TruyenHHH.com

Thien Tai Trieu Hoi Su

Điện chủ Hạo Nguyệt điện nghe Vân Phong nói liền cười ha ha: "Qủa nhiên là nghé con không sợ hổ, tuổi còn nhỏ đã có bản lĩnh nhường ấy, có khí phách!"

Vô cùng vừa lòng, Vân Phong cũng cười, không nói thêm gì nữa.

"Hôm nay Vân Phong tiểu hữu đến đây có thể coi như là đã cho ta chút mặt mũi, ta dẫn ngươi đi gặp mấy người khác một chút." Điện chủ Hạo Nguyệt điện nói xong liền xoay người đi ra ngoài, tuy rằng thân phận của Vân Phong khiến ông ta có vài phần kiêng kị, nhưng khí thế của điện chủ thì vẫn phải có, vừa rồi không phải trưng cầu ý kiến của ngươi, mà là nói cho ngươi biết ngươi phải làm việc dựa theo lời của ta.

Vân Phong đi theo, Diêm Minh cười đuổi theo nàng, nhưng nữ nhi Nguyệt Hoa của điện chủ lại dừng bước, Vân Phong thấy vậy cứ để Diêm Minh đi trước, mình cũng đứng lại.

"Nữ nhân lẳng lơ, mới có vài ngày đã có vị hôn phu rồi sao?"

Nữ nhi điện chủ châm chọc nói một câu, lấy tay xoắn tóc mình "Ngươi đã không cần nam nhân đó, vậy thì hắn sẽ thuộc về ta!"

Vân Phong cười lạnh lùng: "Ta chưa từng gặp qua kẻ nào vô sỉ như ngươi, hắn đã nói đến vậy, ngươi còn muốn quấn lấy không tha, không biết da mặt phải dày tới mức nào thì mới có được trình độ như ngươi?"

Mặt ả đỏ lên: "Ngươi...! Ngươi có tư cách gì để nói ta! Ta sẽ không buông tha cho nam nhân đó! Hừ!"

Nữ nhi điện chủ xoay người đi về phía trước, sắc mặt Vân Phong hơi lạnh lẽo, tình huống hiện tại không cho phép nàng vạch trần thân phận này, cho dù thế nào cũng phải cố gắng cho đến lúc kết thúc, nhưng nếu nữ nhân phiền phức này dám ra tay với Khúc Lam Y, dù có phải bị vạch trần nàng cũng sẽ không quản nhiều như vậy!

Chỉ có thể đập chết mấy con ruồi bọ đáng chết này mới có thể cho nó hết làm ồn!

Nguyệt Hoa kia cũng chỉ muốn nói cho đã miệng thôi, sau khi ả biết Vân Phong là nữ nhi của Triển Ly, tất nhiên đã không còn dám có ý gì với Khúc Lam Y, vị hôn thê này của Vân Phong nhìn qua rất giống giả mạo, tất nhiên phụ thân và ả ta đều biết, nhưng cũng không vạch trần, chẳng qua muốn Vân Phong không dễ chịu, nữ nhi điện chủ mới dám khiêu khích một chút, chỉ vì muốn mắng cho khoái trá, cũng là vì ham muốn thế thượng phong trong lúc nhất thời.

Nguyệt Hoa đi ở phía trước lén lút quay đầu nhìn Vân Phong, sau khi thấy sắc mặt Vân Phong có chút âm trầm, đắc ý nhếch môi, luận thực lực ả không phải là đối thủ của Vân Phong, nhưng ả sẽ tìm cơ hội để Vân Phong không thể sống tốt, phải khiến nàng nghẹn một cục tức trong lòng mà không có chỗ phát.

Phụ thân sủng nàng như vậy mà còn không có cách nào với Vân Phong, còn dặn ả không được chọc vào nàng, tất nhiên ả không thể nuốt trôi mối hận này, nếu trong tình huống bình thường, phụ thân đã sớm giải quyết thay ả, nhưng lần này thái độ của điện chủ Hạo Nguyệt Điện lại khác thường như thế, Nguyệt Hoa không biết rốt cuộc Triển Ly kia là ai, có thân phận gì, nhưng lại biết phụ thân vô cùng kiêng kị với người tên Triển Ly này.

Nguyệt Hoa mới không tin Vân Phong là nữ nhi của Triển Ly, luận diện mạo hai người không hề giống nhau, thậm chí còn không cùng một họ, nếu thật sự là phụ tử thì chắc chắn cũng phải là tư sinh.

Điện chủ Hạo Nguyệt Điện đi thẳng về phía trước, bước chân như lướt gió, Diêm Minh trầm ổn đi theo phía sau, duy trì một khoảng cách nhất định, bỗng nhiên điện chủ quay đầu nhìn Diêm Minh một chút: "Ngươi là Diêm Minh của Diêm gia sao?"

Diêm Minh nghe thấy, cười ha ha: "Vâng, đúng là Diêm Minh."

Điện chủ Hạo Nguyệt điện có thâm ý nhìn Diêm Minh vài lần, mở miệng, giọng điệu có phần lạnh lẽo: "Đừng cho là ta không biết quan hệ giữa ngươi và Vân Phong là thật hay giả."

Diêm Minh sửng sốt, lập tức cười rộ lên, không hề có chút căng thẳng khi bị điện chủ vạch trần: "Qủa nhiên là điện chủ đại nhân có cặp mắt rất tinh tường, giấu được người khác cũng không thể giấu được ngài."

Điện chủ Hạo Nguyệt Điện hừ lạnh một tiếng, khẩu khí lạnh lẽo lại truyền đến lần nữa: "Ta không vạch trần ngươi, tất nhiên là để cho ngươi một chỗ hữu dụng, đừng để ta thất vọng."

Diêm Minh hơi cúi mặt, dáng vẻ cung kính tuân lệnh: "Điện chủ đại nhân đã kỳ vọng, nhất định Diêm Minh sẽ không làm ngài thất vọng."

Hạo Nguyệt điện chủ không nói thêm gì, bước lên bậc thềm, Diêm Minh nhấc vạt áo đi theo, khoé môi mang theo nụ cười như có như không, khuôn mặt cũng có chút tự tin, hắn biết, cơ hội để hắn vùng lên đã sắp đến rồi.

Lúc Vân Phong đi đến bậc thềm phía trước đã có bốn nam nhân chờ ở đó, Vân Phong không biết bốn nam nhân trung niên này, nhưng bốn người này đều mang vẻ mặt như đã biết nàng, trong đó còn có một kẻ đang siết chặt cơ, cắn chặt răng, gân xanh trên cổ đang ẩn ẩn hiện hiện, Vân Phong hiểu, đây hẳn phải là Âu Dương gia chủ, phụ thân của Âu Dương San San.

Khoé môi nhếch lên thành chút ý cười, Vân Phong đi qua, Hạo Nguyệt điện chủ nói với bốn nam nhân này: "Đây chính là Vân Phong tiểu hữu, chư vị làm quen chút đi. Vân Phong, bốn người này chính là gia chủ của tứ đại gia tộc, Tiêu Phạm, Âu Dương Thiên, Tiết Lâm, Chung Kình."

Vân Phong cười nhìn bốn người: "Yết kiến bốn vị gia chủ, tại hạ Vân Phong."

"Đại danh của Vân Phong tiểu hữu đúng là sấm dội bên tai." Tiết Kình cười nói một câu, liếc mắt nhìn Âu Dương Thiên một chút, sắc mặt Âu Dương Thiên lại đen hơn không ít, mắt nhìn về phía Vân Phong như muốn phun lửa, nếu không phải là đang ở trong này, nếu không phải là muốn lấy đại cục làm trọng, nếu không phải vì cả Âu Dương gia, Âu Dương Thiên đã ra tay từ sớm rồi!

"Đúng vậy, có thể ra tay không chút kiêng kị ở thành Thương Lan, đúng là không biết chỗ dũng khí này là từ đâu mà ra." Chung Kình thấp giọng nói câu, rõ ràng trong khi nói còn mang theo chút ý cười, Vân Phong nghe xong thì cười ha ha.

"Tất nhiên chỗ dũng khí đó là do ngươi ta ban tặng, đã có người gây sự, sao tại hạ có thể không đáp trả chứ?"

Âu Dương Thiên không nhịn được mà run lên, Tiêu Phạm ở bên cạnh nhìn thấy lập tức mở miệng: "Điện chủ bảo chúng ta đến đây vì muốn gặp Vân Phong tiểu hữu một chút sao? Vân ra địa vị của Vân Phong tiểu hữu trong lòng điện chủ là rất lớn,"

Sau khi điện chủ nghe xong thì cười lớn, nhìn về phía Âu Dương Thiên: "Âu Dương, sao ngươi không nói chuyện? Ta cố ý mang Vân Phong tiểu hữu đến đây là để gặp các ngươi, có gì thì cũng phải cho ta một chút mặt mũi chứ!"

Trong giọng nói mang theo sự ép buộc rõ ràng, dường như điện chủ rất vui vẻ trước dáng vẻ đang đấu tranh này của Âu Dương Thiên, ép ông ta mở miệng, Âu Dương Thiên hít sâu một hơi, gân xanh trên cổ đều đã nổi lên: "Vân Phong, ra mắt."

Vân Phong cười ha ha: "Âu Dương gia chủ khách sáo rồi, Vân Phong chỉ là một kẻ vãn bối, có thể gặp được chư vị chính là vịnh hạnh của ta."

Hô hấp của Âu Dương Thiên bắt đầu trở nên khó khăn, nắm chặt quyền, điện chủ cười ha ha, dáng vẻ vô cùng sung sướng.

Mắt Tiêu Phạm trầm xuống: "Về vị trí hộ pháp tổng điện kia, chẳng lẽ điện chủ đã nhắm được người nào rồi sao?"

Điện chủ nghe nói thế thì đột nhiên nheo mắt, quét ánh mắt sắc bén về phía Tiêu Phạm: "Có người nào vừa lòng hay không, trong lòng ta tự biết."

Tiêu Phạm thấy vậy, không nói gì thêm, điện chủ quét mắt về phía bốn người: "Tốt, các ngươi có thể về, về việc cạnh tranh để trở thành hộ pháp tổng điện, các ngươi có thể thả lỏng mọt chút, cho người khác một chút cơ hội cũng có lợi với bản thân."

Bốn người nghe nói thế thì sắc mặt không khỏi trầm xuống, trong lời nói của Hạo Nguyệt điện chủ còn mang theo sự bất mãn rõ ràng, ngồi trên vị trí gia chủ mà còn phải chịu ép buộc, không phải ai cũng sẽ bằng lòng! Bốn người mang những vẻ mặt khác nhau mà lui xuống, ý của Hạo Nguyệt điện chủ rất rõ ràng, vì sao lại muốn thêm một vị trí hộ pháp tổng điện, mà không còn không muốn tuyển trực tiếp từ tứ đại gia tộc, đây chính là đang nói cho bọn họ biết, ông ta vô cùng không hài lòng với hiện trạng hiện giờ, cần phải thay đổi?

Bốn vị gia chủ trở về, cuối cùng Âu Dương Thiên không nhịn được, vung một quyền vào không trung, cây đại thụ che trời nào đó trong Hạo Nguyệt điện ngã ầm ầm xuống đất, làm không ít người hoảng sợ. Nhưng khi thấy là bốn vị gia chủ thì lại không dám đến gần.

"Đáng giận! Nha đầu kia còn dám cười! Tức chết ta!" Vành mắt Âu Dương Thiên đỏ lên nói một câu, sắc mặt ba người khác đều có chút âm trầm, ý của điện chủ chính là muốn giao hảo với Vân Phong, cho dù Diêm gia có không chiếm được vị trí hộ pháp, chắc chắn địa vị cũng sẽ được tăng lên.

"Có một việc ta vẫn luôn nghĩ điện chủ sẽ nói thẳng với chúng ta, không ngờ rằng ông ta vẫn im lặng cho tới giờ."

Tiết Lâm trầm giọng mở miệng, ba người khác đều có chút buồn bực nhìn ông ta: "Các ngươi có biết thân phận của Vân Phong không?"

"Ranh con đó thì còn có thân phận gì? Chẳng lẽ nàng ta còn có thể là nhân vật mà chúng ta không thể chọc vào sao?" Âu Dương Thiên gầm một câu, sắc mặt Tiết Lâm lại âm trầm hơn một chút, Âu Dương Thiên nhìn thấy hơi nghẹn giọng, Tiêu Phạm nhìn thấy sắc mặt của Tiết Lâm thì không khỏi đắn đo, chẳng lẽ nha đầu Vân Phong này thật sự là một nhân vật không dễ chọc sao?

"Ngươi chần chừ cái gì? Nói thẳng đi!" Chung Kình thúc giục, Tiết Lâm mở miệng nói: "Nàng ta là nữ nhi của Triển Ly."

"Cái gì?" Âu Dương Thiên quát lên, hai mắt trừng lớn, dáng vẻ hoàn toàn không thể tin, sắc mặt của Tiêu Phạm cũng lạnh đi, Chung Kình lúng túng cười cười: "Ngươi biết được tin này từ đâu, chắc không phải là tin tức của Diêm gia truyền ra ngoài chứ?"

"Nếu ranh con kia là nữ nhi của Triển Ly, tên của ta sẽ đọc ngược lại!" Âu Dương Thiên có chút khinh thường nói một câu.

Tiêu Phạm cũng có chút nghi ngờ nhìn Tiết Lâm: "Tiết Lâm, tin tức này thật sự rất khó tin đấy."

Tiết Lâm cười lạnh, mang dáng vẻ các ngươi là một lũ thiếu kiến thức: "Tin tức này hoàn toàn là thật, Triển Ly tự nói, còn có thể là giả sao? Âu Dương Thiên, ngươi chuẩn bị đảo tên đi."

Vẻ kinh ngạc của Âu Dương Thiên đọng lại trên mặt, Tiêu Phạm là người đầu tiên hoàn hồn: "Triển Ly nói sao?... Nhưng sự việc quá mức kì quái, ngay cả họ cũng không giống nhau, huống hồ nếu hai người này là phụ tử thì cũng có chút..."

"Mấy chuyện đó người thường như chúng ta không cần biết, chúng ta chỉ cần biết nàng là nữ nhi của Triển Ly!" Chung Kình trầm giọng nói một câu, vẻ mặt của mấy người kia lại âm trầm hơn, nữ nhi của Triển Ly, Triển Ly kia chính là nhân vật có thể khiến cho điện chủ cũng phải có ba phần kiêng kị, nếu thật sự là nữ nhi của ông ta, thật đúng là... Không thể chọc vào được!

"Vậy thì nữ nhi của ta cứ chết oan ức như vậy sao?" Âu Dương Thiên nổi giận gầm lên một tiếng, sự không cam lòng và tức giận trong lòng không ngừng dâng trào, chuyện này cứ phải quên đi như vậy à? Người Âu Dương gia của ông ta cứ lại bị ức hiếp dễ dàng như vậy sao?

"Chuyện này ngươi còn muốn làm thế nào? Ngươi muốn gặp Triển Ly sao?" Tiêu Phạm nói một câu, sắc mặt Âu Dương Thiên cứng đờ, Triển Ly, nam nhân luôn luôn độc lai độc vãn thực lực khó lường, không ai biết bối cảnh của ông ta, chỉ biết thực lực của ông ta luôn khiến người ta phải kiêng kị, khiến người người sợ hãi!

"Âu Dương huynh, ta nói rồi, huynh không nên động thủ, nếu thật sự hận như thế, chỉ cần giết Vân Phong trên lôi đài thôi, như vậy cho dù có là Triển Ly thì sẽ làm thế nào đây?" Tiêu Phạm lạnh giọng cười, Âu Dương Thiên cười, không sai, có thù hận gì ông ta sẽ chờ đến đợt tranh cử này rồi giải quyết!

"Âu Dương huynh, Âu Dương gia các huynh định làm thế nào để đối phó với Vân Phong kia đây?" Hai người kia cười cười, sắc mặt của Âu Dương Thiên đã đen hoàn toàn. nếu Âu Dương gia không xảy ra chuyện này, chắc chắn ông ta sẽ không liều mạng ra tay như vậy! Nhưng cái chết của Âu Dương San San là một đả kích quá lớn, thù này của Âu Dương gia không thể không báo! Nếu không báo, chẳng phải Âu Dương gia đã quá dễ bắt nạt rồi sao?

"Hừ!" Âu Dương Thiên phất tay áo rời đi, ba người khác nhìn bóng lưng của ông ta, có chút đăm chiêu: "Cái chết của Âu Dương San San đã khiến lão già này giận thật rồi."

"Ai gặp phải chuyện này cũng sẽ như vậy, một hậu bối tuổi trẻ ưu tú cứ như vậy mà chết đi, cơn tức này ai nuốt cho trôi. Lần này cứ xem diễn thôi, chẳng phải điện chủ cũng đang chờ xem sao?" Chung Kình từ từ nói một câu, hai người khác đều gật đầu, lần này Âu Dương gia không xong rồi.

Sau khi bốn người kia đi khỏi, Vân Phong đi theo Hạo Nguyệt điện chủ vào trong đại điện, Nguyệt Hoa nhàn rỗi ngồi một bên, ai cũng có thể nhìn ra được sự sủng ái của điện chủ với nữ nhi này, không hề kiêng dè bất cứ chuyện gì với ả ta.

"Vân Phong tiểu hữu nắm chắc mấy phần với vị trí này?" Hạo Nguyệt điện chủ cũng không vòng vo, nói thẳng vào vấn đề.

Vân Phong có chút kinh ngạc nhíu mày: "Câu hỏi này của điện chủ thật có ý tứ, ta không thể nói chính xác mình nắm được mấy phần, dù sao mấy đại gia tộc khác cũng không phải là kẻ ngồi không."

Điện chủ cười ha ha: "Vân Phong tiểu hữu đừng khiêm tốn, dù gì thực lực của Vân Phong tiểu hữu cũng thuộc hàng cao thủ, sao mấy kẻ hậu bối của mấy gia tộc này có thể làm đối thủ của ngươi được."

Nguyệt Hoa ở một bên thở phì phì nhìn Vân Phong, lần trước nàng đã làm hỏng mất Thất Thải Vân Tiên của ả rồi đấy!

"Không phải là khiêm tốn mà là sự thật, không thể xem thường bất kì kẻ nào." Vân Phong nhàn nhạt mở miệng, điện chủ nhìn Vân Phong một lúc lâu, tuổi còn nhỏ đã có tâm tính bậc này, đúng là khó có được, không hổ là nữ nhi của Triển Ly.

"Một khi Vân Phong tiểu hữu có thể lấy được vị trí hộ pháp này, nhất định Nguyệt mỗ sẽ không dám để Vân Phong tiểu hữu chịu thiệt, nếu không Triển Ly sẽ không hài lòng đâu, ha ha!"

Vân Phong cười, Triển đại thúc đúng là một nhân vật phong sinh thuỷ khởi ở Tây đại lục, ngay cả người đứng đầu một điện cũng phải kiêng dè.

"Đúng rồi Vân Phong tiểu hữu." Hạo Nguyệt điện chủ chuyển chủ đề.

"Ngươi có biết hiện giờ lệnh tôn đang vội làm gì không?"

Vân Phong cười ha ha: "Phụ tử chỉ là lời nói đùa của Triển đại thúc mà thôi, điện chủ đừng xem là thật, về phần Triển đại thúc làm gì, ta không biết được, điện chủ hỏi sai người rồi."

Hạo Nguyệt điện chủ cười gượng vài tiếng, ông ta không quan tâm đến cùng Vân Phong và Triển Ly có phải là phụ tử hay không, chỉ cần Triển Ly nói phải là phải!

"Không ngờ Vân Phong tiểu hữu lại qua lại thân thiết với Diêm gia như thế, đúng là ngoài dự đoán của ta."

"Có thể quen biết Vân Phong là vinh hạnh của Diêm Minh." Diêm Minh ở bên cạnh mở miệng.

Nguyệt Hoa khinh thường hừ một tiếng, điện chủ lại cười: "Lời này nói rất đúng, Vân Phong chính là quý nhân của Diêm gia các người!"

Vân Phong cười bất đắc dĩ, lúc trước chỉ đơn thuần là do muốn nguyên dịch luyện thể thôi, ai nghĩ tới việc sẽ phải đưa Diêm gia lên vị trí cao như vậy chứ.

"Lần tranh cử này ta rất xem trọng Diêm gia, về sau nhất định Diêm gia không được để ta thất vọng đấy."

Diêm Minh gật đầu, đứng dậy hành lễ: "Điện chủ yên tâm, chắc chắn Diêm gia sẽ không phụ sự kỳ vọng của điện chủ."

Vân Phong ở một bên, xem ra Diêm gia đã sắp phất lên rồi, cho dù có không thể lấy được vị trí hộ pháp tổng điện, Hạo Nguyệt điện chủ cũng sẽ dành cho Diêm gia một sự đối đãi khác, góp phần giúp cho dã tâm của Diêm Minh kia được bành trước thêm, Vân Phong liếc nhìn Diêm Minh, hắn sẽ đi được đến vị trí gì, đúng là không thể đoán trước.

Ngày tranh cử đã sắp đến, lần tham dự này có tổng cộng mười bốn gia tộc, Nguyệt gia của Hạo Nguyệt điện chủ không tham gia tranh cử, chỉ có tứ đại gia tộc và mười gia tộc hạng hai, tổng cộng mười bốn nhà.

Đương nhiên gia tộc hạng nhất đã có đặc quyền được vào vòng trong, bước đầu tiên của lần tranh cử này là dành cho các gia tộc hạng hai, chọn ra bốn nhà thắng, lại chia ra đấu với tứ đại gia tộc, áp dụng hình thức một chọi một, một lần thua sẽ bị loại, bốn cuộc tranh tài chọn ra bốn vị trí, tất nhiên sau đó bốn gia tộc này sẽ tiếp tục đấu đôi, chọn ra hai gia tộc rồi tiến hành lần tranh đoạt cuối cùng.

Nói cách khác quy chế của lần tranh cử này chính là, toàn bộ đều là một chọi một, một lần quyết định thắng thua, áp dụng cách rút thăm chọn cặp, ngươi gặp phải gia tộc nào là hoàn toàn dựa vào vận may của ngươi, nếu ngẫu nhiên chọn trúng gia tộc có thực lực kém thì là do ngươi may mắn, nếu là gia tộc cường thế thì chỉ có thể là do ngươi xui xẻo, lần thi đấu này thực lực chỉ chiếm một phần, còn lại đều phải dựa vào vận may.

Mỗi gia tộc chỉ có thể phái một người xuất trướng tranh cử, hơn nữa trên một đường này lại không thể thay người, một người tranh đến cùng, cách này không thể nghi ngờ là đã giúp tứ đại gia tộc chiếm được không ít lợi thế, gia tộc hạng nhất chỉ chiến đấu mấy trận sau, so với người tham gia tranh cử từ đợt đầu như mấy gia tộc hạng hai mà nói thì đúng là chịu thiệt không ít.

Thời gian nghỉ ngơi giữa các trận đấu quá ngắn, chỉ trong một ngày cũng không thể hồi phục được bao nhiêu, từ trước đến nay mấy gia tộc hạng hai vẫn không thể lay chuyển được những gia tộc hạng nhất tinh thần no đủ, hơn nữa lấy nội tình thực lực của bọn họ, muốn thắng thì thật sự rất khó!

Mấy gia tộc hạng hai cũng không dám đưa ra ý kiến với quy tắc này, dù sao bọn họ có thể tham gia tranh cử thì đã không tệ rồi.

Có thể nói cuộc tranh đoạt này là vô cùng hà khắc với các gia tộc hạng hai, mười gia tộc chia làm năm đội, nhưng chỉ tuyển ra bốn vị trí, trong quy tắc tranh cử của các gia tộc hạng hai còn có thêm một mục, đó là không chỉ so đấu về kết quả, mà còn so vể cả tốc độ, gia tộc nào tốn nhiều thời gian nhất sẽ tự động bị loại ra khỏi cuộc thi.

Yêu cầu này khiến rất nhiều gia tộc hạng hai thổn thức không thôi, không chỉ là thực lực mà còn phải chú ý đến thời gian! Tất nhiên Hồng gia, Lam gia đã có tính toán trước, Diêm gia có nhân vật như Vân Phong cũng không có gì để bận tâm, những gia tộc hạng hai khác cũng chỉ có thể bất đắc dĩ mà chấp nhận điều này.

Ngày tranh cử, cả thành Thương Lan đều trở nên náo nhiệt, địa điểm của cuộc tranh cử diễn ra trong tổng điện Hạo Nguyệt, dân chúng bình thường không thể đi vào, chỉ có thể ôm tâm trạng mong đợi mà ngóng bên ngoài, những gia tộc được tiến vào đa phần đều là những gia tộc hạng hai không tham gia tranh cử, một ngày này cũng có rất nhiều người ra vào tổng điện Hạo Nguyệt, chẳng qua mấy gia tộc tiến vào đây, ít nhiều gì cũng có phần thu liễm hơn trước, dù sao đây cũng là tổng điện, không phải là nơi mà bọn họ có thể diễu võ giương oai. Thậm chí có một vài hậu bối, ngày thường hay xưng vương xưng bá khắp nơi cũng phải thu mình, không dám lớn tiếng nói chuyện, chỉ sợ mình sẽ chọc phải nhân vật nguy hiểm nào đó.

Hạo Nguyệt điện rất coi trọng lần chọn lựa hộ pháp tổng điện này, thậm chí còn làm riêng một khán đài cho mấy gia tộc hạng hai ngồi quan sát, tranh cử còn chưa bắt đầu, mấy người đến xem thi đấu đã sắp đứng ngồi không yên.

"Các ngươi nói xem gia tộc nào sẽ lấy được vị trí hộ pháp đây?"

"Còn phải nói sao, đương nhiên là người của tứ đại gia tộc rồi! Không phải lúc trước hộ pháp tổng điện đều là người trong tứ đại gia tộc cả sao?"

"Ta thấy không nhất định sẽ là như thế, Hồng gia và Lam gia cũng có thực lực, nghe nói gần đây lại có thêm một Diêm gia nữa."

"Nói tới Diêm gia, các ngươi có nghe được tin đồn gì không?"

"Vô nghĩa! Trong thành Thương Lan này có người nào không biết chứ, chả biết từ khi nào Diêm gia kia lại có thêm một vị hôn thê là Vân Phong, nghe nói nàng còn là một vị triệu hồi sư!"

Tiếng bàn tán xì xào không ngừng truyền khắp khán đài, tất nhiên chủ đề mà mọi người bàn luận chính là gia tộc nào sẽ giành được vị trí hộ pháp, đa phần đều tin chắc rằng đó sẽ là tứ đại gia tộc, dù sao với thực lực và nội tình kia thì không ai có thể phản bác, cũng có vài người đoán là Hồng gia cùng Lam gia trong số những gia tộc hạng hai, chẳng qua tất cả mọi người đều có chung một cách nhìn với Diêm gia, mong đợi.

Tuy thực lực của Vân Phong không tầm thường, nhưng dù sao đây cũng chỉ là lời đồn, kết quả nàng có lợi hại hay không thì chỉ có Âu Dương San San và Tiêu Linh Vũ đã từng giao thủ với nàng biết, hiện tại Âu Dương San San đã chết, chắc chắn Tiêu Linh Vũ cũng không thể kể với người ngoài lúc ấy dáng vẻ của hắn chật vật đến mức nào, thực lực của Vân Phong trong mắt người khác vẫn là một điều bí ẩn, nhưng thấy Diêm gia khí định thần nhàn như thế, tất cả vẫn rất tò mò.

"Ta thấy Vân Phong kia cũng chả có gì, có lẽ triệu hồi sư này cũng chỉ là một cái danh thôi." Có một số người khinh thường nói một câu, mấy người khác đều cười ha ha.

"Ta lại cảm thấy Vân Phong chính là một nhân vật lợi hại, triệu hồi sư có thể là một kẻ dễ bắt nạt sao? Diêm gia cũng chỉ là một gia tộc hạng hai mà thôi, lúc này lại dám báo danh thì chắc chắn đã nắm chắc được mấy phần rồi."

"Các người ngồi đây đoán mò cũng chẳng được gì, chẳng phải đến lúc Vân Phong lên đài sẽ rõ sao, tất cả cũng rõ ràng! Là lừa hay là ngựa thì đằng nào cũng sẽ bại lộ!"

Khu khán đài đã dần đầy người, đại đa số đều là người trẻ tuổi của các gia tộc hạng hai, cũng có những người từng trải, mấy gia tộc có người dự thi đều đã tới, đứng đầu Diêm gia đúng là gia chủ Diêm Thiên Hạo.

"Diêm huynh, lần này phải chúc mừng rồi." Mấy gia chủ của vài tiểu gia tộc hạng hai nhìn thấy Diêm Thiên Hạo thì đều lên tiếng chào hỏi, vốn dĩ đẳng cấp của bọn họ cũng không khác nhau là mấy, nhưng lần này Diêm gia lại báo danh dự thi, mấy tiểu gia tộc đều cảm thấy giật mình, nhất là việc Diêm gia lại có một vị hôn thê là triệu hồi sư.

"Ha ha, sao lại nói vậy, là do nhi tử của Diêm gia có phúc mà thôi." Diêm Thiên Hạo không dám tự cho mình là đúng, vốn dĩ Vân Phong có thể ở lại Diêm gia cũng chỉ là vì quan hệ với Diêm Minh, chẳng qua khi nhìn thấy ánh mắt đầy hâm mộ của tộc trưởng mấy tiểu gia tộc này, trong lòng Diêm Thiên Hạo vẫn rất đắc ý.

"Diêm huynh!" Một tiếng kêu vừa vang lên, mấy người nhìn lại, rõ ràng là hai vị gia chủ của Hồng gia và Lam gia, hai gia tộc cường thế trong số các gia tộc hạng hai, dáng vẻ kia hệt như đã rất thân thuộc, tất nhiên lòng Diêm Thiên Hạo cũng rất kinh ngạc, hai gia tộc này có thể so với một gia tộc hạng nhất đấy!

"Hồng gia chủ, Lam gia chủ." Mấy tiểu gia tộc khác vội vàng chào hỏi, hai gia chủ chỉ nhàn nhạt đáp lại một tiếng, lại nói với Diêm Thiên Hạo: "Còn đứng ở đây làm gì, chúng ta có vị trí của riêng mình."

Sắc mặt của mấy vị gia chủ còn lại đều có chút xấu hổ, Diêm Thiên Hạo cười ha ha, xoay người nói với mấy người khác: "Chư vị, đi trước một bước rồi."

Mấy vị gia chủ của tiểu gia tộc cười gượng vài tiếng, nhìn Diêm Thiên Hạo đi theo hai vị gia chủ, giọng điệu có phần chua xót: "Khi đã có thế, đúng là khác với trước kia."

"Đúng vậy, xem ra lần này Diêm gia đã gặp được phượng hoàng rồi."

"Hừ! Chưa chắc, ngộ nhỡ đây không phải là phượng hoàng mà chỉ là một con gà mái, chắc chắn Diêm gia cũng không còn mặt mũi mà sống."

Tuy nói như vậy, nhưng ít nhiều gì mấy người này cũng có chút hâm mộ Diêm Thiên Hạo, nếu đổi lại vị triệu hồi sư này có hôn ước với nhi tử nhà mình, đúng là tốt biết bao!

Diêm Thiên Hạo được gia chủ hai nhà Hồng, Lam dẫn tới một khu vực riêng, không nhìn thì thôi, vừa nhìn đã thấy được tộc trưởng của tứ đại gia tộc hạng nhất đang ngồi trong đó!

Hô hấp của Diêm Thiên Hạo có phần căng thẳng, vừa muốn chỏi hỏi, không ngờ khi tộc trưởng của tứ đại gia tộc nhìn thấy Diêm Thiên Hạo lại lên tiếng trước: "Gia chủ Diêm gia đây sao?"

Diêm Thiên Hạo hơi gật đầu, Diêm gia lại có thể lọt vào mắt mấy người này sao?

"Vâng, chính là tại hạ."

"Hừ!" Một tiếng hừ lạnh lại khiến Diêm Thiên Hạo có phần giật mình.

"Ha ha, khách sáo rồi." Ngoại trừ một người kia, ba người khác đều cười khẽ với Diêm Thiên Hạo, hai vị Hồng, Lam gia chủ nhìn thấy đều có chút ghen tị, Diêm gia có tài cán gì mà lại có thể khiến mấy vị này chủ động chào hỏi, hai nhà bọn họ còn chưa nhận được đãi ngộ như vậy đâu.

Diêm Thiên Hạo cảm thấy đầu óc của mình có chút choáng váng: "Được rồi Diêm gia chủ, mau ngồi xuống đi."

Diêm Thiên Hạo gật đầu, miễn cưỡng bảo trì được lý trí, ngồi xuống, đây là một khu vực riêng biệt được xây dựng riêng cho các gia tộc dự thi, lúc Diêm Thiên Hạo ngồi xuống, còn có thể cảm nhận được rất nhiều ánh mắt ghen tị, những ánh mắt này đến từ mấy gia tộc hạng hai có người dự thi còn lại, tất cả đều mang vẻ mặt ghen ghét tột cùng, Diêm Thiên Hạo cười, Diêm gia, đã không còn giống trước rồi!

"Diêm huynh." Hai vị Hồng, Lam gia chủ ngồi bên cạnh Diêm Thiên Hạo: "Diêm Huynh à, lần tranh cử này cho dù là ai trong số chúng ta giành được thắng lợi, tất cả đều là vinh quang của mấy gia tộc hạng hai, huynh nói có đúng không?"

Diêm Thiên Hạo nhìn hai vị gia chủ kia, cười ha ha: "Tất nhiên rồi, chẳng qua Diêm gia cũng không dám tự tin."

Hai vị gia chủ cười ha ha: "Diêm huynh khách khí rồi! Có nhân vật như Vân Phong ở đây, Diêm gia còn phải lo lắng gì chứ? Cho dù có là gia tộc hạng nhất cũng chưa chắc sẽ có được nhân tài bậc này đâu."

Diêm Thiên Hạo khiêm tốn nói một câu không dám nhận, nhưng trong lòng lại vui như mở cờ, giờ phút này Diêm Minh đã tới, hai người vừa thấy hắn thì lập tức mở miệng: "Đây chính là Diêm Minh đi, Diêm huynh có người nhi tử tốt thật."

Diêm Thiên Hạo sửng sốt, nhìn Diêm Minh một hồi lâu, Diêm Minh cười nhẹ ngồi bên người Diêm Thiên Hạo, không nói gì nhiều.

"Có khí thế, trầm ổn, không tệ." Lam gia chủ ở bên cạnh khen thưởng một câu, chút đắc ý lướt qua trong mắt Diêm Thiên Hạo, Diêm Minh lại khiêm tốn cười cười.

"Người thừa kế của Diêm gia, chỉ sợ trong lòng Diêm huynh đã có tính toán rồi."

Diêm Thiên Hạo cười ha ha: "Đương nhiên, đứa nhi tử này luôn khiến ta rất vừa lòng." Diêm Minh ngồi một bên, cụp mắt không nói gì, có thể không vừa lòng sao? Cũng không nhìn xem lai lịch vị hôn thê của nhi tử nhà ông lớn tới bao nhiêu!

Đột nhiên hiện trường ồn ào lại trở nên yên tĩnh trong chốc lát, mọi người đều quay đầu nhìn lại, Hạo Nguyệt điện chủ chậm rãi lên đài, chút cảm giác hưng phấn chờ mong lướt qua trong mắt mọi người, lần tranh cử này đã sắp bắt đầu rồi!

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com