TruyenHHH.com

Thien Menh Hoang Dao

Thiên Mệnh

Chap 24 : Trở lại

Đến bữa tiệc cùng Song Tử, cô chọn cho mình chiếc váy trắng đơn giản và trang điểm nhẹ đúng tuổi 21.Thanh lịch, trong sáng , tế nhị mà thanh cao, tôn lên được vóc dáng và cả tâm hồn của một thiếu nữ. 

Vốn không quen với lối ăn nói mềm dẻo lại không có khiếu uống rượu tiếp khách, Xử Nữ chọn cách tách mình ra khỏi đám đông. Cô nhắn tin cho Song Tử kẻo cậu lo lắng khi không thấy cô.

" Song Tử ! Tôi sang khu Triển Lãm một chút nhé!"

" Có cần tôi đi cùng không !? ". Chưa đầy 30 giây đã có tin nhắn rep lại từ Song Tử.

Xử nữ nhướng mắt nhìn về phía sân khấu, nơi đang có buổi diễn thuyết của maya danh nhân có tiếng, Song Tử đứng ở gần phía cuối bàn . Anh rất dễ nhận ra bởi nụ cười tỏa nắng mai. Song Tử đứng đó như đợi câu trả lời của Xử Nữ. Cô hiểu được liền lắc đầu mỉm cười với Song Tử ý nói là không cần đi cùng, tôi tự đi được..

Tại khu triển lãm lãm....

Ở đây không đông người cho lắm bởi người bây giờ đã tập trung cả ở bữa tiệc lớn nơi hội trường, đông vui nhộn nhịp. Còn ở đây chỉ có ánh đèn nâu sáng tỏa một khu phòng với những khung ảnh lớn treo trên tường đề ví dụ " Doanh Nhân Peter Williams - Từng là sinh viên ngành K - Royal University : 1001 ý tưởng phát minh ra máy rán trứng mà không bị cháy !". Kì cục hơn nữa còn có " Phát minh chống bạo hành gia đình đó là : Robot chịu đòn thuê với giá 20000 đồng/ lần ". " Triển lãm gì kì vậy ? Ngoài một số bức ảnh đẹp thì những cái còn lại là những phát minh kì quái của sinh viên ở đây !? "

Xử Nữ bật cười, cô dừng chân ở khung ảnh cuối dãy, nơi tối nhất nhưng cũng là nơi sáng nhất. Ở chỗ này đèn không chiếu sáng vào được nên ảnh được trang trí bởi chòm điện sáng quanh khung ảnh. Lúc mờ nhạt lúc sáng bóng . Âm u nhưng cũng thoáng đãng vô cùng. Ở đấy Xử Nữ nhìn thấy một bức tranh lớn được vẽ bằng sơn dầu.

Ngay từ cái nhìn đầu tiên cô đã bị hớp hồn bởi vẻ đẹp toát lên từ người phụ nữ trong tranh. Đó quả là một kiệt tác nghệ thuật . Xử Nữ tuy học bên ngành Kinh tế khô khan, khá hậu đậu nhưng cô cũng một trong những người có khả năng cảm nhận tranh rất tốt và vẽ tranh rất đẹp. Bức Tranh vẽ khuôn mặt của một người phụ nữ 30 tuổi rất trẻ trung nhưng đầy chín chắn. Mái tóc xoăn bồng bềnh , đôi môi dày dặn, gò má cao nhìn rất quý phái và đặc biệt là đôi mắt, đôi mắt lóng lánh, trong veo như mặt nước mùa thu .

Khi nhìn vào đôi mắt ấy, Xử Nữ cảm giác quen thuộc , ngỡ như mình đã nhìn nó ở đâu. Lại cảm giác này ! Hình như gặp đâu rồi nhưng rốt cuộc là ở đâu hay là ngộ nhận. Không ! Đôi mắt này rất đặc biệt, nó thật sự rất có hồn và làm cho người ta cảm giác mê mẩn. Ẩn đẳng sau đôi mắt ấy , dường như Xử Nữ nhận thấy có một nỗi buồn muốn giấu kín. Đưa ray lên đôi mắt trong ảnh, chỉ một chạm nhẹ, bất chợt Xử Nữ cảm thấy như có ngàn mũi tiêm đâm vào tim. Máu đang chạy trào ra ngoài, khó thở, sợ hãi.

" Á !" Một tiếng hét nhỏ, Xử Nữ buông tay khỏi khung ảnh giật lùi về phía sau. Trán bắt đầu có mồ hôi, khuôn mặt sửng sốt, không sợ hãi mà chỉ ngạc nhiên và đau đớn. Càng nhìn vào đôi mắt, cô càng bị cuốn sâu vào mớ cảm xúc hỗn độn.

" Chuyện gì thế này ?" Xử Nữ nói như không nói, chỉ suy nghĩ trong đầu. Cô hít thở thật sâu " Bức tranh này hình như có gì đó đặc biệt !"

Thấy bứt rứt trong lòng, một luồng khó chịu dâng lên, Xử Nữ định bước lại xem tranh một lần nữa, nhưng.....

" Her eyes, her eyes ,...."

Nhạc chuông điện thoại cô reo lên, Xử Nữ nhanh chóng bước ra ngoài phòng triển lãm để không làm phiền đến mọi người .

Bắt máy, bên kia đầu dây , giọng Song Tử :

- " Xử Nữ ! Tôi nghĩ cô nên gặp những người này. Cô xem xong chưa ?"

Xử Nữ thấy có người vào phòng triển lãm liền đứng sang một bên tránh đường cho họ. Cô quay mặt vào tường . Vì đường đi vào phòng thiết kế hơi nhỏ, cho nên nếu 3 người đi ngang hàng nhau sẽ không đủ diện tích . Thế là hai người đàn ông đi trước.

Xử Nữ xoay người tiến lên để nghe điện thoại , mặt hơi cúi xuống" Được rồi tôi sẽ ra . Anh đợi tôi một lúc. "

Người thứ 3 vừa lách qua , cô liền chạy lên phía trước hướng tới phòng hội trường.

Khi cô đi khỏi, một người đàn ông cất tiếng nói với người đi cùng mình :

" Thiên ca ! Quả nhiên bức tranh đó là có thật ".

Một người đàn ông nghiêm nghị trong bộ vest đen từ đầu đến cuối, ánh mắt sắc lửa, khóe môi cong, bàn tay nắm chặt thỏa mãn, giọng khàn đục , nhỏ đủ nghe" Lấy nó và đi thôi !"

Xử Nữ vừa đến hội trường, đồng hồ trên tay cô đã chỉ 10 giờ nhưng không khí ở đây vẫn hừng hực, ai cũng vui quên về. Người vẫn rất đông kín cả hội trường. Chật vật lách người, Xử Nữ đến chỗ hẹn mà Song Tử nhắn qua. Anh ta đang ngồi đó với những người nhìn rất già dặn : 2 trai 3 gái, ai cũng toát lên khí thế doanh nhân.

Thấy Xử Nữ, Song Tử liền kéo tay cô nhè nhẹ đến giới thiệu :." Đây là Xử Nữ. Học năm nhất khoa Kinh Tế trường ta, cùng lớp với em và là hậu bối của em !".

Ánh đèn trắng trầm rọi xuống làm cho bộ váy trắng hồng của Xử Nữ dường như trở nên đẹp hơn, tôn thêm cả dáng của cô. Nụ cười trên khuôn mặt Xử Nữ hớp hồn mấy chàng trai ngay từ cái nhìn đầu tiên.

Một người đàn ông tên đứng lên bắt tay ngay, miệng có chiếc răng khểnh rất điển trai , mái tóc nâu điển hình của người châu Âu " Xin chào ! Tôi là Peter Williams. Rất vui được làm quen với cô . Cô rất xinh đẹp !".

Xử Nữ liền bắt tay đáp lại, cô khôgn ngần ngại liền nói " Peter Williams ! 1001 ý tưởng phát minh ra máy rán trứng không bị cháy !"

Một thoáng ngạc nhiên hiện qua khuôn mặt những người ở đây, sau đó là một tràng cười dành cho Peter.

Song Tử liền cười ngắc ngoẻo " Ha ha! Xử Nữ ! Sao cô biết được vậy ! 1001 ý tưởng ha ha ! "

Peter cười xấu hổ nhưng cũng tò mò không biết sao mà Xử Nữ biết được.

Cô liền ngồi vào bàn, lịch sự nói " Chẳng phải nó được treo trong phòng triển lãm sao ?"

" Wwwhatt?" Peter bật lên thoảng thốt " Phòng triển lãm ?"

Cả đoàn lại bật cười một lần nữa, một người con gái gần peter cũng hùa theo Song Tử " Máy rán trứng được treo ở phòng triển lãm. Ha ha. Được rồi được rồi. Không lâu nữa cậu sẽ đuổi kịp độ nổi tiếng của Thomas Edison thôi. "

Một người khác lại thay nhau kể " Cậu ta còn có phát minh bóng đèn tự vỡ. Tức là khi nào nóng quá thì sẽ vỡ. Ha3 "

Peter được một tràng xấu hổ " Mọi người phải giữ thể diện cho tôi nữa chứ!".

Một người đàn ông lúc nãy chọc peter cũng làm quen " Tôi là Mạnh Hải ! ".

" Việt Nam ? Anh đến từ Việt Nam sao ?" Xử Nữ vui mừng khi nghe thấy Mạnh Hải phát âm tên mình rất chuẩn đặc sệt giọng Bắc .

Mạnh Hải gật đầu ngạc nhiên " Cô cũng đến từ Việt Nam ? Tôi tưởng cô đến từ Trung Quốc ? ".

" Không ! Tôi ở Việt Nam ! " Xử Nữ không ngờ cô lại vui khi lại gặp được thêm một người bạn Việt ngay tại đất nước Mỹ này. Quả nhiên " người cùng một dòng máu " nói chuyện với nhau thoải mái hơn.

Mạnh Hải mang đến cho cô một mùi hương Việt rất thuần khiết. Cô rời Việt Nam đến đây thời gian cũng gần mấy năm rồi. Một mùi hương đất mẹ thật dễ chịu.

Song Tử giới thiệu với Xử Nữ những người còn lại .Phụ nữ bên cạnh Peter với đôi mắt xám, mái tóc kim bạch rất đẹp đến từ Anh, Anna bây giờ là một luật sư kinh tế cho một tập đoàn lớn. Hai người phụ nữ kế đó , một người đến từ Trung Quốc, bây giờ là phó giám đốc, người còn lại là Trưởng Phòng Của một bộ phận Kiểm Soát. Peter là giám đốc của một hãng Hàng không, Mạnh Hạo làm cùng Peter và là Phó Giám Đốc. Ở đây ai cũng là người có máu mặt , tiếng tăm trong giới kinh doanh. Qua cuộc trò chuyện, Xử Nữ mới nhận ra rằng Song Tử tuy nhìn bên ngoài trẻ con ngây ngô nhưng anh cũng là một doanh nhân " không vừa".

Cuộc trò chuyện đang diễn ra vui vẻ thì bỗng nhiên điện bị tắt " Phụp "

Cả khán phòng xì xầm và có cả tiếng bực mình.

Peter cau có, giọng có chút khó chịu, anh ta là người sợ bóng tối, lúc nãy anh ta còn bị Song Tử lấy điểm yếu ra chọc :

- " Cái quái gì thế này !"

Trong bóng tối, Anna cười khúc khích " Peter ! Anh sợ gì chứ ! Còn chúng tôi đây mà !"

Song Tử cười ha hả, Mạnh Hải tiếp chiêu " Ai dè lại trước mặt người đẹp lạo mất phong độ như thế!"

Ý mạnh hải đang nói người đẹp là Xử Nữ. Xử Nữ lấy cốc nước trên bàn uống, không nói gì chỉ im lặng.

Sau hơn 2 phút, điện lại được sáng lên, có tiếng loa thông báo " Chúng tôi xin chân thành xin lỗi vì có chút trục trặc . Mọi thứ đã ổn. Mời quý khách tiếp tục với bữa tiệc ".

Vừa nói xong điện lại tắt một lần nữa.

" Ồ."

Xử Nữ ngạc nhiên không biết chuyện gì xảy ra. Trong phòng lại bắt đầu bàn tán

Peter cười " Có chuyện hay rồi !".

Người dẫn chương trình bất ngờ lên tiếng " 1....2 ...1...2".

Anh ta đang thử mic, một lúc sau dõng dạc nói " Sau đây là một trò chơi để tăng phần hấp dẫn cho bữa tiệc đêm nay. Theo bốc thăm chúng tôi mời người ngồi ở số ghế 5 bàn 17 dãy 3 phía từ trái sang phải. "

Vừa nói xong thì một ánh đèn lớn rọi từ trần nhà xuống ngay bàn Xử Nữ đang ngồi. Xử Nữ nổi bật giữa đám đông với vẻ đẹp tinh khiết , dịu dàng nhưng không kém phần sang trọng, hấp dẫn. Nửa b ờ vai trần nõn nà dưới ánh đèn như đốt cháy ánh nhìn của những người ở đây. Kín đáo nhưng quyến rũ.

Anh MC mỉm cười nhã nhặn " Cô gái ! Mời cô lên đây !" .

Xử Nữ nhìn xung quanh rồi lại nhìn mình e ngại, chỉ tay vào bản thân, bối rồi " Tôi sao..??".

Anh MC từ sân khấu bước xuống lịch thiếp đưa tay ra " Vâng ! Mời cô !".

Cô quay sang nhìn Song Tử thì anh ta cười nháy mắt " Lên đi ! Không sao đâu !"

Xử Nữ đặt tay mình lên bàn tay của của anh MC rồi cùng bước đi.

" Ồ ! Tay cô mềm và mịn thật đấy !" Anh MC nói lớn qua Mic.

Cả khán phòng nín thở ai nấy đều quay lên sân khấu. Một bóng đen ngút trời đi qua bữa tiệc mà không bận tâm trên đó làm gì cho đến khi....

MC cất lời hỏi " Chào cô ! Cô có thể giới thiệu bản thân mình trước khi chúng ta bắt đầu trò chơi không ?".

Xử Nữ đón mic, mở lời, giọng cô nhè nhẹ thoảng trong gió, âm thanh trong trẻo " Xin chào ! Tôi là Xử Nữ. Đang là sinh viên năm nhất Khoa Kinh Tế trường Royal University. !"

Cả khán phòng một lần nữa lại bị thu hút bởi giọng nói của cô. MC xuýt xoa " Xử Nữ ! Cô không chỉ đẹp, mà còn có giọng nói rất hay ! ".

Xử Nữ chỉ mỉm cười cảm ơn.

Phía cuối bữa tiệc, một người áo đen dừng chân khi nghe thấy giọng nói của Xử Nữ. Hắn quay phắt 360 độ và nhìn thẳng lên màn hình đang chiếu nhân vật chính của trò chơi tối nay. Ánh mắt hắn sững sờ, ngạc nhiên, tim hắn quặn thắt, hơi thở bất chợt dồn dập khi nhìn thấy khuôn mặt năm nào, nhưng ngay lập tức hắn lấy lại được bình tĩnh và kiểm soát được cảm xúc của mình. Bước chân hắn chậm rãi tiến gần hơn nữa để nhìn rõ người con gái ấy.

Đúng rồi ! Khóe môi hắn cong lên tự mãn, một hơi thở dài " Anh tìm được em rồi !" .

Một người gọi hắn " Thiên ca ! Chúng ta phải đi thôi !".

Hắn gật đầu rồi liền quay bước đi ra khỏi khán phòng. Đằng sau vẫn vang lên tiếng nói của cô gái, âm thanh trong veo.

Hắn đã không được nghe âm thanh đó, không được nhìn thấy nụ cười đó, khuôn mặt đó 1 năm rồi. Giờ hắn sẽ không để mất lần nữa. Trong lòng hắn giờ đang dâng lên một nỗi ham muốn đến tận chân trời.

Trở về nhà, trời đã khuya, hơn 12 giờ . Tắm rửa xong Xử Nữ liền leo lên giường , tuy mệt mỏi nhưng cô lại không ngủ được. Xử Nữ tò mò không biết bây giờ Sư Tử đang làm gì. Nhẫn nhịn không được cô quyết định gọi điện cho Sư Tử .

Chuông đã reo hồi lâu nhưng không ai bắt máy. Gọi một không được Xử Nữ chán nản cũng chẳng muốn gọi thêm lần hai .

Vừa nhắm mắt Cô lại nghe tiếng ai gõ cửa. Lết ra khỏi giường trong đầu tóc bù xù , mới mở cửa, một thân hình to lớn ngã ngay vào người cô. Thân anh mềm nhũn, rũ rượi nhưng vẫn rất ấm áp và quyến rũ.

" Ế !" Xử Nữ hét lên.

Cô nhận ra đây là Sư Tử nhờ mùi hương trên người và ngay lập tức đỡ anh ngồi xuống ghế. Đóng cửa lại, cô liền lại ngồi bên anh. Anh đang say ?. Cô giúp ảnh cởi áo khoác bên ngoài, anh ngoan ngoãn ngồu yên trên sofa.

Cô đứng đó nhìn anh một lúc lâu, đây là lần thứ hai anh đến nhà cô. Trông anh bây giờ giống như chú cún con vậy. Anh nhắm mắt tựa đâu vào vai cô, không nói gì, anh cứ thế mà ngủ. Khuôn mặt anh thăng trầm nhưng vẫn đầy phong thái . Xử Nữ lúc đầu cảm thấy vui mừng nhưng sau lại đau khổ quá chừng. Làm sao đây khi mà cả thân Sư Tử dồn lực vào vai cô. Thật là nặng trĩu.

" Ôi ! Cái vai của mình ! " Xử Nữ nhăn nhó nhìn Sư Tử ngủ rất ngon.

30 phút trôi qua, Xử Nữ bắt đầu gặp gù với cái vai ê ẩm, nhức mỏi và cái đầu ngủ say ngư chết của Sư Tử.

Và cô ngủ lúc nào không hay cho đến khi tỉnh dậy.....

" Sư Tử?" Vừa tỉnh dậy cô đã nhìn sang bên mình vag nghiễm nhiên không có sư tử.

" Uấy ! Sao mình lại nằm trên giường rồi ! Mơ sao ? ".

Xử Nữ xuống giường vươn vai " Ủa sao vai không đau nhỉ ?"

Mặt thất vọng, Xử Nữ nghĩ đó là giấc mơ và mới sáng sớm mặt đã mếu máo, miệng gào thét " Sư Tử.... ! Anh ở đâu. Ở trong mơ ! Huhu".

" Sao ?"

Một giọng đàn ông ấm áp vang lên từ bếp .

Xử Nữ giật mình quay phắt lại . Sư Tử đang làm gì đó trong bếp. Cô liền chạy vào. Anh cởi trần, ôi trời cơ bụng sáu múi, mặc chiếc quần thùng thình, hình như anh mới tắm xong , tóc còn ướt, chạy giọt trên bờ vai. Xử Nữ bị " cháy mắt" , một mạch cô chạy vào phòng tắm. Cả phòng đang còn mùi hương bạc hà của anh, vẫn còn hơi ẩm, đúng rồi vừa có người tắm ở đây xong. Cô vén áo mình ra thì mới biết vai đã được dán giấy chống đau.

Cứ ngỡ đang trong mơ, cô chạy ra bếp, chạm nhẹ vào lưng Sư Tử, cảm giác thật thật ươn ướt. Sư Tử rửa tay quay phắt lại thì thấy bộ dạng của Xử Nữ: mặt ngơ ngác , mắt thì ướt át, miệng mếu máo . Sư Tử lau tay, khuôn mặt vẫn lạnh lùng, hơi cúi người đủ tầm với Xử Nữ, anh xoa hai tay mình lại với nhau, thật ấm rồi áp lên mặt Xử Nữ. Làn da căng mịn mát lạnh của cô chạm vào bàn tay ấm áp của anh tạo nên một cảm giác thật mới lạ cho cả hai. Anh mỉm cười tự mãn, phong trần.

Giọng thì thầm trầm bổng vào buổi sáng " Em không phải mơ . Là thật !"..

Xử Nữ bị hành động của Sư Tử hớp hồn lần nữa, lần này là hồn lên tận trên trời chứ không mắc ở trên cây nữa. Cô mắt cứ trân trân nhìn anh, chưa bao giờ cô thấy tim mình đập nhanh như thế, mới hôm nào, cô còn ghét anh tận xương tụy thế mà hôm nay lại yêu anh da diết.

Miệng cô lí nhí " Sư..... Tử..... !Anh giết chết em rồi. Hồn.... em treo trên trời rồi!".

Sư Tử bật cười, anh đưa tay ra vén tóc cô, rồi đưa ra phía sau đầu gáy, giữ đầu cô thật chặt và thoải mái, một tay còn lại nâng cằm cô lên. Anh nhắm mắt, cô cũng nhắm mắt, một nụ hôn phớt nhẹ qua môi. " Buổi sáng an lành cô ngốc !"

Ngọt ngào và sâu đậm . Trái tim cô bồi hồi, rung động , cô đang thấy hạnh phúc vô cùng.

Nắng lên, trong ngôi nhà nhỏ, anh nấu ăn cho cô, cô ăn đồ anh nấu. Cả hai cùng cười, cùng nói, mọi thứ mới chỉ là bắt đầu. Liệu trên đời có tồn tại thứ gọi là Thiên Mệnh đối với cô?

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com