●Thám Cố Nhân● ○Mr.Crawling×MC(Reader)○
#06 Mái ấm ☆
Tiếng gõ máy tính cứ vang lên trong căn phòng nhỏ được thắp sáng lấp lóe bởi màn hình máy tính và chiếc đèn nhỏ,cùng đôi mắt của chàng.Nàng thì cứ liên tục thở dài,ngáp lên xuống vì cơn buồn ngủ đang dần kéo đến khiến hai hàng mi nặng trĩu.Nhìn sang bóng hình đang ngồi ngoan ngoãn kề bên cạnh mình nàng mới nguôi đi vài phần mệt mỏi trong cơ thể nhỏ bé.Đưa tay nàng xoa nhẹ đầu anh,khóe môi cong lên đầy ngọt ngào như gió xuân tầm ghé qua."Đợi em một chút,sắp xong rồi""Đợi?" Anh hỏi'Đợi...một chút' Nàng ngập ngừng,tự nhủ chắc là mình đúng rồi.Anh nhẹ gật đầu.Nàng nhìn vào máy tính,dù tay vẫn nhanh chóng cố gắng xử lí công việc tồn đọng nhưng đầu óc chẳng tập trung nổi.Nhớ hôm đưa anh về,nàng đã chật vật như nào._______________________________________Cũng suy nghĩ nhiều về cách đưa anh về nhà,nàng biết anh không tiện đi lại như người bình thường nhưng cũng không thể để anh ấy bò về suốt quãng đường đi.Chưa nói đến việc anh sẽ mệt thì ánh nhìn của những người xung quanh cũng đủ khiến nàng đau đầu à suy tư.Thân hình anh cao lớn,sức 10 người như nàng mới có thể cõng nổi mất."Nếu có xe thì tốt nhỉ,một chiếc xe hơi....Mình không giàu đến thế"Chợt tìm thấy một bài quảng cáo về dịch vụ cho thuê xe hơi,nàng liền nhấn vào.Đôi mắt như chú mèo tìm thấy cá bơi trong nước mà liền sáng lên."Tốt quá rồi"Giá cả phải chăng,độ uy tín cao,chưa kể đến là hợp nhu cầu của nàng.Không lấy 1 giây suy nghĩ thêm,nàng liền nhấn xác nhận thuê một chiếc xe ưng ý....Đứng trước chiếc xe mình đã thuê,nàng mới chợt nhận ra đã rất lâu kể từ khi mình chạm vào vô lăng"Con ngu này...mong là mình còn lái được"...Đứng trước tòa nhà to lớn,tầng xếp tầng nhưng đầy vẻ cũ kĩ trước mắt,nàng biết mình sẽ hiếm khi về đây nữa rồi.Bước vào trong,tiếng bước chân nàng vang khắp các dãy hành lang rống vắng khiến nó lọt đến tai anh,vẻ tươi cười thích thú liền xuất hiện trên gương mặt anh.A,chàng hoàng tử của nàng lại ra nghênh đón nàng về rồi."Crawling?Nhớ em không?"Ngồi thấp xuống nhéo lên chiếc má đầy tròn của anh,nàng như tìm được một loại chất gây nghiện mới vậy."Dù lễ nghi rước dâu phải là anh,chú rể của em thực hiện.Nhưng em,cô dâu của anh cũng làm được."Trong lúc anh ngơ ngác chưa hiểu gì nàng đã đứng dậy và vẫy tay ra hiệu anh theo bước mình."Em đã ngỏ lời rồi mà"Nhìn thấy anh vẫn nghiêng nhẹ đầu trông đầy dễ thương nàng chỉ biết bất lực bật cười than trách ông trời rằng phép màu nhiệm nào đã đưa "cún con ngốc nghếch" này đến với mình'Đi thôi,với em'...Xuống lầu,nàng mở cửa xe cho anh và nhướng mày ra dấu.'Vào đi,công tử'Thấy anh đã yên vị ở ghế sau nàng mới đi vòng lên rồi ngồi vào ghế lái.Thấy anh đầy tò mò nhìn mọi thứ rồi rón rén sờ chạm những đồ vật mình chưa từng thấy trước đây nàng tự nhủ bản thân cũng phải cho anh làm quen nhiều thứ rồi"Em như đang bắt cóc con nít vậy"Thôi câu,chân nàng liền đập ga,tay lên số mà phóng đi....Đôi mắt anh phản chiếu lại bầu trời xanh ngắt cùng những dãy phố xô bồ tấp nập như một thước phim toàn cảnh về thành phố này.Thơ thẩn như người mất hồn,anh để tâm mình lạc vào những tán mây trắng nhòa cùng đoàn người nhanh chân vội vã cùng vẻ hoa lệ của nơi đây.Nhìn qua chiếc gương chiếu về phía anh,lòng nàng như được xoa dịu.Dù chỉ cần rẽ trái là về đến nhà nhưng bánh xe không hề chuyển hướng mà cứ tiến thẳng về phía trước."Nếu anh thích đi du ngoạn ngắm cảnh đẹp như vậy,em sẽ cùng anh đi"Nàng không muốn giới hạn những điều tuyệt sắc của thế gian anh có thể chiêm ngưỡng chỉ ở nơi thành phố xô bồ.Nên nàng cứ đi,đi đến khi cảnh sắc núi trời dần hiện ra,bóng ánh tà của hoàng hôn phủ lên bầu trời tấm vải nhung màu đỏ cam huy hoàng.Nàng hạ cửa sổ xuống,giúp anh cảm nhận khí trời trong veo.Anh vì thế mà cười,cười rực rỡ hơn cả mặt trờiVùng ngoại ô này vốn vắng vẻ,chỉ có gió và những đồng cỏ xanh làm cư dân nơi này.Ngước nhìn bầu trời cũng chỉ có những vị khách vãng lai là những chú chim và nàng bướm đập cánh lướt qua những ngọn cây.Đồng không mông quạnh,phẳng phất vẻ buồn nhưng đầy vẻ thơ mộng.'Anh thích không?' Nàng cất tiếng hỏi'Thích' Giọng anh đầy vẻ chậm rãi"Thích đến mức lạc mất hồn mình rồi sao?" 'Thích em hơn'Chẳng biết ai mới là người lạc mất hồn mình vào biển tình,lần này mèo con kiêu ngạo cũng bị cún con ngốc nghếch làm cho điên đảo vì nhịp đập trong tim rồi....Mãi khi mặt trăng thế chỗ mặt trời,cùng những người đồng nghiệp là ngàn vì tinh tú làm chủ bầu trời cặp uyên ương mới về đến mái ấm."Ôi trời...đã 7 giờ rồi sao?Mình đi hơi lâu thì phải"Crawling như thăm dò,cẩn thận đi sát bên em như muốn bảo vệ em khỏi mọi thứ nguy hiểm có thể xuất hiện."Không có ai ở đây đâu mà,chỉ chúng ta thôi"'Anh không hiểu''Chỉ có chúng ta,ở đây.Nơi đây,của em'Thấy anh yên tâm hơn,nàng xoa nhẹ đầu cậu trai ngốc trước mắt.Nàng vươn vai đi về phía tủ lạnh lục lọi tìm kiếm,chủ đích muốn tìm gì đó cho anh.Lôi ra một túi thịt cất sẵn,tay nàng ra dấu,anh liền đi tới....Nàng bận rộn bên những chiếc bát bẩn công việc nhà,chàng thì ngồi im trên ghế cứ chăm chú nhìn mọi thao tác của em,dường như không muốn bỏ lỡ khoảnh khắc nào của em.Như đôi vợ chồng mới cưới,cả hai cứ lén nhìn nhau rồi bật cười khúc khích.Chợt nghĩ ra gì đó,em nhoẻn mép cười đầy gian tà"Chắc phải tắm cho anh nhỉ"Em phủi tay rồi lại gần chàng,chàng thì đầu trống rỗng,không biết em muốn làm gì.'Đi nào'...Quần áo của nàng và anh được vứt trong máy giặt,cả hai thì đang ngồi trong phòng tắm đầy những tiếng cười đùa."Tóc anh dài quá,nhìn thích ghê"Tay nàng dịu dàng chải tóc cho anh trong khi anh thích thú ngồi trong bồn tắm nô đùa với nước."Để em gội đầu cho anh nhé?"Nàng với lấy chiếc vòi sen,điều chỉnh nhiệt độ nước rồi từ từ làm ướt tóc anh.Nàng chọn ra loại dầu gội thơm nhất của mình rồi tạo bọt,đầu ngón tay gào nhẹ trên da đầu anh.Nhưng ánh mắt nàng cứ lang thang xuống bờ ngực rắn chắc cùng cơ thể như tỏa ra mùi của ly Fortified Wine ngọt lịm khiến nàng chỉ muốn nhanh chóng uống trọn."Con mẹ nó-cái suy nghĩ gì vậy chứ?"Tự nhéo mình một cái thật đau rồi tự chấn tĩnh bản thân,nhưng tay nàng vẫn không an phận mà sờ soạng lung tung."Mỡ dâng miệng mèo,sao lại không húp chứ.Mình chỉ sờ một chút thôi" Nàng thầm nghĩ.Đến khi anh tò mò nhìn nàn,đôi tay chột dạ mới vội vàng trở về đúng vị trí."Không được,sớm quá...,khi khác vậy"...Hoàn thành việc tắm rửa,nàng nằm dài lên chiếc giường ấm áp rồi cười tủm tỉm,anh thấy vậy cũng trèo lên nằm cạnh nàng.'Em' Anh gọi'Dạ?'Xoay người lại nàng giật mình,không nghĩ anh sẽ muốn ngủ cùng."Quên mất em chưa chuẩn bị giường riêng cho anh nhỉ...?"'Em nghỉ ngơi?Anh cùng em ngủ'Lòng có chút kích động nhưng cuối cùng nàng cũng dụi vào lòng anh,để cơ thể to lớn của anh bao bọc lấy mình.Dù cơ thể anh lạnh lẽo nhưng chẳng hiểu sao lòng nàng lại thấy ấm áp."Em sẽ mua giường lớn hơn sau..."Giọng nàng nhỏ dần rồi thiếp đi.______________________________________"Crawling,em chết mất,nhiều việc quá..."Nàng uể oải vặn người,nhanh chóng gập máy tính xuống rồi lao vào vòng tay anh.'Em mệt?' Anh ân cần hỏi.'Mệt' Nàng yêu kiều đáp.Nàng đã gầy đi vài phần vì công việc ngày càng nhiều,ngày ngày khi kim giờ điểm 2 giờ sáng mới chợp mắt.'Muốn ngủ''Ngủ' Chàng xoa nhẹ đầu em an ủi,nàng cũng mới yên tâm chợp mắt
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com