𝟐𝟑
group này không có hai người simp
trai và một thằng điên
lmh
không mấy anh em mình hẹn nhau ngoài đời luôn được không
tao mệt á
rms
nói xấu người ta mà bày đặt gặp mặt
ssw
nói trong đây không sợ bị leak hả?
rms
thằng nào dám leak!!!
pjh
mà nãy thằng wangho sao
kể lại coi
tao là người đáng thương không được chứng kiến
mhj
thì có ai ở đây được coi đâu
pjh
sao bảo wangho đánh hyeonjun
rms
đoán mò
nhưng chắc real 100% rồi
pdh
thằng bạn mình bị nặng hơn bây ạ
nãy tao về với ảnh
ảnh kêu mới đấm nó có một cái
mà nó trả lại gấp đôi
ssw
trời ơi trời
ảnh rén chưa
pdh
chắc cũng sợ sợ rồi
rms
49 gặp 500
lmh
nghe nhục sao á bro
đừng kể nữa
không tao chui vô hang ở đó
pdh
nãy tao có khuyên nó lên núi sống đi
chứ giờ mắc cỡ điên
không biết đối diện với choi hyeonjun kiểu gì nữa
lsh
đang nói chuyện gì vậy
ssw
thêm cha này nữa
ở nhà chi rồi giờ hỏi
rms
nhưng mà thấy hyeonjun bị bầm cái mặt bé đau lòng quá nè
mhj
?
lmh
bé tỉnh đi
ssw
giờ mà dính vô nữa là thằng wangho nó đấm anh em mình
pdh
ổng thù choi hyeonjun lắm
pjh
lần đầu bị trap hay gì mà cay lâu vậy
rms
không nha
lần đầu yêu thật lòng
lsh
real of fake
pdh
nhóm này chỉ có mình ông fake thôi nha
còn lại đều là thật
lmh
tại có tình cảm real nên lúc biết mới sốc đó
mhj
như tụi mình tỉnh táo giờ nhởn nhơ quá trời
rms
hem
thật ra bé cũng hơi buồn
ssw
nín!
rms
bé cũng giận hyeonjun lắm
nhưng mà bé cũng hơi thích thích
mhj
bff của jihoon có khác ha
rms
ê bậy
ai thân mà nói
lmh
nào gia nhập hội đó thì báo
để anh em chuẩn bị trước
rms
hem bíc hem bíc
cho suy nghĩ đã
pjh
lúc đó nghỉ chơi thôi chứ không có gì đâu
rms
gì zạ huhu
.
.
.
jjh
anh hyeonjun
vết thương trên mặt anh sao rồi????
em qua nha
raniee
không cần đâu
có anh hyukkyu ở đây rồi
cậu ngủ sớm đi
jjh
anh ơi
em lo cho anh lắm
anh ơi!!!!
.
.
.
jeong jihoon tắt điện thoại, chán nản thở dài nhìn túi đồ trên tay, tính qua bôi thuốc cho người đẹp lại bị hớt tay trên mất rồi. kim hyukkyu quả không phải người tầm thường, nhìn thì giống kẻ khờ nhưng lại chẳng bao giờ bỏ qua một cơ hội nào.
"đau không?"
kim hyukkyu dùng tay chấm nhẹ lên vết bầm trên má em, kiên nhẫn chờ câu trả lời. choi hyeonjun luôn cố tỏ ra mạnh mẽ trong mắt người khác, nhưng trước mặt em bây giờ lại là kim hyukkyu, anh luôn khiến em phải trưng ra hết tất cả sự mềm yếu của mình.
choi hyeonjun mím môi, gật gật đầu, tay nắm chặt ga giường. kim hyukkyu im lặng, nhẹ nhàng bóp thuốc ra ngón tay rồi bôi đều lên chỗ bị tím. sau đó chỉ nói "tí nữa anh xem bên trong miệng coi có bị gì không nhé".
choi hyeonjun tính từ chối nhưng lại chạm phải ánh mắt lo lắng của anh, đột nhiên em cảm thấy hơi bối rối, tai nóng ran, tim đập nhanh như vừa bước ra khỏi tàu lượn siêu tốc.
không thể từ chối được, em đành ngồi im để kim hyukkyu chăm sóc vết thương cho mình.
tối hôm đó anh ở lại trông bé thỏ cả đêm, bảo là sợ em sẽ đột nhiên nhớ lại chuyện ban nãy rồi ấm ức mà khóc. tất nhiên choi hyeonjun thấy lí do quá nhạt nhẽo.
mệt mỏi sau một ngày toàn gặp phải thứ xui xẻo, choi hyeonjun ngủ ngay khi đặt lưng lên giường. em không biết kim hyukkyu đã làm những gì, nhưng hình như có người đến tìm em và còn nói chuyện với anh khá lâu. cơ mà choi hyeonjun không đủ tỉnh táo để quan tâm nữa.
"anh là ai?"
"kim hyukkyu, bạn học cũ của choi hyeonjun. còn cậu?"
"kim geonwoo, bạn của anh ấy. thế anh đang làm gì ở đây?"
"câu đó tôi cũng muốn hỏi cậu"
kim geonwoo mất kiên nhẫn, đẩy hyukkyu qua một bên, tính đi tìm choi hyeonjun.
"em ấy ngủ rồi"
kim hyukkyu vẫn đứng yên tại chỗ, khẽ khàng quan sát đối phương. geonwoo dừng chân, liếc anh một cái, sau đó dúi vào lòng hyukkyu cái túi lớn.
"là cháo bào ngư mà anh hyeonjun thích đó, lúc ảnh dậy thì hâm lên cho ảnh ăn"
kim geonwoo lấy trong túi ra lọ kem bôi, ngập ngừng hồi lâu mới đưa cho kim hyukkyu.
"thuốc này giúp giảm đau, làm tan máu bầm, nhớ bôi cho ảnh"
cậu ta dặn đi dặn lại như sợ kim hyukkyu sẽ quên mất.
"tôi sẽ chăm sóc hyeonjun tốt mà"
kim geonwoo không nói gì thêm, chỉ khó chịu nhìn anh rồi lái xe đi mất. kim hyukkyu biết, rõ ràng người này có ý gì đó với choi hyeonjun, ánh mắt và giọng điệu của cậu ta khi nhắc đến em rất giống jeong jihoon.
làm sao mà hyukkyu không biết được, vì anh cũng từng như thế mà. chỉ là bây giờ, cũng biết tiết chế lại một chút rồi.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com