Thich Anh Taurus
Có người dùng cả đời để tìm chân lý của tình yêu, có người không cần tìm đã ở ngay trước mắt. Tình yêu là thứ gì đó muôn màu muôn vẻ, có đến hàng vạn cách để bắt đầu, và có đến trăm ngàn câu chuyện về tình yêu.Kim Ngưu ngày trẻ đã luôn tìm kiếm tình yêu, tìm kiếm chân ái của đời mình, nó mong được gặp mảnh ghép của mình thật sớm để được bước đi cùng nhau, vì cuộc đời với nó rất ngắn ngủi cho một tình yêu vĩnh cửu.Bản thân nó không phải một kẻ vội yêu, nhưng cũng không phải kẻ cổ hủ, nó chấp nhận từng tia sét đánh qua cảm xúc của mình, mà... người bị sét đánh nhiều lần quá thì chỉ có chết tức tưởi.Gia đình nó không được trọn vẹn, kí ức của nó sống trong hình bóng phản bội của người cha, nhưng nó chưa từng nghi ngờ sự tồn tại của tình yêu, bởi vậy nó luôn luôn tìm kiếm, dù vài lần vấp ngã nhưng vẫn cứ đứng lên.Nhưng cuộc sống thực tại luôn vùi lấp những mơ mộng, tranh đấu miếng ăn để sinh tồn, khiến bản thân Kim Ngưu lại quên đi con người đầy mơ mộng về tình yêu của nó.Thật sự là nó đã từng quên, cảm giác khi yêu thích một ai đó như thế nào? Điên cuồng hy sinh vì người đó như thế nào? Tình yêu với nó bây giờ đã là thứ sa sỉ, bên nhau khi cảm thấy được lợi ích của đối phương.Bảy giờ sáng.Kim Ngưu nhìn cặp mắt sưng híp của mình trong gương, như một con bệnh.Nó làm vệ sinh đơn giản, bước ra bếp pha một ly mật ong chanh, mắt cứ vô thức liếc nhìn chiếc điện thoại.Nó đang đánh cược, cũng là chờ mong.Hôm nay là ngày kết thúc của một chuyện tình cảm vừa mới chớm nở trong nó, hoặc là một thứ gì đó vừa mới bắt đầu.Nó cầm ly mật ong chanh nhấp từng ngụm, thật ra đang cố bình tĩnh để che giấu từng cơn sóng cuộn trào trong lòng nó.Nó và cậu nhóc kia luôn gọi cho nhau vào mỗi buổi sáng, vào khoảng thời gian này tiếng chuông điện thoại lúc nào cũng reo lên.Đặt chiếc ly rỗng lên bàn, nó đứng thẫn thờ, bỗng mặt bàn rung lên từng nhịp, nó nhìn chiếc điện thoại đang hiện lên tên người gọi, trong lòng ngực nó trống đánh lên từng nhịp đau âm ĩ.Nó không vội vàng nhấc máy, lại mang theo cái giọng cái ngủ trả lời "Alo.""Trời ơi, sao hôm qua Ngưu không ngủ hả?" Đầu dây bên kia, cậu nhóc Bạch Dương mang theo cái thái độ răn dạy rõ ràng.Kim Ngưu ra vẻ trêu chọc "Sao bạn Dương biết là bạn Ngưu không ngủ nha.""Tối qua thức dọn nhà, bốn giờ sáng lên thấy nick đang hoạt động là biết Ngưu không ngủ rồi."Câu trả lời đơn giản lại khiến con điên nào đó cười ngốc nghếch, nó mím môi cười, như có thứ gì ấm áp đang ra sức vỗ về con tim nhảy loạn của nó "Vậy bạn Dương đã ăn sáng chưa?"Có lẽ, đây là một trong vô vàn cách thức để tình yêu của nó bắt đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com