Thanh Xuan Cua Nhung Ke Bien Thai Hoan
Với tư cách là cựu học sinh sau hai năm xa trường, tôi về tham gia buổi lễ 20-11. Nhìn dáng những em học sinh cấp 3 đang khoát trên người bộ đồng phục trắng mà tôi lại cảm thấy ganh tị. Nhớ ngày nào tôi còn là một cậu học trò cá biệt với không biết bao nhiêu trò quậy phá.
Hôm ấy tôi gặp lại em, trong chiếc áo trắng em đã lớn hơn rất nhiều. Năm nay có lẽ là năm cuối cấp.
Ngăn bước chân em lại sau buổi lễ, tôi chợt giọng."Đã lâu không gặp. Em khỏe không?"Nhìn tôi bần thần có lẽ em đã quên tôi, tôi gặng cười."Anh Tùng nè, không nhớ anh sao?"Em nhìn tôi, ánh mắt của em vẫn buồn như ngày nào, vẫn đủ để làm tim tôi tan chảy khi nhìn vào nó.Năm tôi học 12, là một cậu học trò chỉ biết đăm đăm vào mấy trò nghịch phá vô bổ, tôi trở thành một kẻ máu mặt ở trường.Tiết tư là một điều kinh hãi đối với học sinh. Cơn buồn ngủ cứ ập tới hai mắt làm tôi chỉ biết nằm gục trên bàn. Ngủ từ tiết một đến tiết tư cũng khá mỏi lưng, tôi xin giáo viên ra ngoài đi vệ sinh. Nói là đi về sinh nhưng thực chất là đi hút thuốc cho đỡ cơn thèm. Bước vào nhà vệ sinh tôi gặp một thằng nhóc đang ngồi khóc trong cơ thể ướt sũng, xung quanh là mùi khấm bốc lên thật tởm.Làm như không thấy, tôi rút một điếu thuốc đưa lên miệng, rồi đưa tay rút súng của mình ra mà vô tư xả nước. Kéo lại khóa quần, tôi phì phèo với từng lớp khói. Tiếng khóc vẫn cứ mãi reo réo bên tai làm sự vô tâm của tôi chẳng thể kéo lâu."Có chuyện gì thế?"Thằng bé này vẫn chỉ ngồi khóc không trả lời. Một lần hỏi là quá đủ rồi, dập tắt điếu thuốc tôi bỏ mặt nó mà bước ra cửa. Nhưng một thứ làm cản chân tôi."Sao, mày đã suy nghĩ xong chưa?"Là thằng Hùng lớp kế bên, đi cùng với nó là một đám 4 thằng to bự. Vốn là không ưa nó đã lâu, tôi chợt ngứa mắt khi thấy nó bắt nạt một thằng nhóc mới vào trường."Bọn mày vừa làm gì nó?""Không phải chuyện của mày.""Nó là em trai tao đó, mày vừa làm gì nó...!!!"Đôi mắt phát ra lửa cùng giọng gầm chẳng khác nào một con hổ đói, tôi mở ra một trận đánh để đời. Chẳng ngán thằng nào, tôi cân từng đứa một, và rồi cân luôn cả 5 đứa một lần. Dám thị không biết vì sao biết việc mà lúc đang cao trào lại đến ngăn chúng tôi lại. Bầm sơ một ít trên mặt, tôi ngang nhiên ngồi đối mặt 5 đứa kia trong phòng hội đồng. Nhờ lời khai riêng của cu nhóc kia mà tôi được tha, còn 5 thằng ỷ thế kia bị đình chỉ học 2 tuần. Không biết thằng nhóc ấy biết ơn tôi, hay sợ bị bọn kia đánh nữa mà từ hôm ấy nó cứ bám theo tôi mãi. "Mày đi theo tao làm gì?" Nó đưa cho tôi một hộp kẹo ngọt. "Cho anh.""Cho tao?" "Dạ!" "Sao lại cho tao?" "Anh đã giúp em, em chẳng có gì cho anh ngoài cái đó cả." Tôi thoáng nhìn ánh mắt của nó, một ánh mắt buồn khá sầu bi. "Cảm ơn nha, mà mày tên gì?" "Em tên Kiệt." "Được rồi, kể từ hôm nay mày cứ đi với tao, chẳng thằng nào dám đụng đến mày nữa đâu." Tôi không để cho Kiệt kịp trả lời muốn hay không, khoát tay lên vai nó, tôi kéo nó lên sân thượng của trường. "Mày thấy gì không?" "Gì ạ?" "Thứ xa xa kia kìa?" "Tòa nhà trắng ấy ạ?" "Đúng rồi, đẹp không?" "Đẹp!" "Mai mốt tao và người yêu sẽ cùng ở đấy, tối đến mà vừa quan hệ vừa nhìn thành phố từ trên cao thì phải nói là đã cực." Kiệt chỉ nhìn tôi mà cười."Mày có muốn quan hệ với tao không?" Vốn là kẻ ăn tạp, nhìn cơ thể nỏn nà của nó chẳng hiểu sao dục vọng trong lòng tôi lại nổi lên. Buột miệng nói ra, tôi cũng chỉ muốn trêu đùa nó. "Anh muốn quan hệ với em?" "Ừ!" Tưởng rằng Kiệt sẽ từ chối hay lãng qua chuyện khác nhưng không, nó chấp nhận yêu cầu ngớ ngẩn của tôi.
Sự tò mò đối với việc quan hệ cùng người đồng giới làm tôi trở nên thiếu suy nghĩ. Cởi đồ Kiệt ra, tôi cướp đi lần đầu tiên của nó ngay tại sân thượng này. Từ ngày hôm đó, tôi ngày nào cũng nghĩ đến cảnh đưa súng của mình vào hậu môn Kiệt. Cảm xúc của tôi dành cho các cô gái eo nhỏ ngực to bắt đầu phai dần. Tôi chẳng hiểu tại sao nữa. Cơn thèm khát dục vọng khiến tôi quan hệ với Kiệt nhiều hơn, cứ mỗi lúc muốn tôi lại gọi nó đến nhà hoặc một nơi nào đó thuận tiện cho việc quan hệ. Mặc cho dục vọng của tôi khá cao, Kiệt vẫn chỉ đáp ứng mà không một lời phàn nàn hay khó chịu. Càng lúc tôi càng nhận ra mình không thể xa Kiệt. Tôi đã yêu Kiệt từ bao giờ? Có lần tôi hỏi "Tại sao em lại đồng ý quan hệ với anh vô điều kiện?". Kiệt nhìn tôi, đôi mắt vẫn thoáng buồn. "Vì em thích anh." tôi biết Kiệt yêu tôi từ lúc ấy. Trở thành một người khác, tôi từ bỏ những trò đùa tiêu khiển để chú tâm vào học hành, cố gắng đậu tốt nghiệp như ý Kiệt muốn. Và rồi tôi cũng tốt nghiệp được cấp 3, còn đậu vào được một trường đại học khá ổn tại Sài Gòn. Mối quan hệ của chúng tôi vẫn kéo dài cho đến giữa năm Kiệt học lớp 11. Vì gia đình Kiệt cấm cản nên chúng tôi đã chấm dứt. Không biết sau chia tay Kiệt có còn nghĩ về tôi không. Nhưng về phần tôi, tôi cố học để trở thành một người tốt, trở thành một người đàn ông có đủ sức để mua một căn hộ của tòa nhà cao cao kia. Và khi ấy tôi sẽ đứng trước mặt gia đình Kiệt, chứng tỏ tình yêu của mình đối với em. Dưới gốc phượng, em ôm tôi vào lòng trước mặt không biết bao nhiêu học sinh. Nước mặt Kiệt khẽ thấm ướt tà áo tôi, em đánh mạnh vào ngực tôi giọng trách móc."Sao em có thể quên anh được!"
Hôm ấy tôi gặp lại em, trong chiếc áo trắng em đã lớn hơn rất nhiều. Năm nay có lẽ là năm cuối cấp.
Ngăn bước chân em lại sau buổi lễ, tôi chợt giọng."Đã lâu không gặp. Em khỏe không?"Nhìn tôi bần thần có lẽ em đã quên tôi, tôi gặng cười."Anh Tùng nè, không nhớ anh sao?"Em nhìn tôi, ánh mắt của em vẫn buồn như ngày nào, vẫn đủ để làm tim tôi tan chảy khi nhìn vào nó.Năm tôi học 12, là một cậu học trò chỉ biết đăm đăm vào mấy trò nghịch phá vô bổ, tôi trở thành một kẻ máu mặt ở trường.Tiết tư là một điều kinh hãi đối với học sinh. Cơn buồn ngủ cứ ập tới hai mắt làm tôi chỉ biết nằm gục trên bàn. Ngủ từ tiết một đến tiết tư cũng khá mỏi lưng, tôi xin giáo viên ra ngoài đi vệ sinh. Nói là đi về sinh nhưng thực chất là đi hút thuốc cho đỡ cơn thèm. Bước vào nhà vệ sinh tôi gặp một thằng nhóc đang ngồi khóc trong cơ thể ướt sũng, xung quanh là mùi khấm bốc lên thật tởm.Làm như không thấy, tôi rút một điếu thuốc đưa lên miệng, rồi đưa tay rút súng của mình ra mà vô tư xả nước. Kéo lại khóa quần, tôi phì phèo với từng lớp khói. Tiếng khóc vẫn cứ mãi reo réo bên tai làm sự vô tâm của tôi chẳng thể kéo lâu."Có chuyện gì thế?"Thằng bé này vẫn chỉ ngồi khóc không trả lời. Một lần hỏi là quá đủ rồi, dập tắt điếu thuốc tôi bỏ mặt nó mà bước ra cửa. Nhưng một thứ làm cản chân tôi."Sao, mày đã suy nghĩ xong chưa?"Là thằng Hùng lớp kế bên, đi cùng với nó là một đám 4 thằng to bự. Vốn là không ưa nó đã lâu, tôi chợt ngứa mắt khi thấy nó bắt nạt một thằng nhóc mới vào trường."Bọn mày vừa làm gì nó?""Không phải chuyện của mày.""Nó là em trai tao đó, mày vừa làm gì nó...!!!"Đôi mắt phát ra lửa cùng giọng gầm chẳng khác nào một con hổ đói, tôi mở ra một trận đánh để đời. Chẳng ngán thằng nào, tôi cân từng đứa một, và rồi cân luôn cả 5 đứa một lần. Dám thị không biết vì sao biết việc mà lúc đang cao trào lại đến ngăn chúng tôi lại. Bầm sơ một ít trên mặt, tôi ngang nhiên ngồi đối mặt 5 đứa kia trong phòng hội đồng. Nhờ lời khai riêng của cu nhóc kia mà tôi được tha, còn 5 thằng ỷ thế kia bị đình chỉ học 2 tuần. Không biết thằng nhóc ấy biết ơn tôi, hay sợ bị bọn kia đánh nữa mà từ hôm ấy nó cứ bám theo tôi mãi. "Mày đi theo tao làm gì?" Nó đưa cho tôi một hộp kẹo ngọt. "Cho anh.""Cho tao?" "Dạ!" "Sao lại cho tao?" "Anh đã giúp em, em chẳng có gì cho anh ngoài cái đó cả." Tôi thoáng nhìn ánh mắt của nó, một ánh mắt buồn khá sầu bi. "Cảm ơn nha, mà mày tên gì?" "Em tên Kiệt." "Được rồi, kể từ hôm nay mày cứ đi với tao, chẳng thằng nào dám đụng đến mày nữa đâu." Tôi không để cho Kiệt kịp trả lời muốn hay không, khoát tay lên vai nó, tôi kéo nó lên sân thượng của trường. "Mày thấy gì không?" "Gì ạ?" "Thứ xa xa kia kìa?" "Tòa nhà trắng ấy ạ?" "Đúng rồi, đẹp không?" "Đẹp!" "Mai mốt tao và người yêu sẽ cùng ở đấy, tối đến mà vừa quan hệ vừa nhìn thành phố từ trên cao thì phải nói là đã cực." Kiệt chỉ nhìn tôi mà cười."Mày có muốn quan hệ với tao không?" Vốn là kẻ ăn tạp, nhìn cơ thể nỏn nà của nó chẳng hiểu sao dục vọng trong lòng tôi lại nổi lên. Buột miệng nói ra, tôi cũng chỉ muốn trêu đùa nó. "Anh muốn quan hệ với em?" "Ừ!" Tưởng rằng Kiệt sẽ từ chối hay lãng qua chuyện khác nhưng không, nó chấp nhận yêu cầu ngớ ngẩn của tôi.
Sự tò mò đối với việc quan hệ cùng người đồng giới làm tôi trở nên thiếu suy nghĩ. Cởi đồ Kiệt ra, tôi cướp đi lần đầu tiên của nó ngay tại sân thượng này. Từ ngày hôm đó, tôi ngày nào cũng nghĩ đến cảnh đưa súng của mình vào hậu môn Kiệt. Cảm xúc của tôi dành cho các cô gái eo nhỏ ngực to bắt đầu phai dần. Tôi chẳng hiểu tại sao nữa. Cơn thèm khát dục vọng khiến tôi quan hệ với Kiệt nhiều hơn, cứ mỗi lúc muốn tôi lại gọi nó đến nhà hoặc một nơi nào đó thuận tiện cho việc quan hệ. Mặc cho dục vọng của tôi khá cao, Kiệt vẫn chỉ đáp ứng mà không một lời phàn nàn hay khó chịu. Càng lúc tôi càng nhận ra mình không thể xa Kiệt. Tôi đã yêu Kiệt từ bao giờ? Có lần tôi hỏi "Tại sao em lại đồng ý quan hệ với anh vô điều kiện?". Kiệt nhìn tôi, đôi mắt vẫn thoáng buồn. "Vì em thích anh." tôi biết Kiệt yêu tôi từ lúc ấy. Trở thành một người khác, tôi từ bỏ những trò đùa tiêu khiển để chú tâm vào học hành, cố gắng đậu tốt nghiệp như ý Kiệt muốn. Và rồi tôi cũng tốt nghiệp được cấp 3, còn đậu vào được một trường đại học khá ổn tại Sài Gòn. Mối quan hệ của chúng tôi vẫn kéo dài cho đến giữa năm Kiệt học lớp 11. Vì gia đình Kiệt cấm cản nên chúng tôi đã chấm dứt. Không biết sau chia tay Kiệt có còn nghĩ về tôi không. Nhưng về phần tôi, tôi cố học để trở thành một người tốt, trở thành một người đàn ông có đủ sức để mua một căn hộ của tòa nhà cao cao kia. Và khi ấy tôi sẽ đứng trước mặt gia đình Kiệt, chứng tỏ tình yêu của mình đối với em. Dưới gốc phượng, em ôm tôi vào lòng trước mặt không biết bao nhiêu học sinh. Nước mặt Kiệt khẽ thấm ướt tà áo tôi, em đánh mạnh vào ngực tôi giọng trách móc."Sao em có thể quên anh được!"
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com