Tap Hop Dong Nhan Van Vong Tien Doan
Phúc lợi 520 nha cả nhà yêu. Là đoản không dài nhưng hãy cân nhắc tình trạng tiểu đường của mình trước khi thưởng thức nhé!
============================
-----------------------------------------------
Sáng hôm sau cuối giờ Tỵ Ngụy Vô Tiện mới tỉnh. Hắn sờ soạng lung ta lung tung một lúc mới lồm cồm bò dậy, hai mắt vẫn còn chèm nhèm. Lam Vong Cơ đang nhắm mắt dưỡng thần nghe tiếng đi đến. Y nhẹ nhàng xắn tay áo lên đưa tay xoa nhẹ thắt lưng Ngụy Vô Tiện, ôn nhu hỏi:- Khó chịu không?Ngụy Vô Tiện sáng sớm không khác tiểu hài tử là mấy, nghe câu hỏi phải mất một lúc sau mới tiêu hóa được, trả lời:- Hơi hơi.Lúc mặc quần áo cho Ngụy Vô Tiện, Lam Vong Cơ lặng lẽ gài cho lên dây thắt lưng của hắn một cái chuông bạc. Chuông bạc khắc hình hoa sen chín cánh, nhìn là biết không phải của Vân Mộng vì phía dưới có thêm 1 đám mây nhỏ được khắc tỉ mĩ. Theo hoạt động của Ngụy Vô Tiện chuông phát ra âm thanh "leng keng" làm Ngụy Vô Tiện hơi tỉnh người một chút. Hắn cầm cái chuông lên hỏi:- Tặng ta à?- Ừm. - Lam Vong Cơ đáp, lại bồi thêm - Mua ngoài trấn.Ngụy Vô Tiện nhìn cái chuông gật đầu cười hì hì:- Thích lắm. Đồ Nhị ca ca cho ta đều thích. Mang hoài luôn!!!Lam Vong Cơ bày thực hạp ra bàn:- Ăn.Ngụy Vô Tiện ngoan ngoãn ngồi vào bàn ăn. Hắn cảm thấy Lam Vong Cơ rất thích hắn đeo chiếc chuông bạc này. Chính là Ngụy Vô Tiện đoán không sai. Lam Vong Cơ mua nó vì âm thanh của nó trong trẻo như tính cách Ngụy Vô Tiện vậy, lúc đi ngoài trấn gió thổi qua y nghe thấy tiếng chiếc chuông bạc này reo làm lòng y nhớ đến hắn, muốn gặp hắn. Sau này Ngụy Vô Tiện đeo chuông bạc trên người, mỗi khi hắn đến gần y hơn y sẽ nghe được, sẽ biết rằng hắn sắp đến bên y.[Au: Các cô thử tưởng tượng xem nếu Tiện làm gì như nhích người nè, bước đi nè, ngả ngớn pha trò chọc Trạm nè thì lúc nào cũng phát ra âm thanh trong trẻo của chuông bạc á. Ôi! Toai chớt đây, đáng éo quá chịu gì nổi, cứ như mấy đứa 3 chuổi ra công viên chơi mang đôi giày có gắn cái kèn á, đi đâu cũng "tít tít"]. (* 3* )=================================
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com