TruyenHHH.com

Teyvat x Hogwart: Đũa Phép, Phù Thủy, Bánh Kem Và Những Chú Hề

Chap 6

_surizuuu_

Chưa bao giờ Lumine cảm thấy tồi tệ như lúc này. Cả người nó bê bết bùn sình. Trời mưa to hơn so với dự kiến, nhưng nó không làm chùn bước nhiệt huyết của giáo sư Sprout. Bà bắt tất cả mọi người quan sát cách bà thu hoạch một cái cây kì lạ và lặp lại theo bà ấy.

Có thể nói là khá ổn, Lumine nghĩ. Rốt cục thì lũ nhà Ravenclaw không phải là lũ siêu nhân từ trên trời rơi xuống, bởi ngay cả Sucrose, người nó nghĩ là thông minh nhất thế giới còn trông thảm hơn cả nó. Lumine nhìn Sucrose trầy trật thu hoạch trứng Cà Nhỏng đến nỗi mái tóc xanh nhạt đã chuyển thành màu nâu của đất.

- Mệt quá! Aether cõng em về kí túc xá được không?

Lumine quay sang bên phải, mong muốn tìm mái đầu màu vàng còn lại. Nhưng anh trai nó đang học Lịch sử Pháp thuật trên tòa lâu đài kia, làm sau cõng nó về giường được.

Mệt quá, nó thấy đầu nó đau và choang choáng, người nó thì mỏi và giờ đây rõ ràng là không có gì tốt hơn một bát súp nóng cùng một chiếc giường với chăn ấm. "Chắc là sốt rồi!", Lumine nghĩ. Nó sờ trán, tay nó nóng quá, sốt thật rồi. Nó muốn về giường ngủ, quên đi hết sự tồi tệ của ngày hôm nay. Nó phải lăn lộn trong đống bùn để hái mấy quả kì lạ, phải học cách biến cái diêm thành cây kim. Lumine cố gắng lê từng bước chân về phòng ăn, mong một bát soup có thể giúp cô bé tỉnh người. Nhưng chưa đi được đến bàn ăn, mắt con bé tối sầm, nó ngã xuống.

- Mệt thật, ngủ một lát vậy! - Nó cố lết đến một cái hành lang vắng, dựa vào tường và nằm gục xuống.

Lumine tỉnh dậy. Không có mùi ẩm ướt từ đế giày dính nước của lũ học sinh hay mùi của đất, thay vào đó, mùi cam thảo nhẹ nhàng xộc vào mũi nó, làm nó cảm thấy thoải mái.

- Trò tỉnh rồi à?

Bà Promfey ân cần đưa cho nó một miếng socola vĩ đại. Nó định từ chối, nhưng vì cái bụng đang biểu tình dữ dội nên nó nhận lấy.

- Sao cháu lại ở đây? Cháu tưởng cháu mệt đến nỗi ngủ quên ở hành lang mà? - Lumine hoang mang hỏi.

- Có cô bé tóc xanh nào đấy cõng trò đến đây đấy. A, trò ấy đây này.

Cánh cửa bệnh thật được nhẹ nhàng mở ra. Cô bé nhà Ravenclaw với mái tóc dài màu xanh biển, với đôi mắt trong tựa viên đẹp tựa hai viên đá mặt trăng bước vào. Lumine chẳng hiểu vì lí do gì, đôi má nó ửng hồng lên.

- Tớ thấy cậu để quên sách ở nhà kính nên đuổi theo. Nhưng đi đến hành lang thì cậu ngất xỉu, nên tớ đưa cậu vào phòng y tế.

Cô bé đặt khay soup cùng vài miếng bánh mì nướng bên cạnh giường bệnh. Nở nụ cười dịu dàng, cô gái nói.

- Cảm ơn cậu! - Lumine vội vã nói lời cảm ơn, rồi như sực nhớ mình chưa biết tên người này, cô bé hỏi. - Xin lỗi, cậu là?

- Ayaka. Kamisato Ayaka.

Cô bé kia kéo ghế lại bên cạnh giường, với tay đến giỏ hoa quả bên cạnh lấy một trái táo và bắt đầu gọt.

- Kamisato? Cậu là em gái của anh Ayato à? - Lumine ngạc nhiên.

- Ra là cậu biết anh trai tớ. Cũng phải ha, cậu là học sinh nhà Slytherin mà.

- Anh ấy học cũng được, không xảy ra ẩu đả đánh nhau. Nhìn chung tớ thấy cũng được, chỉ là, không tốt bụng và đáng yêu bằng cậu.

Lần này đến lượt Ayaka đỏ mặt. Cô ngại ngùng lấy từ túi xách một quyển sách đưa cho Lumine.

- À, thì, tớ quên mất, trả sách cho cậu nhé. Tớ còn bài luận Lịch sử ngày mai, tớ về trước nhé, chúc cậu mau khỏe.

Ayaka vội vã rời đi. Sau khi cô bé đi được một chút, Aether bước vào.

- Cô bạn tóc trắng đấy là ai vậy?

- Cô ấy là Ayaka, thuộc nhà Ravenclaw, em gái đàn anh Ayato. - Lumine đáp với đôi mắt vẫn còn mơ màng và bờ má vương sắc đỏ. Điều này đã khiến Aether để ý, cậu hỏi tiếp:

- Sao mày đỏ mặt vậy? Vẫn còn sốt hả?

- Hình như em cảm nắng cô ấy mất rồi, chú bé đần ạ.

Aether bất động trong giây lát. Em gái nó cảm nắng rồi, em gái nó biết yêu rồi. Chỉ có Merlin mới biết có chuyện gì đang xảy ra trong đầu nó. Hoang mang và bối rối, cậu tìm đến cái ghế, mong muốn có một điểm tựa để vượt qua cơn sốc này. Cậu lo lắng hỏi:

- Anh không cấm cản gì chuyện yêu đương của em. Nhưng, có hơi sớm quá không?

- Không? Mọi việc diễn ra tự nhiên, chính thần tình yêu đã sắp đặt. Chín năm, tám tháng, ba ngày sau, mời anh đến đám hỷ của con này. - Lần này thì như định mệnh sắp đặt, lời Lumine quả quyết hơn hẳn.

- Chuyện này điên rồ thật! Em nghĩ cô bé đó thích em à? Nhỡ đâu nó chỉ thân thiện như hàng tỷ đứa khác trong trường này thì sao? Đến lúc đấy mày khóc thì anh lại phải dỗ em à?

Aether đột nhiên gào lên khiến Lumine có chút giật mình. Cô bé sững sờ nhìn người anh trai vốn điềm tĩnh đang sôi máu của mình. Chuyện quái gì đang xảy ra thế này?

- Bình tĩnh nào, cậu trai trẻ. Chú mày đang hóa thành một con rồng và phun lửa vào mặt cô em gái tội nghiệp của mày đấy.

Kaeya xuất hiện, vỗ vai Aether rồi nhấn cậu ta xuống ghế. Cậu giật mình nhìn ra sau, khi nhận ra rồi thì chỉ gật đầu coi như chào hỏi.

- Nghe nói em của chú mày bị ốm nên tụi này đến thăm.

Childe nói trong lúc bước vào, đưa giỏ socola ếch nhái cho Aether. Aether nhận lấy hộp Socola ếch nhái và để nó lên bàn bên cạnh giường.

- Không cố ý đâu, nhưng tụi này lỡ nghe thấy tiếng hát nhẹ nhàng tha thiết của chú em rồi! Nghe như chú em đang bắt nạt Lumine dễ thương đấy.

- Nghe đây, bản thân anh thấy Ayaka cũng đáng yêu lắm. Con bé dịu dàng, tốt bụng thật. Nhưng đây là lần đầu tiên tao thấy nó ân cần với người ta thế luôn, phải không Ajax?

- Ờ! Tao thấy con bé cũng đáng yêu, nhưng hỡi Alberich ơi, cô bé nằm ngoài vòng quan tâm của hai đứa mình mày ạ. Nhưng cô bé ấy đã lọt vào đôi mắt xinh xắn của cô Lumine đây.

- Hả? - Lumine giật mình khi nghe đến tên mình trong cuộc đối thoại. - Em không chắc là em có thích cậu ấy không. Chỉ là, em thấy cậu ấy đáng yêu, tốt bụng nữa, nên... Không, em thích cậu ấy, nhưng nhỡ đâu cậu ấy không thích em...

- Ôi nào Lumine! Dũng cảm lên nào, bét nhất cũng phải làm người yêu cô bé kia vào năm thứ năm cho anh. - Kaeya cười ha hả rồi xoa đầu con bé. - Người ta có dấu hiệu thích em rồi đấy.

- Anh cá 2 Galleons rằng cưng sẽ làm được. Cưng là một Slytherin có ông anh trai ở Gryffindor cơ mà. Dũng cảm lên! Vì hạnh phúc tương lại của mình, tiến tới đi Lumine ạ, bọn này làm hậu phương cho.

Tartaglia thò lên bàn, bóc một hộp Socola Ếch nhái đưa cho Lumine và nhìn cô bé bằng ánh mắt động viên.

- Và ý kiến của cưng là?

- Chốt kèo!

Lumine nhận lấy miếng Socola bằng đôi mắt rực lửa đầy nhiệt huyết. Nó đã, đang, và không bao giờ là một đứa ngại thử thách.

- Và ý của Aether là?

- Đồng ý, dù nó thật ấu trĩ.

Aether chưa bao giờ thấy nó quyết tâm như thế này. Nó nhận ra là nó bao bọc cô em của nó quá đỗi cần thiết. ''Nó cần được tự do'', Aether nghĩ. Aether đã quá gò bó nó trong khuôn khổ, ép nó phải làm thế này thế kia. Nhưng khi cậu thấy em gái đang cười đùa vui vẻ, nó bỗng cảm thấy khác. Liệu mình có yêu thương nó sai cách, liệu mình có cấm đoán nó quá nhiều?

Aether hơi thẫn thờ. Hai người kia thấy thế lẳng lặng ra ngoài, trả lại không gian riêng tư cho cặp song sinh.

- Aether? - Lumine nhẹ nhàng hỏi.

- Anh xin lỗi, anh hơi nặng lời với em.

Aether nắm chặt tay Lumine, ôm nó vào lòng.

- Em là người mà anh yêu thương nhất, và anh tôn trọng mọi quyết định của em.

- Em cũng vậy.

Lumine cũng ôm lấy người anh mà nó thương nhất trần đời.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com