Thinh The Trung Ca
Chương 32 Ra tay độc ác.A Hoan sau khi hỗ trợ cho Giản Xử Nữ xuất thành an toàn, hắn lại quay về với chuyện trước mắt.Kẻ trong tối không chỉ nhắm đến Kham Vương, mà còn là những người xung quanh chàng nữa. Số đó không thể thiếu Âu Kim Ngưu và Sát Diên Tư Thành. Hắn không hay biết gì tới việc Duệ phủ chìm trong biển lửa. Lúc ấy, hắn đang cật lực đánh nhau với hắc y nhân.Bọn chúng ngăn cản hắn. Không để hắn tiến, cũng chẳng cho hắn lùi. Mục đích là giết Âu Kim Ngưu và Sát Diên Tư Thành. Có điều mà chúng không ngờ tới, Sát Diên Tư Thành thế mà lại biết võ công. Kể từ sau khi bị Tư Đồ Hãn truy sát đến bán sống bán chết, y tự nhận thức được bản thân là kẻ vô dụng. Vậy nên khi được Âu Kim Ngưu cứu chữa, y đã hứa với lòng phải trở nên mạnh mẽ. Y đã thay đổi.Khổ công luyện võ mấy năm trời, rốt cuộc cũng đã đến lúc sử dụng tới. Y muốn bản thân trở nên có ích, hoặc ít ra thì y cũng phải bảo vệ Âu Kim Ngưu chu toàn, chờ lúc hội ngộ với A Hoan thì mọi thứ sẽ ổn. Chỉ là y có cỗ cảm giác bất an.Day dưa một hồi, y sơ ý bị một tên ám sát chém bên cánh tay. Máu chảy ra không ít. Kịp lúc, A Hoan vừa tới, chém một nhát thật sâu vào tấm lưng của hắc y nhân từ phía sau. Hai tên còn lại có chút chùn bước, nhưng cũng xông đến.Thân thủ của A Hoan không hề tệ, rèn luyện thêm có khi còn hơn cả bây giờ. Cử động của hắn nhanh lắm, thoắt cái đã đến gần tên hắc y nhân. Lúc hắn ta vung kiếm, hắn né sang một bên, lại dùng dao găm đâm vào điểm chí mạng nọ.Sau khi giải quyết mấy tên rắc rối ấy, A Hoan cùng Âu Kim Ngưu và Sát Diên Tư Thành lẩn trốn trong thành. Về sau liền nghe được tin Duệ phủ cháy rụi, Kham Vương ngã xuống vực thẳm không biết là sống hay đã chết, Kham Vương phi bị truy sát. Cuối cùng A Hoan cũng ngộ ra được, có lẽ đêm hôm đó, Giản Xử Nữ đã đi ứng cứu rồi.Tin lọt đến tai Sát Diên Tư Thành, nhưng y vẫn bình thản lạ thường.A Hoan từng hỏi: "Huynh không lo cho Công chúa của huynh sao?"Y chỉ cười hiền: "Lo cũng chẳng có ích gì. Đệ nói hộ vệ của Công chúa đã xuất thành, vậy tức là người đã an toàn, không đe dọa tính mạng."Hắn ngơ ngác, bày ánh mắt khó hiểu. Một mình nàng ta làm sao gồng gánh cho hết. Nhưng bằng sự vi diệu nào đó, y tin rằng Giản Xử Nữ có thể cứu Na Lạp Thiên Bình khỏi những cái chết cận kề.Quay lại với thực tại, Kham Thiên Yết đặt tách trà xuống mặt bàn với vẻ điềm tĩnh, cố tỏ ra là mình ổn nhưng sâu bên trong không nhớ gì về Sát Diên Tư Thành hết. Y nói y từng gặp chàng tại cung cấm vào thời điểm đó, rồi y cũng nói từng trò chuyện đôi ba câu với chàng. Thế mà chàng ngay một chút ấn tượng gì về y cũng chẳng có lấy."Mọi chuyện là thế."Y chốt một câu sau khi kể lại hết thảy mọi việc cho chàng nghe.Đại khái Kham Thiên Yết cũng đã nắm rõ được tình hình. Thái độ bất tuân rõ rệt như thế này, hẳn là kẻ đứng sau không ai khác ngoài Duệ Song Tử cả. Dẫu sao thì chốn này cũng là địa bàn của chàng ta. Ở kinh thành đi nữa thì chàng ta cũng dễ dàng thao túng. Có điều, từ khi nào mà chàng ta ra tay vừa độc ác lại vừa công khai như vậy."Sự việc lần này liên lụy nhiều người như thế, ta thay mặt cho Kham Vương, tạ lỗi với ba vị đây!"A Hoan ngồi bên bệ cửa sổ, ánh mắt trầm ngâm nhìn trời. Thật ra loại chuyện như vậy, hắn chẳng buồn quan tâm tới. Thường ngày hắn đã luôn đối mặt với cái chết và mùi máu tanh nồng. Bấy nhiêu đây cũng không là gì đối với hắn. Chẳng qua hắn suýt nữa quên đi bản thân từng sống những ngày chật vật, cực khổ và mất mát ấy.Âu Kim Ngưu ngầm hiểu. Theo suy đoán của chàng, có lẽ đám người lần này dưới trướng của Vạn Cự Giải. Những kẻ đó mang trong mình võ công cao cường, cùng vụ đốt cháy cả Duệ phủ. Ắt hẳn là do Duệ Song Tử làm nên, mà nàng, nghe theo mệnh lệnh.Bên nàng đủ lâu để chàng biết tới những suy nghĩ và toan tính của Duệ Song Tử. Dù ở một vài ẩn số nào đó, chàng vẫn không tài nào hiểu hết được hành động tiếp theo của chàng ta là gì. Chẳng qua chỉ là chuyện quan trường đấu đá, tranh giành quyền lực, vậy nên những vấn đề này chàng không thiết muốn biết, lại càng không muốn day dưa hay bị dính vào."Thái Tử điện hạ không cần phải như thế. Chuyện đã như này, cũng chẳng ai muốn xảy ra làm gì. Việc trước mắt, vẫn là nên tìm ra tung tích của cả hai người đó, vậy mới có thể ổn thỏa. Hơn hết, điện hạ lặn lội đường xa đến Duệ Thành, nghĩa là bá quan đã loạn lên rồi."Đoạn, Âu Kim Ngưu lên tiếng: "Thảo dân chỉ là dân chúng tầm thường. Việc mà hai vị bàn, thảo dân không thể thấu. Thế nên xin phép được rời đi trong đêm nay."A Hoan chồm tới: "Ngưu huynh, huynh muốn đi đâu?""Ta sẽ đến kinh thành."Kham Thiên Yết đã chấp nhận yêu cầu của chàng. Trái lại còn cho thuộc hạ thân tín hộ tống chàng đi thật xa. A Hoan cảm thấy chốn này không còn là nơi thuộc về hắn nữa, vậy nên hắn đành theo chân chàng đến kinh thành phồn hoa.Sau đó Sát Diên Tư Thành cùng Kham Thiên Yết bàn bạc đôi chút, chia người của chàng làm hai phe. Một phe theo chàng, còn lại theo y. Chàng sẽ quay về, đối phó với tai mắt ở kinh thành và người của Duệ phủ. Mặt khác, y sẽ dẫn theo người của chàng đi tìm Kham Ma Kết và Na Lạp Thiên Bình. Thời hạn là một tháng. Nếu tìm không ra, có lẽ chàng sẽ không thể trụ được nữa. Bọn tai mắt sẵn sàng xâu xé chàng bất kì lúc nào rồi.「san - 12.01.22」
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com