TruyenHHH.com

Thanh xuân và hồi ức khó quên; vết chân người ở trường cấp ba

Duy Anh

tthu_uyen

Hôm qua, thứ bảy ngày 3-12-2022

Hôm qua tớ đã biết thế nào là yêu thế nào là thất vọng, thế nào là thầm yêu, thế nào là cảm xúc khi rung động.

Tớ hiểu thế nào là không được yêu, thế nào là không nên yêu và không nên bắt đầu. Bỗng dưng tớ biết cách để ý thức về tương lai, biết cách để hướng tới tương lai của mình.

Hôm qua tớ nói chuyện với cậu rất lâu, lâu nhưng chẳng nhiều, cậu lắng nghe tâm tình của tớ.

Tớ nhớ trong câu nói của cậu, “người ấy” không phải là tớ nhưng “người ấy” trong câu nói của tớ là cậu.

Tớ nghĩ rất nhiều về cô gái đã luôn cười tươi mỗi khi nhìn thấy cậu, mơ tưởng về cậu, bỗng dưng mỉm cười khi nhìn thấy cậu, rồi lại vô thức kìm lại chính mình.

Trong sân thể dục hôm đó, tớ ngoái đầu tìm cậu rất rất lâu. Rồi cũng ở đó thấy cậu lại mỉm cười, rồi lại thấy cậu với ánh mặt trời chưa gắt, từng chút 1 cất giữ trong thanh xuân của mình.

Hình ảnh cậu xoay người về phía tớ, dáng vẻ cậu ăn vụn, nói với tớ về tương lai, rõ là cô gái ấy sẽ vô thức xoay người tìm cậu trong chốn đông người.

Cô gái ấy từng muốn được trò chuyện với cậu thật lâu, muốn bước vào cuộc đời của cậu, rồi lại ghi dấu ấn trong thanh xuân của cậu.

Cơ mà không thành rồi..

Hôm nay là ngày 4/11/2022

Hôm nay mình phải lên ngoại rước mẹ về. Rất nhiều công việc phải làm, mình chưa hoàn thành nhưng mình tin mình sẽ hoàn thành tốt.

Hôm nay, mình bỏ được tình cảm sang một bên. Mẹ đi ba tuần mà thấy mình trưởng thành quá.

Nên chắc là tất cả sẽ tốt hơn thôi.

Cũng có những trải nghiệm thú vị nữa, ấy là lần đầu tiên tớ hiểu cảm giác của người khác nè.

Khi yêu thích một ai đó.

Hôm qua tớ đã định ghi lại tất cả rồi. Nhưng lại thôi, tớ muốn sống trọn vẹn với khoảnh khắc ấy, tớ sợ một ngày nào đó tớ nhìn thấy nó, tớ lại đọc lại nó, rồi tớ lại đau lòng, lại khóc nữa thì phải làm sao...

Tớ bảo với cậu, tớ sẽ xóa hết tất cả hồi ức. Nhưng cậu lại bảo với tớ, thôi giữ lại một ít đi, sau này lại tiếc.

Tớ cũng sợ mình tiếc.

...

Đoạn hôm qua tớ đã ôn văn, đến 5h đã định ở trường trú mưa tránh bảo, và thế là Nừng tốc tốc mình đi, đi quán nào đó.

Thế là lần đầu tiên tớ mạo hiểm, bắt máy gọi cho cậu, hỏi m có ở quán hong cho t trú mưa dới. Thật ra thì tớ sợ buồn, tớ cũng sợ đơn độc nữa.

Tớ thấm được một chút cái buồn của chí Phèo gòi.

Thế là thời gian đợi máy, tớ chỉ liều thôi, vậy mà cậu nghe thật, khoảnh khắc nghe giọng cậu ấm gì đâu, tớ nghĩ, giá mà có cậu chở che cho tớ ha. Cơ mà một cái rụp thoi, cậu bảo được được có mẹ t ở nhà.

Trời gió cuốn lá bay rào rào dưới chân, bụi đầy, rồi bắt đầu mưa. Từ trường qua đến quán cậu tớ cũng ướt, thấy cô gấp gấp ra tìm mình.

Rồi được vào nhà, được xếp chỗ. Cô vô những bao phân cho Lan, được cô hỏi về hoàn cảnh gia đình, cô biết đủ thứ về mình hết. Rồi hỏi về chị, về mình, hệt như điều tra nhân khẩu vậy á. Nhiều nhất là nói về cậu ấy.

Cô bảo, cậu có hay ngủ gục không? Cậu có học hành đàng hoàng không, có người iu không? Có ai theo đuổi không, cậu hay thức khuya học, cậu chuyển sang thức sớm 2-3h...

Tớ hiểu về cậu hơn, về cô hơn, cả chú hơn khi chú về nữa.

Chú suýt để mình gọi là Cậu, cảm giác thân thương hệt như người trong gia đình. Chú cho mình dời bàn sang một nơi sáng, bên chú với cô, bỗng chốc mình lại muốn ở đó mãi chẳng về.

Ấm áp lắm, ấm áp lắm, vui vẻ lắm.

Về nhà thấy cửa nhà tói om mình hơi buồn, vào nhà thì ấm ơi cơ mà bé gà cha hong để trong tổ nữa, mình nhìn nó có hai lần, ba lần. Cái đôi cánh nhỏ xíu...

Đoạn về nhà lúc tạnh mưa rồi, mình mới nhắn với cậu ấy một chút.

20:05

Tớ định chụp, nhưng mà thoi vậy.

- M đã về chưa thes

- Về r á

- Ừm ừm.

22:39

- Dê ơi, m còn thức hong
- T có chuyện muốn hỏi

- Còn á
- Ok hỏi đi

- M sẽ hong để tình cảm chi phối cuộc sống đúng hong?

- Có
- Đang
- Tại trước sau gì cũng qua, nên trải nghiệm 1 lần cho biết
- Để sau này kh phải tiếc nuối

- Kể cả khi m sẽ đau lòng?

- Hmmm, đau thì kiếm cách hết đau
- Tìm cơ hội khác
- Mà cũng chả biết
- Tại do t kh thích học nên tư tưởng sống của t khác mn lắm
- Nên nó kiểu buông thả lắm
- Hihi

- T hong hiểu sao nữa
- Bỗng dưng t suy nghĩ rất nhiều

- Saoo

- T cũng khóc nhiều nữa

- Vướng bận chuyện tình cảm hả

- Có
- Trước kia chưa từng như thế
- Xong t nghĩ về lựa chọn và cả tương lai nữa
- Kiểu như, có một ngày nào đó cô sẽ hối hận vì để m đi xa hong
- M lại chấp nhận đi bỏ lại tất cả ở lại ý
- Xong rồi t lại nghĩ, hóa ra tình cảm chính là một vật cản hong nên có

- Hmmm, hối hận thì có, nhma sẽ là mong chờ chiếm phần nhiều
- Nên cái gì t thích thì t làm
- Kh hối hận

- Ừm

- Xứng đáng
- Nói thật thì
- Đa phần
- 80% là t thất vọng mỗi khi mà có cái chuyện gì đó, kiểu như một sự kiện cột mốc trong cuộc đời t á
- Nhma sau khi qua 80% đó, 20% còn lại, là cái khoảng thời gian mà được gọi là cái gì mà sống hết mình đồ đó, kiểu đủ loại cảm xúc tích cực, vui, phấn khích, hạnh phúc, yêu thương, plapla,

- Tata cả đến với m thật hong dễ dàng

- Thấy xứng đáng

- Người đó quan trọng với m thật á
- Chúc thanh xuân của m thật đẹp đẽ

- Okee

- Tạm biệt m ha

Sau đó cậu ấy trả lời đoạn: “người ấy quan trọng với cậu ấy thật á... ”

Tớ cảm giác... tớ cũng đa cảm lắm.

- Là sao ? Ch hiểu trọn ý câu này
- Mà đừng có nghĩ ngợi nhiều, m tốt tính với cả hiền lành như v, trước sau gì cũng có thứ xứng đáng gấp ngàn lần tới với m à
- Cứ sống bth và cứ nuôi hi vọng thôi
- Hoặc không
- ok
- g9

Cậu ấy không hiểu nghĩa từ tạm biệt tớ gửi, tạm biệt cậu ấy là tạm biệt cô gái đã thích thầm cậu ấy, tạm biệt quá khứ, tạm biệt những điều không tươi đẹp đi...

- T hong nuôi nữa đâu
- Nuôi t mới đến nỗi hôm nay nè

Xong sau đó tớ lại trả lời:

- Người ấy là người m nghĩ đến, người m bảo vệ khi t bảo tình cảm là vật cản. T cảm nhận được á

- Hay dữ dậy, sơ ý rồi :)))))

- Hăm sao hết
- Qua hôm nay t sẽ xóa tất cả khỏi ký ức của t
- để sống trọn vẹn ha

- Ựa
- Sao
- Nghe hệ trọng dậy
- Giữ lại đi
- Để có cái mà nuối tiếc
- Giữ 1 phần nhỏ thôi
- Hmmm
- Thật thì t chả biết tâm sự như nào cho hợp
- Nên thôi
- Chỉ biết chúc m sớm vượt qua

- Yên tâm ha
Xong gòi

- Hmmm
- Okay
- Nếu m thấy t có ích trong việc nói hết nỗi lòng thì cứ việc
- T kh phải loại ng mà sẽ truyefn ra ngoài đâu, yên tâm, và t cũng sẽ kh nhắc về vấn đề này trước bất cứ ai
- Kh chắc là giúp m tốt hơn nhma t làm được gì thì t làm, nếu t rãnh hihi
-  Mà nếu t kh rãnh thì m cũng nhắn để đó cũng được, xíu xong chiện t rep hết kk
- Rồi
- T buần ngủ quá
- Pp
- G9

...

“Cảm ơn cậu...”

Tớ hong muốn biến cậu thành thùng rác cảm xúc đâu Dê à, tớ chỉ muốn dựa vào bản thân tớ thoi à. Tớ hong muốn vay mượn thời gian của người khác, nhất là tâm tư của cậu nữa.

Thỉnh thoảng tớ nghĩ, tớ đã định bảo rằng, “vậy thế thì người ấy của cậu sẽ ghen mất” nhưng tớ nào có tư cách nói câu đó đâu, tớ nào có cửa đâu, tớ đâu có quan trọng tới vậy.

Tớ từng nói loại câu đó với hai người rồi, ngoài trừ anh ấy ra, tớ đã biết chắc kết quả.

Thì ra cảm giác biết không thể mà đâm đầu là thế này nè.

Hăm sao hết á.

Hăm sao hết trơn.

Tớ là kiểu người vô tình lắm, vượt qua giới hạn là tớ làm gì cũng được trơn. Cơ mà tớ vượt qua được gòi.

Tớ đã tặng cậu bầu trời của tớ.

Đêm qua, tớ thất tình.

Đêm qua, tớ được @K hát tặng tớ nghe nữa. Nghe xong mà khóc miết thoi.

Hôm sao lại nghe ha, anh ấy đã trở về là anh ấy của trước kia gòi. Một năm trước những lần gặp đầu tiên, sau lưng anh ấy có vật dụng giáng sinh, phía trước anh ấy có sự bình yên, đam mê và hoài bão nữa.

Hình như... tớ đã mơ về một chàng trai có nốt ruồi ở đôi mắt. 

U tú như hình tượng ấy vậy.

Tớ không yêu ai nữa, tớ quay về thôi, yêu chính mình, hết mình về chính mình về tương lai. Ngày nào đó gặp cũng được, chẳng sao hết á hehe.


Giọng anh ấy hay lắm...

Hôm qua nhắn xong với cậu ấy là khoảng 23;22 cậu ấy hong thức khuya nổi nữa, vậy mà cũng vì mình mà thức, chắc hôm nay cậu ấy hối hận lắm.

Mình đến 0:01 vẫn nằm khóc rồi bâng quơ nghĩ đủ thứ.

Mắt đau, đầu cũng đau kinh khủng lắm luôn a.

9:19 1-4/12/2022

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com