The Shadow Of The Wind Nuoc Jade
Tên truyện: THE SHADOW of THE WINDTác giả: Queen FChương 7: "You're the Queen of the country" (phần tt 1)
- Đi vội vậy?
Khi Vincent nghe thấy tiếng nói ấy, nó kinh hãi nhìn về phía sau lưng Chaos và Sama.
Bầu trời đột nhiên sáng rực lên, soi rõ từ hướng sảnh, mấy trăm quân lính với áo màu ngọc bích cùng với huy hiệu là chiếc vương miện hoàng gia đã đứng đấy. Hơn một nửa người trong số họ, cung tên đã sẵn sàng, chỉ cần một lời hiệu, hàng loạt mũi tên sẽ lập tức lao bề phía chúng.
Đứng giữa nhóm cung thủ đấy là Ryan Griffin, chỉ huy quân đội hoàng gia, trên tay ông ta, cung cũng đã sẵn sàng.
- Những con chuột nhắt! – Ông ta cất tiếng nói đầy đe dọa, hướng ánh nhìn về phía Vincent và Chaos. – Các ngươi âm mưu bắt cóc Sama!
- Không phải! – Forsythia hét lên, phá vỡ sự im lặng bên phía đám trẻ còn đang sợ hãi. – Chính ta muốn rời khỏi nơi này!
- Ngài là Sama mà, sao lai muốn rời bỏ chứ? – Griffin cất tiếng nói. Chất giọng dịu dàng hơn hẳn khi nói với hai đứa kia.
- Ta không phải là Sama! – Sama lại hét lớn. Trong nhóm người tên đã lên, có kẻ hoang mang.
Vincent và Chaos chỉ im lặng không nói lời nào. Hai đứa trẻ thì làm sao biết được họ đang nói điều gì. Chaos chỉ biết Forsythia muốn rời khỏi đây mà thôi.
- Sama đã loạn trí rồi. – Griffin, với khuôn mặt đau lòng, nói với nhóm quân đội hoàng gia. – Bắn!
- Nhưng thưa ngài, Sama còn đang ở đó kia mà! – Một trong số họ lên tiếng. Quân đội hoàng gia của Jade được huấn luyện để trung thành với Sama, với vương quốc này.
-Ở đây ta là lệnh! Bắn!
Một vài người trong số họ, ban nãy còn do dự, hạ cung xuống, giờ nghe thấy mệnh lệnh, vội vã giương cung lên, buông sợi dây. Họ trung thành với vương quốc Jade trước, rồi mới phải trung thành với Sama! Và người chỉ huy đang đứng trước mặt họ, người vừa hạ lệnh cho họ, đại diện cho Jade.
-Tôi sẽ đưa cô rời khỏi đây mà! – Chaos lau vết bùn trên khuôn mặt Forsythia, nói khẽ. Nó hoàn toàn không để ý đến những mũi tên đó!
Có đến hơn 100 mũi tên bay đến cách tụi nó vài chục bước chân. Vincent hiểu là không thể tìm chỗ ẩn nấp hay né tránh những mũi tên này. Nó hét lên "Chaos!" với hy vọng thằng bé sẽ tạo một bức tường bằng băng để bảo vệ tụi nó, bức tường lửa của Vin không thể ngăn những mũi tên kia xuyên qua nhưng vô ích, Chaos còn đang ôm lấy Fosythia, lau mái tóc đỏ bê bết của cô ấy.
- Chết tiệt! – Vincent gầm lên. Đây là lần đầu tiên trong đời nó tức giận như vậy. Thằng bé vội hét lớn. – Hỏa đăng!
Hàng chục đốm lửa to như chiếc đèn lồng xuất hiện trong không trung, ánh sáng từ chúng như lấn át ánh sáng từ phía đội quân. Những ngọn đèn lửa này lơ lửng trên không trung, đón lấy những đầu mũi tên đang lao đến khiến những mũi tên đó chệch hướng. Sức thiêu đốt kinh hồn, khi mỗi tên bay đến, lập tức đều bị thiêu ra tro! Nhưng vì khoảng cách quá gần, Vincent không đón được hết mũi tên, nó cũng không thể tạo ra quá nhiều ngọn đèn lửa. Chỉ bấy nhiêu thôi, Vincent đã cảm thấy hô hấp khó khăn. Nó ôm lấy ngực mình bằng bàn tay trái, tay phải vẫn chỉ huy những ngọn đèn ấy. Vài mũi tên bay sượt qua nó và Chaos. Tàn tro bay đầy trước mặt tụi nhỏ, rơi đầy lên mái tóc của Forsythia, hệt như cái cảnh người ta đốt cỏ đuôi mèo mà nó từng thấy.
Đó không phải là cách! Nếu như quân hoàng gia xông lên, tụi nó sẽ không thể nào bảo toàn mạng sống chứ đừng nói là thoát khỏi đây.
Griffin cảm thấy rất thú vị, ông ta ngạc nhiên vì một đứa trẻ như Vin lại có thể hỏa thuật, thứ phép thuật mà chỉ những dòng máu ưu việt mới có thể gọi ra những ngọn đèn này. Nhưng thú vị là một lẽ, còn chuyện ông ta muốn làm, lại là lẽ khác.
- Chaos!
Vincent hét lớn khi Griffin buông tay khỏi dây cung. Vút một tiếng, âm thanh mũi tên xé gió lao đi vun vút.
Trên tay ông ta vốn không hề có mũi tên nào!
Vinent nghe tiếng xé gió rõ mồn một nhưng lại không thể nhìn thấy mũi tên ở đâu. Ba bốn ngọn đèn lửa lượn lờ trước mặt tụi nhỏ, hình như có ngọn đón được thứ gì đấy, nhưng không thể thiêu đốt thứ ấy tro. Ngọn đèn ấy thậm chí còn tắt ngấm ngay khi thứ đó xuyên qua nó!
- Nhanh lên Chaos! – Vincent lại gào lên.
Phập!
Âm thanh mũi tên cắm vào vật cứng vang lên!
Bức tường băng nứt những đường lớn, giống như sắp vỡ vụn.
Vincent thở phào, may mà Chaos đã kịp cứu cả ba người. Nhưng bức tường ấy không chịu được quá lâu nữa, nếu Griffin bắn thêm một mũi tên nữa thì...
Vincent bắt đầu ôm lấy ngực nó, thở hổn hển. Mồ hôi túa ra từ trên người Chaos như tắm. Những mũi tên "bình thường" cứ vun vút lao tới, xen lẫn trong đó là mũi tên vô hình của Griffin khiến những ngọn đèn của Vin đều tắt ngấm, cũng trở thành một mớ tàn tro bay trong không trung.
- Đủ rồi! – Forsythia hét lên. – Để cho họ yên đi! - Nước mắt của vị Sama trẻ tuổi tràu ra, bật thành tiếng. Chaos vẫn giữ chặt Sama, nói khẽ.
- Tôi sẽ đưa cô ra ngoài mà! Chỉ một chút nữa thôi!
Chaos mắt không rời khỏi vết máu trên chân Forsythia, nhưng tay nó đang điều khiển những mũi tên bằng băng, lao vào trả đũa quân lính hoàng gia. Có nhiều người trúng phải những mũi tên ấy, ngã quỵ xuống. Vincent sau lưng nó cũng ngã khụy xuống vì kiệt sức. Thằng bé đưa tay che thứ chất sền sệch màu đỏ đang tràu ra từ miệng nó lại.
Quân đội hoàng gia có nhiều người bị thương, nhưng vẫn giữ nguyên vị trí, một nhóm người mang những chiếc khiên ra chắn mình khỏi những mũi tên ấy.
- Đủ rồi!
Sama vẫn gào lớn. Những mũi tên của Chaos chạm phải chiếc khiên, ban đầu thì vỡ nát, nhưng chỉ lát sau, quân lính cũng vứt bỏ chiếc khiên vì lạnh cóng.
- Ngu ngốc! – Griffin hét lên, những mũi tên vô hình liên tục tấn công đám trẻ, bức tường băng bắt đầu vỡ vụn ra.
- Ta sẽ không đi nữa, hai người chạy đi! – Forsythia nói. Cô biết rõ tình hình này, hay đứa trẻ nếu mang cả cô, chắc chắn sẽ không thoát khỏi lâu đài này được chứ đừng nói là sống sót. – Chỉ cần ngọn đèn kia tắt, bọn họ sẽ xông lên.
- Nhưng còn cô? – Vincent hỏi.
- Ta là Sama của đất nước này, dù có thế nào, ông ta cũng sẽ không giết ta đâu!
Vincent không tin vào điều đó, ông ta tuốt gươm cắt đứt gân đôi chân của Sama, thì chẳng có lí do nào đề giữ lại mạng sống của Sama như cô cả. Nhưng Sama lại rất tự tin khi nói những lời ấy.
- Không đi đâu hết! Bắn! – Griffin lại lạnh lùng ra lệnh.
Vincent không thể giữ những ngọn đèn lâu hơn, chúng bắt đầu tắt dần, số mũi tên lao đến tụi nó vì vậy cũng nhiều hơn, khó khăn lắm, Chaos mới tạo lại một bức tường băng khác để phòng thủ, nhưng liện tục bị mũi tên của Griffin làm nứt gãy, chỉ chực đổ ập xuống.
- Hai người chạy đi! – Sama lại nói lớn.
Bức tường băng đổ ập ngay trước mắt tụi nó, ngọn đèn cuối cùng cũng tắt ngấm.
Mũi tên gỗ bay đến vun vút, cả mũi tên vô hình cũng xé gió ào ào lao tới.Queen F
Còn nữa...
- Đi vội vậy?
Khi Vincent nghe thấy tiếng nói ấy, nó kinh hãi nhìn về phía sau lưng Chaos và Sama.
Bầu trời đột nhiên sáng rực lên, soi rõ từ hướng sảnh, mấy trăm quân lính với áo màu ngọc bích cùng với huy hiệu là chiếc vương miện hoàng gia đã đứng đấy. Hơn một nửa người trong số họ, cung tên đã sẵn sàng, chỉ cần một lời hiệu, hàng loạt mũi tên sẽ lập tức lao bề phía chúng.
Đứng giữa nhóm cung thủ đấy là Ryan Griffin, chỉ huy quân đội hoàng gia, trên tay ông ta, cung cũng đã sẵn sàng.
- Những con chuột nhắt! – Ông ta cất tiếng nói đầy đe dọa, hướng ánh nhìn về phía Vincent và Chaos. – Các ngươi âm mưu bắt cóc Sama!
- Không phải! – Forsythia hét lên, phá vỡ sự im lặng bên phía đám trẻ còn đang sợ hãi. – Chính ta muốn rời khỏi nơi này!
- Ngài là Sama mà, sao lai muốn rời bỏ chứ? – Griffin cất tiếng nói. Chất giọng dịu dàng hơn hẳn khi nói với hai đứa kia.
- Ta không phải là Sama! – Sama lại hét lớn. Trong nhóm người tên đã lên, có kẻ hoang mang.
Vincent và Chaos chỉ im lặng không nói lời nào. Hai đứa trẻ thì làm sao biết được họ đang nói điều gì. Chaos chỉ biết Forsythia muốn rời khỏi đây mà thôi.
- Sama đã loạn trí rồi. – Griffin, với khuôn mặt đau lòng, nói với nhóm quân đội hoàng gia. – Bắn!
- Nhưng thưa ngài, Sama còn đang ở đó kia mà! – Một trong số họ lên tiếng. Quân đội hoàng gia của Jade được huấn luyện để trung thành với Sama, với vương quốc này.
-Ở đây ta là lệnh! Bắn!
Một vài người trong số họ, ban nãy còn do dự, hạ cung xuống, giờ nghe thấy mệnh lệnh, vội vã giương cung lên, buông sợi dây. Họ trung thành với vương quốc Jade trước, rồi mới phải trung thành với Sama! Và người chỉ huy đang đứng trước mặt họ, người vừa hạ lệnh cho họ, đại diện cho Jade.
-Tôi sẽ đưa cô rời khỏi đây mà! – Chaos lau vết bùn trên khuôn mặt Forsythia, nói khẽ. Nó hoàn toàn không để ý đến những mũi tên đó!
Có đến hơn 100 mũi tên bay đến cách tụi nó vài chục bước chân. Vincent hiểu là không thể tìm chỗ ẩn nấp hay né tránh những mũi tên này. Nó hét lên "Chaos!" với hy vọng thằng bé sẽ tạo một bức tường bằng băng để bảo vệ tụi nó, bức tường lửa của Vin không thể ngăn những mũi tên kia xuyên qua nhưng vô ích, Chaos còn đang ôm lấy Fosythia, lau mái tóc đỏ bê bết của cô ấy.
- Chết tiệt! – Vincent gầm lên. Đây là lần đầu tiên trong đời nó tức giận như vậy. Thằng bé vội hét lớn. – Hỏa đăng!
Hàng chục đốm lửa to như chiếc đèn lồng xuất hiện trong không trung, ánh sáng từ chúng như lấn át ánh sáng từ phía đội quân. Những ngọn đèn lửa này lơ lửng trên không trung, đón lấy những đầu mũi tên đang lao đến khiến những mũi tên đó chệch hướng. Sức thiêu đốt kinh hồn, khi mỗi tên bay đến, lập tức đều bị thiêu ra tro! Nhưng vì khoảng cách quá gần, Vincent không đón được hết mũi tên, nó cũng không thể tạo ra quá nhiều ngọn đèn lửa. Chỉ bấy nhiêu thôi, Vincent đã cảm thấy hô hấp khó khăn. Nó ôm lấy ngực mình bằng bàn tay trái, tay phải vẫn chỉ huy những ngọn đèn ấy. Vài mũi tên bay sượt qua nó và Chaos. Tàn tro bay đầy trước mặt tụi nhỏ, rơi đầy lên mái tóc của Forsythia, hệt như cái cảnh người ta đốt cỏ đuôi mèo mà nó từng thấy.
Đó không phải là cách! Nếu như quân hoàng gia xông lên, tụi nó sẽ không thể nào bảo toàn mạng sống chứ đừng nói là thoát khỏi đây.
Griffin cảm thấy rất thú vị, ông ta ngạc nhiên vì một đứa trẻ như Vin lại có thể hỏa thuật, thứ phép thuật mà chỉ những dòng máu ưu việt mới có thể gọi ra những ngọn đèn này. Nhưng thú vị là một lẽ, còn chuyện ông ta muốn làm, lại là lẽ khác.
- Chaos!
Vincent hét lớn khi Griffin buông tay khỏi dây cung. Vút một tiếng, âm thanh mũi tên xé gió lao đi vun vút.
Trên tay ông ta vốn không hề có mũi tên nào!
Vinent nghe tiếng xé gió rõ mồn một nhưng lại không thể nhìn thấy mũi tên ở đâu. Ba bốn ngọn đèn lửa lượn lờ trước mặt tụi nhỏ, hình như có ngọn đón được thứ gì đấy, nhưng không thể thiêu đốt thứ ấy tro. Ngọn đèn ấy thậm chí còn tắt ngấm ngay khi thứ đó xuyên qua nó!
- Nhanh lên Chaos! – Vincent lại gào lên.
Phập!
Âm thanh mũi tên cắm vào vật cứng vang lên!
Bức tường băng nứt những đường lớn, giống như sắp vỡ vụn.
Vincent thở phào, may mà Chaos đã kịp cứu cả ba người. Nhưng bức tường ấy không chịu được quá lâu nữa, nếu Griffin bắn thêm một mũi tên nữa thì...
Vincent bắt đầu ôm lấy ngực nó, thở hổn hển. Mồ hôi túa ra từ trên người Chaos như tắm. Những mũi tên "bình thường" cứ vun vút lao tới, xen lẫn trong đó là mũi tên vô hình của Griffin khiến những ngọn đèn của Vin đều tắt ngấm, cũng trở thành một mớ tàn tro bay trong không trung.
- Đủ rồi! – Forsythia hét lên. – Để cho họ yên đi! - Nước mắt của vị Sama trẻ tuổi tràu ra, bật thành tiếng. Chaos vẫn giữ chặt Sama, nói khẽ.
- Tôi sẽ đưa cô ra ngoài mà! Chỉ một chút nữa thôi!
Chaos mắt không rời khỏi vết máu trên chân Forsythia, nhưng tay nó đang điều khiển những mũi tên bằng băng, lao vào trả đũa quân lính hoàng gia. Có nhiều người trúng phải những mũi tên ấy, ngã quỵ xuống. Vincent sau lưng nó cũng ngã khụy xuống vì kiệt sức. Thằng bé đưa tay che thứ chất sền sệch màu đỏ đang tràu ra từ miệng nó lại.
Quân đội hoàng gia có nhiều người bị thương, nhưng vẫn giữ nguyên vị trí, một nhóm người mang những chiếc khiên ra chắn mình khỏi những mũi tên ấy.
- Đủ rồi!
Sama vẫn gào lớn. Những mũi tên của Chaos chạm phải chiếc khiên, ban đầu thì vỡ nát, nhưng chỉ lát sau, quân lính cũng vứt bỏ chiếc khiên vì lạnh cóng.
- Ngu ngốc! – Griffin hét lên, những mũi tên vô hình liên tục tấn công đám trẻ, bức tường băng bắt đầu vỡ vụn ra.
- Ta sẽ không đi nữa, hai người chạy đi! – Forsythia nói. Cô biết rõ tình hình này, hay đứa trẻ nếu mang cả cô, chắc chắn sẽ không thoát khỏi lâu đài này được chứ đừng nói là sống sót. – Chỉ cần ngọn đèn kia tắt, bọn họ sẽ xông lên.
- Nhưng còn cô? – Vincent hỏi.
- Ta là Sama của đất nước này, dù có thế nào, ông ta cũng sẽ không giết ta đâu!
Vincent không tin vào điều đó, ông ta tuốt gươm cắt đứt gân đôi chân của Sama, thì chẳng có lí do nào đề giữ lại mạng sống của Sama như cô cả. Nhưng Sama lại rất tự tin khi nói những lời ấy.
- Không đi đâu hết! Bắn! – Griffin lại lạnh lùng ra lệnh.
Vincent không thể giữ những ngọn đèn lâu hơn, chúng bắt đầu tắt dần, số mũi tên lao đến tụi nó vì vậy cũng nhiều hơn, khó khăn lắm, Chaos mới tạo lại một bức tường băng khác để phòng thủ, nhưng liện tục bị mũi tên của Griffin làm nứt gãy, chỉ chực đổ ập xuống.
- Hai người chạy đi! – Sama lại nói lớn.
Bức tường băng đổ ập ngay trước mắt tụi nó, ngọn đèn cuối cùng cũng tắt ngấm.
Mũi tên gỗ bay đến vun vút, cả mũi tên vô hình cũng xé gió ào ào lao tới.Queen F
Còn nữa...
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com