TruyenHHH.com

The Gioi Nay Chi Cho Phep Minh Em Bat Nat Anh Hoa Tinh Sam

Quả thật chiều nay đi chơi rất vui vẻ, bọn họ còn tiễn nó tận về nhà. Trịnh Hoàng còn đòi vào nhà nó chơi nhưng bị nó đá đít ra ngoài . Trời tối dần rồi tối mịt,gió thổi mạnh hơn bao giờ hết. Nó thấy sợ hãi. Thu người vào một góc,người nó khẽ run lên.

-Trúc Tình,Trúc Tình... Bảo Linh...-Hai tay nó ôm lấy đầu hoảng loạn, nó không cho phép mình nhớ lại tai nạn năm xưa của ba mẹ. Đó là một đêm mưa đầy giông tố và đau đớn.
- Hic hic...- Nó bắt đầu nấc lên.
Đùng
-Á...-Nó hét lên sợ hãi. Nó thấy cô đơn quá. Nó thấy lạnh lẽo quá.
Mẹ ơi. Ba ơi . Người nó run lên bần bật. Trong nhà không có ai cả, nó hồi tưởng về quá khứ,có rất nhiều tiếng chân bước lên cầu thang,mẹ nó cố đẩy nó cho vú nuôi rồi quay lại phòng. Bọn họ là những người mặc áo đen với khuôn mặt dữ tợn. Tiếng sấm vang rền,mưa to như trút nước... Trên sàn nhà,máu chảy loang ra... Nó nhìn thấy ba mẹ trút hơi thở cuối cùng mà đau đớn...
-Huhu..-Nó lắc đầu,không... Không được nhớ ...
-Đừng sợ . Anh ở đây.-Một dáng người cao ráo ôm lấy nó.
Trong màn đêm,đôi mắt đó trở nên ma lực hơn bao giờ hết. Nó ôm lấy cánh tay đang ôm nó,khẽ nấc lên đau thương rồi ngủ lịm đi. Hắn đau lòng nhìn nó , hắn có nghe được cuộc trò chuyện của Trúc Tình và nó , nhìn trời chuẩn bị có dấu hiệu mưa,hắn đã vội vã sang đây. Hắn sợ nó khóc một mình,hắn sợ nó sẽ hoảng loạng. Hắn sợ nhiều thứ? Sợ nó ở Anh những đêm mưa gió ,nó sẽ hoảng loạn. Sợ nó ăn uống không đủ chất?Sợ nó buồn phiền..Yêu nó,hắn trở nên sợ nhiều thứ....
Nó tỉnh giấc khi trong vòng tay của hắn. Trời đã tạnh hẳn mưa,bầu trời trong veo và quang đãng không có một gợn mây. Trong xanh,yên bình tới lạ kì. Nó mệt mỏi đưa mắt nhìn:
-A...-Nó bịt miệng lại vì giật mình. Sao hắn lại ở đây?
- Dậy rồi à? -Hắn rời tay khỏi eo nó , ngồi dậy, mắt không nhìn nó.
-Thật ra. Anh không cần tới đây đâu..-Nó biết tại sao hắn tới đây mà. Nó đủ hiểu. Nó ngồi dậy,đôi mắt buồn nhìn ra ngoài của sổ.
-Anh xin lỗi.- Hắn ôm lấy nó, vùi mặt vào mái tóc thơm tho của nó,hít một hơi thật sâu. Hắn nhớ nó...
Nó im lặng,trong lòng nổi lên nhiều gợn sóng.Hắn cứ ôm nó như thế. Chính vẻ yếu đuối này đã từng khiến hắn phát điên lên,hắn chỉ muốn được ôm nó,được bảo vệ nó. Nó làm hắn tan chảy,nó mang tới nụ cười và giúp cho cuộc sống hắn có ý nghĩa hơn. Hắn ráng làm việc để nuôi nó,không để nó thiếu thiệt cái gì,hắn ráng hoàn thiện bản thân để nó tự hào về hắn. Nó làm hắn thay đổi nhiều thứ....
- Anh có thấy bầu trời sau cơn mưa giống như bầu trời mùa thu không?-Nó mở lời.
- Em nghĩ sao?-Hắn ngước lên nhìn.
- Rất giống.-Nó cười khẽ.
- Em nói thế nào là thế đó.- Hắn mỉm cười.- Ngồi đây nhé,anh xuống chuẩn bị đồ ăn sáng cho em.
Không đợi nó trả lời,hắn bước xuống nhà. Nó cười nhẹ,nằm xuống,đôi mắt khép hờ. Anh cứ như vậy, em phải làm sao đây?
-Thiên Di,dậy đi em.-Hắn mang cơm trứng vào cho nó. Nó đâu có biết trong suốt hai năm qua vì muốn nấu cho nó một bữa ăn ngon,hắn đã phải cật lực học nấu ăn như thế nào.
- Anh nấu sao?- Nó dụi mắt,đi vào nhà tắm VSCN. Trở ra với bộ mặt vô cùng tỉnh táo.
-Ừ.
- Ăn được không đó?-Nó cầm thìa lên. Vẻ ngoài thì rất ngon và bắt mắt nhưng nó nghĩ lại... quá khứ thì không khỏi rùng mình.
-Yên tâm.
Nó cười,đưa muỗng lên miệng ăn.Quả là rất ngon.
-Ngon lắm. Anh ăn đi.- Nó đút cho hắn,nó lại luyên thuyên với hắn về những câu chuyện bên Anh. Hắn chỉ cười và nhìn nó,nó gầy hơn trong trí tưởng tượng của hắn.
-Ủa? Mà không đi học sao?
- Ngốc. Em đang mệt . Mai rồi đi.
-Ai nói em ngốc. Cái anh này...-Nó đưa tay nhéo má hắn. Một người cao cao tại thượng,bất trị như hắn lại khuất phục trước nó. Haizzzz
- Em cứ bắt nạt anh .
-Do anh hư í.-Nó cãi lại.
Hai đứa lại cãi nhau,đuổi bắt nhau khắp nhà. Chỉ cần bên cạnh nó,hắn như trở về một cậu bé đáng yêu và tinh nghịch bên con nhóc suốt ngày cậu phá.. Cảm giác rất thích .Mệt rồi lại nằm bên nhau.
-Di Di.-Cái tên nó được phát ra bởi những âm thanh vô cùng ấm áp.
-Sao cơ? -Nó quay lại nhìn hắn,tay vò lấy mái tóc hắn.
-Yêu anh nhé?
-Anh không thấy chúng ta chỉ mới... mọi người... -Nó chưa nói hết câu đã bị cướp lấy bằng nụ hôn của hắn.
-Ngốc. Chúng ta yêu nhau 1 năm và yêu thầm 2 năm. Ba năm rồi đó.Anh thề với em sau khi hiểu lầm,anh còn chưa chạm vào một người con gái nào.-Hắn đưa tay lên thề thốt.
- Được rồi.-Nó bịt tai,mắt đưa nhìn hắn.-Anh thật sến súa.
-Cho em chừa nè.-Hắn cù nó còn nó cười khanh khách. Nụ cười nó làm hắn dễ chịu .Như cơn mưa làm dịu tâm hồn sau những ngày nắng gắt...
Và thế giới dường như sock toàn tập khi hắn đột nhiên relasionship với nó và lần đầu tiên hắn công bố cho toàn cầu biết người hắn yêu. Nhiều người vẫn không tin được. Hoàng tử có trái tim băng bị một cô gái hớp hồn sao? Chưa ai thấy hắn thân thiết với bất kì cô gái nào cả. Vậy mà... Và bằng chứng rõ ràng nhất đó là ảnh avatar hình nó và hắn đang nằm cạnh nhau và status " Yêu em" gửi tới Di Di. Nhiều người vui mừng vì họ rất xứng nhau,đều có danh tiếng và vẻ ngoài hơn người. Nhiều người ghen tị,người thì buồn bực.... Cô gái có ma lực gì mà quyến rũ được chàng hoàng tử vậy...Vô cùng nhiều cảm xúc. Nói chung , tình trạng quan hệ hẹn hò của nó và hắn chấn động toàn cầu... Chủ đề mong mỏi và hot nhất của tháng xoay quanh quan hệ và những bức ảnh của nó và hắn... Tất cả trở nên đắt giá hơn bao giờ hết...
Hắn thì thầm vào tai nó :
-Vậy là cả thế giới này đều biết em là của anh.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com