TruyenHHH.com

Thanhgiang Em Luon La Ngoai Le

• Thành: xin lỗi mà dợ anh lại giường nằm ôm cậu
• Dang: buông ra
• Thành: ở sofa lạnh lắm em nỡ để anh bị cảm sao tiếp tục năn nỉ
• Dang: ra sofa nhanh
• Thành: dzạ~~ anh lũi thủi quay lưng từ từ đi lại sofa đi vài bước lại quay lại để mong cậu đổi ý
Thế là tối đó anh nằm ở ghế ngủ tầm 1 tiếng hơn cậu mang cái chăn ra đấp lên cho anh, thấy anh nằm co người lại rất đáng thương
• Thành: không phải rất quan tâm anh sao? Anh nắm tay cậu lôi nằm vào lòng
• Dang: anh chưa ngủ? Biểu cảm lúc nãi là giả? Dám lừa em? Cậu đấm vào ngực anh
Anh một tay ôm eo một tay ôm đầu cậu xoa xoa
• Dang: bỏ ra em đi ngủ đây
Cậu đẩy mạnh anh thoát ra khỏi vòng tay anh mà đứng lên, thấy anh cũng định đi theo
• Dang: anh bước lại đây là em cho xuống phòng khách ngủ liền đấy mặt cậu đầy khiêu khích
Thành chỉ biết cười rồi nằm xuống một cách khổ sở, nói thế nào thì đến khuya anh lại lén vào ôm cậu ngủ mới ngon được. Những bước chân rón rén, ở nhà mình nhưng với tâm thế đi trộm lúc cậu  trở người khiến anh như rớt tim ra ngoài.
....
Sáng hôm sau vẫn như thường ngày anh chở cậu đi làm, hôm nay hai người không cùng quay chung nữa nên chở cậu đi làm trước anh mới láy xe đi đến chổ quay của mình. Mọi thứ vẫn diễn ra suôn sẻ, lúc nghĩ ngơi anh liền nhắn tin với cậu, đến cậu nghĩ ngơi cũng hồi đáp lại cho anh.
• Vỹ Dạ: anh Giang nói chuyện với ai mà vui thế? Mọi người xung quanh nghe nói thế cũng tò mò theo
• Dang: nói chuyện với bồ nữa thật nữa đùa mà nói
• Puka: ối zời...nào đám cưới anh hahha
Mọi người xúm nhau vui vẻ nói chuyện trong lúc giải lao, ai cũng nghĩ rằng Giang chỉ đùa cho không khí vui vẻ. Nhưng đâu ngờ được Thành và Giang đang lén lúc với nhau đâu. Anh quay xong trước nên chạy lại chổ cậu vào bên trong phòng hoá trang chờ cậu, anh lặng lẽ ngồi bấm điện thoại. Âm thanh vỗ tay của khán giả vừa dứt anh nghe tiếng nói chuyện của mọi người đang bước vào.
• Puka: ủa anh Thành sao anh ở đây vậy những người khác cũng thấy lạ
• Thành: người ta đến kệ người ta anh với nét mặt xéo sắc đùa giỡn
• Thành: Giang đâu rồi? Anh hỏi thêm
Vừa dứt lời thì thấy Giang đang đi vào bên cạnh là anh Minh, hai người đang cười nói vui vẻ. Thấy anh Minh còn khoác vai Giang Thành liền đi lại kéo Giang về phía mình
• Thành: có vẻ anh thích Giang quá vậy
• Q.Minh: đúng vậy tôi thích Giang nắm tay kéo Giang ngược lại
Giang đứng giữa hai con người đang đấu mắt với nhau tia sét đang xẹt qua lại. Cậu không nhịn được mà tằng hắng một cái lấy lại sự chú ý cho mình, vì tằng hắng hơi lố nên cả cái phòng đền dồn về 3 người họ
• Q.Minh: Giang tối nay đi ăn với anh được không? Kéo cậu qua
• Thành: Giang về ăn cơm nhà kéo cậu lại
• Vỹ Dạ: anh Minh đi ăn hả còn tụi em nữa mọi người đều hùa theo
• Dang: à Dạ em coi bàn với anh Minh ăn uống chổ nào đi
Nói với Dạ xong cậu kéo tay anh đi ra ngoài, anh Minh đứng nói chuyện với mọi người nhưng ánh mắt lại nhìn theo bóng cậu.
Ra ngoài xe anh mở cửa cho cậu vào, anh vẫn dịu dàng với cậu nhưng mặt rất căng. Cậu nhìn theo anh lúc anh đi vòng vào xe bên ghế láy, vừa vào xe anh chồm qua giữ lấy cổ cậu môi anh phủ lấy môi cậu còn cắn nhẹ lên môi dưới.
• Dang: anh giận hở?
Thành: anh không thích ai chạm vào đồ của anh
Dang: em với anh Minh chỉ là quan hệ đồng nghiệp thôi à
• Thành: thế anh ta có xem em là người em bạn bè đồng nghiệp không?
Dang : thui mà hong giận nữa em đói rồi về nấu cơm cho em đi cậu làm nũng
Anh thắt dây an toàn rồi chạy thẳng về nhà, trình tự bắt đầu là cậu đi tắm anh đi làm cơm hai người ăn xong thì có xem ti vi ở trên phòng. Xem chưa được gì thì anh đã dở trò sờ mó với cậu

* Hình minh hoạ
Tay anh bắt đầu luồn vào trong áo cậu xoa nắn phần ngực trêu đùa với đầu v*. Bên trên anh không chỉ liếm láp tai cậu mà còn cắn lên cổ để lại dấu răng rỏ ràng
• Dang: ayy đau cậu quay qua lườm anh
Tiện thể cậu đã quay lại anh hôn luôn, anh dùng lưỡi len lỏi đi vào bên trong khoang miệng của cậu để tìm lấy cái mềm mại mà mút lấy. Anh vừa hôn vừa bế cậu theo kiểu bế em bé đi lại giường, đặt cậu xuống anh cởi áo mình ra rồi tiếp tục chiếm tiện nghi của cậu.

* Coi lại hình cũ i nha :33
Tay anh không yên ổn mà sờ xuống bên dưới, cởi bỏ lớp quần cản trở anh . Anh đưa tay chạm vào nơi tư mật của cậu mà ma sát. Anh dời nụ hôn xuống ngậm lấy đầu v* cắn mút, cậu mẫn nhất là chổ đầu v* nên bắt đầu phát ra âm thanh đỏ mặt.
• Thành: em hư lắm chưa gì đã ra thế này
Nói xong anh chuyển tư thế mà liếm mút lấy nơi đó của cậu, tiếng rên rỉ vang khắp phòng
• Dang: đừng...không phải chổ đó...
Sao bao nhiêu tiếng kêu dừng lại của cậu thì anh làm đến khi nào nào cậu xuất ra mới thôi
Anh giữ tay anh trên đỉnh đầu

Rồi bắt đầu hôn liếm láp khắp cơ thể cậu, cảm giác nhột khó chịu bắt đầu dày vò cậu. Anh đút hai ngón tay vào nơi tư mật của cậu mà di chuyển lúc đầu còn nhẹ nhàng được một lúc anh tăng nhịp của ngón tay khiến cậu ưỡn người rung lên ra trên tay anh. Cậu đưa tay sờ lấy phía dưới quần anh, bàn tay nhỏ bé của cậu cứ xoa xoa anh như muốn phát điên, cậu đem quần anh cởi ra ném xuống dưới sàn nhà. Cậu muốn ăn nó thích mùi hương của nó, thế là cậu liền xoay người khiến anh nằm dưới. Bắt đầu xàm sở anh, cậu trêu đùa với vật to lớn đó, dùng ngón tay ấn ấn lên trên cái lỗ nhỏ nhỏ của cự vật. Anh đặt tay lên trán nhấm mắt lại mà kìm nén, cậu bắt đầu cho vào miệng mình bên trong dùng lưỡi khoáy đảo nó, vừa mút vừa liếm láp. Anh cất tiếng rên khe khẽ tay nắm chặt lại, bị cậu chơi đùa một lúc anh bèn ngồi dậy lấy tay cậu choàng ôm lấy cổ mình nhất eo cậu lên rồi đặt nó vào nơi cự vật thẳng đứng đó. Cảm giác phình trướng từ cơ thể không còn thấy đau mà cậu lại cảm giác sung sướng khi được lấp đầy. Anh bắt đầu nhấp nhẹ nhàng, cậu cũng nhấp theo nhịp mà anh đã làm. Hai người kết hợp vừa ý, anh sử dụng lực hong mạnh hơn làm cự vật đâm sâu vào bên trong cậu hơi hoảng mà rên hơi lớn so với tiếng bình thường. Tốc độ của anh cũng nhanh lên, anh không chậm lại dù cậu có kêu thế nào đến khi cậu rung rẩy xuất ra anh vẫn chưa chậm lại. Đến giới hạn anh thúc mạnh vào trong bao nhiêu tinh túy anh bắn hết vào bên trong cậu

• Thành: em là của anh không ai có thể cướp đi được
Anh thì thầm với cậu
Đến lúc cậu hết rung lên thì mới cảm thấy cậu nhỏ của anh vẫn chưa có dấu hiện là dịu đi





Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com