Tang Thuc Khoang Lang Giua Nhung Mua Tan Doan Countryhumans
《Cơn mưa khúc giao mùa》
Russia x America | 🇷🇺 x 🇺🇲Kết: [...] | 1x1; soft; skinship; cơn mưa đầu mùa hạ; Enemies to Lovers; Izan thấy nó ngọt vl-=)(Không phải kết ẩn đâu, tại t không biết nó là kết gì=))Xưng hô: hắn - cậuTính đăng sớm mà thôi đăng chung với chap sau để lỡ các nàng không ăn được thì có cái húp=) hụ hị😔Anyway-... Đọc truyện vui vẻ nha các bácc----------------------------------------------
Đêm tháng 9, trời đổ cơn mưa. Là mưa mùa thu nên không ào ạt, nhưng đủ để lại dư âm lạnh buốt trên vạt áo mỏng. Khi ấy cả hai còn đang chầm chậm bước trên con phố lát đá, từng chiếc ô vội lướt qua họ. Về đêm, ánh đèn vàng đổ xuống mặt đường loang loáng nước. Một vài cửa hàng vẫn còn sáng đèn, tỏa ra mùi bánh mì và cà phê đặc trưng thoang thoảng trong làn gió, rồi dần tan trong tiếng mưa.Russia đút tay trong vạt áo dài, khăn quấn kĩ. Bên cạnh là America có vẻ vẫn chưa tỉnh táo sau cuộc họp dài cả thiên niên kỉ của UN - ánh mắt lờ đờ, gò má ửng đỏ vì gió lạnh. Tay cậu buông thõng, lạnh nhưng không đút túi, bước chân không vội vàng.Lúc cơn mưa ngày càng lớn, chẳng ai trong số họ chuẩn bị gì. Gió thổi kéo theo mấy hạt mưa xiên chéo tạt ngang, và America hơi rụt vai. Cậu kéo cao cổ áo lên, hất hất mái tóc hơi ướt, càm ràm:"Mưa kiểu khó chịu thật. Trú cũng không được mà đi xuyên qua cũng không xong."Russia vẫn đút tay trong túi. Chân bước chậm, khoảng cách không xa nhưng cũng không quá sát. Mắt khẽ liếc mái tóc cậu bắt đầu hơi bết lại vì mưa bụi. Không nói gì. Hắn khẽ cởi nút áo khoác ngoài, choàng qua vai kéo America sát lại và dùng phần vạt áo dày che qua đỉnh đầu cậu.America có chút khựng lại, ngẩng đẩu nhìn hắn:"Gì đấy?" - Cậu bật cười - "Bộ tôi bị làm bằng giấy à?""Che em khỏi ốm.""Tôi là siêu cường. Không có yếu vậy đâu." - America quay sang, giễu nhẹ. Nhưng không hẳn là né tránh – cậu vẫn để vạt áo ấy phủ qua đầu mình.Gió thổi, mưa tiếp tục lất phất. America cúi đầu nhìn xuống mặt đường lóang nước, thở ra như dằn xuống nụ cười:"Này," - cậu nói nhỏ - "Tóc tôi xù là tại anh đấy." Russia nghiêng đầu. Và cậu tiếp tục cằn nhằn"Vì đi với ông nên tôi không mang ô. Mưa thì phả vào, gió thì cuốn tung. Rồi về nhà tôi sẽ trông như con chó xù vừa bị giặt xong."Russia bật cười, hắn cúi người vén tóc America ra sau tai, "Chó xù cũng đẹp.""Ông ví tôi với chó thật đó hả!??""Làm sao? Chó đẹp. Lông xù. Mắt long lanh." (=))) )"...Đừng có tưởng là tôi không biết ông đang cố vớt.""Vớt gì? Tôi đang thật lòng."Russia quay sang, tưởng mình vừa khen một câu đầy mỹ từ. Thầm gật gù, cảm thấy bản thân quả là người tình chu đáo nhất hệ mặt trời.Còn bên cạnh thì... một khoảng lặng. Không trả lời, mà tốc độ sải bước thì nhanh hơn hẳn."Gì đấy?""Không có gì." - Cậu hơi quay đầu, liếc phát cháy bản mặt người ta.Và hắn hoảng. Mặt tái nửa tone"Không phải, ý tôi là... Em đáng yêu mà...""Ờ. Tôi biết tôi dễ thương."Chết. Chưa.Russia chợt cảm thấy tim mình rỉ máu tong tong."Thôi mà, nắm tay tôi đi...""Đang giận." - America không quay đầu. Russia bước theo sau, mưa ướt áo, hắn với tay lại"Lát pha em ly ca cao. Rồi tôi mua cho em con đại bàng.""Tôi chọn?""Ừ.."Và America vui vẻ đan tay lại. Chỉ là Russia không được tự nguyện cho lắm.--End.=)))) Đợi đó t đăng chap tiếp các tình yêu àBạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com