TruyenHHH.com

Thinh The Trung Ca

Chương 83. Tướng quân trở về

Ba năm trước, biên cương Đan Thành tiếp giáp với Bạch quốc bắt đầu xuất hiện loạn thổ phỉ. Đa phần bọn chúng đều là những bộ tộc man rợ vùng núi cao. Số còn lại là những thổ phỉ dưới chân núi thường cướp bóc dân chúng. Triều đình phái không ít quan lại đến, nhưng đều hóa thành công cốc. Chính vì lẽ này mà bọn chúng nổi giận, chém đầu tất cả quan lại rồi vứt trước cổng thành. Cuối cùng Đan Nhân Mã nhận lệnh của Hoàng Đế dẹp loạn thổ phỉ.

Chàng một đi liền hai năm trời. Thoạt đầu vẫn còn trao đổi thư tín cùng Vệ Bạch Dương, về sau không lá thư nào đến tay nàng nữa. Nàng không vì việc này mà suy nghĩ quá nhiều hay lo sợ vô nghĩa. Nàng tin chàng sẽ làm được, cũng tin chàng sẽ bình an trở về. Cho nên nàng vẫn luôn yên phận ở Tướng phủ, giúp chàng trông nom và xử trí mọi thứ một cách rõ ràng. Đan Thành rối loạn, chẳng ít kẻ lăm le đến Tướng phủ. Họ không phục khi chàng lại cai trị Đan Thành. Bởi vì trước đây trong nội phản, cũng vì chàng giao hổ phù nên Đan Thành mới lâm nguy thế ấy.

Cứ nghĩ đến, Vệ Bạch Dương liền trút một hơi rõ dài. Nàng lê từng bước đến tiểu viện sau phủ. Chốn đó có mẫu tử Quách thị. Một năm trước họ đã được đưa tới đây để tịnh dưỡng thai nhi. Đi cùng nàng ta là một nữ tử thân phận không rõ, nhưng mọi người gọi nàng ấy là Tiểu Tường. So với dáng vẻ lãnh đạm, nhu thuận của nàng ta thì nàng Tiểu Tường kia đích thực không xem ai ra gì, kiêu ngạo, cố chấp. Hơn nữa còn năm lần bảy lượt gây sự với nàng.

Một năm trước lúc Quách thị và Tiểu Tường đặt chân vào Tướng phủ. Một người thai phụ, một người lả lơi. Dạo ấy nàng nhìn tới nhìn lui kiểu gì cũng cảm thấy không vừa mắt. Chàng đến cùng chỉ đi dẹp loạn, sao lại còn đưa thai phụ và nữ nhân về? Nữ nhân nào nhìn vào sẽ nghĩ cùng một thứ, nàng cũng không ngoại lệ. Vậy nhưng thay vì gây náo, nàng quyết định chờ đợi.

Cả đời này của nàng, tất thảy sự kiên nhẫn đều đổ về phía chàng. Ngoài ra cũng vì nàng tin tưởng tấm chân tình mà chàng luôn trao cho, mặc kệ nàng hết lần này đến lần khác phũ phàng.

Có lần Quách thị sợ nàng hiểu lầm. Ấy nên mới tự giới thiệu, rằng nàng ta là thê tử của Phó Tri - thuộc hạ thân cận của Đan Nhân Mã. Dạo đó thổ phỉ làm loạn, không biết khi nào mới ổn định. Phó Tri sợ thê tử mang thai một mình ở nhà không ai trông nhất định sẽ gặp bất trắc. Thành thử hắn xin Đan Nhân Mã cho nàng ta lưu lại tiểu viện nhỏ nào đó trong Đan Thành. Không nghĩ không nói, chàng liền cho người đưa nàng ta về Tướng phủ. Đoạn nghe tới đây, trong bụng nàng một màng mắng chửi. Tướng phủ là nơi nào? Há có thể ra vào tùy ý như vậy. Nhưng ngẫm lại, cái gọi là thanh danh của quyền quý, đối với chàng liền chẳng có nghĩa gì.

Có điều bất luận thế nào, tính cách ấy của Đan Nhân Mã mới là thứ trân quý.

Vệ Bạch Dương ngó nghiêng một hồi, mẫu tử Quách thị xem ra vẫn ổn. Cho nên nàng không làm phiền họ, nhanh chóng rời đi đến đại sảnh. Lúc này gia đinh từ ngoài hớt ha hớt hải chạy vào, miệng không ngừng hét Tướng quân về rồi! Nàng ngẩn ngơ. Sau đó liền ổn định trở lại. Về rồi cũng tốt. Đúng lúc nàng đang rất có nhã hứng, muốn hỏi xem rốt cuộc nữ nhân Tiểu Tường kia là thế nào, cùng chàng có quan hệ gì.

Vậy nhưng tất thảy những suy nghĩ đó của nàng, trong một thoáng khi vô cớ chạm mắt Đan Nhân Mã đều tan biến hoàn toàn. Ngoài phủ có chiến mã và một toán quân. Phó Tri chậm rãi vào trước, cả người nhuốm mùi máu tanh tưởi. Hắn hỏi nàng: "Vệ cô nương, thê tử của ta... thê tử của ta... đang ở đâu?"

"Ngươi trước tiên theo nha hoàn tắm rửa thay bộ y phục sạch sẽ. Đừng làm thê tử ngươi lo sợ, cũng đừng làm hài nhi của ngươi phải ngửi thấy mùi ấy."

Hắn bình tâm trở lại, gật đầu rồi theo sau nha hoàn nàng phân phó. Đợi đến khi xoay người nhìn, tấm thân vững chãi ấy đã sừng sững ngay trước mắt nàng. Mùi máu tanh hệt như Phó Tri ban nãy đứng gần, trực tiếp xông vào mũi, bất giác khiến người ta cau mày.

Mọi toan tính dạy dỗ người này vì vẻ nhuốm máu khô khốc và tiều tụy mà dường như chẳng đọng lại chút gì. Ba năm trời, chàng đi liền ba năm trời.

Hết thảy cảm xúc ba năm qua đều vì giờ phút hiện tại như muốn bùng nổ. Nhưng nàng không làm vậy. Nàng chỉ muốn lưu giữ hình ảnh hiện tại, để có thể nhớ rằng suốt ba năm qua nàng đã luôn chờ đợi điều gì. Nàng biết rõ Đan Nhân Mã yêu nàng, nhưng nàng càng biết rõ nàng là người đã từng gả cho người khác. Còn chưa nói tới việc nàng ở đây dưới danh phận gì. Và, rốt cuộc Tiểu Tường kia là quan hệ gì.

Vệ Bạch Dương dĩ nhiên tin chàng. Dù vậy không có nghĩa nàng không cảm thấy bất an hay ngờ vực. Ít nhất nàng muốn có một đáp án, từ chính miệng chàng, rằng những gì nàng nghĩ không là sự thật. Hơn cả thế, nàng đang đấu tranh với bản thân. Nàng đã lãng phí quá nhiều thời gian ở Đan Thành, chỉ vì chàng. Nàng biết tương lai mai sau, nàng chẳng có chí hướng cao cả nào.

Ấy nhưng nàng vẫn muốn mọi thứ rõ ràng, để nàng không phải ôm hy vọng rồi thất vọng. Bởi nàng rõ hơn ai hết, tính cách chính mình là thế nào. Tất cả những việc nàng đang làm hiện tại đều trái ngược hoàn toàn với nàng.

san.080223

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com