Tập Cảnh Kiếm Ba cùng lưu manh sinh hoạt
one shot
Tập Cảnh Kiếm Ba cùng lưu manh sinh hoạt.(Nha Hương) (Nha Hồn x Hương Độc Tú)
Tác giả: Mộ Khanh Eos
(Bản dịch chưa có sự cho phép do tui không có tài khoản Tấn Giang TvT)Hương Độc Tú bị cảm.Hương Độc Tú cũng cảm thấy kỳ quái, người có thể chất cao quý như hắn vậy mà cũng sẽ bị cảm mạo(Lời của Hương Độc Tú). Nhưng hắn kiên trì cho rằng bản thân không có việc gì, không cần quá mức sợ lớn hãi nhỏ, cũng hào phóng mà tiếp nhận ủy thác của bạn bè, vì bọn họ mà đánh một hồi JJC.Lúc này Nha Hồn còn chưa biết, Nha Hồn đang ngủ thì bị hắn kéo tỉnh.Hương Độc Tú biết đối phương có một nguyên tắc kì quái, cái nguyên tắc đó ngay cả hắn cũng khịt mũi coi thường. Cái gì mà ‘Không phải Cái ca tuyệt đối không chơi’ gì đó, kỳ thật chỉ biết chơi Cái Bang mà thôi, đổi thành Miêu ca Nha Hồn nhất định quỳ.“A Long đặc biệt tìm cho anh một tài khoản, mau dậy đánh giúp một hồi đi.” Hương Độc Tú giống như chơi kéo co kéo Nha Hồn dậy, nhét anh tới trước máy tính.Đáng thương cho Nha Hồn, trong lúc mơ mơ màng màng liền tự động khởi động máy đăng nhập tài khoản. Nhưng thứ khiến Nha Hồn nháy mắt tỉnh táo, lại là lúc nghe thấy Hương Độc Tú đánh cái hắt xì.Anh xoay đầu, trừng mắt nhìn người nào đó ôm chăn bọc thành đống lớn trên sô pha, âm u nói: “Em đây là muốn thử cuộc sống của người tối cổ sao?”Hương Độc Tú bình tĩnh vung vẩy tóc, “Không cần lo lắng, chỉ là hôm nay vi khuẩn trong người tôi lạc đường.”Khóe mắt Nha Hồn co giật, “Lời quỷ dị như thế em cho rằng tôi sẽ tin sao? Sao tôi nghe lại cảm thấy có chút bướng bỉnh?” Tổng cảm thấy tối hôm qua chỗ nào đó của mình ở trong thân thể hắn cũng giống như vi khuẩn vậy.Hương Độc Tú xua tay, “Đừng để ý việc nhỏ này, mau mau đăng nhập, hôm nay A Long cùng tiên trưởng hẹn hò, ôi, chuyện tình yêu nhà người ta.”Nha Hồn im lặng không nói gì.Hương Độc Tú xác thật rất ít khi cảm mạo, kỳ ba Hương Độc Tú, hẳn là bệnh khuẩn đều chạy trốn hắn. Có khi ỷ vào trong nhà có điều hòa, tắm xong dứt khoát lõa thể mà ngủ, hoặc là để vậy đi tới đi lui. Sau khi “làm” còn đỡ, trước lúc “làm” hắn liền như vậy khiến Nha Hồn thường xuyên bị một phen trùng kích thị giác cùng tra tấn tâm lý.Tên này đặc biệt thích làm mấy chuyện hành xử khác người để chơi đùa,Đạp ngay lúc đăng nhập.Kiếm Tử Tiên Tích là một con Gà vàng, Sơ Lâu Long Túc là một Kiếm thuần, vừa nhìn là biết hai người bọn họ vợ chồng son tình thú. Chẳng qua, bọn họ cũng biết Nha Hồn cùng Hương Độc Tú sẽ không chơi hai phái này, vì thế tìm người khác chơi giúp, cũng tìm tới hai ID cho hai người chơi.Vì thế, vẫn là Cái ca cùng Hoa ca.Thành Lạc Dương kín người hết chỗ.Người chơi thay cũng là người quen, một người tên Tiên Phụng, một người gọi Tiên Cơ, tổng cảm giác là một CP, còn có một người chơi Thương Vân. Cảm giác đều là không ai muốn phối trí, nhưng lại thấy vẫn có thể phối trí.Theo như trước đó đã thương lượng xong, Nha Hồn một bên buff máu một bên lưu DPS, Hương Độc Tú một bên cắm chuột một bên xem Cái ca, hợp tình hợp lý.Nhưng mọi việc đều có sự cố ngoài ý muốn.Điện thoại rung lên, vừa mở đã nghe tiếng Kiếm Tử Tiên Tích gào rú: “Hai cậu sao đều rớt mạng hết rồi?”Kỳ thật là có nguyên nhânHương Độc Tú thật sự ho tới không chịu nổi, còn nghe được tiếng hít mũi. Mắt thấy sắp bắt đầu đến nơi rồi, Hương Độc Tú ngồi bên kia vừa cúi người một cái, đem dây điện xài chung đạp đứt. Cứ như vậy, Nha Hồn nguyên bản vẫn đang thất thần cũng thở phào một hơi.“Đừng đánh nữa.” Anh nói.“Không được, đã đồng ý rồi, Hương Độc Tú sẽ không nuốt lời, đây là trận nhỏ.…”Nha Hồn thật sự không nghĩ sẽ lớn tiếng mắng, “Nhỏ con khỉ!” loại lời nói bất nhã này để Hương Độc Tú nghe được lại muốn dỗi nửa ngày. Anh đi qua đem người kia ôm vào trong ngực, hai người cùng nhau chui vào trong chăn, cái mũi đỏ bừng kia thật khiến người lo lắng.Nha Hồn trầm mặc một hồi, bỗng nhiên nói: “Chúng ta hôm nào đó đi ra bên ngoài chơi đi? Cứ ở nhà chơi game mãi, không tốt.”Hương Độc Tú cong cong môi, “Anh không phải từng nói qua sao, đừng có hút thuốc giống như mấy cái quảng cáo thuốc lá kia lại nói hút thuốc không tốt.”“Tôi nghiêm túc.” Nha Hồn đè thấp âm thanh, ánh mắt hơi tối lại không biết đang nghĩ cái gì, “Chơi game không bằng “chơi”em, ngủ không bằng cùng em ngủ, lên mạng không bằng đè em.”Hương Độc Tú trừng lớn mắt nhìn anh, đầy mặt ghét bỏ.Nhưng khó có được chuyện cười người lớn lại vẫn lộ ra lời âu yếm yêu thương, khiến Hương Độc Tú không được tự nhiên mà vặn vẹo thân thể. Hắn thò tay lấy giấy tới hỉ mũi, thật không dễ dàng mà biểu hiện ra vẻ yếu ớt đáng thương hề hề khiến Nha Hồn cảm thấy có chút nhìn không no mắt.Anh lại nói: “Em hiện tại đáng yêu lắm.”Hương Độc Tú cảm thấy mấy thứ trên mạng đều là lừa người. Có một số người bởi vì nói vậy mà biến thành Mary Sue, còn có một số người bởi vì nói như vậy mà yêu đối phương, càng có người vì câu nói đó mà trực tiếp khóc, nhưng, câu này thực quá mức buồn nôn đến nỗi hắn nổi cả da gà.Có lẽ là do cảm mạo, hắn hiện tại bắt đầu mê man đi.Nha Hồn nhìn xem một lúc, nguồn điện rốt cục vẫn không sửa được, đành rút điện thoại ra viết tin nhắn cho Kiếm Tử, đại khái chính là “Bệnh muốn chết, ngày mai mời đến thăm, tiện thể đem theo một tấm vé giảm giá suối nước nóng, chào A Long giúp tôi một tiếng.” đại loại vậy.Hai người thực sự giống như người tối cổ, chui vào trong một cái chăn.Nha Hồn cũng không chê nóng, lúc này bởi vì khoảng cách khá gần đến mức hơi thở đều ấm nóng, cánh tay vòng qua người còn nóng hôi hổi. Dưới loại nhiệt độ đó, Hương Độc Tú rốt cục cũng có chút nâng cao sức đề kháng, ít nhất nước mũi cùng hắt xì ngay tại một khắc này biến mất không tăm hơi.Hương Độc Tú không nhịn được, nói: “Anh muốn mang tôi đi đâu?”Hóa ra hắn vẫn có chút chờ mong, tâm tình vui vẻ của Nha Hồn rất nhanh bị hắn lây nhiễm: “Đi công viên giải trí.”Hương Độc Tú chậc lưỡi tấm tắc.Nói Nha Hồn không hiểu lãng mạn chính là như vậy, bao lớn rồi còn muốn đi công viên giải trí, xem một đám nhóc choai tú ân ái sao? Hắn lười biếng mà nhắc nhở nói: “Tôi sợ cao, đừng nói là lại muốn cho tôi ngồi tàu lượn siêu tốc, đó là uy hiếp tôi, còn một cái khác đó là sợ quỷ.”Nha Hồn lạnh lùng hừ một tiếng.Không làm như vậy thì có thể đem người tới tay sao? Lúc ấy chính là lợi dụng lúc người này hai chân nhũn ra hai mắt bần thần đem hắn cưỡng hôn, xong việc lại bị chỉ vào mũ phê bình nói người khác cua trai đều trực tiếp đem người biến thành sợi bún, anh thì ngược lại, trực tiếp vác người ta lên tàu lượn siêu tốc.Đối với phản ứng của Hương Độc Tú khi đó mà nói, chỉ có thể nói trọng điểm hắn để ý hoàn toàn sai rồi.Nha Hồn ngây ngốc hồi lâu, miễn cưỡng mới thoát ra được.Lấy lại tinh thần mới ý thức được nãy giờ mình nhìn chằm chằm Hương Độc Tú .Sau khi bị bệnh tóc liền bị mồ hôi thấm ướt, vài sợi vô ý rơi vào miệng anh, cắn cắn lại ra một loại cảm xúc khác biệt. Nha Hồn nhịn không được vươn tay đem sợi tóc phất đi, mềm mại xúc cảm theo khe hở ngón tay đảo qua sườn mặt, bàn tay lớn liền nâng lên cái ót, nhẹ nhàng vỗ về.Hình thức ở chung của bọn họ vẫn luôn rất kỳ quái, không phải tôi đem anh giận chết khiếp cũng là anh đem tôi bơ đẹp, nhưng dù vậy hai người ở trên giường vẫn là anh tới tôi đi không chút ghét bỏ, cũng như vậy mà dính ở bên nhau. Mà khó có được ôn nhu như này xuất hiện, liền có thể cào tới mức người ngứa cả lòng.Hương Độc Tú hình như không chút nào để ý, nhưng vẫn mím môi hé nửa con mắt nhìn. Hắn vừa thoải mái vừa thích ý bị người vỗ về như vậy, bèn nghiêng nghiêng đầu, đem mặt dán tại bàn tay kia, lòng bàn tay có vết chai lồi lõm chọc lên mặt hắn, vuốt vuốt, theo động tác của hắn mà nhích tới nhích lui, khiến người khác cảm thấy an tâm.Nha Hồn dường như bị cảm động, khàn khàn nói: “Bệnh cảm mạo của em tốt nhất là không nên khỏi.”Hương Độc Tú bi thương nhìn anh, “Hóa ra anh là loại người đó.”“Chỉ có như này tôi mới cảm giác được em cần tôi.”Kỳ thực so ra, Nha Hồn càng giống người bệnh hơn, giống như một kẻ bị bệnh nguy kịch, có đôi lúc luôn là lo được lo mất. Không có cách nào khác, Hương Độc Tú quá mức lãnh đạm, bạn không thể nào đọc được nội tâm hắn, hắn đến tột cùng là nghĩ gì về bạn, tóm lại lo lắng sẽ sinh ra dao động bất thường.Nha Hồn chỉ có sắc mặt quá lạnh lùng, nhưng mà ánh mắt lại ấm nóng đến không thể tưởng tượng. Anh đem người ôm đến chật cứng, môi dán lên sườn mặt như gần như xa, lại nhẹ nhàng hôn lên cái cổ trắng nõn của người nọ, nhẹ nhàng mà thở dài.Hương Độc Tú không kìm được mà run rẩy.Động tác tán tỉnh như có như không tác động tới tiếng lòng, vào thời khắc này khiến hắn phảng phất như mất đi toàn bộ sức lực. Chiếm hữu dục thành khẩn mà thẳng thắn vây quanh hắn, cho dù không hỏi hắn cũng biết Nha Hồn đang nghĩ gì. Đôi mắt nhạt màu kim sắc của hắn chiếu ngược ra ánh sáng sắc lạnh, môi lại khởi xướng run lên khe khẽ.Thân thể lạnh lẽo, thứ cần nhất chính là ôm, vĩnh viễn không có khả năng nói thật ra cho người khác biết.Xưa nay Hương Độc Tú lạnh nhạt mà xử sự, xấp xỉ gần giống một kẻ chỉ biết lo cho mình. Nhưng chỉ cần là phàm nhân thì đều là tục khí, luôn có thất tình lục dục, luôn có những nhân vật quan hệ phức tạp tới làm quen, như vậy huyết nhục mới có thể hoàn chỉnh.Nha Hồn đã hôn đến trước mặt hắn, môi của anh ở trước chóp mũi lành lạnh của hắn chạm nhẹ, lại cọ qua lông mi, hôn lên trán. Hô hấp của Hương Độc Tú dần dần loạn nhịp, vươn tay bắt được cổ tay đối phương, thở dài một hơi. Hắn nhổm người dán tới, giống như kẻ nhu nhược, ngã xuống lòng ngực anh.Bị hắn đè nặng, Nha Hồn an tĩnh mà ôm hắn.Hương Độc Tú nói: “Thực thích tự mình quyết định.”Nha Hồn hừ hừ: “Đó là tôi chuyên môn đối phó em.”Hương Độc Tú lạnh nhạt nói: “Cho nên tôi phải nói thủ đoạn tán tỉnh của anh rất không tồi sao?” Hắn tùy tiện xê dịch hông, liền cảm nhận được một loại độ cứng riêng biệt của người nào đó dưới thân hắn.Nha Hồn hơi xấu hổ, ho khan một tiếng.Hương Độc Tú lúc này mới cười: “Sợ tôi bị người cướp đi? Ai có thể chịu nổi Hương Độc Tú.”Tiếng cười của hắn vừa lịch sự vừa tao nhã lại kiêu ngạo, ngay cả khi hắn duỗi tay nâng cằm người khác lên cũng thản nhiên như vậy. Nếu đặt ở cổ đại, hoặc là trên người Ly Kinh Hoa, hẳn sẽ là phong lưu vô song, tay áo khẽ phất, đôi mắt lãnh tĩnh lại mị hoặc, chắc chắn sẽ khiến vô số người theo đuổi tới thất hồn lạc phách.Hắn hơi hơi nhổm người dậy, Nha Hồn không thể không ngửa đầu nhìn hắn, mà một khi ngửa đầu cũng chỉ vì muốn trong mắt người kia chỉ có mình. Vì thế, một nụ hôn dài mà động tinh, lấp kín luôn lời mà đối phương muốn nói, bắt đầu rồi.Hương Độc Tú muốn nói: Hôn em đi, nói không chừng em liền khỏe lại rồi.Nha Hồn muốn nói: Hôn anh đi, nói không chừng em liền khỏe lại rồi.(Xong)_____________________________________________
Chú thích:
JJC: Cạnh Kỹ Trường (竞技场) hay còn gọi là Danh Kiếm đại hội (名剑大会)
DPS: DPS là một từ được viết tắt bởi một cụm từ. Mỗi chữ trong dps sẽ tương ứng với một từ. Cụ thể chữ D là viết tắt bởi Damage; chữ P viết tắt bởi Per, chữ S là viết tắt của từ Second. Như vậy dps chính là Damage Per Second, dịch ra nghĩa tiếng Việt là chỉ số sát thương tính theo thời gian. (theo baomuctim . com)
Cái ca, Gà vàng, kiếm thuần, Thương Vân, Hoa ca: Cái Bang, Tàng Kiếm, Thuần Dương (chơi thiên về Thái Hư Kiếm (?)), Thương Vân, Vạn Hoa. (Các môn phái trong game JX3.)
Ly Kinh Hoa: Tên ID game của Hương Độc Tú. Hương Độc Tú chơi Vạn Hoa.
Tác giả: Mộ Khanh Eos
(Bản dịch chưa có sự cho phép do tui không có tài khoản Tấn Giang TvT)Hương Độc Tú bị cảm.Hương Độc Tú cũng cảm thấy kỳ quái, người có thể chất cao quý như hắn vậy mà cũng sẽ bị cảm mạo(Lời của Hương Độc Tú). Nhưng hắn kiên trì cho rằng bản thân không có việc gì, không cần quá mức sợ lớn hãi nhỏ, cũng hào phóng mà tiếp nhận ủy thác của bạn bè, vì bọn họ mà đánh một hồi JJC.Lúc này Nha Hồn còn chưa biết, Nha Hồn đang ngủ thì bị hắn kéo tỉnh.Hương Độc Tú biết đối phương có một nguyên tắc kì quái, cái nguyên tắc đó ngay cả hắn cũng khịt mũi coi thường. Cái gì mà ‘Không phải Cái ca tuyệt đối không chơi’ gì đó, kỳ thật chỉ biết chơi Cái Bang mà thôi, đổi thành Miêu ca Nha Hồn nhất định quỳ.“A Long đặc biệt tìm cho anh một tài khoản, mau dậy đánh giúp một hồi đi.” Hương Độc Tú giống như chơi kéo co kéo Nha Hồn dậy, nhét anh tới trước máy tính.Đáng thương cho Nha Hồn, trong lúc mơ mơ màng màng liền tự động khởi động máy đăng nhập tài khoản. Nhưng thứ khiến Nha Hồn nháy mắt tỉnh táo, lại là lúc nghe thấy Hương Độc Tú đánh cái hắt xì.Anh xoay đầu, trừng mắt nhìn người nào đó ôm chăn bọc thành đống lớn trên sô pha, âm u nói: “Em đây là muốn thử cuộc sống của người tối cổ sao?”Hương Độc Tú bình tĩnh vung vẩy tóc, “Không cần lo lắng, chỉ là hôm nay vi khuẩn trong người tôi lạc đường.”Khóe mắt Nha Hồn co giật, “Lời quỷ dị như thế em cho rằng tôi sẽ tin sao? Sao tôi nghe lại cảm thấy có chút bướng bỉnh?” Tổng cảm thấy tối hôm qua chỗ nào đó của mình ở trong thân thể hắn cũng giống như vi khuẩn vậy.Hương Độc Tú xua tay, “Đừng để ý việc nhỏ này, mau mau đăng nhập, hôm nay A Long cùng tiên trưởng hẹn hò, ôi, chuyện tình yêu nhà người ta.”Nha Hồn im lặng không nói gì.Hương Độc Tú xác thật rất ít khi cảm mạo, kỳ ba Hương Độc Tú, hẳn là bệnh khuẩn đều chạy trốn hắn. Có khi ỷ vào trong nhà có điều hòa, tắm xong dứt khoát lõa thể mà ngủ, hoặc là để vậy đi tới đi lui. Sau khi “làm” còn đỡ, trước lúc “làm” hắn liền như vậy khiến Nha Hồn thường xuyên bị một phen trùng kích thị giác cùng tra tấn tâm lý.Tên này đặc biệt thích làm mấy chuyện hành xử khác người để chơi đùa,Đạp ngay lúc đăng nhập.Kiếm Tử Tiên Tích là một con Gà vàng, Sơ Lâu Long Túc là một Kiếm thuần, vừa nhìn là biết hai người bọn họ vợ chồng son tình thú. Chẳng qua, bọn họ cũng biết Nha Hồn cùng Hương Độc Tú sẽ không chơi hai phái này, vì thế tìm người khác chơi giúp, cũng tìm tới hai ID cho hai người chơi.Vì thế, vẫn là Cái ca cùng Hoa ca.Thành Lạc Dương kín người hết chỗ.Người chơi thay cũng là người quen, một người tên Tiên Phụng, một người gọi Tiên Cơ, tổng cảm giác là một CP, còn có một người chơi Thương Vân. Cảm giác đều là không ai muốn phối trí, nhưng lại thấy vẫn có thể phối trí.Theo như trước đó đã thương lượng xong, Nha Hồn một bên buff máu một bên lưu DPS, Hương Độc Tú một bên cắm chuột một bên xem Cái ca, hợp tình hợp lý.Nhưng mọi việc đều có sự cố ngoài ý muốn.Điện thoại rung lên, vừa mở đã nghe tiếng Kiếm Tử Tiên Tích gào rú: “Hai cậu sao đều rớt mạng hết rồi?”Kỳ thật là có nguyên nhânHương Độc Tú thật sự ho tới không chịu nổi, còn nghe được tiếng hít mũi. Mắt thấy sắp bắt đầu đến nơi rồi, Hương Độc Tú ngồi bên kia vừa cúi người một cái, đem dây điện xài chung đạp đứt. Cứ như vậy, Nha Hồn nguyên bản vẫn đang thất thần cũng thở phào một hơi.“Đừng đánh nữa.” Anh nói.“Không được, đã đồng ý rồi, Hương Độc Tú sẽ không nuốt lời, đây là trận nhỏ.…”Nha Hồn thật sự không nghĩ sẽ lớn tiếng mắng, “Nhỏ con khỉ!” loại lời nói bất nhã này để Hương Độc Tú nghe được lại muốn dỗi nửa ngày. Anh đi qua đem người kia ôm vào trong ngực, hai người cùng nhau chui vào trong chăn, cái mũi đỏ bừng kia thật khiến người lo lắng.Nha Hồn trầm mặc một hồi, bỗng nhiên nói: “Chúng ta hôm nào đó đi ra bên ngoài chơi đi? Cứ ở nhà chơi game mãi, không tốt.”Hương Độc Tú cong cong môi, “Anh không phải từng nói qua sao, đừng có hút thuốc giống như mấy cái quảng cáo thuốc lá kia lại nói hút thuốc không tốt.”“Tôi nghiêm túc.” Nha Hồn đè thấp âm thanh, ánh mắt hơi tối lại không biết đang nghĩ cái gì, “Chơi game không bằng “chơi”em, ngủ không bằng cùng em ngủ, lên mạng không bằng đè em.”Hương Độc Tú trừng lớn mắt nhìn anh, đầy mặt ghét bỏ.Nhưng khó có được chuyện cười người lớn lại vẫn lộ ra lời âu yếm yêu thương, khiến Hương Độc Tú không được tự nhiên mà vặn vẹo thân thể. Hắn thò tay lấy giấy tới hỉ mũi, thật không dễ dàng mà biểu hiện ra vẻ yếu ớt đáng thương hề hề khiến Nha Hồn cảm thấy có chút nhìn không no mắt.Anh lại nói: “Em hiện tại đáng yêu lắm.”Hương Độc Tú cảm thấy mấy thứ trên mạng đều là lừa người. Có một số người bởi vì nói vậy mà biến thành Mary Sue, còn có một số người bởi vì nói như vậy mà yêu đối phương, càng có người vì câu nói đó mà trực tiếp khóc, nhưng, câu này thực quá mức buồn nôn đến nỗi hắn nổi cả da gà.Có lẽ là do cảm mạo, hắn hiện tại bắt đầu mê man đi.Nha Hồn nhìn xem một lúc, nguồn điện rốt cục vẫn không sửa được, đành rút điện thoại ra viết tin nhắn cho Kiếm Tử, đại khái chính là “Bệnh muốn chết, ngày mai mời đến thăm, tiện thể đem theo một tấm vé giảm giá suối nước nóng, chào A Long giúp tôi một tiếng.” đại loại vậy.Hai người thực sự giống như người tối cổ, chui vào trong một cái chăn.Nha Hồn cũng không chê nóng, lúc này bởi vì khoảng cách khá gần đến mức hơi thở đều ấm nóng, cánh tay vòng qua người còn nóng hôi hổi. Dưới loại nhiệt độ đó, Hương Độc Tú rốt cục cũng có chút nâng cao sức đề kháng, ít nhất nước mũi cùng hắt xì ngay tại một khắc này biến mất không tăm hơi.Hương Độc Tú không nhịn được, nói: “Anh muốn mang tôi đi đâu?”Hóa ra hắn vẫn có chút chờ mong, tâm tình vui vẻ của Nha Hồn rất nhanh bị hắn lây nhiễm: “Đi công viên giải trí.”Hương Độc Tú chậc lưỡi tấm tắc.Nói Nha Hồn không hiểu lãng mạn chính là như vậy, bao lớn rồi còn muốn đi công viên giải trí, xem một đám nhóc choai tú ân ái sao? Hắn lười biếng mà nhắc nhở nói: “Tôi sợ cao, đừng nói là lại muốn cho tôi ngồi tàu lượn siêu tốc, đó là uy hiếp tôi, còn một cái khác đó là sợ quỷ.”Nha Hồn lạnh lùng hừ một tiếng.Không làm như vậy thì có thể đem người tới tay sao? Lúc ấy chính là lợi dụng lúc người này hai chân nhũn ra hai mắt bần thần đem hắn cưỡng hôn, xong việc lại bị chỉ vào mũ phê bình nói người khác cua trai đều trực tiếp đem người biến thành sợi bún, anh thì ngược lại, trực tiếp vác người ta lên tàu lượn siêu tốc.Đối với phản ứng của Hương Độc Tú khi đó mà nói, chỉ có thể nói trọng điểm hắn để ý hoàn toàn sai rồi.Nha Hồn ngây ngốc hồi lâu, miễn cưỡng mới thoát ra được.Lấy lại tinh thần mới ý thức được nãy giờ mình nhìn chằm chằm Hương Độc Tú .Sau khi bị bệnh tóc liền bị mồ hôi thấm ướt, vài sợi vô ý rơi vào miệng anh, cắn cắn lại ra một loại cảm xúc khác biệt. Nha Hồn nhịn không được vươn tay đem sợi tóc phất đi, mềm mại xúc cảm theo khe hở ngón tay đảo qua sườn mặt, bàn tay lớn liền nâng lên cái ót, nhẹ nhàng vỗ về.Hình thức ở chung của bọn họ vẫn luôn rất kỳ quái, không phải tôi đem anh giận chết khiếp cũng là anh đem tôi bơ đẹp, nhưng dù vậy hai người ở trên giường vẫn là anh tới tôi đi không chút ghét bỏ, cũng như vậy mà dính ở bên nhau. Mà khó có được ôn nhu như này xuất hiện, liền có thể cào tới mức người ngứa cả lòng.Hương Độc Tú hình như không chút nào để ý, nhưng vẫn mím môi hé nửa con mắt nhìn. Hắn vừa thoải mái vừa thích ý bị người vỗ về như vậy, bèn nghiêng nghiêng đầu, đem mặt dán tại bàn tay kia, lòng bàn tay có vết chai lồi lõm chọc lên mặt hắn, vuốt vuốt, theo động tác của hắn mà nhích tới nhích lui, khiến người khác cảm thấy an tâm.Nha Hồn dường như bị cảm động, khàn khàn nói: “Bệnh cảm mạo của em tốt nhất là không nên khỏi.”Hương Độc Tú bi thương nhìn anh, “Hóa ra anh là loại người đó.”“Chỉ có như này tôi mới cảm giác được em cần tôi.”Kỳ thực so ra, Nha Hồn càng giống người bệnh hơn, giống như một kẻ bị bệnh nguy kịch, có đôi lúc luôn là lo được lo mất. Không có cách nào khác, Hương Độc Tú quá mức lãnh đạm, bạn không thể nào đọc được nội tâm hắn, hắn đến tột cùng là nghĩ gì về bạn, tóm lại lo lắng sẽ sinh ra dao động bất thường.Nha Hồn chỉ có sắc mặt quá lạnh lùng, nhưng mà ánh mắt lại ấm nóng đến không thể tưởng tượng. Anh đem người ôm đến chật cứng, môi dán lên sườn mặt như gần như xa, lại nhẹ nhàng hôn lên cái cổ trắng nõn của người nọ, nhẹ nhàng mà thở dài.Hương Độc Tú không kìm được mà run rẩy.Động tác tán tỉnh như có như không tác động tới tiếng lòng, vào thời khắc này khiến hắn phảng phất như mất đi toàn bộ sức lực. Chiếm hữu dục thành khẩn mà thẳng thắn vây quanh hắn, cho dù không hỏi hắn cũng biết Nha Hồn đang nghĩ gì. Đôi mắt nhạt màu kim sắc của hắn chiếu ngược ra ánh sáng sắc lạnh, môi lại khởi xướng run lên khe khẽ.Thân thể lạnh lẽo, thứ cần nhất chính là ôm, vĩnh viễn không có khả năng nói thật ra cho người khác biết.Xưa nay Hương Độc Tú lạnh nhạt mà xử sự, xấp xỉ gần giống một kẻ chỉ biết lo cho mình. Nhưng chỉ cần là phàm nhân thì đều là tục khí, luôn có thất tình lục dục, luôn có những nhân vật quan hệ phức tạp tới làm quen, như vậy huyết nhục mới có thể hoàn chỉnh.Nha Hồn đã hôn đến trước mặt hắn, môi của anh ở trước chóp mũi lành lạnh của hắn chạm nhẹ, lại cọ qua lông mi, hôn lên trán. Hô hấp của Hương Độc Tú dần dần loạn nhịp, vươn tay bắt được cổ tay đối phương, thở dài một hơi. Hắn nhổm người dán tới, giống như kẻ nhu nhược, ngã xuống lòng ngực anh.Bị hắn đè nặng, Nha Hồn an tĩnh mà ôm hắn.Hương Độc Tú nói: “Thực thích tự mình quyết định.”Nha Hồn hừ hừ: “Đó là tôi chuyên môn đối phó em.”Hương Độc Tú lạnh nhạt nói: “Cho nên tôi phải nói thủ đoạn tán tỉnh của anh rất không tồi sao?” Hắn tùy tiện xê dịch hông, liền cảm nhận được một loại độ cứng riêng biệt của người nào đó dưới thân hắn.Nha Hồn hơi xấu hổ, ho khan một tiếng.Hương Độc Tú lúc này mới cười: “Sợ tôi bị người cướp đi? Ai có thể chịu nổi Hương Độc Tú.”Tiếng cười của hắn vừa lịch sự vừa tao nhã lại kiêu ngạo, ngay cả khi hắn duỗi tay nâng cằm người khác lên cũng thản nhiên như vậy. Nếu đặt ở cổ đại, hoặc là trên người Ly Kinh Hoa, hẳn sẽ là phong lưu vô song, tay áo khẽ phất, đôi mắt lãnh tĩnh lại mị hoặc, chắc chắn sẽ khiến vô số người theo đuổi tới thất hồn lạc phách.Hắn hơi hơi nhổm người dậy, Nha Hồn không thể không ngửa đầu nhìn hắn, mà một khi ngửa đầu cũng chỉ vì muốn trong mắt người kia chỉ có mình. Vì thế, một nụ hôn dài mà động tinh, lấp kín luôn lời mà đối phương muốn nói, bắt đầu rồi.Hương Độc Tú muốn nói: Hôn em đi, nói không chừng em liền khỏe lại rồi.Nha Hồn muốn nói: Hôn anh đi, nói không chừng em liền khỏe lại rồi.(Xong)_____________________________________________
Chú thích:
JJC: Cạnh Kỹ Trường (竞技场) hay còn gọi là Danh Kiếm đại hội (名剑大会)
DPS: DPS là một từ được viết tắt bởi một cụm từ. Mỗi chữ trong dps sẽ tương ứng với một từ. Cụ thể chữ D là viết tắt bởi Damage; chữ P viết tắt bởi Per, chữ S là viết tắt của từ Second. Như vậy dps chính là Damage Per Second, dịch ra nghĩa tiếng Việt là chỉ số sát thương tính theo thời gian. (theo baomuctim . com)
Cái ca, Gà vàng, kiếm thuần, Thương Vân, Hoa ca: Cái Bang, Tàng Kiếm, Thuần Dương (chơi thiên về Thái Hư Kiếm (?)), Thương Vân, Vạn Hoa. (Các môn phái trong game JX3.)
Ly Kinh Hoa: Tên ID game của Hương Độc Tú. Hương Độc Tú chơi Vạn Hoa.
Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com