TruyenHHH.com

The Male Bartender At The Gay Bar


Ở một vương quốc nọ, có cặp anh em sinh đôi. Hai anh em giống nhau y như đúc. Họ cùng nhau bày ra những trò chọc phá khi ở lớp học, khi ở ngoài chợ. Tuy là chọc phá nhưng dân làng lại chẳng ghét bỏ anh em họ. Vì họ đã mang lại tiếng cười cho vương quốc và họ cũng sẵn sàng giúp đỡ mọi người. Họ đã nghĩ rằng họ sẽ có khoảng thời gian như vậy với nhau mãi mãi. Nhưng rồi một ngày, người anh yêu một cô bạn trong làng. Điều này khiến người em rất buồn vì người em nghĩ rằng anh trai sẽ mãi mãi là gia đình duy nhất của mình. Người em đã bày tỏ sự tức giận đó với anh trai. Người anh cũng bày tỏ sự hời giận ngược lại vì những lời nói của người em . Nhưng rồi người em nhận ra rằng anh mình cũng có quyền có được một gia đình hạnh phúc. Chưa kịp nói cho anh trai biết về sự cảm thông của mình, người em đã hy sinh trên chiến trường vì thay anh trai đón lấy nhát dao của địch. Và từ đó, người anh luôn chúc sinh nhật em trai mình bằng cách nhìn vào gương.

Giữa mùa hè khá nóng, là thời điểm nắng gắt nhất, Ellio hôm nay xuống phố và mua những thứ cần thiết. Anh dùng xe đẩy, đặt vào đó nào là bột mì, trứng, sữa, kem tươi và bột chanh. Anh bắt đầu ngó nghiêng quầy rượu. Anh chẳng tìm thấy chai rượu Rhum nào ở đây cả. Gian hàng cũng đã thay đổi nhiều so với lần cuối anh đến đây vào tháng trước. Thế chỗ cho những chai rượu là nước lọc đóng chai, chẳng hiểu người ta nghĩ gì mà lại thế những loại thức uống có cồn thành nước lọc như vậy, phải chẳng để giúp khách hàng nhận ra những tác hại của khi nạp quá nhiều cồn vào người. Ellio vẫn đảo mắt liên tục kiếm tìm một chai rượu thật ngon phù hợp với chiếc bánh chanh anh sắp làm từ những nguyên liệu trong chiếc xe đẩy vì hôm nay là ngày rất đặc biệt. Hành động bối rối, ngơ ngác của Ellio đã bị một người nhìn thấy, từ đằng sau, anh ta hỏi: " Anh đang tìm cái gì à?". Ellio quay lại và nhận ra đó là một anh chàng, Severus lúc đó ra ngoài với ngoại hình không mấy nổi bật, anh chỉ mặc một chiếc quần jean xanh và một chiếc thun rộng tối màu. Tóc anh còn không được vuốt keo như ở quán bar nên trông cũng khá luộm thuộm. Điều làm Ellio ấn tượng lúc đó là anh chàng cao lớn này có một đôi mắt xanh rất đẹp, nhìn vào mắt chàng trai này như thể cảm nhận được cả mùa hè trong đó.

_ À, tôi tìm một chai rượu Rhum, lúc trước tôi còn thấy nó ở đây, giờ không biết chúng ở đâu rồi.- Ellio đáp

_ Chúng ở đây này- Severus dẫn Ellio đến một quầy đằng sau và thấy những chai rượu Rhum mới tinh, lấp lánh màu hổ phách. Ellio hai mắt to tròn nhìn chúng, anh ngọ nguậy một lúc vẫn chẳng cái nào phù hợp. Severus đứng bên cạnh, cũng bắt đầu lựa những chai rượu tốt mang về, số rượu Rhum ở hầm đã gần như cạn kiệt rồi nhưng anh chàng vẫn thu nhỏ tầm nhìn của mình lại rồi liếc mắt sang quan sát và cảm nhận được lúng túng của Ellio. Severus để tầm mắt của mình khá lâu trên người chàng người mẫu, trong đầu xuất hiện những luồng suy nghĩ kì lạ. Ellio đứng đó có vài phần mắc cỡ, vốn kiến thức về rượu của anh còn quá hạn hẹp, ánh mắt của Severus cứ nhìn vào anh như vậy làm anh có chút chột dạ, vô tình liếc mắt thấy trong chiếc xe đẩy của Severus đầy những chai rượu khác nhau nên anh cũng gãi đầu rồi quay sang tìm kiếm sự giúp đỡ:" Cậu gì ơi, có thể cho tôi hỏi một chút được không?".

_ Anh muốn tôi giúp anh tìm một chai rượu ngon à?

_ Đúng vậy, tôi chẳng biết nhiều về loại thức uống này lắm- Ellio ngại ngùng đáp.

_ Anh chuẩn bị làm một chiếc bánh à ?- Anh hướng sự chú ý vào chiếc xe đẩy của Ellio.- Có vẻ là một chiếc bánh chanh nhỉ?

_ Phải, là bánh sinh nhật nên cậu giúp tôi tìm một chai rượu phù hợp với nó được chứ?- Ellio nở một nụ cười khá tươi vào Severus, một lời nói chân thành và vô cùng khiêm tốn đến từ chàng người mẫu 30 tuổi. Khác xa với với vẻ lạnh lùng trên những bìa tạp chí, Ellio mang cảm giác ấm áp đến cho người khác nhiều hơn là những gì chúng ta đã nghĩ. Severus nhìn lên kệ rượu, tay đưa lên cao lấy một chai Rhum Chauvet và một chai Captain Morgan rồi cầm cả hai để trước mặt Ellio. Một bartender như anh luôn tạo cơ hội cho người khác lựa chọn thứ họ muốn hơn là thứ thật sự phù hợp với họ.

_ Tôi nghĩ một trong hai thứ này sẽ là lựa chọn tốt nhất cho anh. Chai Rhum Chauvet màu nâu mật này được chưng cất đặc biệt từ mật mía, nó có mùi như quả lê và thuốc lá hòa nguyện vào nhau, vị cay nồng của gỗ sồi nhưng vị của nó cũng vô cùng ngọt ngào, rất thích hợp để dùng cùng bánh- Severus hai mắt say mê miêu tả dư vị của Rhum Chauvet nhưng sang đến Rhum Captain Morgan, chàng trai này còn nói nhiều hơn, cái tâm với nghề khiến cậu ta có một bộ công tắc trong người, chỉ cần nói đến rượu, Severus có thể kể về nó bất cứ lúc nào- Còn chai Captain Morgan này cũng có hương vị không tệ, vị ngọt từ mật mía và mùi thơm từ gỗ sồi đã được chưng cất từ sáu tháng đến bốn năm nên dư vị nó để lại sau khi dùng một ly có thể kéo dài rất lâu. Vì hương vị của Captain Morgan khá phong phú nên anh có thể uống nó với soda nếu anh không phải là một người có tửu lượng cao, cũng có thể dùng với ít chanh vì tôi nghĩ rằng hương vị của nó phù hợp với chiếc bánh anh định làm.

_ Cậu là một chuyên gia về rượu sao?- Ellio nhìn chàng bartender bằng đôi mắt tò mò. Severus ngây người nhận ra bản thân đã nói quá nhiều, dáng vẻ như một giáo sư đang giảng bài cho học trò những điều thú vị về thức uống cồn của Severus khiến Ellio cảm thấy có phần thán phục, có phần cảm thấy chàng trai trẻ có điều gì đó rất thú vị, sự trầm lặng ban đầu và sự hăng hái khi nói về thứ mình thích làm Severus bị ngỡ như có hai nhân cách trong cùng một cơ thể.

_ Tôi chỉ là một bartender mà thôi.- Severus đưa hai chai rượu cho Ellio- Tôi nghĩ rằng anh nên dùng Rhum Captain Morgan, hương vị của nó phong phú hơn Chauvet.- Ellio cảm nhận được sự ái ngại trong mắt Severus. Mặt anh chàng có vẻ đỏ lên và chân mày hơi đung đưa như vừa làm một điều gì đó xấu hổ. Ngay cả câu trả lời tưởng chừng như bình thường nhưng qua nét mặt thì lại cảm thấy chàng bartender trẻ đang rất xấu hổ, một biểu cảm có phần đáng yêu làm Ellio bất giác cười. Nụ cười tươi như nắng ấm cùng đôi mắt to tròn màu xám biết nói, Ellio muốn hỏi:

_ Cảm ơn, tôi có thể trả ơn cậu bằng cách nào đây?

_ Không có gì, chỉ là giúp đỡ thôi- Severus nói xong liền tạm biệt bằng cái gật đầu khá lịch sự. Nhưng thật chất cậu chàng đang tính bỏ đi thật nhanh vì không muốn Ellio thấy được gương mặt như trái cà chua bò của mình. Ellio tự dưng thấy khó hiểu, chỉ mới đây thôi trông Severus khá cởi mở nhưng bây giờ lại kiệm lời và quay lại với dáng vẻ ban đầu. Dẫu sao người tốt trên đời không thiếu, chỉ là cách giúp đỡ và thể hiện cái tôi của họ khác nhau mà thôi. Ellio nhìn anh ta bằng cái gật đầu như muốn nói :" Một anh chàng tốt". Nhưng rồi anh nhìn xuống sàn và một tấm danh thiếp ở dưới, nhìn kĩ dòng chữ Gany bar, nghĩ rằng có lẽ mình sẽ đến đây để cảm ơn vậy. Hai người đi về hướng đối lưng với nhau, Ellio cẩn thận cất tấm danh thiếp vào túi. Còn Severus mới đi được vài bước đã ngoảnh đầu nhìn lại. Đôi mắt anh chàng như chiếc ống nhòm, từ xa quan sát Ellio, đôi mắt to tròn màu xám, một đôi mắt biết nói trong veo, dáng người nhỏ nhắn, trong đầu Severus nảy ra chút hoài nghi và chỉ khi kết thúc điểm nhìn của mình ở chiếc cổ của Ellio, anh mới thở dài một hơi, một luồng suy nghĩ lướt qua như một lời khẳng định chắc nịch, chàng bartender cười khẩy một cái rồi lại tiếp tục bước đi ngược với hướng của Ellio.

IG artist: thm_hyu

Ellio đến quầy thanh toán và trở về nhà. Ngôi nhà dưới ánh hoàng hôn như một tòa lâu đài, tráng lệ, thơ mộng và rất cổ điển. Những cô gái trẻ bắt đầu la hét mỗi khi thấy anh về và dùng những câu nói ngon ngọt để thu hút sự chú ý của anh nhưng anh chẳng để ý đến điều đó lắm, để giữ phép lịch sự, anh chỉ ngước mặt lên nhìn họ, vẫy tay chào và nở nhẹ nhàng một nụ cười với họ, chỉ cần như vậy thôi, đã đủ làm họ đã điêu đứng và thét lên vì sung sướng. Căn nhà rộng lớn và đồ đạc vẫn được dọn dẹp gọn gàng. Ellio bắt đầu nhìn vào bức tranh gia đình trên tường. Bố, mẹ, LiLy và anh khi còn nhỏ. Anh nhớ đến những lúc anh và Lily đội tóc giả để thử thách mọi người xem " Ai là ai?". Lúc đó, Ellio không ngần ngại mặc váy hoa của Lily và để cô mặc chiếc quần bò của mình. Hai chị em người giả bộ nữ tính, kẻ giả vờ lớn giọng. Hai người thậm chí còn lừa được những người bạn thân nhất.

Ellio vừa lấy đồ trong túi ra và bắt đầu làm cho một cái bánh gato socola vị chanh. Vừa làm, anh vừa nhớ về tuổi thơ của hai chị em rằng họ đã hạnh phúc như thế nào. Trong một vụ tai nạn giao thông, bố mẹ cả hai đã không về nữa. Lily trở thành trụ cột gia đình. Với số tiền ba mẹ để lại chỉ đủ để họ trang trải hết ba năm cấp ba và phải cùng nhau kiếm tiền khi chỉ vừa 18 tuổi. Dù đã trải qua cú sốc lớn nhất nhưng họ vẫn phải cố gắng cùng nhau. Cả hai bước chân vào nghề người mẫu, họ xuất hiện trên các trang bìa tạp chí khi chỉ mới 19 tuổi. Nhưng Ellio nhận ra bản thân mình từ lâu là một người đồng tính và anh có tình cảm với một nam diễn viên trẻ có tên là Lucas. Lần đầu gặp Lucas, Ellio đã gần như không thể kìm lòng, cậu nhóc mang vẻ đẹp không quá thu hút nhưng cậu có nụ cười đẹp và ngây ngô như đứa trẻ dù đang ở tuổi đôi mươi. Mỗi khi Lucas có cảnh quay thì Ellio đều ở đó theo dõi, anh luôn lấy tư cách một bậc tiền bối để tiếp xúc với chàng diễn viên trẻ. Lily đã nhận ra ánh mắt si tình của em trai, cô đã cố kết thân với Lucas nhưng không phải để chào mừng. Cô mời Lucas đi ăn và ngỏ ý tìm bạn gái cho cậu. Lucas có vẻ hớn hở với lời đề nghị khiến cô yên lòng nhưng Lily lại chẳng hay cái gật đầu tưởng chừng như đồng ý đó lại chỉ là một cách đối phó cho qua từ phía Lucas. Khác với người mình thương, Ellio luôn tỏ có một nỗi buồn man mác, đôi mắt biết nói lúc nào cũng u sầu và đôi chân mày lúc nào cũng rủ xuống. Ellio hút thuốc rất nhiều, nó như trở thành một thói quen khó bỏ, chỉ cần lướt qua người anh thôi, mùi thuốc lá nồng nặc đã sặc lên đến mũi. Lucas không thích mùi hương này vì mẹ Colaness của cậu đã lớn tuổi, hút thuốc không phải là một thói quen tốt khi ở chung với mẹ. Kể từ khi biết được điều này, Ellio gần như tự cai cơn nghiện thuốc lá của mình. Là một chàng trai trẻ, Lucas dễ dàng bị rơi vào ánh mắt si tình của Ellio. Vào một ngày mưa tầm tã, Sappho bỗng dưng chìm vào bầu không khí khá ảm đạm và tĩnh lặng. Lucas một mình trong phòng phục trang, tự mình nhẩm lại lời thoại. Ellio ngại ngùng bước vào, dù biết chẳng có ai ở đó ngoài Lucas nhưng anh vẫn rất thận trọng khép nhẹ cánh cửa, tay chân anh lóng ngóng vì nhận ra Lucas đang thắc mắc về sự xuất hiện của anh.

_ Anh vào đây có chuyện gì vậy, Ellio?

_ À, anh chỉ là muốn vào đây mà thôi- Ellio đáp lại bằng giọng điệu ấp úng, mắt lảo đảo chẳng dám nhìn thẳng, tay chân cuống cuồng.

_ Vậy thôi sao?- Lucas hỏi lại nhưng trông có vẻ, cậu cảm thấy câu trả lời không thỏa đáng.

_ Phải!

_ Không còn lý do nào khác sao?- Lucas có chút hy vọng.

_ Phải!- Ellio vẫn đáp lại rất hụt hẫng.

_ Nhưng mà em đang đọc kịch bản, nếu anh muốn ở đây thì em có thể ra ngoài vì em cần không gian riêng- Lucas có chút bực bội, đứng bật dậy khỏi chiếc ghế tựa, định nhanh chân mở xầm cửa ra ngoài thì Ellio kéo tay lại và ngữ điệu vẫn chưa mượt mà như lúc bình thường.

_ Thật ra, anh vào là vì anh muốn tìm em, vì anh nhớ em. - Mưa bên ngoài đã khá nặng hạt, tiếng từng giọt mưa trút xuống lấn át giai điệu trong lồng ngực của Lucas và Ellio. Ánh đèn vàng ấm áp từ chiếc gương trang điểm khiến căn phòng này trông khác hẳn so với màu xám ảm đạm bên ngoài cánh cửa. Lucas quay mặt lại nhìn ánh mắt của Ellio, vẫn là đôi mắt biết nói màu xám, hôm ấy đặc biệt hơn khi một chút long lanh hiện rõ trong mắt anh. Lucas muỗi lòng, thả lỏng bản thân mà thành thật một chút, giọng nhẹ nhàng nói với Ellio:" Em cũng rất nhớ anh". Ellio thở phào nhẹ nhõm, ngón cái nhẹ nhàng xoa xoa mu bàn tay của Lucas, kéo cậu lại phía mình. Giữa hai người đàn ông, chưa bao giờ khoảng cách giữa hai trái tim chỉ bằng hai lồng ngực thế này. Cảm nhận qua lớp da đang run lên theo nhịp điệu, hai người cũng đủ biết sự chân thành của đối phương. Lúc này, Lily vẫn chưa hay biết gì về cuộc tình bí mật của em trai, trong đầu cô vẫn mặc định rằng giữa hai người họ vẫn còn một khoảng cách xa vời mới đến được với nhau. Khoảng cách từ trái tim đến trái tim làm sao đo đạc được bởi đôi mắt trần tục của con người. Đôi khi khoảng cách đó nhìn gần chỉ bằng một cái nắm tay nhưng lại chẳng bao giờ đến được với nhau, đôi khi khoảng cách đó nhìn xa vời đến hàng cây số nhưng chỉ cần một chiếc hôn thôi cũng đủ xóa bỏ ranh giới giữa hai con tim. Lucas rất mạnh dạn, thoát khỏi chiếc vỏ bọc bấy lâu nay để là chính mình thật sự một lần, một lần trước mặt Ellio, cậu vòng tay qua cổ Ellio để mặt hai người sát lại gần nhau. Hơi thở nồng ấm đan xen, ánh mắt rạo rực như kích thích lẫn nhau, nhẹ nhàng và từ tốn, Lucas để môi mình chạm vào môi Ellio. Chàng người mẫu như trật một nhịp đập, cảm giác lâng lâng mà cũng mãnh liệt này. Anh không muốn bờ môi đó xa mình, đến khi Lucas định dứt ra thì anh lại kéo lại. Bàn tay đang đặt trên lưng bỗng luồng qua tấm áo và bắt đầu chạm da thịt. Thân nhiệt trở nên nóng hơn và làn da trở nên mềm mại hơn. Cứ ngỡ chuyện gì đến rồi sẽ đến nhưng ít nhất, cả hai người vẫn đủ lý trí rằng Sappho là nơi mà họ không nên chơi đùa với nhau, ít nhất họ nên làm những điều đó ở một nào đó có giường chiếu. Định mệnh đã mỉm cười với Ellio và Lucas, họ đã nắm tay nhau và bí mật trao nhau chiếc nhẫn đính ước. Trong một lần đến dùng bữa tối, Ellio đã giới thiệu Lucas với chị gái, đến lúc này, Lily mới vỡ lẽ. Lily ngồi đối diện Ellio, nhìn thẳng vào đôi mắt hạnh phúc của em trai và Lucas, lòng cô quạnh lại như chứng đau ruột thừa, khó chịu, đau nhói và không tả thành lời. Nhìn cách họ quan tâm nhau, cách hai người thấu hiểu nhau và san sẻ những điều tốt đẹp với nhau khiến Lily cảm thấy bản thân bị bỏ rơi trong chính ngôi nhà của mình.

Lily đêm đó không ngủ, cô chỉ biết ôm mặt khóc không thành tiếng. Từng cử chỉ, hành động và lời nói, đôi tình nhân trẻ dành cho nhau khiến Lily vừa đau buồn, vừa có gì đó rất ấm ức. Nhưng cô lại chẳng dám nói với Ellio khi nhìn thấy gương mặt em trai đang hạnh phúc. Đã lâu rồi, cô chẳng thấy em trai mình vui vẻ như vậy. Lúc trước, Lily luôn tự hỏi " nếu như Ellio đến với Lucas thì sao", " bản thân mình sẽ cảm thấy như thế nào về chuyện này", mỗi ngày đến trường quay, Lucas đều niềm nở với Lily, cô chỉ giả vờ lịch sự đáp lại rồi nhanh chóng tránh mặt. Trong mắt Lily, Lucas chưa bao giờ xứng đáng là một phần trong gia đình cô. Nhưng có một thứ sức mạnh từ Lucas khiến Lily không thể làm ngơ, không phải cô khó chịu với Lucas vì cậu ta là đàn ông, cô chỉ sợ rằng Lucas sẽ mang Ellio rời xa cô mà thôi. Như bị ai đó tách nửa phần cơ thể ra khỏi mình, Lily cứ tưởng tượng đến viễn cảnh hai người họ dắt tay nhau vào lễ đường lại khiến cô càng thêm buồn tủi. Nhưng hạnh phúc là một điều gì đó rất thiêng liêng, khi người mình thương yêu được hạnh phúc, đó cũng là lúc bản thân cảm thấy an tâm bội phần. Mưa lại nặng hạt, điều này luôn xảy ra cứ hễ Lucas chuẩn bị nói điều gì đó quan trọng với Ellio hoặc Lily, dưới mái hiên của Sappho, cả Lily và Lucas đều đang đợi Ellio lái xe đến rước. Lucas vẫn còn ngại ngùng với cô, anh chàng lấy tay gãi sau gáy rồi e thẹn nói:" Em xin lỗi chị".

_ Vì cái gì?- Lily bất ngờ hỏi, thật ra, cô cũng chột dạ vì nhiều lần ở công ty luôn cố ý tránh mặt cậu. Vậy mà bây giờ cậu lại nói lời xin lỗi khiến Lily có chút áy náy.

_ Vì chuyện lúc trước, khi chị nói sẽ tìm bạn gái cho em, thật ra lúc đó em chỉ đồng ý cho qua vì em sợ rằng chị sẽ giận- Lucas hai tay đan vào nhau tỏ rõ sự áy náy và ái ngại của mình.

_ Không có gì, lẽ ra chị không nên làm vậy- Lily thở dài- Chị biết Ellio thích em, chị sợ rằng người khác sẽ nói ra nói vào em trai của chị, chị sợ rằng người ta sẽ nhìn vào và buông những lời lẽ không sạch sẽ về phía nó nên chị mới làm vậy, chị biết em của chị sẽ chẳng bao giờ chịu từ bỏ.

_ Nhưng sao lúc em và anh ấy nói ra điều này chị lại không phản đối?- Lucas vẫn ngại ngùng.

_ Chị phản đối thế nào được- Lily có chút xúc động- Trong chuyện này, chị không có quyền phản đối, vì đó là chuyện của hai người, không phải của chị và một ngày nào đó, nó sẽ bỏ đi mà đi, chị biết là vậy.

_ Anh ấy sẽ không bỏ rơi chị đâu- Lucas từ tốn đáp- Anh ấy đã nói với em rằng nếu chị phản đối thì anh ấy sẽ chấp thuận điều đó, vì chị là gia đình.- Mũi Lily bắt đầu ửng đỏ, tay đưa ra ngoài mái hiên hứng những giọt mưa đang rơi, nước mưa đậu trên tay cô rồi trôi nhẹ nhàng xuống mu bàn tay, nhỏ giọt rồi rơi xuống đất, vỡ tan. Nỗi lòng cứ như vậy mà cũng được trút xuống. Cô nhìn sang Lucas và đưa tay lên xoa đầu cậu, hai mắt trìu mến nhìn cậu, lúc này, Lucas có chút giật mình. Ellio cũng từng đưa tay xoa đầu cậu như vậy khi cậu không diễn được một phân cảnh trong phim. Anh đã đưa tay lên, chạm vào từng lọn tóc của cậu và cũng nhìn cậu bằng đôi mắt màu xám đó, cứ ngỡ rằng giây phút quá khứ được lặp lại nhưng Lucas dần tỉnh giấc và nhận ra người đang xoa đầu mình không phải Ellio, mà là Lily, chị gái song sinh của anh ấy. Lucas tự hỏi một ngày liệu hai người họ tráo vị trí cho nhau, cậu có nhận ra ai vào ai hay không?

Vào sinh nhật năm hai chị em 27 tuổi, hai chị em cô cùng Lucas có chuyến du lịch đến vùng đảo Green Field. Trên chuyến tàu Hiyori, gió thở từng đợt bành trướng, sóng vỗ từng cơn vào mạn tàu, Lily hôm ấy đã diện một chiếc chân váy rất đẹp. Cô đi dạo theo boong tàu và bắt đầu ngước nhìn mặt biển lúc về đêm. Những ngôi sao trên kia lấp lánh phản chiếu xuống mặt nước tạo ra một không gian vũ trụ huy hoàng, mọi thứ như bị bẻ cong và con tàu như một cỗ máy du hành trong dòng một dòng thời gian vô định. Ban đêm nhiệt độ lạnh hơn nhiều, miệng của Lily có thể thở ra từng đợt khí dù lúc đó đang là tháng bảy. Mấy anh chàng trên tàu nhận ra cô nhờ vào những cuốn tạp chí được nhân viên trưng bày khắp mọi phòng ốc trên con tàu, liền hoa chân múa tay muốn làm quen với cô. Nhưng Lily không phải là người dễ bắt nạt, khi nhìn vẻ ngoài bóng bẩy của những tên công tử nhà giàu, cô chỉ biết mình nên khiêm tốn sự đanh đá bản thân để dành cho chúng một chút sự khoan nhượng. Cô dùng ánh mắt sắc lẹm và mấy lời đe dọa, chẳng hạn như:" Đừng cố đụng vào tôi, có thể sau này tôi sẽ thành mẹ kế của cậu đấy" thôi cũng đủ khiến mấy tên đó nhượng bộ vài phần. Khi bọn chúng miễn cưỡng rời đi, Ellio hớn hở đến bên cạnh chị gái, anh ôm chầm cánh tay mảnh khảnh của chị như ngày bé, má kề mắt cánh tay và ra vẻ như bản thân còn rất nhỏ. Ellio làm vậy khiến Lily có chút hoài niệm, Ellio tò mò:" Mấy người lúc nãy là ai vậy?"

_ Chỉ là một đám nít ranh mà thôi- Lily bằng giọng khinh nhẹ những tên nhóc nhà giàu vừa nãy, bộ dạng nhõng nhẽo ôm tay kín mít thế này của Ellio khiến Lily thắc mắc- Sao lại đến chỗ chị, Lucas đâu?

_ Em cảm ơn chị, vì chị đã chấp nhận Lucas, chị chấp nhận con người thật của em.- Ellio bỗng đáp lại bằng giọng trầm ấm.

_ Em là em của chị, dù bất kỳ giới tính nào cũng là đứa em song sinh của chị, chị không cần phải chấp nhận cái gì cả, chị chỉ cần biết cái gì thôi- Lily nhìn Ellio đáp.

_ Em rất hạnh phúc vì là em của chị, sau khi trở về, chúng ta sẽ sống với nhau như một gia đình trong một căn nhà thật đẹp

_ Nhưng nếu chị phản đối thật thì em sẽ từ bỏ sao?

_ Tất nhiên là không rồi.

_ Đấy, nên chị đâu cần phải phản đối làm gì, biết trước em cứng đầu như vậy rồi mà.- Lily đáp bằng giọng hơi chua.

_ Vậy chị từng định phản đối sao?- Ellio nhíu mày hỏi.

_ Tất nhiên rồi, chị còn từng giới thiệu bạn gái cho Lucas nữa.

_ Sao chị dám chứ?

_ Dám chứ sao không, nên nhớ là chị lớn hơn. - Lily lè lưỡi trêu Ellio.

_ Đừng nghĩ ra trước năm phút thì chị muốn làm gì thì làm.- Ellio ghẹo lại.

_ Lớn tiếng với ai vậy hả thằng này, tin chị ký đầu em không?- Lily dùng cẳng tay gối đầu Ellio xuống định cú một cái nhưng rồi lại xoa đầu Ellio, ở đằng xa, cô nhìn thấy Lucas, cậu ấy trong chiếc sơ mi xanh lam nhạt, chiếc quần lửng màu trắng, cậu đứng xa đó và bày tỏ lòng kính nể đối với Lily bằng cái cúi người rất nghiêm trang. Lily đáp lại bằng một nụ cười hiền hậu, miệng cô còn thì thầm hai chữ " gia đình". Đó là khoảnh khắc cả ba người họ đã trở thành một gia đình, nơi có sự tin tưởng, sự hi sinh và tình yêu. Tình yêu vốn dĩ không phân biệt bất kỳ điều gì, mỗi khi tìm thấy ánh sáng nơi cuối con đường, điều mà ta mong mỏi nhất sẽ gặp người mình yêu đang đứng đó chờ ta, mặc cho người đó là ai đi nữa, có là nam cũng được, là nữ cũng được, một người chuyển giới không thể sinh con cũng chẳng sao. Vì chuyện tình bắt đầu với hai người và nếu muốn có thêm thành viên mới là những đứa con thì đó gọi là gia đình. Lily vỗ vai, nhắc Ellio về sự có mặt của Lucas, Ellio nhẹ nhàng buông tay chị và chạy đến chỗ người yêu. Từng xúc cảm để lộ rõ rệt trên gương mặt của Ellio khiến Lily cảm thấy vui lòng, cô ganh tị, không phải ganh tị với Lucas mà là ganh tị với Ellio, anh đã có một chuyện tình đẹp đẽ bên cạnh người mình yêu. Nhưng Lily thì chưa, sự cô đơn lẻ bóng suốt bao nhiêu năm qua vì cô đã chờ một người quay về. Lily rất ghét chờ đợi và cô sẽ luôn ghét sự chờ đợi vậy mà cô đã chờ người đó gần chín năm, tình cũng gần cạn, hình ảnh cũng dần nhạt nhòa. Có lẽ người đó không về nữa đâu vì đối với Lily, những thứ chờ đợi quá lâu thường sẽ không tồn tại hoặc đã mất đi rồi. Bây giờ, điều quan trọng là cô đã có một gia đình, nghe nói Lucas có một người mẹ, cô dự rằng một ngày đẹp trời sau khi trở về sẽ mang sính lễ đến hỏi thăm bà ấy.

Cứ ngỡ tất cả đã có một kết thúc đẹp cho cả ba người, nhớ đến đây, bỗng dưng Ellio bật tỉnh khỏi dòng hồi tưởng của quá khứ, bây giờ căn bếp trông khá bừa bộn, dưới sàn toàn là bột mì còn vỏ trứng thì lộn xộn trong bồn rửa chén. Tay đánh trứng của Ellio dừng lại, hai bả vai run lên, mặt cúi gằm xuống, nước mắt chảy dài hai bên má và nhỏ giọt xuống chiếc tô, nếu cứ tiếp tục như vậy không chừng chiếc bánh nướng xong sẽ chẳng ngửi thấy mùi thơm của chanh mà chỉ có vị mặn mà thôi. Ellio đưa cẳng tay lau đi hai hàng lệ, cố mỉm cười, tiếp tục hoàn thiện chiếc bánh. Cuộc sống rất biết trêu đùa, vào những giây phút dường như con người ta đã cảm nhận được hạnh phúc đang đến gần thì cuộc sống sẽ đột ngột cướp đi một thứ gì đó quan trọng . Một tiếng nổ lớn vang lên và bắt đầu làm rung chuyển con tàu. Lily bám chắc vào ban công, còn Lucas và Ellio thì vịn chắc vào những thứ xung quanh. Dòng người bắt đầu mất kiểm soát do tiếng nổ đó, tiếng la hét xuất hiện và biến con tàu thượng lưu dần dần trở thành một bãi chiến trường. Một tiếng nổ nữa ở thân dưới con tàu vang lên, xé toạc không khí yên tĩnh trên biển. Nước bắt đầu tràn vào từ những lỗ thủng dưới đáy tàu. Lỗ thủng quá lớn khiến cho tình hình không thể cứu vãn thêm được nữa. Hai tiếng nổ, ba tiếng nổ, con tàu lành lặn đang bị xé nát bởi tiếng bom, tiếng kêu cứu từ những hành khách nuốt trọn tiếng kêu thảm thiết của Lily. Những chiếc xuồng cứu hộ được thả xuống, phụ nữ và trẻ em được ưu tiên bước lên xuồng cứu sinh, lại một phát nổ nữa, từ trong con tàu vô số người ùa ra tìm kiếm cơ hội sống sót. Với áp lực lớn, Lily không trụ được do cánh tay yếu ớt của mình, cô bị hất văng xuống mặt biển. Ellio đưa tay với lấy cô nhưng hình ảnh cuối cùng anh nhìn thấy là Lily cũng đưa tay về phía anh rồi đắm mình xuống dòng nước lạnh. Con tàu mỗi lúc hư hại càng nhiều, một lượng lớn xuồng cứu sinh chịu ảnh hưởng của những quả bom và nổ tan nát. Nhận thấy hy vọng sống sót mong manh, từng người từng người tranh nhau lên xuồng. Quả bom lần lượt phá nát những căn phòng trên tàu, từ sòng bài, sàn nhảy, nhà hàng, tất cả đang chìm trong biển lửa đang đợi được dập tắt bởi nước biển. Nhưng khi nước biển tràn vào và xoa dịu ngọn lửa hung tàn ấy cũng là lúc chẳng còn hy vọng nào chạy khỏi nơi đây. Lucas nhìn Ellio, hai mắt ngấn lệ tuôn trào, giữa loạn cảnh xô xát lẫn nhau tranh giành sự sống, Ellio hiểu được ý của cậu. Hai người bắt đầu di chuyển đến nơi cao nhất của con tàu, cũng muốn cứu vớt một chút sự sống của mình. Lily từ từ chìm xuống, ánh sáng trong mắt cô bắt đầu mờ dần, hình ảnh mông lung, lồng ngực bắt đầu nhức nhối vì nước đang len lỏi vào khoang mũi, cổ họng bắt đầu nghẹn ứ lại, một cảm giác khó chịu như muốn xé toạc cả cơ thể nhưng nghĩ đến hạnh phúc mà bản thân sắp có được, cố gắng gượng tháo bỏ toàn bộ trang sức trên người mình xuống, cả đôi giày nặng trịch mà cô đang mang, nhịn thở ngoi lên khỏi mặt nước. Cô tìm được một chiếc phao đã bị rớt xuống do vụ nổ trên tàu, có lẽ ngọn lửa đã làm đứt sợi dây của nó. Lily lớn giọng gọi Ellio và Lucas trong khi tay vẫn giữ lấy chiếc phao. Mệt mỏi gần đến kiệt quệ, Lily nhìn lên con tàu khi đã bị tàn phá bởi vụ nổ, nó đang trong quá trình chìm, ngọn lửa khổng lồ đang nuốt trọn lấy con tàu từ bên trên và đại dương đang cố nhấn chìm nó từ bên dưới. Tiếng khóc tiếc thương, tiếng thét thất thanh và tiếng gọi thân thương từ những người quen thuộc, bây giờ đều trở thành một thanh âm ngang dọc, phẳng lì. Nhìn thấy Ellio và Lucas đang nắm tay nhau chạy lên nơi cao nhất lúc bấy giờ là mũi tàu. Lily dồn hết sức lực gọi:" Ellio! Lucas! Chị ở đây!". Như một sự vỡ òa, Ellio cũng hét lớn lại tên Lily, anh thở phào khi thấy cô vẫn còn bình an. May mắn, trước khi con tàu lâm vào tình cảnh khó khăn nhất, thuyền trưởng đã gửi tín hiệu cứu trợ từ xa và những chiếc máy bay bắt đầu cứu hộ đã đến kịp lúc. Tuy vài người không được may mắn, họ chìm xuống đại dương mênh mông với cuộc đời còn dang dở và bỏ lại gia đình nhưng ít nhất, thương vong không còn tăng thêm nữa. Tay Ellio và Lucas vẫn đang nắm chặt lấy nhau nhìn Lily đang gần được xuồng cứu sinh bơi đến giải cứu thì một thứ gì đó nhỏ xíu bằng kim loại lao thẳng vào lồng ngực của Ellio. Chẳng có âm thanh nào phát ra, nòng súng được gắn bộ phận giảm thanh chĩa thẳng vào Ellio, anh ngã xuống sàn, máu từ từ chảy ra trước sự chứng kiến của Lily và Lucas. Một thanh âm như tiếng sấm vang khắp trời nhưng không ai ngờ rằng, đó là tiếng hét của một người phụ nữ. Viên đạn đến từ phía sau và ánh mắt trìu mến của Ellio vẫn nhìn về phía Lily trước khi lìa đời. Lucas hớt hãi quay lại nhìn gương mặt người đàn ông vừa giết chết người yêu của mình. Chỉ một giây khi vừa chứng kiến gương mặt của ông ta thôi, Lucas cũng như Ellio từ từ la liệt trên sàn tàu. Một âm thanh lớn nổ ra, không phải ngọn lửa mà là một trận khói lớn nuốt chửng cả con tàu, ngọn khói hình đầu nấm xuất hiện và tiễn đưa con tàu trở về với hư không, trong lần nổ cuối cùng, những gì còn sót lại của Hiyori chỉ là tàn tro. Lily miệng lưỡi á ố không nói nên lời, cô cạn kiệt sức lực thả lỏng mình và chìm xuống nước một lần nữa. Ánh sáng trước mắt gần khép lại thì một nhân viên cứu hộ đang xả mình xuống cứu cô đem lên xuồng. Cô không muốn trở về một mình, cô muốn hất tung bản thân khỏi mặt nước và đỡ thay viên đạn đó cho Ellio, cô muốn cứu vãn điều gì đó nhưng cũng chẳng còn chút sức lực nào nữa, hình ảnh cuối cùng Lily nhìn thấy là Ellio đang đưa tay về phía mình, trái tim Lily lúc đó như chết lặng, bây giờ cô bắt đầu lịm đi và trong tâm trí vẫn giữ nguyên hình bóng của em trai. Ellio trên chiếc tàu đó cùng Lucas đến cứu cùng ít nhất cũng nắm chặt tay nhau hòa với đại dương vào những giây phút cuối đời. Nhưng giờ đây, đến cả xác của họ, cô còn không thể nhìn thấy được lần cuối thì ước nguyện hạnh phúc trong ngôi nhà xinh đẹp chỉ còn là viễn cảnh viển vông.

Quay trở về thực tại, Ellio đang thắp nến lên chiếc bánh kem. Anh mang chiếc bánh kem đến trước gương, đặt tấm hình của gia đình có ba, có mẹ, có hai chị em và một tấm ảnh của anh cùng Lucas . Anh hát bài chúc mừng sinh nhật bằng chất giọng trầm buồn rồi cố mỉm cười thật tươi trước gương nói: " Chúc mừng sinh nhật, Ellio......Chúc mừng sinh nhật, Lily". Anh từ từ đưa tay lên trán vuốt mạnh chân tóc. Mái tóc ngắn đen tuyền từ từ rơi xuống đất để lộ ra làn tóc chỉ dài ngang vai và hình ảnh thiếu nữ trong ngôi nhà cuối phố Pensee hiện ra, Lily Grin. 

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com