TruyenHHH.com

Tcct Dong Nhan Toan Chuc Cao Thu Giai The Gioi

CHƯƠNG 61: NỔ PHÁO VÀO TÔI ĐI!

Trong đời tuyển thủ chuyên nghiệp, Tô Mộc Tranh ấn tượng nhất với ba Pháp sư chiến đấu.

Một là Đường Nhu hung hãn, nhất quyết không lùi bước. Cô chứng kiến từng bước trưởng thành của Đường Nhu, nhìn lối xử lí từ thô lỗ biến thành tinh tế, ý thức từ đơn giản đến thành thục. Chỉ có bản chất dũng mãnh của Đường Nhu là chưa hề thay đổi.

Hai là Tôn Tường. Hai năm làm đồng đội, một năm làm đối thủ, dù quan hệ hai bên lạnh nhạt thì cô cũng từng phối hợp với hắn vô số lần. Thao tác của hắn chuẩn xác, tính công kích mạnh, lại mang theo sự sắc bén, ngang ngạnh của thiếu niên. Mà vốn là cái nghề Pháp sư chiến đấu này nên ẩn chứa sự ngang ngược, coi trời bằng vung như thế.

Người cuối cùng, đương nhiên là Diệp Tu.

Phong cách của Pháp sư chiến đấu trong tay Diệp Tu rất khó khái quát.

Dũng mãnh? Ngang ngược? Sắc bén? Tinh chuẩn? Hay thậm chí là... bỉ ổi? Không phải là không có, mà là tổng hợp tất cả các từ bên trên lại cũng chưa đủ.

Sức mạnh của Đấu Thần thời kì tung hoành ngang dọc giành ba quán quân liên tiếp vẫn còn chói lòa rực rỡ đến tận giờ. Nhưng nghĩ lại, Tô Mộc Tranh lại ấn tượng nhất với sự không câu nệ của hắn.

Mỗi một kĩ năng, mỗi một sự lựa chọn đều rất phổ thông, nhìn vào không thấy kĩ xảo gì, nhưng cách chiến đấu bình thường ấy lại luôn chọc trúng điểm khó chịu nhất, đánh vào chỗ bạn không thể đánh trả được.

Nếu chỉ đứng ngoài thì bạn không thể hiểu được hắn mạnh đến mức nào.

Nguy nga như núi, thâm trầm như biển.

Pháp sư chiến đấu đang đứng trước mặt cô lại không giống ba người trên. Yamda Noubu, đã đánh chuyên sáu năm.

Đối mặt với Pháo Cuồng Phong, hắn sẽ chọn...

Tô Mộc Tranh suy nghĩ, từng dòng phân tích đối thủ như xẹt qua trong đầu.

"Khá cân bằng công thủ, coi trọng tiết tấu tấn công, chú ý duy trì sự liền mạch của Huyễn Văn." Đây là bình luận của người phụ trách phân tích Pháp sư chiến đấu, Tôn Tường.

"Cơ bản vững chắc, thao tác ổn định. Nói chung tính công kích không phải rất mạnh, phần lớn chọn đi vòng chứ không chủ động tấn công mạnh mẽ để mở ra cục diện mới."

"Thêm điểm thế nào?" Diệp Tu ngồi dưới hỏi. Tôn Tường nhớ lại: "Thể lực và trí lực khá cân bằng, hơi hướng về trí lực hơn."

"Khoảng bao nhiêu?"

"... 1.1-1.2:1"

Thấy Tôn Tường hơi ngập ngừng, dưới sự ra hiệu của Diệp Tu, La Tập ở tổ số liệu giơ tay:

"Chúng tôi đã tính, tỉ lệ trong khoảng 1.05 đến 1, chắc chắn không vượt qua 1.1."

Số liệu hay phong cách chiến đấu chỉ là một phần, Đội Quốc Gia càng coi trọng ý thức và thói quen thao tác của đối thủ hơn: Trong tình huống này, đối thủ chọn tấn công hay phòng thủ, chọn dùng hẳn đại chiêu hay ra liên tục từng chiêu nhỏ?

Những người này không phải tuyển thủ trong nước mà bọn họ đã quen thuộc đến mức nhắm mắt cũng đánh được. Vậy nên tất cả dự đoán đều phải tích lũy từng chút một từ đống video nghiên cứu.

Đối thủ trước mặt không có tính công kích mạnh, điểm trí lực nhiều hơn thể lực, nếu dùng đại chiêu lao đến thì chắc chắn không đủ sức, rõ ràng là sẽ lùi lại...

Hào Long Phá Quân chuyển ngoặt sang trái, Shuten Douji dựa vào dây sắt rồi nghiêng mình khỏi đám mây hình nấm. Vì Hào Long Phá Quân bị ngắt chiêu nên Bá Thể cũng biến mất, hắn bị Pháo Cuồng Phong thổi bật ra sau. Nhưng nhờ việc có thể thao tác làm giảm diện tích chịu lực và tăng ma sát với dây sắt nên khoảng cách cuối cùng của hắn vẫn gần hơn khoảng cách của Ma đạo học giả trong trận trước.

"Thao tác của đối phương chuẩn xác quá!"

Lý Nghệ Bác gật đầu, ngay lúc đó Sở Vân Tú cũng lẩm bẩm: "Chọn lùi à..."

Lách cách lách cách...

Ngón tay Tô Mộc Tranh múa như bay trên bàn phím, Súng Máy Gatling tiếp sau Pháo Cuồng Phong. Nếu Shuten Douji đã chọn lùi thì nhân cơ hội này ra một loạt chiêu cấp thấp đi!

Khói súng bao trùm con đường đầy máu. Vị trí của Mộc Vũ Tranh Phong cách đầu cầu 30 ô, 20 ô, 10 ô, cuối cũng chạm lưng vào vách núi, không lùi được nữa. Pháp sư chiến đấu trước mặt dũng mãnh lao đến!

"15 ô, 10 ô, 5 ô! Shuten Douji áp sát rồi!"

Trong tiếng hét sợ hãi của Phan Lâm, màn hình cũng kịp thời cắt cảnh so sánh lượng máu giữa hai bên. Mộc Vũ Tranh Phong 79%, Shuten Douji 70%

Đến lúc này, răng nanh hung ác của Pháp sư chiến đấu mới lóe sáng.

"Tô Mộc Tranh nguy hiểm rồi, mới lấy được 30% máu của đối thủ, hiệu quả tấn công không cao lắm... một khi bị Pháp sư chiến đấu áp sát thì..."

Bỗng Mộc Vũ Tranh Phong bước sang trái năm bước, quay người đứng ngay góc giữa vách núi và dây sắt trên cầu. Ánh sáng lạnh lẽo của chiến mâu đến sát, cuồng phong trước mắt làm người ta gần như không thở nổi. Nhưng bỗng nhiên một giá pháo xuất hiện, như áp sát đầu mâu.

Khác với trận trước, trận này Tô Mộc Tranh nhịn đến tận lúc dựa hẳn vào vách núi mới ra đại chiêu cấp 75, Giá Pháo Cố Định!

Vị trí dựa vào vách núi này giúp cô loại bỏ được tất cả góc chết, nhưng bất lợi không thể di chuyển, không thể nhảy lên cũng ép cô phải dùng máu đổi máu.

Công kích ập đến như mưa bão gào thét!

Lạc Hoa Chưởng, Thiên Kích, Bách Long Lưu Tinh Thức, Phục Long Tường Thiên, Nộ Long Xuyên Tâm, Đấu Phá Sơn Hà!

Huyễn Văn thuộc tính lửa của Lạc Hoa Chưởng, Huyễn Văn thuộc tính ánh sáng của Thiên Kích giúp chủ nhân tăng đủ thể lực và tốc độ. Một đợt Bách Long Lưu Tinh Thức cùng hai đại chiêu qua đi, số liên kích gia tăng không ngừng làm cả người Shuten Douji được bao phủ một tầng ánh sáng vàng kim, Ý Chí Đấu Giả!

Từng đại chiêu ập xuống, máu trên áo giáp Mộc Vũ Tranh Phong chảy thành dòng, nhưng cô cũng vẫn kiên quyết dùng từng chiêu đáp lại!

Vệ Tinh Xạ Tuyến, Pháo Lượng Tử, Pháo Laze, Pháo Tích Lửa.

Pháp sư chiến đấu đang áp sát nên lần này Tô Mộc Tranh gần như không cần chọn điểm rơi, mỗi kĩ năng đều giáng thẳng xuống đầu chính mình, mỗi lần nòng pháo rung lên, thuốc súng như thể tụ thành mấy chữ:

Nổ pháo về tôi đi!

Một lần đổi súng trường, một lần dùng Khống Chế Hai Tầng, hai lần Giá Pháo Cố Định, tất cả công kích đều như không màng đến tương lai mà ập xuống. Lúc Tô Mộc Tranh xuống sân, lượng máu đối thủ quả nhiên đã rơi xuống 25%.

____________________

CHƯƠNG 62: BĂNG TUYẾN ÂM HIỂM

"Đánh thế nào?"

Sau khi đập tay với Sở Vân Tú, Tô Mộc Tranh không về chỗ luôn mà vội vàng đến hỏi Diệp Tu. Diệp Tu lười biếng nhìn cô, sau đó nghiêng người nhường đường:

"Được lắm!"

"Đương nhiên rồi!"

Tô Mộc Tranh vui vẻ ngồi xuống, với tay lấy chiếc túi cầm tay màu hồng phấn của mình, lục lọi rồi úi một tiếng, xòe tay ra trước mặt Diệp Tu.

"Sao đấy?"

"Quên mang kem dưỡng tay rồi..."

Diệp Tu lục túi mình, máy tính bảng lưu chiến thuật, sổ ghi chép, tài liệu, các loại giấy chứng nhận được hắn xếp gọn gàng trong từng ngăn. Diệp Tu lục lọi, sau đó móc ra một ống nhỏ từ ngăn trên cùng, đưa cho Tô Mộc Tranh.

"LʼOCCITANE cơ à?" Tô Mộc Tranh nói khẽ: "Anh mua hả?"

"Thì em bảo muốn mà..."

Với tuyển thủ Thể thao điện tử, kem dưỡng tay gần như là vật bất li thân. Thứ mà mấy tên đàn ông cà lơ cà phất câu lạc bộ đưa gì dùng nấy, cùng lắm là nhận xét kem dính quá hay khô quá thôi lại có thể làm nhóm chat của tuyển thủ nữ thành "99+ tin nhắn mới"

Mỗi lần All Stars là lôi ra bày một hàng, tổ chức triển lãm luôn cũng được.

Diệp Tu biết được điều này nhờ một lần tình cờ nghe thấy Tô Mộc Tranh và Đường Nhu nói chuyện.

"Nhưng mà cái này..."

Tô Mộc Tranh nắm cái ống nhỏ cười không ngừng:

"Dành cho nam mà!"

Diệp Tu cạn lời. Tô Mộc Tranh bóc vỏ xoạt xoạt rồi vui vẻ bôi lên tay. Lúc bôi xong thì giơ tay lên ngắm nghía, hít sâu mùi hương bạc hà trên ngón tay.

Ánh mắt dịu dàng, nụ cười đáng yêu.

Tô Mộc Tranh dưới sân thả lỏng cả người, Sở Vân Tú trên sân cũng đánh trận đầu tiên cực kì nhẹ nhàng.

Pháp sư nguyên tố tay dài, mạnh về khống chế đấu với Pháp sư chiến đấu tay ngắn, thêm địa hình đầy tính chiến lược này, Phong Thành Yên Vũ lần lượt dùng Tường Băng, Băng Tuyến, Tường Lửa, Thiên Lôi Địa Hỏa, nhẹ nhàng thắng trắng Shuten Douji.

"Hiện tại tình hình lôi đài đã cân bằng." Trong phòng phát sóng, Phan Lâm bình tĩnh bình luận, ý đồ che giấu chuyện mình vừa mới thả lỏng được tâm trạng. Bình luận trận đấu quốc tế khó hơn trận trong nước nhiều ở chỗ ít nhất thì bình luận trận trong nước thì không cần thấp thỏm trong lòng!

"Được lợi từ việc các tuyển thủ khác vá cầu, Phong Thành Yên Vũ có đủ không gian né chiêu, có thể thấy cô đang khá chiếm ưu thế, nếu đối thủ trận sau là cận chiến thì ưu thế càng lớn hơn. Hiện tại tuyển thủ phía Nhật đã lên sân rồi. Vị tuyển thủ này là..."

Ống kính chuyển đến màn hình lớn, Phan Lâm nhìn rồi đọc từng chữ:

"Hatoyama Taro, Nhà quyền pháp, nhân vật..." Người dẫn chương trình số một trong giới Vinh Quang đột nhiên ngập ngừng, như thể rất không tự nguyện đọc cái tên này lên:

"... Cú Đấm Sao Băng Pegasus"

"..."

"..."

Trong lúc Phan Lâm im lặng, một tràng cười ầm ĩ xuất hiện trong bình luận, Phan Lâm miễn cưỡng ho vài tiếng, lại nói:

"Đúng là một cái tên tràn ngập đặc sắc Nhật Bản!

"Đúng vậy!" Lý Nghệ Bác vừa trộm lau mồ hôi vừa đuổi kịp chủ đề. Tuy cái tên này chứa cả kí ức tuổi thơ, nhưng dọc lên cứ thấy ngượng ngượng. Để dừng chủ đề này, hắn chuyển sang đọc tư liệu về tuyển thủ:

"Hatoyama Taro là một tuyển thủ rất trẻ, năm nay mới 17 tuổi, tuổi nghề đánh chuyên 3 năm. Cậu ấy là thành viên cận chiến chủ lực của đội á quân giải Nhật Bản năm nay, lối đánh rất cứng, tốc độ tay cực nhanh..."

Màn đọc tư liệu đến đấy thì dừng lại, ống kính lại chuyển đến hàng ghế khán giả, cổ động viên vừa hát vừa vẫy cờ.

Sau đó, tải xong bản đồ, tải xong nhân vật.

Hai bên không hề chờ đợi mà lập tức lao lên!

20 giây, Pháp sư nguyên tố đã vào phạm vi tấn công.

20 giây, Nhà quyền pháp bật Vân Thân toàn lực lao lên.

20 giây, Phong Thành Yên Vũ đứng vững, vạt áo choàng bay phấp phới, giơ cao pháp trượng.

"Nhà quyền pháp của đội Nhật rất kiên quyết..." Phan Lâm cố gắng bỏ qua cái tên Cú Đấm Sao Băng Pegasus kia, gọi thẳng nhân vật bằng nghề. Cũng may mỗi đội đi đánh Giải Thế Giới không mang nghề trùng nhau nên gọi như vậy cũng không bị lẫn lộn.

"Thậm chí cậu ấy còn không tiếc bật Vân Thân giữa đường để xông đến chỗ Phong Thành Yên Vũ thật nhanh. Nhưng Sở Vân Tú lại rất nhiều kinh nghiệm ngăn chặn đối thủ áp sát mình, Phong Thành Yên Vũ bắt đầu ngâm xướng rồi..."

"m ầm hai tiếng, hai bức Tường Băng vuông góc sừng sững trước mặt Nhà quyền pháp.

"Là Tường Băng! Ở địa hình chật hẹp thế này, hoan toàn không thể đi vòng qua Tường Băng! Nhà quyền pháp..."

Ầm ầm ầm ầm!

Nhà quyền pháp vung nắm đấm phá Tường Băng, từng mảnh băng vụn bay lả tả... Cậu ấy... lao vào Thiên Lôi Địa Hỏa rổi.

Sấm chớp vần vũ trên không trung, lửa cháy bừng bừng dưới đất, mà Nhà quyền pháp kia lao trái lao phải giữa mưa bom bão đạn, lượng máu tụt dốc không ngừng, nhưng vẫn kiên quyết xông lên.

"Ít nhất không trúng một nửa!" Diệp Tu ngồi dưới sân trách móc. Thiên Lôi Địa Hỏa không phải kĩ năng AOE đơn thuần, mà sẽ xuất hiện từng đợt sấm chớp giáng xuống và lửa nóng bùng lên. Nếu là hệ thống tự động sắp đặt thì cao thủ có thể vượt qua mà không chịu sát thương gì, còn do người điều khiển thì chính là khảo nghiệm với tài dự đoán của Pháp sư nguyên tố.

Là Pháp sư nguyên tố số một Liên Minh, thành tích thao tác này đúng là hơi mất mặt.

Nhưng Tô Mộc Tranh đang cười, Diệp Tu đang cười, Dụ Văn Châu bên trái Diệp Tu cũng đang cười... cười đối thủ vừa đạp ra lưới lôi hỏa thì đùng một phát biến thành khối băng.

"Chôn Băng Tuyến ở đây hả, âm hiểm quá đi mất..."

Băng Tuyến, ở ngay ranh giới của Thiên Lôi Địa Hỏa với bên ngoài.

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com