TruyenHHH.com

The Darkness Within Trans


Chân Harry đạp mạnh trên nền đất cứng khi nó độn thổ ở bên ngoài dinh thự Riddle. Vẫn còn nửa tiếng nữa mới đến hoàng hôn. Harry chậm rãi bước về phía nơi mà nó đã lớn lên, một nơi như là nhà của nó. Thật kì dị khi chính nơi đó đang tỏa ra cảm giác làm nó sợ hãi. Harry chưa bao giờ nhận ra điều đó trước đây. Nó nhớ đến lần cuối cùng nó nhìn thấy nơi này. Đó là cái ngày mà nó phát hiện ra sự thật về quá khứ của nó.

Khi Harry đến gần cửa chính nó thấy Tử thần thực tử đứng xung quanh dinh thự và nhìn nó với biểu cảm khoái chí. Một vài tên còn khịt mũi khi Harry tiến lại gần tòa nhà. Hai tên Tử thần thực tử đẹo mặt nạ đang đứng trước mặt nó và chĩa đũa phép về phía nó. Hai tên đó không nói bất cứ điều gì cho đến khi đã kiểm tra xong. Bọn chúng lấy đi đũa phép của Harry, mặc dù nó đã dự đoán được việc này sẽ xảy ra. Khi nó đã được phép đi vào trong một tên trong đó khẽ nói lúc nó đi ngang qua.

"Chào mừng về nhà, hoàng tử."

Harry ngó lơ hắn ta và bước đi một cách bình tĩnh về phía căn phòng của Voldemort. Có bốn Tử thần thực tử đi cùng với nó. Bọn chúng không dám động tới Harry vào lúc này, nhưng bọn chúng đi chung để đảm bảo là nó không có thể trốn thoát. Khi Harry lại gần căn phòng vết sẹo của nó bắt đầu nhói đau. Harry gần như đã quên mất vết sẹo của nó gây đau đớn đến thế nào khi ở gần Voldemort. Nó cắn chặt răng và cố phớt lờ đi cơn đau.

Cửa chính của căn phòng mở ra lúc Harry tiến lại gần. Hary chỉ mới bước vài bước vào trong khi nó thấy Voldemort đang đứng cạnh ngai của ông. Nó thấy Ginny vẫn đang ôm chặt Nigel, co người dưới sàn trong một góc xa của căn phòng. Cả căn phòng đứng đầy Tử thần thực tử. Nhưng Harry không thể rời mắt khỏi người phù thủy với đôi mắt đỏ rực, con người mà nó đã lớn lên gọi là 'cha'.

Harry chậm rãi bước về phía ông ta, trong lúc đó cơn đau từ vết sẹo của nó càng lúc càng tệ hơn. Nhưng nó từ chối quay mặt đi. Harry dừng lại ngay giữa căn phòng. Voldemort nhìn đứa trẻ trước mặt ông. Ông quay mặt nhìn về phía cửa sổ. Còn vài phút nữa là đến hoàng hôn.

Ông tiến lại gần chỗ Harry, với cái nhếch miệng xuất hiện trên mặt, đôi mắt đỏ sáng lên như hai viên đá hồng ngọc. Ông tiến đến như muốn nghiền nát Harry. Những tên Tử thần thực tử hào hứng dõi theo sự suy tàn của Hoàng tử hắc ám. Trong sự kinh ngạc của tất cả, Voldemort giơ tay và ôm lấy Harry. Ginny há hốc miệng trước cảnh tượng kì lạ đang diễn ra. Cô bé có thể thấy là tay Harry vẫn để ở hai bên hông anh. Anh ấy không hề đáp lại cái ôm đó.

Trước khi có ai kịp thắc mắc chuyện gì đang xảy ra, bọn chúng nhìn tay Voldemort túm lấy tóc Harry. Ông ta đột nhiên giật mạnh, kéo đầu Harry ra phía sau để ông có thể quan sát mặt Harry. Harry không để cho bất cứ tiếng gì thoát ra khỏi miệng mình khi đầu nó bị kéo ra sau một cách mạnh bạo.

"Ta nên rạch cổ mày ngay lúc này! Nhưng cái chết đó lại quá dễ dàng với mày. Kẻ phản bội nên phải chịu đau đớn trước khi bị giết chết." Voldemort rít lên. Harry nhìn sâu vào mắt Voldemort. Nó không đáp lại. Nó muốn hỏi ai mới là kẻ phản bội thật sự, nó hay là Voldemort.

Voldemort buông ra Harry và lùi lại vài bước.

"Ta đã luôn nói rằng cái ham muốn dư thừa muốn bảo vệ những người khác sẽ là kết thúc của mày. Mày đã nên nghe lời ta." Ông ra hiệu cho một trong những Tử thần thực tử, kẻ đó tiến về chỗ Ginny và lôi cô bé ra chỗ Voldemort.

Ginny hét lên đau đớn khi tay cô bị giật mạnh và bị lôi đi. Nigel nức nở trong lòng cô bé khi đứa bé cũng bị lôi đi. Harry nhìn trong tuyệt vọng. Nếu nó muốn cứu Ginny và Nigel nó cần một cơ hội để hành động.

Ginny bị lôi đến cạnh chân Voldemort và thả ở đó. Cô bé lập tức muốn đứng lên nhưng chỉ có thể gắng gượng ngồi dậy. Harry có thể thấy máu cô thấm đẫm qua lớp quần áo trên người. Mái tóc đỏ bết máu và bàn tay cô, ôi Chúa ơi, hai bàn tay cô bé đã bị thương quá nặng! Cô bé vẫn ôm chặt cơ thể nhỏ bé của Nigel, nhất quyết không để bất cứ ai lấy thằng bé đi. Harry thấy đứa bé cũng ôm chặt cô. Trông thằng bé như đang sốc lắm.

Harry hướng đôi mắt phẫn nộ về phía Voldemort.

"Ông đã nói là sẽ thả bọn họ đi." Nó nói với cái giọng kiềm chế hết sức có thể.

Voldemort như bất động một lúc. Đây là lần đầu tiên ông nghe được giọng nói của Harry sau sáu tháng. Một cảm giác bình tâm quen thuộc tràn vào người ông khi nghe Harry nói. Giọng nói thằng bé luôn là thứ làm ông bình tĩnh lại. Voldemort lắc đầu để xóa đi thứ cảm xúc đó. Đây không phải là Harry của ông. Ông không nên cảm thấy như vậy. Harry phải bị trừng phạt.

"Ta sẽ để chúng đi, sau khi những Tử thần thực tử đã có một chút vui vẻ. Mày thấy đấy, ta đã hứa với chúng được vui vẻ khi mày đến đây. Ta đoán là mày muốn coi những Tử thần thực tử của ta muốn làm gì." Voldemort quay lại ngai và ra dấu cho những Tử thần thực tử.

Lập tức bốn tên Tử thần thực tử tiến về phía Ginny. Bọn chúng muốn lôi Nigel khỏi cô. Ginny hét lên, cô đá chân và cố gắng cắn vào cái tay đang muốn lôi Nigel đi. Cô tuyệt vọng nhìn Harry, cầu xin anh ta hãy giúp cô.

Ba tên Tử thần thực tử giữ đũa phép chĩa về phía Harry. Nếu nó di chuyển ba tên sẽ cùng tấn công nó. Harry chớp lấy cơ hội khi một tên Tử thần thực tử tiến lại gần nó. Harry xông đến và đá vào bụng hắn ta trước khi giựt lấy đũa phép và dùng cơ thể hắn làm tấm khiên. Những tên Tử thần thực tử khác không kịp phản ứng. Harry bắn lời nguyền chết chóc về phía chúng trước khi ném tên Tử thần thực tử còn lại về phía những tên đeo mặt nạ đang tiến đến. Harry chỉ có vài giây trước khi bị dính đòn. Có quá nhiều Tử thần thực tử để chiến đấu một mình. Voldemort thong thả theo dõi từ trên ngai của ông. Ông ta biết là Harry không còn đường nào để đi cả.

Harry rít lên bằng xà ngữ, mở một cánh cửa bí mật mà chỉ có Voldemort sử dụng. Voldemort sửng sốt đứng bật dậy khỏi ngai. Ông không biết là Harry cũng biết được lối đi bí mật đó. Harry xông về phía cánh cửa đang mở. Tấm khiên của nó đang hấp thụ những lời nguyền đang bắn về phía nó. Nó nắm lấy Ginny khi cô bé giải thoát được bản thân và Nigel khỏi những tên Tử thần thực tử. Cả ba xông qua cánh cửa và Harry ném một quả cầu lửa ra đằng sau để chặn đường những kẻ đó. Harry biết tất cả lối đi bí mật trong dinh thự Riddle. Nó bế lên Nigel trước khi nắm lấy bàn tay rách tả tơi của Ginny và chạy qua hành lang tối. Nó có thể nghe thấy tiếng những Tử thần thực tử hét lên bùa chú để dập tắt ngọn lửa. Vết sẹo của nó nhói lên đau đớn nhưng Harry vẫn điên cuồng chạy xuyên qua lối đi. Cuối cùng bọn nó xông ra một hành lang tối. Harry có thể nghe thấy tiếng chân của những kẻ đang chạy phía sau nó. Voldemort chắc đã dập tắt lửa để bọn chúng có thể đuổi theo. Harry đóng lại cửa để nhốt những kẻ đó lại trong lối đi. Nó chạy dọc hành lang tối. Ginny kịp liếc lại phía sau và trong sự kinh hoảng, Harry đang dẫn cô đi qua nơi chắc là những phòng giam. Những dãy phòng tối với xích sắt treo trên tường.

"Harry" Cô gắng gượng thốt ra khi chạy cùng anh.

"Hãy tin anh"Harry khẽ nói khi cố gắng chạy trốn với cơn đau từ vết sẹo như muốn làm mù mắt nó.

Tụi nó nghe thấy tiếng nổ lớn, điều đó có nghĩa là những tên Tử thần thực tử đã phá tường để thoát ra ngoài. Harry chạy qua góc quẹo và xông vào một căn phòng nhỏ. Nó chạy vào trong và khóa cửa lại. Ginny có thể thấy một cái lò sưởi nhỏ và rất nhiều đồ nội thất cũng cỡ nhỏ. Cô bé chợt nhận ra đây chắc là dành cho những gia tinh. Cô nhanh chóng được lôi về phía cái lò sưởi nhỏ.

"Vào trong đi!" Harry nói với cô bé.

Ginny nhanh chóng đi vào lò sưởi. Nó cực kì nhỏ. Cô cần phải co lại chân và ép khuỷu tay vào ngực để lọt vừa. Cô sẽ có một chuyến đi rất xóc đây. Harry đưa cô bé Nigel, đứa bé vẫn không làm gì khác ngoài khóc nức nở khi Harry đặt đứa bé vào tay Ginny.

Harry đang chuẩn bị mở ra lọ đựng bột floo khi Ginny nhận ra một điều. Lò sưởi này nhỏ, quá nhỏ. Trong khi Ginny có cơ thể nhỏ gầy, cô và Nigel cũng chật vật mới lọt vừa. Nhưng không thể nào mà Harry có thể chui lọt.

"Harry, khoan đã! Anh sẽ thoát ra bằng cách nào?" cô bé sợ hãi nói.

"Harry ném nắm bột floo vào lò sưởi làm ngọn lửa xanh bốc lên.

"Hãy đến dinh thự Potter. Mọi người đang ở đó." Harry hướng dẫn cô bé.

"Harry, không! Em sẽ không rời đi mà không có anh!" Ginny định bước ra khỏi lò sưởi nhưng Harry ngăn cô bé lại.

"Đừng ngu ngốc thế! Em cần phải rời đi ngay! Trước khi chúng đến. Làm ơn Ginny, đi đi!" Harry đẩy cô bé vào lại ngọn lửa xanh nhưng Ginny không chịu rời đi mà không có anh.

"Em sẽ không rời đi mà không có anh! Chúng ta sẽ rời đi cùng nhau!" Cô cứng đầu nói.

"Ginny, hãy nghĩ đến Nigel. Em không thể đặt cược tính mạng của thằng bé. Làm ơn đi ngay đi!" Harry cầu xin cô. Nó có thể nghe thấy tiếng bước chân tiến ngay gần cửa. Rất nhanh những tên Tử thần thực tử sẽ xông vào đây.

Ginny nhìn đứa trẻ nhỏ trong lòng. Nigel đang khóc nức nở trong tay cô. Cô tuyệt vọng ngước lên nhìn Harry.

"Làm ơn, Harry, đừng để em phải làm vậy! Làm ơn. Em không thể bỏ lại anh! Chắc chắn phải có cách khác. Em không thể làm vậy! Em không thể." Cô bé nói, nước mắt chảy dài trên khuôn mặt.

Harry với tay và nhẹ nhàng ôm lấy khuôn mặt cô trong bàn tay mình.

"Ginny, em có thể. Hãy làm điều này vì anh! Anh chưa bao giờ yêu cầu em điều gì. Làm ơn, hãy làm việc này vì anh" với lời đó Harry cúi lại gần và hôn lên đôi môi Ginny.

Ginny không thể cảm nhận được gì ngoài môi Harry chạm lên môi cô. Harry rời đi và nhìn cô với tình yêu nhiều đến mức làm tim cô tan vỡ.

"Đi đi" anh giục cô.

Một tiếng nổ lớn vang lên và cánh cửa căn phòng nhỏ run lên khi những tên Tử thần thực tử cố gắng đập vỡ nó.

Harry lùi lại. Ginny nhìn xuống Nigel lần nữa trước khi ngước đôi mắt nâu lên nhìn Harry. Cô khẽ thốt ra 'Dinh thự Potter'.

Ngọn lửa xanh bùng lên xung quanh cô bé và Nigel. Đôi mắt Ginny vẫn dán lên người Harry khi ngọn lửa xanh bao phủ cô, kéo cô đi khỏi nơi này. Điều cuối cùng cô nhìn thấy là cánh cửa bị thổi bay và một loạt những lời nguyền bắn thẳng về phía Harry.

Ginny ngã nhào ra khỏi lò sưởi và rơi xuống tấm thảm. Cả cơ thể run rẩy mạnh bạo. Lập tức một đôi tay nâng cô dậy và khuôn mặt mẹ xuất hiện trước mặt cô bé. Ginny vẫn ôm chặt Nigel bằng một tay và ôm chầm lấy mẹ mình, nước mắt chảy dài trên má.

Molly liên tục hôn lên khuôn mặt cô bé. Ginny nhận thấy có ai đang lôi Nigel khỏi cô và theo bản năng giữ chặt đứa bé, nhất quyết không chịu buông.

"Ginny, con yêu. Con có thể buông ra rồi" Giọng cha cô vang lên bên tai cô và cô bé buông ra đứa trẻ.

Cô thấy Frank và Alice ôm lấy đứa con nhỏ, vỡ òa trong nhẹ nhõm. Nigel như đã bừng tỉnh lại và bắt đầu òa khóc khi giơ đôi tay bé xíu ôm lấy mẹ nó.

Mọi người ôm lấy cô bé và hôn lên mặt cô. Cô muốn buông họ ra và nói với họ hãy giúp Harry. Cô muốn nói với họ rằng chính Harry là người đã cứu cô và anh ấy cần được cứu giúp ngay bây giờ.

Cô thấy James và Lily đang đứng trong khóc phòng. Hai người đang nhìn cô với ánh mắt làm cô muốn khóc to hơn.

James và Lily đã nhận ra Harry biến mất một tiếng trước. James đã lên kiểm tra Harry và những người khác đã phát hiện ra ba đứa trẻ bất tỉnh. Sau khi đánh thức ba đứa, tụi nó đã nói cho mọi người Harry đã đi giải cứu Ginny và Nigel.

Bọn họ đã cầu mong rằng Harry sẽ quay lại cùng với Ginny và Nigel. James nhìn Ginny khi cô bé nhìn thẳng vào mắt ông. Cô bé chầm chậm lắc đầu và tiếp tục òa khóc. Tim ông như bị một ai đó đâm xuyên qua. Ông hiểu được ánh mắt của Ginny muốn nói gì. Ông có thể đọc được nỗi đau trong đôi mắt của cô bé. Harry sẽ không quay về.

xxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxxx

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com