TruyenHHH.com

The Fantasy Of Venetula

-"Sao thế Ayato?"

Tomishiro lên tiếng khi cảm nhận thấy ánh nhìn kỳ lạ của Ayato, khi cậu ta nhìn Tomishiro với ánh mắt tràn đầy sát khí.

-"Hử? À ừm, không sao cả. Cậu có một số người muốn thăm hỏi đấy." Ayato nói với giọng điệu ngập ngừng.

Quả thật, trước mặt Tomishiro lúc này có hơn 30 thí sinh đang trên tay những món vũ khí và chuẩn bị lao đến Tomishiro như một con hổ đói.

-"Tao không biết làm thế nào mà thằng đó có thể mạnh như thế, nhưng nếu chúng ta cùng tấn công thì mạnh cỡ mấy thì nó cũng là một con chuột nhắt." Một tên trong số những kẻ muốn tấn công Tomishiro và Ayato lên tiếng.

-"Hạ những kẻ mạnh trước rồi chúng ta sẽ tiếp tục đấu!" Một tên khác nói.

-"Quả là tập tính bầy đàn của những kẻ yếu đuối." Tomishiro đáp trả bọn chúng với giọng điệu khinh bỉ.

-"Mày nói gì cơ" Một tên trong số chúng lên tiếng với giọng điệu cáu gắt.

-"Như ta đã nói, chúng mày quá yếu, yếu đến nổi bọn bây không thể nào chạm được vào gót chân của tao. Cho dù chúng mày có tập hợp thêm một trăm đứa nữa, cũng không thể nào che giấu được sự yếu đuối của bọn mày!" Tomishiro càng nói càng tỏ ra xem thường và khinh miệt những tên kia.

-"THẰNG KHỐN, TAO SẼ KHIẾN MÀY PHẢI HỐI HẬN!!!

Vừa dứt lời, một tên trong số chúng liền lao lên với một cây rìu trên tay. Hắn ta lao đến Tomishiro như thể muốn chặt cơ thể của cậu ta ra từng mảnh. Nhưng trái ngược với vẻ điên dại của hắn ta, Tomishiro chỉ đơn giản nở một nụ cười với một tư thái hết sức bình thản.

-CHẾT ĐI!!!!"

Tên đó nhảy lên không trung và chuẩn bị sẵn sàng tư thế bổ đôi Tomishiro ra làm hai. Nhưng tên đó không biết được, cảm giác hưng phấn của Tomishiro khi có ai đó muốn tấn công cậu ta với tràn đầy sát khí.

-"Mạng sống của ngươi sẽ là món ăn tuyệt vời cho ta đấy!" Tomishiro lầm bầm vào tai của tên kia khi câu ta nhảy lên kế bên tên đó.

-"Mày nói gì cơ?!" Tên đó ngạc nhiên liếc mắt sang Tomishiro vì tốc độ của Tomishiro thậm chí gần như ngang ngửa với vận tốc của âm thanh, tương tự như một cơn gió thoảng.

Mặc dù tên thí sinh kia có chút ngạc nhiên và đang ở trên không trung, hắn ta vẫn cố gắng xoay người và vung cây rìu hướng vào cổ của Tomishiro. Nhưng trái với dáng vẻ di chuyển khó khăn của hắn, Tomishiro chỉ đơn giản né một cách đẹp đẽ nhất như thể đang bay lượn trên không trung.

-"Tốt lắm tốt lắm, hãy tiếp tục vùng vẫy nữa đi." Tomishiro nói với dáng vẻ phấn khích.

-"Đừng có mà xem thường tao tên khốn. Bọn bây còn đứng đó làm gì? Tấn công thằng chó đó đi!!" Tên đó vừa rơi xuống vừa hô hét tới những thí sinh còn lại để cùng lúc tấn công Tomishiro.

Khi nghe tiếng của tên thí sinh kia vang lên. Một số kẻ khác đã cùng nhau lao lên nhắm vào Tomishiro mà tấn công. Một số cùng niệm phép thuật tấn công và hỗ trợ những kẻ khác.

-"Một cảnh tượng thú vị, ham muốn, dục vọng, mong muốn trở nên mạnh hơn, lòng tham vô đáy của những kẻ muốn trục lợi. Tất cả sẽ là món ăn ngon cho bọn ta!"

Gương mặt Tomishiro lúc này, như thể một con ác quỷ đang dần dần hiện hình, một con rồng trong thân xác một bán nhân.

-"Các ngươi sẽ trở thành vật tế cho vị vua của bọn ta!" Tomishiro lên tiếng.

Vừa dứt lời, Tomishiro nở một nụ cười cực kỳ nham hiểm, nụ cười ấy tương tự như nụ cười của một ác quỷ thực thụ sẵn sàng giết bất cứ ai nó muốn. Cùng lúc ấy, Tomishiro lại duỗi cánh tay mình ra đằng sau và các ngón tay co lại và tạo hình như móng vuốt của một con rồng. Luồng Mana màu đỏ của Tomishiro liền xuất hiện và bao quanh bàn tay của cậu ta. Sức mạnh của cậu ta lúc này gần như tiệm cận với sức mạnh của một vị thần.

-"TAO SẼ CHO MÀY CẢM THẤY HỐI HẬN VÌ XEM THƯỜNG BỌN TAO! CHẾT ĐI THẰNG KHỐN!!!!!!!"

Hàng loạt đòn tấn công liền hướng tới Tomishiro một cách nhanh như chớp. Cho đến khi một số đòn tấn công của tất cả những tên kia gần như chạm vào da thịt của Tomishiro, thì cậu ta chỉ nhẹ nhàng nở một nụ cười quái dị và luồng Mana màu đỏ của cậu ta khi nãy, bây giờ bùng nổ và đậm đặc hơn bao giờ hết.

-"Hãy hãnh diện vì trở thành một phần cho vị vua của bọn ta, {Ryuou no Tsume} *{Móng Vuốt của Long Vương}!

Đi cùng với lời nói, Tomishiro liền vung cánh tay bao quanh bởi luồng Mana đậm đặc của cậu ta về phía những tên kia. Luồng Mana ngay lập tức bay về phía tất cả những tên thí sinh kia và tạo hình một con rồng màu đỏ trong suốt cực kỳ uy lực. Con rồng của Tomishiro lao thẳng vào những tên kia và tấn công những kẻ đó bằng móng vuốt của nó. Những kẻ bị móng vuốt của nó cào qua, hay thậm chí là sượt nhẹ qua cơ thể hoặc cánh tay đều đột nhiên ngã gục xuống dưới đất và gần như không có mấy sức sống. Con rồng ấy tiếp tục bay xung quanh Tomishiro và thậm chí nó tấn công những người không có ý định tấn công Tomishiro và khiến họ gục ngã.

Từng người, từng người ngã gục mỗi khi hình dáng của con rồng đó bay qua. Dù có đỡ bằng khiên hay dùng đến ma pháp, cũng gần như không thể cản được sự bành trướng của sức mạnh đó. Con số người gục ngã ngày càng nhiều, chỉ trong vòng 3 phút, hơn 100 người đã gục ngã trước sức mạnh của nó. Cho đến khi số người chỉ còn lại 10 người còn trên sân, và trong số 10 người đó có hai người đang lẩn trốn. Bỗng một giọng nói vang lên:

-"Không thể tin được thưa mọi người. Chỉ trong vòng vài phút, gần như tất cả những thí sinh đã gục ngã. Chúng tôi vẫn chưa biết được họ còn sống hay không vì con rồng màu đỏ kia vẫn đang lảng vảng xung quanh đấu trường và được điều khiển bởi thí sinh số 172 kia."

-"À, về chuyện đó thì các người không cần lo đâu. Mấy tên đó vẫn còn sống đấy, chỉ là linh hồn của bọn chúng không còn ở trong thân xác của bọn chúng thôi." Tomishiro lên tiếng với dáng vẻ kỳ lạ.

-"Etou, nếu như cậu nói vậy, thì chắc không phạm luật đâu nhỉ thưa ngài Sirmon!" Người lúc nãy lại lên tiếng nói với một ai đó.

-"Luật chỉ là cấm giết thí sinh, còn nếu như họ còn sống thì không hề phạm luật nào!" Người đàn ông khác đáp.

Lúc này, trên sân chỉ đứng mỗi 8 người, hay nói đúng hơn là có tận 10 người vì hai người còn lại đang lẩn trốn ở đâu đó. Khi Tomishiro chỉ còn nhìn thấy 8 người còn lại đang đứng trên sân, cậu ta liền lên tiếng:

-"Nè, chẳng phải chỉ cần có 8 người là đủ để tiến vào vòng sau sao? Tại sao vẫn chưa thấy ai thông báo kết thúc vòng này thế?!"

-"À, đơn giản thôi, vì thí sinh còn lại trên sân là 10 người, nếu như cậu có thể hạ được hai người đang trốn để tỉ số còn lại 8 thì vòng sau sẽ được tiếp tục." Người đàn ông tên Sirmon kia đáp.

-"Àh, nếu thế thì thay vì đi kiếm hai con chuột nhắt kia, thì ta chỉ đơn giản hạ gục thêm hai đứa nữa là được."

Vừa dứt lời, Tomishiro liền hướng con rồng về phía của hai người ở gần đó. Con rồng liền lao đến và dùng móng vuốt của mình tấn công hai người kia.

Lúc ấy, Nakano Itsuki, cô gái đang ẩn mình cùng với Makamo Tori, đột nhiên ôm lấy ngực của mình. Itsuki cảm thấy cực kỳ đau đớn đến mức cô ấy rơi nước mắt và đổ cực kỳ nhiều mồ hôi. Khi cảm thấy Itsuki có gì đó khác lạ, Tori liền đặt tay lên vai cô ấy và hỏi:

-"Itsuki?"

Nghe thấy tiếng của Tori gọi tên mình, Itsuki ngay sau đó liền nhìn Tori với ánh mắt mệt mỏi. Đôi mắt cô ấy nhìn như muốn gục ngã, và dần dần mờ đi như thể không còn quá nhiều thể lực. Trước khi gục ngã hoàn toàn, Itsuki đã liếc nhìn sang hướng Tomishiro. Cô ấy nhìn thấy hình dáng của một con ác ma thực sự. con ngươi của Tomishiro màu xanh tương tự như bầu trời, tuy nhiên tròng mắt lại mang một màu đỏ đậm đặc. Mái tóc màu nâu thường thấy và vóc dáng không quá một mét 72.

-"Ác....ác ma..." Itsuki cố gắng nói vào tai của Tori và gục vào vai của cậu ấy.

-"Hửm? Thứ Mana này là..." Tomishiro nhìn vào một hướng và nói.

Sau khi Itsuki bất tỉnh, một chút lượng Mana của Beelzebub bị rò rỉ và mặc dù chỉ một lượng nhỏ cũng đủ khiến cho một Hoàng Tử khác nhận ra thứ sức mạnh ấy.

-"Một người bạn cũ của ta sao... cũng đã hơn 100 năm rồi nhỉ!!"

Trong lúc đang suy nghĩ một số thứ, Ayato liền rút ra một mũi tên ma pháp và bắn về hướng của Tomishiro. Mũi tên của Ayato nhanh đến nổi Tomishiro mặc dù đã né được nó nhưng vẫn bị sượt qua gương mặt và khiến gò má của Tomishiro chảy một ít máu.

-"Ayato, cậu..." Tomishiro nhìn Ayato với ánh mắt ngạc nhiên.

Khi chưa nói hết câu, mũi tên tiếp theo của Ayato lại tiếp tục bay thẳng về phía của Tomishiro. Lần này Tomishiro đã kịp chụp lấy mũi tên và bóp gãy nó làm đôi.

-"MÀY... AYATO!!!!"

-"Hàaaaaaa... xin lỗi cậu Tomishiro... tớ sẽ mang cậu trở lại... {Yasei no Honno: Ookami Ou no Ya} *{Bản Năng Hoang Dã: Mũi Tên của Tinh Lang Vương}!"

Vừa dứt câu, mũi tên của Ayato bay về hướng Tomishiro như một cơn gió. Luồng Mana xung quanh mũi tên tản ra và khiến mũi tên mang tạo hình như một con sói khổng lồ lao đến Tomishiro một cách hung bạo nhất. Khi con sói khổng lồ ấy sắp tiếp cận Tomishiro, thì cậu ta liền nhanh chóng điều khiển con rồng của mình đang truy đuổi hai thí sinh khác quay lại và cản đòn tấn công của Ayato.

Cả hai luồng sức mạnh va thẳng vào nhau, một bên là một loài rồng tàn ác, một bên là một loài sói hung bạo. Khi sức mạnh kinh khủng ấy chạm vào nhau, đã tạo nên một dư chấn hết sức khủng khiếp, nó mạnh đến mức khiến cả sàn đấu rung lắc dữ dội, xé đôi bầu trời, cơ thể của những người đang gục ngã xung quanh cũng bay đi và va đập mạnh vào vách tường của đấu trường. Dư chấn cũng làm bức tường của đấu trường rạn nứt và gần như sụp đổ. Sức mạnh của cả hai khi này là không thể bàn cãi, thậm chí nó có thể tiệm cận với sức mạnh của một vị thần.

Khi đó, về phía Tori, cậu ta chỉ có thể ôm chặt lấy Itsuki đang bất tỉnh và bảo vệ cô ấy bằng cách lập nên một lá chắn tạo nên bởi Mana của Rai để cản lại dư chấn khủng khiếp của hai người kia. Nhưng dư chấn từ luồng sức mạnh đó quá lớn nên {Spirit Shield} *{Lá Chắn Tinh Linh} đã có chút sứt mẻ. Những người còn lại thì cố gắng núp đằng sau những cơ thể của những thí sinh đã gục ngã. Tuy nhiên dù có cố gắng làm như thế, dư chấn cũng khiến cho linh hồn của những người đó bị ảnh hưởng một phần. Đột nhiên, một vụ nổ lớn nổ ra giữa đấu trường khiến cho bụi bay mù mịt.

Khi bụi dần tan đi, hình bóng của hai người dần lộ ra. Tomishiro đứng trên không trung nhìn xuống Ayato với ánh mắt tỏ ra phiền phức. Còn về phía Ayato thì ngước lên nhìn Tomishiro với ánh mắt đầy phẫn nộ. Bỗng, Tomishiro lên tiếng:

-"Tại sao cậu lại cáu gắt như thế, Ayato?!"

-"Ngươi còn định diễn đến khi nào?" Ayato đáp trả Tomishiro với giọng điệu gắt gỏng.

-"Cậu đang nói gì..."

Chưa kịp nói hết câu, một mũi tên khác của Ayato lại tiếp tục bay về hướng Tomishiro và cậu ta đã né được nó. Ayato đáp:

-"Ta chắc chắn sẽ đập nát ngươi Leviathan!"

-"Hể!! Có lẽ là ta không giấu được nữa rồi nhỉ!" Tomishiro vừa nói vừa nở một nụ cười kỳ lạ.

-"Mối thù của ta và ngươi vẫn chưa chấm dứt đâu Leviathan. Chính ngươi là kẻ đã để lại vết sẹo trên cơ thể của cô ấy. Và ngươi bây giờ lại dám lấy đi thân xác của người bạn tốt của ta. Đừng mong ta để cho ngươi được yên ổn!" Ayato nghiến răng và tiếp tục nói.

-"Ồ, ý ngươi là cô gái tên Miku à! Nó chỉ là một vết cắn để lại một vết dấu răng lớn trên cơ thể của cô gái của ngươi mà, có cần phải gắt vậy không?" Kẻ mang gương mặt của Tomishiro nói với giọng điệu cợt nhả.

-"Đừng có mà dùng gương mặt đó mà sỉ nhục cô ấy. Ta sẽ khiến ngươi phải trả giá!" Vừa nói, Ayato vừa lấy ra một mũi tên đặt lên dây cung và chuẩn bị bắn.

-"Được rồi, ta không muốn đấu với ngươi nữa. Vì ta không muốn đánh thức một người bạn của ta, hắn ta cực kỳ đáng sợ đấy." Kẻ đó lại nói với gương mặt không mấy nghiêm túc.

-"Ngươi tính đánh bài chuồn sao. Đừng hòng ta để ngươi thoát!" Ayato hét lớn.

-"Nếu ta là ngươi thì ta sẽ không đẩy Mana lên cao như vậy đâu. Ác Quỷ bọn ta không nói dối. Ta không có hứng thú để mà đánh với Beelzebub đâu!"

-"Beelzebub?!"

-"Ờ, Ác Quỷ Phàm Ăn Beelzebub. Con ác quỷ thật sự!!"

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com