TruyenHHH.com

Textfic Pondphuwin Tiem Tarot Tinh Yeu

Chương 5: The Chariot – Quyết Đoán và Tiến Lên

---

Ngày hôm nay, tiệm tarot vẫn như mọi khi, yên tĩnh và bình lặng, chỉ có tiếng gió nhẹ lướt qua cửa sổ và tiếng chuông cửa mỗi khi có ai đó bước vào. Phuwin ngồi sau bàn, mắt lướt qua bộ bài tarot trước mặt, nhưng tâm trí lại không thể dứt ra khỏi những lời của Pond hôm qua.

Cậu nghĩ tôi xuất hiện để mang đến điều gì cho cậu?

Câu hỏi ấy vẫn lởn vởn trong tâm trí cậu, như một dấu hỏi lớn mà cậu không thể tìm ra lời giải đáp.

Nhưng Phuwin không để tâm quá nhiều. Cậu biết rằng mình không thể cứ mãi để lòng bị chi phối bởi một người, nhất là người như Pond, người đã làm thay đổi rất nhiều thứ trong cuộc sống tĩnh lặng của cậu. Tuy nhiên, cậu vẫn không thể phủ nhận rằng những cảm xúc dâng trào trong lòng mình là thật.

---

Cánh cửa tiệm bật mở, và lần này, không phải Pond. Một người khách mới bước vào, mang theo hơi thở của sự gấp gáp và căng thẳng. Đó là một người đàn ông trung niên, có vẻ như là một doanh nhân, nhưng khuôn mặt anh ta đầy lo lắng, đôi mắt mất tập trung.

Khách hàng:

[08:15] “Chào cậu. Tôi nghe nói tiệm tarot này có thể giúp người ta đưa ra quyết định. Tôi cần một lời khuyên.”

Phuwin:

[08:16] “Chào anh. Mời anh ngồi xuống, tôi sẽ giúp anh rút bài.”

Phuwin khẽ lướt tay qua bộ bài, rồi nhẹ nhàng lật một lá bài lên. Đó là The Chariot, lá bài tượng trưng cho sự quyết đoán, sức mạnh và sự tiến bước vững vàng về phía trước.

Phuwin (nhìn lá bài):

[08:18] “The Chariot… Đây là lá bài của sự chiến thắng qua những thử thách. Nó khuyên anh rằng, để vượt qua được khó khăn hiện tại, anh cần phải quyết đoán hơn nữa. Đừng ngần ngại tiến lên phía trước, dù con đường có khó khăn đến đâu.”

---

Người khách nhìn lá bài, vẻ mặt không thay đổi, nhưng có lẽ đã cảm nhận được phần nào sức mạnh từ những lời nói của Phuwin. Anh ta thở dài, nhưng sự lo lắng trong đôi mắt có phần giảm bớt.

Khách hàng:

[08:20] “Cảm ơn cậu. Tôi hiểu rồi.”

Phuwin gật đầu, cảm thấy hài lòng vì đã giúp đỡ được ai đó, nhưng trái tim cậu lại không thể thôi lo lắng. Lá bài The Chariot có một sức mạnh kì lạ. Nó nhắc nhở cậu về những gì cậu đã để lại và những gì cậu vẫn đang sợ hãi.

---

Sau khi người khách ra về, không khí trong tiệm lại trở nên lặng lẽ. Phuwin ngồi lại một mình, tự hỏi về những quyết định của mình, về những bước đi tiếp theo trong cuộc đời mình. Những ngày qua, sự xuất hiện của Pond như một làn sóng không thể ngừng lại, cuốn cậu vào những cảm xúc lạ lẫm mà cậu chưa bao giờ biết đến.

---

Đúng lúc đó, cánh cửa tiệm lại mở ra, lần này là Pond. Anh bước vào với vẻ mặt quen thuộc, nhưng hôm nay có gì đó khác lạ. Ánh mắt anh không còn lơ đãng mà sắc bén, như thể đã có quyết định gì đó trong lòng.

Pond:

[09:00] “Cậu đang bận sao?”

Phuwin:

[09:01] “Không, tôi đang đợi một khách hàng khác. Có chuyện gì sao?”

Pond (mỉm cười):

[09:02] “Tôi có vài điều muốn nói với cậu.”

Phuwin ngẩng lên, nhìn Pond với ánh mắt tò mò. Pond ngồi xuống đối diện, đôi mắt anh rực rỡ một cách khác thường, và dường như có một sự quyết tâm nào đó trong ánh nhìn ấy.

Pond:

[09:03] “Cậu biết không, hôm qua tôi đã suy nghĩ rất nhiều về những gì chúng ta đã nói. Tôi nghĩ mình đã sẵn sàng để tiến lên.”

Phuwin (ngạc nhiên):

[09:04] “Anh đã quyết định rồi sao?”

Pond:

[09:05] “Vâng, tôi đã quyết định. Tôi sẽ bắt đầu hành trình của mình, nhưng lần này tôi không đi một mình.”

Lời nói của Pond làm trái tim Phuwin đập mạnh hơn. Anh không thể giấu được sự vui mừng trong lòng, nhưng lại không thể hiện ra ngoài mặt. Chỉ lặng lẽ lắng nghe, mắt không rời khỏi Pond.

Pond (nhìn vào mắt Phuwin):

[09:06] “Cậu là người tôi cần. Không phải chỉ vì những lá bài, mà vì chính cậu. Tôi muốn đi cùng cậu trong hành trình này.”

---

Phuwin không thể tin vào tai mình. Lời của Pond thật nhẹ nhàng, nhưng lại như một làn sóng ấm áp lan tỏa khắp cơ thể cậu.

Phuwin (khẽ mỉm cười):

[09:08] “Tôi… tôi cũng vậy. Tôi không biết liệu hành trình này sẽ đưa chúng ta đến đâu, nhưng tôi sẽ đi cùng anh.”

---

Lúc đó, trong không gian nhỏ bé của tiệm tarot, mọi thứ như dừng lại. Hai người đối diện nhau, trong ánh mắt của họ là sự kết nối kỳ diệu mà trước đây họ không thể nhận ra.

Phuwin (nhìn vào lá bài The Chariot):

“Có lẽ, chúng ta sẽ đi một con đường dài. Nhưng một khi đã quyết định, thì không có gì là không thể.”

Và trong những khoảnh khắc đó, Phuwin cảm thấy mình và Pond đã thực sự bước vào một hành trình mới – một hành trình không chỉ về tương lai, mà còn về tình cảm giữa họ.

---

[Kết thúc chương 5]

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com