TruyenHHH.com

Thập Niên 90: Thần Thám Hương Giang

Chương 162: Tôi Nói Thật Đó

ManhManh062188












"Tôi nói thật đó!" Dịch Gia Di vội
vàng giơ tay tỏ vẻ chân thành.


Phương Trấn Nhạc lại được lấy
lòng, tâm trạng vô cùng tốt, nói:
"Nghỉ ngơi cho tốt đi, đợi sau khui
trở về làm việc sẽ dẫn cô đi luyện
tập, tạm biệt."

Nói xong, anh đẩy phanh tay, giầm
chân ga, tay trái thành thạo đảo vô
lăng, lái chiếc xe vào đường lớn
một cách thuận lợi, nhẹ nhàng rời
đi.

Dịch Gia Di nhìn hướng mà Phương
Trấn Nhạc lái xe Jeep đi, đứng một
lúc mới đột nhiên nhíu mày fầm
bầm: "Đó không phải hướng nam
sao? Từ cục cảnh sát thuận đường
đưa mình về, vậy không phải nhà
anh ấy nên ở hướng bắc sao, hoặc là hướng đông bắc chứ?"

Cô gãi cằm, không đợi nghĩ cẩn thận
đã bị Gia Như kéo về, nói chuyện về
biển hiệu mới sáng chói bao nhiêu

Lại qua vài phút nữa, Dịch Gia Đống
khen đủ trên dưới trái phải cũng đã
hài lòng thỏa mãn rồi, cuối cùng tiếc
tiền điện chạy đi tắt điện, phải đóng
cửa kết thúc công việc thôi, lại nhìn
đèn neon trong trà quán Dịch Ký,
ngày mai mở sớm đi vậy.

"Em vẫn chưa nhìn đủ mà."

"Mở thêm một lúc đi anh."

Tiếng ồn ào của Gia Như và Gia
Tuấn bầu bạn suốt một đường
thẳng đến khi về nhà bọn họ vẫn còn phấn khích.


.....




Những biến đổi mới mẻ trong cuộc
sống dường như rót thêm hy vọng
mới vào cho đám trẻ vậy biển hiệu mới trở thành bằng chứng cho cuộc sống đang dần trở nên tốt hơn, những ý định phát triển trong tương lai hòa vào trong cảm xúc, khiến bọn họ càng thêm hạnh phúc nụ cười càng rang rỡ hơn.

.....

Ngày thứ hai nghỉ ngơi, Dịch Gia Di
ngủ một giấc no nê, khi rời giường
đến Dịch Ký ăn cơm trưa, cô lại nhìn
thấy Tôn Tân trong cửa tiệm

Chàng trai đại lục đang chạy trước
chạy sau giúp anh cả rửa rau, chuẩn bị đồ ăn và thái.

"?" Dịch Gia Di nháy mắt với Dịch Gia Đống, lúc này anh cả mới dần cô đi nhìn kho hàng nhỏ phía sau nhà bếp cái giường nhỏ ở bên trong mà anh cả dùng để nghỉ trưa đã đổi thành giường đơn, bên trên đặt một chiếc túi da rắn, trong cái túi để mở đó lộ ra một ít quần áo.

"Cậu ta không có tiền trả tiền thuê
nhà, bây giờ không có nơi nào để đi,
buổi sáng lại đi giao màn thầu, anh
nói mời cậu ta làm thêm ít củ cải
muối, cậu ta đặt hành lý xuống đã
bắt đâu làm việc rồi, anh nghĩ cậu ta
biết nấu cơm... lại không có chỗ ở,
không bằng.."

Dịch Gia Đống thở dài: "Lại thêm
một miệng ăn."

Anh ta quay đầu nhìn nhà bếp, Tôn
Tân dường như đang dỏng tai nghe
bọn họ nói chuyện, đại khái rất sợ bị
đuổi đi tiếp

Cô đảo mặt một cái, lại nhìn thấy
một vài thứ có thêm ở nhà bếp của
nhà mình: Tương ớt Tứ Xuyên, ớt khô với nhiều hình dạng, hạt tiêu đủ
màu... còn có các hũ lọ lớn nhỏ đủ
kiểu, chắc là dùng để muối rau.

Cô đối diện với ánh mắt của anh cả,
nhỏ giọng nói: "Nếu cậu ấy làm
không tồi thì em cũng đồng ý, giữ lai
đi. Đồ ăn Tứ Xuyên ngon lắm, để cậu
ấy lấy ra vài món sở trưởng nhất,
chúng ta lại thêm hai món Tứ Xuyên
chính tông vào thực đơn hút khách
đi."

Dịch Gia Đống thở phào nhe nhõm,
bây giờ em gái trưởng thành rồi, bất
trì bất giác lúc làm việc cũng hy
vọng có được sự đồng ý của cô.

"Tiền lương của cậu ấy, anh cả cứ
bàn với cậu ấy đi nhé, để em trả cho."

"Vậy sao mà được."

"Được chứ, cứ quyết như vậy đi."

Dịch Gia Di nói xong lai đóng cửa
nhà kho nhỏ, cô thò đầu nhìn thiếu
niên với cái cổ đỏ ửng đang cúi đầu
thái đồ, vòng ra sau nhìn lại, lại đối
diện với ánh mắt nhìn lén của cậu ta.

"Tôn Tân." Cô gọi cậu ta.

Thiếu niên lập tức buông dao, đứng
thẳng nhìn cô như lâm đại địch, vẻ
mặt thận trọng chỉ sợ bị quở trách
hoặc ghét bỏ.

'Tôi muốn ăn thạch băng!" Cô dùng
tiếng phổ thông nói với vẻ mong đợi,
thạch băng nhún nhảy ngọt ngào
mát lạnh siêu ngon, thật sự không
ngờ tới Hồng Kông lại còn ăn được.

Lẽ nào đây chính là phúc lợi của việc làm cảnh sát sao? Thật là niềm vui bất ngờ!

Tôn Tân nghe hiểu, không chỉ nghe
hiểu tiếng phổ thông của cô mà
càng nghe hiểu sự chấp nhận ngoài
giọng điệu của cô, cậu ta lập tức
giống như đứa trẻ nở nụ cười vô
cùng trong sáng, lập tức đặt công
việc đang làm dở xuống, lấy vôi
dùng trong thực phẩm ra và đi tìm
Dịch Gia Đống hỏi lấy nguyên liệu
nấu ăn.





Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com