mọc ra, cười nói: "Tộc phượng hoàng chỉ có sau khi mang thai sinh con mới có sữa, ta chỉ làm Khanh Khanh có sớm hơn một chút mà thôi, hơn nữa sữa này đều là của ta, không thể cho ai khác!"Phượng Vân Khanh dở khóc dở cười: "Đó là nhãi con của ngươi đó, ngươi cũng không cho nó uống? Kể cả ngươi không cho, ngươi còn cản ta được sao?"Trì Uyên cười lạnh một tiếng, cởi quần thả hai con cặc ra, hai chân tách ra ở hai bên ghế nằm, đầu cặc chỉa thẳng vào bầu vú, mặt Phượng Vân Khanh nháy mắt ửng hồng, trợn mắt cứng họng mắng: "Ngươi, tên dâm long nhà ngươi!"Trì Uyên đắc ý, đôi tay nắm lấy hai bên vú kẹp thân cặc của mình: "Nếu ngươi không biết xấu hổ dùng thứ mà cặc ta chạm vào này để đút sữa cho nó, vậy ta sẽ không để ý."Phượng Vân Khanh đỏ mặt nhéo lên da hắn xoay tròn: "Tên ác long ngươi, thật vô sỉ!"Trì Uyên giữ chặt tay y, cúi đầu hôn môi y. Phượng Vân Khanh bất chấp tất cả, cũng nắm lấy hai luồng thịt bao lấy thân cặc Trì Uyên mát xa.Trì Uyên đưa đẩy eo, làm hai bầu vú múp thành sắc đỏ diễm lệ. Phượng Vân Khanh cúi đầu, mỗi khi đầu cặc nhô ra khỏi thịt vú lại ngậm lấy liếm láp. Trong nhất thời hai người như quên hết mọi thứ, chỉ nguyện giao triền như vậy.Chừng nửa canh giờ, đến khi thịt vú bị đâm đến ửng đỏ nóng rực, Trì Uyên rốt cuộc mới bắn tinh, tinh dịch bắn lên mặt Phượng Vân Khanh, thoạt nhìn giống như một con thú dâm đãng.Trì Uyên bế y lên, sau đó hắn nằm xuống, cong hai đầu gối lại làm thân mình mềm mại không xương của Phượng Vân Khanh ngồi dựa trên người mình, nắm hai con cặc địt vào lỗ đít.Sắp sinh rồi, động tác không thể quá mạnh được, sợ làm con bị thương, Trì Uyên chỉ có thể cắm vào lỗ mềm thong thả xoay tròn, thậm không dám thọc vào rút ra.Hai chân Phượng Vân Khanh chống hai bên, eo dùng sức hạ xuống, nuốt ăn thân cặc đã lâu chưa gặp, trong miệng dâm đãng rên rỉ: "Ưm ưm ưm ~~~ sướng quá ~~~ ớ a a a ~~~~ mạnh ~~~ mạnh một chút ~~ không đủ ~~"Trì Uyên nắm eo y, phòng ngừa y quá mức kích động làm mình bị thương, cặc bự dưới háng không ngừng thúc lên."A a a a a a ~~ sướng quá ~~ ác long ~~~ chính là nơi đó ~~ địt tới rồi a a a ưm ưm ~~~ sư đệ ~~~~ sư đệ ngoan ưm a a a~~ ta yêu ngươi ~~ phu quân a a a a a a!!!"Trì Uyên bóp eo y hung hăng dập mạnh, Phượng Vân Khanh bị đỉnh đến mức nhổm người ngồi phía trước rồi lại rơi xuống, con cặc bên trong lỗ đít bởi vậy mà đi vào càng sâu: "A a a a a a a!!! Phu quân! Tha ta ~~ a a a!! Đít ~ đít dâm chịu không nổi ~~~ Xót quá ~~~ a hức hức hức ~~~ sắp phun sắn phun rồi!!! A a a a a a a!!!"Trì Uyên cắm vào sâu bên trong rồi bắn ra, Phượng Vân Khanh rùng mình lên đỉnh phun ra từng luồng nước dâm, cuối cùng ngủ thiếp đi như thể kiệt sức, nhưng trên mặt lại là dáng vẻ thoả mãn nhất.Cấm dục gần ba tháng, hai người chỉ thân cận như vậy một lúc Phượng Vân Khanh đã rất thoả mãn, nhưng Trì Uyên chỉ mới giải khát mà thôi."Vân Khanh ~" Sớm muộn gì ta cũng sẽ bù đắp cho ngươi.Ngoài đình viện, Vô Lâm bị Mục Quyết đè lên một thân cây mà địt lồn từ phía sau, lã chã chực khóc cầu xin: "Không làm không làm nữa ha a a~~~ ta không đi tìm sư huynh nữa ha ưm ưm ưm ~~~ ngươi buông tha ta đi cầu ngươi ưm ưm ~~ sắp chết rồi hức hức ~~~"Mục Quyết cười nói: "Không sao, ngươi đi tìm đi, ta không ngại chút nào đâu!"Có cái quần! Sắp địt y chết còn nói không ngại! Lạy ông tôi ở bụi này cũng không rõ ràng như thế đâu, y tuyệt đối sẽ không để hắn biết, y tới tìm sư huynh, kỳ thật là muốn cho sư huynh đồng ý cho y về Ma tông cùng Mục Quyết, cho Mục Quyết hối hận chết đi!--------HOÀN CHÍNH VĂN!!! 🥳🥰Còn vài chương phiên ngoại kể về quá khứ của hai người với chuyện của Vô Lâm Mục Quyết nữa thui
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com