Textfic 12cs Bl Chrysalism
Nbd trễ tiền nhà 2 ngày rồi nhé
Vcl
Cha nội Vst chơi 1 vố lớn vãi l xong bay mẹ đi kím bồ r
Mkettrg
Sao sao
Có gì hot kể anh m nghe coi
Đm ông Song vô trường Hkn quậy luôn
Ổng báo cảnh sát r tìm ra mấy đứa tung tin thất thiệt
Đòi kiện vì tội bịa đặt
Tr_tbinh
Vcl kiện luôn à
Má căng v:))
Đe doạ thôi
Cho mấy nhóc sinh viên sợ 1 lần để còn chừa
Chứ chả cũng chưa điên tới v
Stuuno1
Mấy đứa kia dc phen teo trym
Gggnma
Gì chứ đụng bồ ổng thì hetcuu r=)))
Destxn
Ê mà tụi bây
Có thấy ông Ngư đâu k
Sáng giờ chả thấy ổng
Tyett
Ủa m kím nó làm gì
Destxn
ổng nhờ mua đồ
Artbbinh
Ê mà nhé
Để ý dạo này thân với Đsn lắm nhé
Tr_tbinh
Á đù
🤯
Destxn
Ủa anh em đó giờ??
Artbbinh
K
Nó lạ lắm
Mkettrg
Hbb biết gì à
Kể nghe chơi
Bduong
Mồi như này là có gì đó r
Trong lúc em bận lên trường hóng hớt thì ở nhà có chuyện rì xảy ra v🤯
Dggiai
Hóng trên trường xong về đây hóng tiếp
Tuỵt
Artbbinh
Mọi người k hiểu đâu
Tr ơi cái cảm giác có mỗi 1 ngày nghỉ mà bị bạn thân lôi đi mua sắm dùm cho ngta🥰
Xương khớp t nó phản ánh dữ dội😭
Tyett
Cần tài trợ cho khoá nắn xương k?
T hỏi thật đấy Hbb
Artbbinh
Dạ em từ chối🥰
Stuuno1
Bị cáo Txn còn gì biện hộ k?
T mà k tới lôi bồ t về thì m đã gián tiếp chôn Hbb rồiii
Bduong
Ý là ai yêu nhau là cũng nghiêm trọng hoá vấn đề như v á hả mấy anh?🤯
Tyett
Thử đi là biết
Mkettrg
😃
Kick
Đụ mẹ
Tr_tbinh
Giờ là lúc để tán tỉnh nhau à🤡
Tyett
?
Gggnma
Ông khoải
@Destxn
Sao bị cấm chat r
Dggiai
Chắc đang bận nghĩ lí do=)))
Destxn
Ê k đùa
Chả liên lạc dc với ông Ngư
Có ai liên lạc dc k?
Mkettrg
T cũng gọi k dc
Mới thử xong
Dggiai
Em cũng k dc???
Stuuno1
Clm gì v
Ổng bị bắt cóc bán thật r hả
Destxn
Đm éo biết
@Tr_tbinh gọi dc k
Tr_tbinh
K dc
Nhưng chắc k có gì đâu
Chuyện nhà nó
Tyett
Biết gì thì phọt ra
Bày đặt lấp lửng
Bduong
=)) mỏ độc vcl
Cơ mà lần này em tán thành👐
Artbbinh
Nói lẹ đi Txn nó sắp hoá thú rồiii
Tr_tbinh
Nhà nó phức tạp đó giờ mà
Ai chả biết
Đánh nhau vỡ cái alo là bình thường
Destxn
Ủa là bình thường dữ chưa???
Đợt em nhìn thấy là có khẩu dân chủ cmnl đó??
Dggiai
😱
Đừng để mai em phải viết báo về Đsn nha
Bduong
Đsn nghe dc là đầu anh k còn trên cổ á Dcg
Mkettrg
Có ai biết địa chỉ nhà nó k
Có gì còn hốt xác
Tyett
Già r mà còn ăn nói xui xẻo
Gggnma
Bộ anh trẻ lắm hả Pty???
Stuuno1
Dm giờ là lúc mấy ông bắt bẻ nhau à??
Destxn
CÓ AI CÓ ĐỊA CHỈ NHÀ ĐSN K ĐMMM
Artbbinh
Tắt capslock đi mù mắt vcl🥰
Tr_tbinh
Tới t còn k biết nhà nó ở đâu
M nghĩ xem
Dggiai
Ê sao ông này sống kín dữ v
K ai biết nhà ổng luôn
Có khi nào ổng là thành viên của mấy cái hội thàn bí gì ngta hay nói k😱
Mkettrg
M ảo tưởng sức mạnh vừa thôi em
T thấy là m nặng dữ lắm r á
Bduong
Ê r là giờ k làm dc gì luôn á hả
😭
Gggnma
Giờ đợi thôi chứ biết sao giờ
Ổng v cũng đâu phải lần đầu đâu
Tyett
Ừ tới giờ vẫn sống nhăn răng
Bọn bây bớt lo đi
Tr_tbinh
Cùng lắm là gặp nhau ở nhà thương thôi mà
Destxn
🥰
Má khốn nạn v
.
Song Ngư lái xe về nhà một chuyến, trên chiếc điện thoại ở ghế phụ còn chưa kịp tắt màn hình là những tin nhắn đến từ cháu ruột anh- Đặng Anh Vy.
Hôm qua bà ta vừa dẫn thêm một người đàn ông về
Anh ta cứ nhìn chằm chằm vào cháu
Ánh mắt thật kinh tởm
Chú nhỏ ơi cháu cứ có dự cảm chẳng lành
Chú về nhà một chuyến nhé?
Sau những dòng tin ấy là tin nhắn Song Ngư gửi từ nửa tiếng trước, nhưng chẳng có hồi âm. Có thể là do anh đã nghĩ quá nhiều, nhưng nếu không về xem một chuyến thì anh thật sự không yên tâm nổi.
Chẳng hiểu sao trong lòng Song Ngư cứ có chút bồn chồn không thôi, bình thường anh lái xe khá là cẩn thận nhưng hôm nay lại có hơi phóng nhanh vượt ẩu, đến khi nhìn thấy cánh cổng quen thuộc thì mới thả chậm chân ga mà rẽ vào.
"Cậu tư? Hiếm lắm mới thấy cậu về." Người gác cổng đã hơn 60, làm ở đây từ lúc Song Ngư còn bé tí, thỉnh thoảng thấy cậu về cũng rất mừng, nhưng hôm nay lại có chút ngập ngừng.
"Vâng, cháu về thăm chút, trong nhà có gì không ạ?"
"Tôi cũng không rõ... nhưng sáng nay đột nhiên bà Lan Ninh bảo tôi đóng cửa không đón khách một hôm, ai tới cũng không được." Gác cổng còn muốn nói thêm một câu nhưng có lẽ bà ta không ngờ được hôm nay cậu về, nhưng cuối cùng cũng thôi.
Một suy đoán đáng sợ đột nhiên bùng lên trong lòng Song Ngư, anh vội lái xe vào trong, đầu óc đã bắt đầu căng thẳng.
Bình thường mẹ kế của anh luôn đem tình nhân về nhà, thế nên hôm qua lúc cháu gái nhắn cho anh bảo rằng bà ta lại dắt một người về anh cũng không nghĩ nhiều, nhưng bây giờ đây có vẻ như một kế hoạch khủng khiếp đã được người đàn bà điên rồ đó dựng nên.
Song Ngư không lái xe xuống hầm, anh trực tiếp dừng ở cửa chính rồi bấm mật khẩu vào trong, một khung cảnh hỗn loạn đập vào mắt anh.
Đồ vật bị đập vỡ tung toé, ở giữa phòng khách là mười mấy người mặc áo đen đang bao quanh hai đứa trẻ ở giữa, một người là cháu ruột của Song Ngư - Đặng Anh Vy, và người còn lại thì là đứa cháu không cùng huyết thống của anh - Đặng Anh Huy.
Trên đầu Đặng Anh Huy chảy máu, cậu bẻ chỉ mới mười mấy tuổi nhưng lại kiên quyết đứng chắn trước chị mình quần áo xộc xệch đang thở hổn hển ở phía sau. Hồ Lan Ninh- mẹ kế của anh thì lại trông có vẻ khá tức giận, bên cạnh bà ta có lẽ là tên đàn ông mà cháu anh từng nhắc đến.
Không nói cũng đoán được có chuyện gì đã xảy ra.
"Dạt hết ra." Song Ngư cất tiếng trước ánh mắt ngỡ ngàng của những người trong phòng. Trông thấy những người mặc đồ đen đang còn do dự, anh nói thêm:"Các người biết ai mới là chủ nhân thật sự của cái nhà này mà nhỉ."
Đám người kia nghe Song Ngư nói vậy, liền lục tục đứng về một bên cả. Song Ngư không nói gì, chỉ đi tới chỗ Đặng Anh Huy, bảo thằng bé dắt chị lên phòng băng bó vết thương. Sau khi hai đứa trẻ đi rồi, anh mới nhìn về phía hai người còn lại trong phòng.
"Tôi nghĩ là tôi đã từng nhắc bà trước rồi mà." Song Ngư nhặt một cái gậy gôn từ dưới đất lên, có lẽ là của thằng bé Đặng Anh Huy dùng để tự vệ làm rơi, anh thả chậm bước chân tới trước mặt Hồ Lan Ninh.
"Có lẽ là con hiểu lầm dì rồi, Song Ngư."
"Hiểu lầm?" Song Ngư hỏi lại, vẫn không có chút cảm xúc nào cả, nhưng anh lại đột nhiên vung gậy gôn lên, nện thẳng vào đầu người đàn ông đứng cạnh bà ta, khiến hắn phải ngã gục xuống ôm đầu.
Cơn giận của Song Ngư cũng không dừng lại ở đó, anh nện hắn thêm vài cú nữa, rồi mới quay sang Hồ Lan Ninh:"Tôi đã bảo rằng bà cấm có đụng vào người nhà của tôi rồi cơ mà?"
"Bả tưởng tôi dung túng cho những việc bà làm thì bà có thể đụng vào cháu tôi luôn à?"
"Nếu hôm nay Anh Vy hay Anh Huy xảy ra chuyện gì, tôi thề là bà và tên đàn ông này, sẽ không đơn giản là vài cú nện đâu." Song Ngư gằn giọng, ra lệnh:"Đem tên này xử theo quy tắc, và đưa cả bà Lan Ninh đi chứng kiến cảnh tình nhân của mình chịu phạt đi, để bà ấy hiểu rõ chuyện gì nên làm và không nên làm."
"Vâng."
"À mà quên nữa." Song Ngư đột nhiên nhìn vào đám người áo đen:"Các người có lẽ cũng muốn đổi chủ rồi, đi gặp An Hà đi, ông ta sẽ thu xếp cho các người."
Trong lòng đám người áo đen chùng xuống ngay khi nghe thấy từ thu xếp, bọn họ hoàn toàn hiểu rõ nó còn có nghĩa khác là xử lí.
"Vậy đi..." Ngay lúc Song Ngư đang định kết thúc cuộc hỗn loạn này, đột nhiên tiếng trẻ con vang lên:"Chú nhỏ, đưa gậy gôn cho cháu mượn được không ạ?"
Chẳng biết từ khi nào mà Đặng Anh Vy đang đừng ngay phía cầu thang, cô nhóc đã chỉnh trang lại, trên tay được băng và cả cổ tay cổ chân đều có vết bầm, cô từ từ đi về phía Song Ngư và nhận gậy gôn trong tay anh.
Đặng Anh Vy chầm chậm vung gậy gôn lên, có thể thấy là cô bé đã dùng hết toàn bộ sức lực, nện xuống người tên đàn ông đang còn nằm trên đất liên tục:"Lúc nãy tôi cho thằng khốn như anh mấy đòn hơi nhẹ nhỉ." Sau đó cô lại quay sang đám người áo đen, vẫn dùng hết sức cho mỗi người bọn họ mấy cú:"Các người cũng ra sức giúp bọn họ quá nhỉ?!"
Song Ngư không nói gì cả, anh chỉ đứng im nhìn cháu gái mình đang phát tiết mà thôi, trong lòng bắt đầu ngẫm nghĩ.
Có lẽ anh sẽ phải chấn chỉnh một số thứ lại thôi, lúc trước anh đã quá nhân nhượng rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com