The Mermaid
Kể từ khi gặp Eirian, mẹ của Kenma rất yêu mến cô. Bà luôn có ao ước sinh một đứa bé gái. Nên bà nâng niu chăm Eirian như chăm con ruột, à không, hơn cả con ruột.Sau khi kết thúc chuyến du lịch, cả gia đình trở về căn nhà quen thuộc của họ. Eirian được ở một phòng riêng. Bồn tắm của họ cũng khá bự nên có thể để vừa đuôi của cô. Mẹ Kenma chăm sóc cô rất tốt. Bà còn tự tay chăm chút cho chiếc đuôi của cô. Bà mua thêm hàng chục chai cấp ẩm cho mặt và body để cho cô sử dụng. Dĩ nhiên cô cũng đâu thể ăn vạ, ăn không ngồi rồi ở nhà cậu được. Nên cô đã nghiên cứu về kinh tế cũng như bất động sản. Thỉnh thoảng cô có thảo luận với ba cậu và đưa ra những sáng kiến tuyệt vời đã giúp đỡ cho cha cậu rất nhiều.Mẹ Kenma còn tập cho Eirian chạy xe đạp. Lúc đầu cô còn hơi lúng túng nhưng khoảng nửa tiếng sau cô đã rành rọt rồi. Thế là cô lại có thêm một sở thích mới đó là xe. Cha Kenma và Eirian có thể say mê thảo luận với nhau về xe cộ suốt mấy tiếng đồng hồ. Cha cậu còn hứa rằng tuần sau sẽ dắt cô đi mua xe.Còn tuần này đã bị mẹ Kenma đặt lịch đi shopping mất rồi. Mỗi lần đi shopping cô cứ như con búp bê để mẹ cô thử đồ vậy. Tuy nhiên do cơ thể cao và khá cơ bắp. Nên cô phù hợp với những bộ đồ trung tính, ngầu, sang chảnh quý phái hơn. Điều này kích thích nhân cách nhà thiết kế thời trang trong tâm hồn mẹ Kenma. Thế là chỉ trong mấy ngày ngắn ngủi trong tủ đồ của cô đã có gần hơn 50 bộ quần áo.---------------------------------------
Hôm nay là một ngày trời trong mây xanh, rất yên bình.Bỗng có một giọng nói to lớn rất quen thuộc đối với Kenma."OY! Kenma, đi tập gym thôi nào. Em đã nghỉ suốt kỳ du lịch rồi...đấy?"Trước mắt Kuroo là cảnh tượng người bạn thân của mình đang nằm trên đùi một người phụ nữ rất xinh đẹp, cơ bắp, bụng 6 múi, sẹo đầy mình, chỉ mặc một cái áo lót thể thao và quần dài, đôi mắt lạnh lẽo nhìn cậu.[Gi-giang hồ!!??? Chị đại???]Kuroo run run môi nói:"X-xin chào?"Thấy vậy Eirian ra dấu chào rồi nựng má người đang nằm trên đùi mình chơi game ra hiệu. Thấy cô ta không nhìn mình nữa Kuroo liền nhanh chóng lấy điện thoại ra chụp hình lại. Nghe tiếng tách chụp hình Kenma liền bật dậy. Thấy gương mặt điếm thúi của Kuroo liền biết cậu định làm gì."Oi Kuro, đừng có hiểu nhầm.""Cả nhóm sẽ biết chuyện này hehe." Nói rồi Kuroo chạy lên phòng.Kenma bất lực nhìn cậu ta rồi nằm trở lại chơi game tiếp. Cô cũng bình thản xem thời sự. Một lát sau khi Kuroo cất đồ thì cậu ta chạy xuống. Định vác Kenma lên vai thì cậu ôm chặt lấy eo Eirian."Tha cho em đi em không có sức để tập đâu.""Em biết rõ thể lực của em yếu lắm cơ mà. Thế thì làm sao em trụ được lâu khi thi đấu chứ. Mau bỏ cái tay ra rồi đi tập đi này!""Khônggggg." Cậu níu kéo bám chặt lấy Eirian. /Tập gym?/"Hả à, tập gym là tập cho cơ thể khỏe hơn ý. Ờm là tập thể lực." Kenma trả lời./Vậy tôi cũng đi được không?/"Chị muốn đi?/Cô gật đầu.[Hừm, cũng đúng. Phải cho chị ấy tập thể lực nữa chứ, ở dưới biển chị ấy luôn hoạt động cơ mà.]"Vậy để em đưa chị đến chỗ đó. Đi thôi Kuro.""Oi em không tính giới thiệu luôn à?" Kuroo nở một nụ cười quen thuộc."Em quên mất. Đây là Eirian Drakos, bạn em quen được khi đi du lịch, 20 tuổi, chị ấy chỉ không thích nói thôi. Còn đây là Tetsurou Kuroo, 18 tuổi bạn thân của em. Giờ thì thay đồ rồi đi thôi."Cả nhóm đến khu tập gym thường tập, rồi lên phòng riêng của mình. Lần này họ có thuê thêm người huấn luyện riêng cho Eirian nữa. Kenma trao đổi với người huấn luyện thể hình một vài điều rồi đi cùng Kuroo.Khi nhìn thấy gương mặt cô, huấn luyện viên rất bất ngờ, điều khiến ông bất ngờ hơn là những vết sẹo trên cơ thể cô.[Ôi trời cao thế? Chắc khoảng 1m9 lại còn rất xinh đẹp. Là người mẫu sao? Hay là người trong giang hồ?]"Được rồi. È hem, theo như kinh nghiệm đánh giá của tôi thì cô rất khỏe và mạnh đấy. Cả những vết sẹo trên người nữa nhỉ. Vậy bây giờ cô muốn tập thể lực thì giơ 1 ngón, tập đánh nhau thì giơ 2 ngón ."Eirian đưa 2 ngón lên."Oke. Giờ thì cô hãy đấm hết sức mình vào cái bao cát này đi."Cô lại gần sờ sờ, thử độ chắc chắn của nó mà suy nghĩ.[Hừm...giờ thì mình nên đấm lủng nó hay đấm đẩy nó ra đây. Đấm lủng thì mình phải đền hoặc người ta đuổi mình đi mất. Điều chỉnh lực vậy. Bao cát như vầy chắc chịu được đấy.]Nghĩ xong rồi, cô đưa chân phải mình ra sau. Tay lấy đà, eo xoay lên đấm một phát vào bao cát. Bao lập tức bị đấm bay thẳng lên gần đụng nóc. Theo quán tính nó bay ngược trở lại. Eirian nghiêng người né sang bên phải rồi mau chóng đấm thẳng vào nó một lần nữa mặc kệ tiếng kêu thét của người huấn luyện.Và kết quả là dây xích bị đứt do không chịu nổi áp lực, bao cát nhanh chóng bay thẳng ra ngoài, lăn vài vòng rồi dừng. Cô đứng yên lẳng lặng nhìn người huấn luyện dù hơi chột dạ trong lòng. Cô đã kiểm soát lực tốt đấy chứ, chỉ hư dây xích thôi thay cái khác là được.Khi nghe một cái *ĐÙNG* ở đằng sau. Kenma và Kuroo vội quay đầu sang. Nhìn thấy cái bao cát nằm lăn lóc còn cô thì nhìn chằm chằm người huấn luyện. Thấy vậy Kuroo bảo Kenma rằng:"Đừng bao giờ chọc giận chị ấy nha Kenma.""Em biết mà."Người huấn luyện sa mạc lời không biết nói gì, lát nữa ông phải báo cáo lại với người quản lý việc này. Rồi tiếp tục các hướng dẫn của mình."O-oke, lực tay tôi đã xác định được rồi. Tiếp theo đến chân nhé."Đến một cái bao cát khác thì điểm yếu của cô lộ ra. Tuy lực chân cũng mạnh nhưng lại không linh hoạt và cứng nhắc. [Mừng quá có việc để làm rồi.] Người huấn luyện vui vẻ nghĩ."Tôi hiểu rồi. Chân của cô bị cứng rất nhiều ha. Giờ ta sẽ tập cho nó linh hoạt lên. Trước tiên là khởi động sau đó ép dẻo nhé."Khởi động 10 phút xong thì Eirian bắt đầu các động tác ép dẻo. Như dự kiến, quá trình này khá khó khăn đối với cô. Bên Kenma thì cậu đang thở hồng hộc sau một vài bài tập, đi qua bên phía cô thì thấy cô đang xoạc chân.Người cô bây giờ lấm tấm mồ hồi, chân mày cô nhíu lại nhẫn nhịn, bắp đùi hơi run, môi mím chặt. Cậu vừa thấy đau vừa thấy buồn cười.[Ai lại đi xoạc chân một con cá như thế, thật khủng khiếp.]Ráng nín cười, cậu đi lại bên cạnh Eirian ngồi xổm xuống. Giọng run run hỏi cô:"Ổn không chị?"Mắt cô chứa chan sự cay cú nhìn cậu. Tay ra dấu./Nhân loại thật tàn nhẫn./"Há há há...ôi trời em buồn cười đến chết mất." Cậu cười ngả nghiêng nằm lăn ra.Nhìn thấy Kenma cười như thế Kuroo nói một câu xanh rờn:"Này Kenma, lần trước anh có nói chuyện với Nishinoya. Cậu ta có tuyệt chiêu xoạc chân sang một bên để đỡ bóng đấy. Anh thấy kĩ thuật đó khá hay đấy. Huấn luyện viên! Chú tập cho thằng bé này giúp em luôn nhá!""Oke! Lại đây con chú tập cho."Lúc này Kenma hốt hoảng muốn trốn."Khoan đã con không có nhu cầu khoan chú! Ặc!" Khoảng 3 tiếng sau thì với sự thích nghi của nhân ngư. Cơ háng của cô đã không còn đau nữa, chân cũng linh hoạt hơn rất nhiều sau các bài tập.Quay trở về với bao cát hồi nãy, cô trụ một chân, xoay người đá thẳng vào bao cát. Xui cho cô lần này, cái bao cát nó bị xé toạc, cao su xay bên trong đổ ra....
Cô im lặng nhìn cái bao cát chột dạ rồi dùng điện thoại mở ghi chú lên ghi một câu.
|Ở đây có quẹt thẻ không?|
Hôm nay là một ngày trời trong mây xanh, rất yên bình.Bỗng có một giọng nói to lớn rất quen thuộc đối với Kenma."OY! Kenma, đi tập gym thôi nào. Em đã nghỉ suốt kỳ du lịch rồi...đấy?"Trước mắt Kuroo là cảnh tượng người bạn thân của mình đang nằm trên đùi một người phụ nữ rất xinh đẹp, cơ bắp, bụng 6 múi, sẹo đầy mình, chỉ mặc một cái áo lót thể thao và quần dài, đôi mắt lạnh lẽo nhìn cậu.[Gi-giang hồ!!??? Chị đại???]Kuroo run run môi nói:"X-xin chào?"Thấy vậy Eirian ra dấu chào rồi nựng má người đang nằm trên đùi mình chơi game ra hiệu. Thấy cô ta không nhìn mình nữa Kuroo liền nhanh chóng lấy điện thoại ra chụp hình lại. Nghe tiếng tách chụp hình Kenma liền bật dậy. Thấy gương mặt điếm thúi của Kuroo liền biết cậu định làm gì."Oi Kuro, đừng có hiểu nhầm.""Cả nhóm sẽ biết chuyện này hehe." Nói rồi Kuroo chạy lên phòng.Kenma bất lực nhìn cậu ta rồi nằm trở lại chơi game tiếp. Cô cũng bình thản xem thời sự. Một lát sau khi Kuroo cất đồ thì cậu ta chạy xuống. Định vác Kenma lên vai thì cậu ôm chặt lấy eo Eirian."Tha cho em đi em không có sức để tập đâu.""Em biết rõ thể lực của em yếu lắm cơ mà. Thế thì làm sao em trụ được lâu khi thi đấu chứ. Mau bỏ cái tay ra rồi đi tập đi này!""Khônggggg." Cậu níu kéo bám chặt lấy Eirian. /Tập gym?/"Hả à, tập gym là tập cho cơ thể khỏe hơn ý. Ờm là tập thể lực." Kenma trả lời./Vậy tôi cũng đi được không?/"Chị muốn đi?/Cô gật đầu.[Hừm, cũng đúng. Phải cho chị ấy tập thể lực nữa chứ, ở dưới biển chị ấy luôn hoạt động cơ mà.]"Vậy để em đưa chị đến chỗ đó. Đi thôi Kuro.""Oi em không tính giới thiệu luôn à?" Kuroo nở một nụ cười quen thuộc."Em quên mất. Đây là Eirian Drakos, bạn em quen được khi đi du lịch, 20 tuổi, chị ấy chỉ không thích nói thôi. Còn đây là Tetsurou Kuroo, 18 tuổi bạn thân của em. Giờ thì thay đồ rồi đi thôi."Cả nhóm đến khu tập gym thường tập, rồi lên phòng riêng của mình. Lần này họ có thuê thêm người huấn luyện riêng cho Eirian nữa. Kenma trao đổi với người huấn luyện thể hình một vài điều rồi đi cùng Kuroo.Khi nhìn thấy gương mặt cô, huấn luyện viên rất bất ngờ, điều khiến ông bất ngờ hơn là những vết sẹo trên cơ thể cô.[Ôi trời cao thế? Chắc khoảng 1m9 lại còn rất xinh đẹp. Là người mẫu sao? Hay là người trong giang hồ?]"Được rồi. È hem, theo như kinh nghiệm đánh giá của tôi thì cô rất khỏe và mạnh đấy. Cả những vết sẹo trên người nữa nhỉ. Vậy bây giờ cô muốn tập thể lực thì giơ 1 ngón, tập đánh nhau thì giơ 2 ngón ."Eirian đưa 2 ngón lên."Oke. Giờ thì cô hãy đấm hết sức mình vào cái bao cát này đi."Cô lại gần sờ sờ, thử độ chắc chắn của nó mà suy nghĩ.[Hừm...giờ thì mình nên đấm lủng nó hay đấm đẩy nó ra đây. Đấm lủng thì mình phải đền hoặc người ta đuổi mình đi mất. Điều chỉnh lực vậy. Bao cát như vầy chắc chịu được đấy.]Nghĩ xong rồi, cô đưa chân phải mình ra sau. Tay lấy đà, eo xoay lên đấm một phát vào bao cát. Bao lập tức bị đấm bay thẳng lên gần đụng nóc. Theo quán tính nó bay ngược trở lại. Eirian nghiêng người né sang bên phải rồi mau chóng đấm thẳng vào nó một lần nữa mặc kệ tiếng kêu thét của người huấn luyện.Và kết quả là dây xích bị đứt do không chịu nổi áp lực, bao cát nhanh chóng bay thẳng ra ngoài, lăn vài vòng rồi dừng. Cô đứng yên lẳng lặng nhìn người huấn luyện dù hơi chột dạ trong lòng. Cô đã kiểm soát lực tốt đấy chứ, chỉ hư dây xích thôi thay cái khác là được.Khi nghe một cái *ĐÙNG* ở đằng sau. Kenma và Kuroo vội quay đầu sang. Nhìn thấy cái bao cát nằm lăn lóc còn cô thì nhìn chằm chằm người huấn luyện. Thấy vậy Kuroo bảo Kenma rằng:"Đừng bao giờ chọc giận chị ấy nha Kenma.""Em biết mà."Người huấn luyện sa mạc lời không biết nói gì, lát nữa ông phải báo cáo lại với người quản lý việc này. Rồi tiếp tục các hướng dẫn của mình."O-oke, lực tay tôi đã xác định được rồi. Tiếp theo đến chân nhé."Đến một cái bao cát khác thì điểm yếu của cô lộ ra. Tuy lực chân cũng mạnh nhưng lại không linh hoạt và cứng nhắc. [Mừng quá có việc để làm rồi.] Người huấn luyện vui vẻ nghĩ."Tôi hiểu rồi. Chân của cô bị cứng rất nhiều ha. Giờ ta sẽ tập cho nó linh hoạt lên. Trước tiên là khởi động sau đó ép dẻo nhé."Khởi động 10 phút xong thì Eirian bắt đầu các động tác ép dẻo. Như dự kiến, quá trình này khá khó khăn đối với cô. Bên Kenma thì cậu đang thở hồng hộc sau một vài bài tập, đi qua bên phía cô thì thấy cô đang xoạc chân.Người cô bây giờ lấm tấm mồ hồi, chân mày cô nhíu lại nhẫn nhịn, bắp đùi hơi run, môi mím chặt. Cậu vừa thấy đau vừa thấy buồn cười.[Ai lại đi xoạc chân một con cá như thế, thật khủng khiếp.]Ráng nín cười, cậu đi lại bên cạnh Eirian ngồi xổm xuống. Giọng run run hỏi cô:"Ổn không chị?"Mắt cô chứa chan sự cay cú nhìn cậu. Tay ra dấu./Nhân loại thật tàn nhẫn./"Há há há...ôi trời em buồn cười đến chết mất." Cậu cười ngả nghiêng nằm lăn ra.Nhìn thấy Kenma cười như thế Kuroo nói một câu xanh rờn:"Này Kenma, lần trước anh có nói chuyện với Nishinoya. Cậu ta có tuyệt chiêu xoạc chân sang một bên để đỡ bóng đấy. Anh thấy kĩ thuật đó khá hay đấy. Huấn luyện viên! Chú tập cho thằng bé này giúp em luôn nhá!""Oke! Lại đây con chú tập cho."Lúc này Kenma hốt hoảng muốn trốn."Khoan đã con không có nhu cầu khoan chú! Ặc!" Khoảng 3 tiếng sau thì với sự thích nghi của nhân ngư. Cơ háng của cô đã không còn đau nữa, chân cũng linh hoạt hơn rất nhiều sau các bài tập.Quay trở về với bao cát hồi nãy, cô trụ một chân, xoay người đá thẳng vào bao cát. Xui cho cô lần này, cái bao cát nó bị xé toạc, cao su xay bên trong đổ ra....
Cô im lặng nhìn cái bao cát chột dạ rồi dùng điện thoại mở ghi chú lên ghi một câu.
|Ở đây có quẹt thẻ không?|
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com