Textfic A N H T R A I
Cá nhỏ:
Nhớ mờ, khi gặp người lạ không được đi theo, cho gì cũng không được cầm.
Vịt ca: Tốt lắm. Nếu có người lạ nào đến nói là bạn của mẹ dẫn bé về nhà thì sao?Cá nhỏ:
Bé sẽ bảo là nói xạo, mẹ làm gì có bạn.
Vịt ca:Tốt, đúng là khẩu khí của mẹ dạy rồi.😁😁😁Vịt ca:Hôm qua cô giáo sao lại méc mẹ là bé nghịch thế.Cá nhỏ:
Vì vì bé kêu Bạch Tuyết bị ngốc
Vịt ca:Sao bé lại kêu Bạch Tuyết bị ngốc.Cá nhỏ:
Vì Bạch Tuyết không nghe lời, hay mở cửa cho người lạ.
Lại hay lấy đồ của người lạ đưa nên mới suýt chết.
Bạch Tuyết ngốc thật ca ca nhỉ.
Vịt ca:
...
Vịt ca:
Cá nhỏ ơi, hôm nay mình đọc truyện cổ tích nhé.
Cá nhỏ:
Bé hông thích truyện cổ tích nữa đâu. Truyện cổ tích toàn xạo thôi.
Vịt ca:
Sao bé lại kêu cổ tích xạo
Cá nhỏ:
Hôm qua bé không biết làm bài, bé khóc quá trời mà không thấy ông bụt hiện lên giúp bé làm.
Khóc nhiều quá nên bé bùn ngủ, vậy là không làm bài tập luôn. Cô giáo la bé ớ.
Vịt ca:
Bé không biết gì có thể kêu ca ca mà.
Cá nhỏ:
Bé chỉ muốn thử xem truyện cổ tích có thiệt hay không
hóa ra cổ tích không có thiệt ấy.
Bé không tin truyện cổ tích nữa đâu.
Bé tin ca ca thôi.
---------------------------------------------------------------------------------------
Trưởng thành là khi người ta bớt tin vào truyện cổ tích. Cá nhỏ và Vịt ca lớn rồi. Sau này bắt đầu có sóng gió rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com