TruyenHHH.com

Tham Tu Lung Danh Yoshiaki Nakayama

Tại trường của Kudo Satoru:

- Ê mấy cậu! 

- Sao á ?

- Mai được nghỉ rồi hay là chúng mình đi chơi đi lâu quá rồi không đi chung với nhau á.

- Ý kiến hay đó !! Cả bọn nhất trí.

- Nhưng còn Satoru thì sao ? 

- Cậu ấy cứ vùi đầu vào đống truyện trinh thám chả lo nghe ý kiến của tụi mình gì hết :<

- NÀY !!! 

- ??? Sao mấy cậu lại lớn tiếng với mình.

- Cậu đấy.

- Tớ thì làm sao :)?

- Cậu suốt ngày vùi đầu vào trinh thám, thám tử chả có thời gian đi chơi với bọn tớ.... :((

- Hì hì :> Tại đó là đam mê của mình mà :>

- Đủ rồi ! Vậy mai có đi chơi với nhóm không thì bảo ?

- Ờm..... thì có....

- Tốt !! 

" Xíaaaaa người đâu dữ như chằn :)) " 

- Vậy ngày mai hẹn nhau ở khu vui chơi Abiko nhó :3 

- Tập trung vào 7h sáng nka :33 

- Okee 

" Haizz "

Sáng hôm sau tại khu vui chơi Abiko.....

- Hế lô mọi người :>

- Chào cậu !!

- Ơ còn Kudo Satoru đâu ?

- Cậu ấy nói là sẽ đến cơ mà :(( 

Từ đằng xa hì hục chạy đến :

- Này !! Sao cậu đến trễ thế. Atsuko quát to 

- Tớ xin lỗi tại tớ dậy muộn 😆

- Xía !! Chẳng vui đâu.

- Thui mò :3 

- Làm bọn tớ cứ ngỡ cậu không đến đấy :))

- Thui đi chơi đê >.<

- Ô cê :3

Tại khu trò chơi :

- Trò này vui wá điii 

- Thôi được rồi đó đi tiếp đi 

- Hoyy tớ muốn chơi lại lần nữa...🥺🥺

- Thôi đi nè :)

- Xíaaaaa :(( 

- :))))))

Tới gần chiều tối :

- Haizz 

- Sao cậu thở dài vậy Minori ?

- Buồn quá mới chơi có tí mò chiều gòi.

- Chơi thì phải hết chứ cậu muốn chơi quài sao được 🙂

- :((((((

- Thôi tớ đi mua đồ ăn ăn xong rồi về nhé.

- Okee

- Cô bán cho con mấy lon nước ngọt, vài bịch bim bim, vài gói kẹo và bịch bánh tráng đi ạ.

- Oki con! 

- Của con nè.

- Dạ con cảm ơn cô. 

Đang đi trên đường về Satoru vừa đi vừa hát vừa thích thú vì sắp được về ngôi nhà chưa đầy những cuốn trinh thám mà cậu yêu thích vừa đi vừa hát không tập trung nên Satoru đã đi lạc vào một nơi nào đó. 

" Ớ, đây là đâu nhể ? "

" Đông quá làm mình lạc mất tiêu."

" Thôi kệ nó đi ngồi nghỉ xíu đã"

Ngay tảng đá gần cậu ngồi có mụ phù thủy cùng với một người phụ nữ nào đó lạ mặt ngồi bán tán chuyện xâm chiếm trái đất thành lãnh thổ của riêng mình. Nghe vậy Satoru rùng mình vì sợ...

" Hừ 1 lũ tham lam độc ác "

Cậu ở khá xa nên không nghe rõ Satoru quyết lại gần để nghe rõ hơn thì bỗng nhiên..... Mụ ta đã phát hiện. 

- Á à mi dám nghe kế hoạch của ta mi sẽ phải chết muahahaaa

- Đáng ghét !!! 

- Này trói nó lại để tí sử sau đi giờ lo bàn tiếp nè. Người phụ nữ kì lạ nói.

- Ò...

- Để ta thu nhỏ nó lại kẻo nó to con quá chạy được thì khốn.

- Phép thuật Winx :))) 

- Hự Hự. 

Sau một hồi dằng co với sợi dây cậu bé Satoru đã thoát ra được và chạy trốn....

"Mình phải tiêu diệt mụ ta mới có thể trở lại bình thường. "

- Satoru đi đâu mà lâu vậy ta. Mọi người sốt ruột hỏi. 

- Vậy giờ phải làm sao.. ?? lo cho nó quá 😥😥

- Nó lớn vậy lại còn là đội trưởng Karate thì lo gì. Mình về trước đi.

- Ờ....ờm....

" Phải về báo cho bác tiến sĩ ngay :((( "

Khổ quá thân bé không leo lên được :<

Còn cách là phá cửa thôi. 

ĐÙNG ĐÙNG ĐÙNG 

- Ai phá nhà tôi thế hả ??

- Cháu nè 

- Cháu là ai ?

- Satoru nè cháu bị thu nhỏ bởi phép thuật của mụ phù thủy bác mau chế thuốc giúp cháu trở lại bình thường đi :(((

- Không được đâu. Thuốc thì bác mò chế còn được chứ phép thuật thì bác làm sao biết được.

- Mà cháu nghe nè đừng để ai biết vụ này nghe chưa không thì cháu chết đấy. 

- Vâng :((

Tại nhà mụ phù thủy 

- Má nó tức thiệt. Cái thằng kia nó dám trốn đi mất. Mình phải thủ tiêu trước khi mọi chuyện tồi tệ hơn 🤬🤬

Và chuyến hành trình làm thám tử nhí của Nakayama đã bắt đầu. Cảm ơn các độc giả đã yêu quý truyện hãy luôn đồng hành cùng Nakayama nhó :3 ❤❤ 

Đừng quên bình chọn cho tớ nho :3 




Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com