The Than
Buổi tiệc cuối cùng cũng kết thúc, Pooh và Pavel trở về phòng tân hôn của mình. Thấy Pooh có vẻ say, anh định giúp cậu cởi bộ vest đang mặc thì Pooh lạnh nhạt né tránh sau đó đi thẳng vào phòng tắm, thấy hành động né tránh của cậu, anh biết cậu không muốn kết hôn với mình nhưng anh lại nghĩ thầm, chỉ cần anh đối tốt với cậu chắc chắn sẽ có ngày cậu nhận ra mà đáp lại tình cảm của anh. Đang suy nghĩ miên man chợt tiếng mở cửa từ phòng tắm kéo về với hiện thực, nhìn thấy Pooh bước ra chỉ với chiếc áo choàng tắm, cơ bắp săn chắc thấp thoáng hiện lên, anh chợt nuốt nước bọt thầm nghĩ "sao lại có một người hoàn hảo thế nhỉ" nghĩ thì nghĩ vậy thôi chứ anh nào dám nói ra suy nghĩ của mình với cậu chứ"Nè, anh đang nhìn gì vậy hả, mau thay đồ đi".Nghe Pooh nói , anh vội vào phòng tắm thay đồ, khi bước ra thì cậu đã lên giường nằm quay lưng lại với anh rồi. anh thoáng buồn nhưng rồi cũng lên giường và đi ngủ.
Một tháng sau"Pavel chị có mua đồ ăn cho em nè mau ăn đi rồi còn quay chụp cho mấy nhãn hàng nữa"Chị trợ lý vừa nói vừa đem tô súp đến trước mặt Pavel. Thế nhưng chỉ mới ngửi thấy mùi của món đồ ăn kia, anh lại thấy buồn nôn vô cùng , vội bụm miệng chạy vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo, đến khi bước ra mặt anh đã tái nhợt không còn chút sức sống, thấy anh có vẻ không ổn chị chạy lại hỏi thăm" nè em có sao không, sao nhìn em mệt mỏi quá vậy có cần đi khám không""em không sao đâu chị, chắc là bệnh dạ dày lại tái phát thôi". Nói xong anh đi qua phía thợ makeup cho người ta trang điểm.Dạo gần đây anh cứ cảm thấy mệt mỏi, người chán ăn không có sức làm gì cả cứ thấy đồ ăn là anh lại buồn nôn vô cùng , bụng thì cứ khó chịu, anh lại thường xuyên đi quay chụp nên nhìn anh ốm thấy rõ, chị trợ lý thấy vậy vội bảo anh đi kiểm tra sức khoẻ đi nên là chiều hôm đó không có lịch quay, anh ghé ngang bệnh viện rồi vào khám. Nhìn tờ xét nghiệm xong bác sĩ bảo với anh " chúc mừng cậu, cậu có thai 2 tháng rồi"Nghe thấy chuẩn đoán của bác sĩ anh giật mình đáp lại "có thai ????"
Một tháng sau"Pavel chị có mua đồ ăn cho em nè mau ăn đi rồi còn quay chụp cho mấy nhãn hàng nữa"Chị trợ lý vừa nói vừa đem tô súp đến trước mặt Pavel. Thế nhưng chỉ mới ngửi thấy mùi của món đồ ăn kia, anh lại thấy buồn nôn vô cùng , vội bụm miệng chạy vào nhà vệ sinh nôn thốc nôn tháo, đến khi bước ra mặt anh đã tái nhợt không còn chút sức sống, thấy anh có vẻ không ổn chị chạy lại hỏi thăm" nè em có sao không, sao nhìn em mệt mỏi quá vậy có cần đi khám không""em không sao đâu chị, chắc là bệnh dạ dày lại tái phát thôi". Nói xong anh đi qua phía thợ makeup cho người ta trang điểm.Dạo gần đây anh cứ cảm thấy mệt mỏi, người chán ăn không có sức làm gì cả cứ thấy đồ ăn là anh lại buồn nôn vô cùng , bụng thì cứ khó chịu, anh lại thường xuyên đi quay chụp nên nhìn anh ốm thấy rõ, chị trợ lý thấy vậy vội bảo anh đi kiểm tra sức khoẻ đi nên là chiều hôm đó không có lịch quay, anh ghé ngang bệnh viện rồi vào khám. Nhìn tờ xét nghiệm xong bác sĩ bảo với anh " chúc mừng cậu, cậu có thai 2 tháng rồi"Nghe thấy chuẩn đoán của bác sĩ anh giật mình đáp lại "có thai ????"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com