TruyenHHH.com

Tan The Roi Nam Nam Cac Nguoi Con Yeu Nhau

[Cứu viện]

Hình ảnh khi Norris cưỡi một con Hổ trắng cùng với Joshua và Jian một bên cưỡi một chú chó Berger lông đen đáng sợ, một bên cưỡi một chú chó Husky trắng muốt gần như hòa lẫn vào nền tuyết đến giải cứu, đã đủ ấn tượng khiến cho đội ngũ hơn 50 người đàn ông trưởng thành đang hoảng sợ cũng phải mừng đến phát khóc.

Bọn họ có người dùng súng, người dùng những cây gậy dài chọc cho những con Zombie đang điên cuồng muốn vượt qua hàng rào điện phải lùi lại.

Norris không nén nổi hít sâu một hơi khi lần đầu tiên trong đời nhìn thấy cái thực tế gọi là "Thi triều".

Tuy số lượng chỉ khoảng hơn 100 con nhưng mà mức độ đáng sợ thì ghê rợn hơn so với trên phim ảnh rất nhiều.

Đám Zombie này không giống đám xác sống vật vờ ở bệnh viện Heather, những xác sống kia tuy thi thể không còn nguyên vẹn nhưng ít nhất vẫn còn hình dáng con người.

Chúng chỉ di chuyển chậm chạp và không có định hướng cho đến khi có một cá thể bị giết chết, đánh động đến sợi dây liên kết chung thì chúng mới bắt đầu có phản ứng dây chuyền.

Còn đám Zombie này không biết có phải do biến dị theo kiểu khác hay không, nhưng chúng lúc này đã không còn giống con người nữa mà giống một đám người cây với những mảng nấm mốc màu vàng bám kín đầy trên người.

"Jian, mau!" Norris thúc giục Jian ra tay.

Nói đến đánh quần chiến ở khoảng cách xa thì Jian là người có lợi thế nhất chỉ sau Alyan và Nate.

Vì đã được Erik nhắc nhở nếu phát hiện ra Zombie phải tránh xa, đề phòng bị bào tử nấm dính vào nên những người dưới quyền John bull đã che chắn rất cẩn thận. Erik lại đã giúp trang viên Nadine cải tạo thêm tường băng và hàng rào điện nên họ mới có thể kéo dài thời gian chờ được cứu viện.

Britt sau khi nghiên cứu và bàn luận nghiêm túc đã cùng Jian tạo ra được một cây đàn Violin bằng kim loại có thể biến hình thành một cây cung có dáng vẻ hiện đại. Dây đàn được đặc biệt chính là làm bằng sợi tơ của Pal.

Hôm nay vừa hay có cơ hội để Jian thử sức công phá của cây đàn mới này cộng hưởng với Dị năng Âm thanh của chính anh.

Một tiếng đàn kéo xuống, nhưng không có âm thanh nào cất lên, Jian tạo ra một làn sóng siêu âm mà chỉ có Dị nhân cùng Dị thú mới có thể nghe thấy hoặc cảm nhận. Jian cầm cây Bow (Cây vĩ kéo) kéo xuống rất chậm giống như đang nén lại luồng năng lượng của anh hòa hợp với cây đàn, cho đến khi kéo đến tận đầu trên của cây Bow thì anh chàng mới dứt khoát mạnh mẽ vung nó lên thành một đường vòng cung.

Một làn sóng vô hình phát ra, nhưng những người thường vẫn có thể nhìn thấy ảnh hưởng của nó đã cắt ngang cả cơn bão tuyết thành hai nửa rõ mồm một. Ngay sau đó hơn trăm con Zombie cũng bị cắt đôi thành hai nửa.

Jian khá hài lòng khi chỉ trong một chiêu diệt sạch được đám Zombie, đáng tiếc là Bam không thể ở đây để chia sẻ niềm vui này với anh.

Chiêu này Jian lấy cảm hứng chính từ chiêu "khiên cưa" của Nate, tuy nhiên âm thanh vô hình vô dạng, không dễ khống chế như khiên chắn tự thân tạo ra chút nào, tạm thời trong thời gian ngắn Jian chỉ có thể phát ra siêu âm như một con dao cắt ngang theo hướng thẳng ra ngoài.

Thấy toàn bộ đám Zombie ngã hết xuống, những người phía sau liền nhảy cẫng lên hò reo vui mừng.

"Erik đâu?" John Bull cũng học theo bọn họ cưỡi một con chó Ngao Bull có vóc dáng tương đối lớn mới đủ dũng cảm đến gần con Hổ trắng của Norris.

Ông ấy biết Norris cũng rất mạnh nhưng mà nếu là Erik xuất hiện sẽ khiến ông ấy yên tâm hơn.

"Erik đi đối phó với những người dân của căn cứ Mahua chạy đến tị nạn. Ở đó dường như còn có nhiều Zombie hơn." Norris đáp lời

"Nhiều... nhiều Zombie hơn?" John Bull thấy đám quái vật đã biến dị này thì cũng đã sợ đến mất mật, vậy mà lại còn nhiều hơn nữa sao.????

"Đừng lo, chúng ta có bộ ba quái vật còn đáng sợ hơn nhiều." Norris nhếch mép lại nghĩ tới cảnh Alyan thực sự có thể thiêu hủy cả Thế giới nếu con bé nổi hứng đấy.

"Đám Zombie này là từ đâu tới?" Norris hỏi

"Là từ phía đường vành đai tới, đã có một người phía tôi bị chết vì chạy không kịp sau khi xác định chúng không phải người. Cũng không rõ vì sao chúng đột nhiên lại đồng loạt xuất hiện còn trở nên vô cùng điên cuồng tấn công người sống." John Bull cũng cảm thấy đám Zombie này không giống với những gì Erik đã kể, chúng hoạt động linh hoạt và điên cuồng không hề sợ hãi hàng rào điện.

"Bọn chúng chưa chết!"Joshua với thị lực phi thường đột nhiên lên tiếng dọa cho tất thảy người ở trang viên Nadine phía sau lại run lên như cầy sấy.

Đúng là bọn Zombie này vẫn còn vùng vẫy được, những nửa thân trên đang dùng móng vuốt cào xuống nền tuyết muốn dựng dậy. Chúng vẫn chật vật lao tới bất chấp.

"Được rồi mọi người lùi lại đi!" Norris ra lệnh cho tất thảy những người khác rút lui. Còn anh cùng Joshua và Jian lấy ra 3 khẩu súng phun lửa, lúc này không có Nate ở bên, họ không còn được bảo vệ bởi kết giới của cậu ấy nên cách tốt nhất là dùng lửa thiêu rụi đi tất thảy.

Tuy lửa thường không mạnh bằng lửa băng lam của Alyan nhưng Britt đã cải tạo súng phun lửa để nhiệt độ của ngọn lửa cao hết mức có thể.

Trong lúc đó robot Bernard cũng được mang theo họ, đúng theo lập trình nó bắt đầu lắp ráp một cái hộp gì đó phía sau họ.

Norris cùng hai người anh em mạnh mẽ cầm súng phun lửa xông lên  thiêu hết đám Zombie đang lê lết trên mặt đất, Norris để ý thấy bên trong những nửa thân dưới Zombie đang vùng vẫy nhưng không thể tự đứng dậy được, toàn bộ hệ thống mạch máu thậm chí là gân và dây chằng của chúng đã bị thay thế hay có thể nói là biến thành giống rễ cây. Bảo sao đám Zombie này lại có thể hoạt động nhanh nhẹn trong bão tuyết chứ không phải bị đóng băng cứng cơ lại như đám ở bệnh viện.

Mất đến hơn nửa tiếng để bọn họ xác định đã thiêu rụi hết tất thảy đám xác sống. Nhìn chỗ bụi tro đen hòa lẫn vào đám tuyết đã tan ra thành nước Norris cảm thấy trong lòng vô cùng khó chịu.

Khi họ quay lại thì robot Bernard đã hoàn thành xong một căn buồng lớn với cánh cửa được làm bằng nhôm cách nhiệt và kính trong suốt, trông giống như một cái nhà tắm lộ thiên.

"Đây là phòng khử trùng, sát khuẩn. Sau này mỗi khi ra ngoài mọi người hãy đi qua chiếc máy này để chắc chắn không bị dính bào tử Zombie. Mỗi lượt có thể khử trùng 3 người."

Từ sau khi biết đến sự tồn tại của Zombie, Britt đã tranh thủ phải lắp đặt thêm vài cái phòng sát khử khuẩn như thế này, không chỉ trong mấy căn nhà di động của Erik mà còn có vài chiếc tuy hơi cồng kềnh nhưng có thể mang ra ngoài. Lúc này chúng đã phát huy tác dụng đúng lúc.

Thực ra các loại buồng sát khử khuẩn này đã từng rất phổ biến trong thời kỳ Đại dịch COVID-19 khởi nguồn vào cuối tháng 12 năm 2019, nhưng trong bàn tay của một dị nhân hệ Thao tác kỹ thuật như Britt, đương nhiên cậu sẽ nâng cấp chúng lên cho phù hợp với Tận thế. Nhưng buồng khử khẩn này có hệ thống thổi bụi sử dụng áp suất gió lớn diệt khuẩn bằng tia UV, lọc Hepa trong khoang gió. Có thể thổi các hạt băng bụi ra khỏi quần áo và cơ thể người, đồng thời phun toàn diện dung dịch diệt khuẩn mà Jalen đặc biệt đã điều chế thành dạng hơi sương tăng khẳ năng khử khuẩn.Việc này cũng giúp họ đỡ phải thiêu hủy quần áo mỗi lần diệt Zombie.

Erik vô cùng hài lòng về mức độ kết hợp sức mạnh giữa những thành viên mới trong nhà. 3 người Norris, Joshua và Jian chủ động bước vào phòng sát khuẩn làm mẫu để những người khác yên tâm.

John Bull thì một mực tin tưởng vào người của nhóm Erik, ngay lập tức sắp xếp những người khác xếp hàng đi vào phòng khử khuẩn.

"Cái máy này...." John Bull đương nhiên muốn giữ lại chiếc mày này, cho dù phải đổi bằng vật tư.

"Chiếc này để lại ở đây!" Norris khẳng khái nói, bây giờ không phải là lúc tiếc của.

Erik cũng đã nói rõ ý định của mình khi anh cố tình giúp đỡ và giữ sự phụ thuộc của những người trong băng Ngao Bull gắn chặt với họ, anh muốn hình thành một thế lực riêng cân bằng với các căn cứ khác.

Nhưng Erik không thích phiền phức, sẽ không quản lý họ trực tiếp mà anh chỉ cần nắm giữ sự trung thành của con chó đầu đàn John Bull là được. Vậy nên Norris trước sự cảm động của John Bull lại còn để lại thêm mấy khẩu súng phun lửa cho người của trang viên Nadine trực tiếp thiêu hủy bất cứ con Zombie nào họ phát hiện được.

"Chúng tôi giờ phải đi giúp Erik." Norris chỉ nói rồi ngay lập tức lại leo lên Hổ trắng cùng hai người anh em nhanh chóng rời đi.

John Bull tuy vẫn còn sợ nhưng ông cũng không dám ngăn cản, ông chỉ lặng nhìn theo bóng dáng của hai con chó biến dị mà Joshua và Jian đang cưỡi.

Ngoài cảm động khi Erik đã cứu họ hết lần này đến lần khác thì John còn thầm ngưỡng mộ, Erik không chỉ có những dị nhân mạnh mẽ trong tay, Dị thú thì đa chủng loại, mà ngay đến công nghệ kỹ thuật trong tay anh ta cũng không hề có dấu hiệu bị đóng băng trong Tận thế.

Đám chó biến dị trong trang viên của ông tuy cũng khá mạnh nhưng so lại với những con đã tình nguyện đi theo Erik vào sống trong trang viên Keran thì dường như lại bị thụt lùi rõ rệt.

Đám chó biến dị sống trong trang viên Keran không chỉ có kích thước to hơn, mạnh mẽ linh hoạt hơn, ánh mắt càng trở nên tinh tường hơn mà dường như linh chí cũng cao hơn.

Ánh mắt ông nhìn về phía rừng sâu cảm thấy những điều này Erik không thể nào lấy được từ chỗ vị Tỷ phú bí ẩn mà anh ta hay nhắc đến. Ông ấy cũng không ở đây kể cả trước khi tận thế bắt đầu, thứ duy nhất mà ông ấy công khai cho Erik chỉ là quyền quản lý đất đai. Còn lại mọi thứ khác đều là do Erik một tay tự mình gây dựng. Còn bọn họ muốn sống sót được qua cái tai kiếp Zombie thì phải bám thật chặt vào cái đùi to này.

==
[ Thi triều]

Trong lúc bộ 3 Norris, Joshua và Jian đi cứu trang viên Nadine thì nhóm của Erik phải vượt qua quãng đường xa hơn để đến khu tái định cư Heather.

Trên đường đi họ cũng bị những nhóm Zombie lạ nhưng chỉ lẻ tẻ tấn công. Những bạn chó dị biến đều rất linh hoạt cho dù đang chạy nhanh cũng vẫn nhạy bén tránh được cái đám xác sống như một đàn kiến lửa đang liều mình lao đến tấn công này.

Cộng thêm họ có Nate dùng kết giới bảo vệ nên đương nhiên đám Zombie chẳng thể thực sự chạm vào họ.

Erik và Alyan kết hợp nhuần nhuyễn, người hất văng đám Zombie bay lên, Alyan nhắm chuẩn tất cả bọn chúng phóng lửa thiêu hủy đến tro cũng không còn lại. Mọi người trong nhóm cùng có chung những nhận xét về sự khác biệt của những con Zombie này, giống với bộ ba anh em đã tách riêng.

"Đường vành đai thành phố quá lớn, quân đội sau khi bị thiệt hại về số lượng và nội loạn thì đã lơ là kiểm soát tạo ra rất nhiều lỗ hổng quanh thành phố.

Dường như việc lần trước chúng ta thiêu hủy bệnh viện chỉ diệt được một nhóm Zombie nhỏ, lại còn vô tình đánh động đến một nhóm Zombie khác bên ngoài thành phố." Nate đưa ra nhận xét, Erik gật gù đồng ý ngay.

"Đám này có thời gian biến dị lâu hơn so với con Zombie gốc trong bệnh viện" Jalen ngồi phía sau Nate cố gắng quan sát biểu hiện của những con Zombie chưa bị Erik và Alyan thiêu hủy. "Cách biến dị không giống nhưng vẫn đi theo cùng một hướng, chỉ là bọn này đã bị đám nấm xâm chiếm toàn bộ cơ thể nên giờ không phải xác sống đang di động mà chính là loại nấm kia đang đi tìm ký chủ mới."

"Norris, Joshua và Jian đã xử lý xong bên kia, đang chạy theo rồi." Erik nghe điện báo của Norris rồi thúc giục chú chó Rey chạy nhanh hơn. Sau hơn 20 phút họ tới được nơi thì đã nghe thấy rất nhiều âm thanh ai oán vang lên từ hướng xa xa.

"Có mùi cháy khét!" Alyan cảm nhận được một ngọn lửa độc hại.

"Người của căn cứ Dầu hỏa đương nhiên là họ sẽ dùng đến dầu rồi." Britt lên tiếng.

"MỞ CỬA!" Erik hét to khi thấy quân lính của quân đội đang cầm súng đứng phía bên trên cánh cổng lớn của khu tái định cư.

"Các người không được phép vào!" Vị đội trưởng thấy nhóm người của Erik cưỡi Chó biến dị khổng lồ tới, còn có cả một con thú trông như máy móc thì càng thêm đề phòng. Lúc này tâm trí họ đều đang căng ra như dây đàn.

"RẦM!"

Erik hất tay và cánh cổng lớn ngay lập tức bị đánh bay mở ra.

Nghe thấy biến động, Galvin mới chạy ra và ngăn những người của mình không manh động.

Hình ảnh cưỡi Dị thú khổng lồ đúng là đã giúp nhóm của Erik gây ra ấn tượng mạnh, đám quân nhân của căn cứ quân đội đứng dàn hàng ở hành lang tầng 2 tòa nhà chính mới ngang bằng được với tầm mắt của đám chó Dị biến, đều gần như muốn ngừng thở, tay nắm siết chặt cây súng hơn khi Rey nhe ra hàm răng nhọn hoắt của mình hằm hè với họ.

"Erik!" Galvin cố tỏ ra vui mừng khi thấy nhóm của Erik tới cứu viện, chỉ là khi lần đầu nhìn thấy Britt là thành viên lạ mặt lại còn ngồi trên một con Báo bằng máy không bị đông cứng trong bão tuyết, anh chàng đeo kính bắt đầu cảm thấy nhóm người này còn đáng sợ hơn đám Zombie.

"Cám ơn đã tới!" Galvin cố tình mở lời trước, Erik cũng chẳng vạch trần anh ta, họ tới để viện trợ là thật.

Trong số những người đã dọn vào khu tái định cư cũng có người của băng John Bull, vậy cũng được coi là người thuộc phe Erik.

"Tình hình sao rồi?" Erik vừa đỡ Nate xuống khỏi Atasi vừa hỏi

"Người ở bến cảng nói họ phát hiện có một vài container bị giấu đi có zombie. Nhưng đang định thiêu hủy thì đột nhiệt chúng nổi điên lên và phá vòng vây thoát ra rồi xâm chiếm khắp bến cảng.

Bà Myra lại bị mắc kẹt ngoài dàn khoan nên họ đã chạy tới đây tìm kiếm chỗ chú ẩn.

Tôi không thể cho họ vào vì sợ họ sẽ mang theo mầm bệnh." Galvin cố giải thích cho hành động máu lạnh của mình. Việc này cũng không phải lần đầu căn cứ quân đội làm nên họ sớm đã gạt bỏ đạo đức và nhân tính qua một bên.

"Đưa tôi tới chỗ họ!"
Erik xây dựng lại khu tái định cư này có hai cổng, một cổng ở đầu dẫn thẳng vào thành phố, còn một cổng thì nối ra ngoài đường cái để di chuyển về hướng hai căn cứ còn lại.

Bão tuyết đã dày lên vô vàn lớp che khuất đi mặt đất và mọi con đường, nhưng họ vẫn có thể thấy những dấu vết hỗn loạn của một loạt những chiếc xe được cải tiến vụng về, chúng lao về khu tái định cư rất vội vàng. Còn bây giờ chúng đang được xếp lại thành một hàng rào và bị đốt lên bởi một ngọn lửa cháy hừng hực do dược tẩm dầu hỏa, mục đích để tạo ra một cái hào sâu ngăn hơn mấy trăm con Zombie không sợ chết thỉnh thoảng lại lao đến và ngã xuống.

"Mở cửa! làm ơn cứu chúng tôi."

"Cứu với!"

"Mở cửa ra!"

Có những người phụ nữ đang gào thét, lại có những người đàn ông với làn da nâu đen ám đầy khói điên cuồng đập vào cổng đá của khu tái định cư. Erik có thể thấy còn có cả trẻ em.

"Mở cửa cho họ vào đi!" Erik nói với Galvin

"Không được!" Galvin kiên quyết phản đối. "Erik, Tôi biết anh có điều kiện để tốt bụng nhưng tôi không thể mạo hiểm mạng sống của toàn bộ những người khác...."

"Đây không phải vấn đề lòng tốt.!" Erik nghiêm giọng lại khiến Galvin cứng họng.

"Anh có thực sự hiểu được tầm quan trọng của căn cứ Mahua không? Giờ là Băng phong, là Băng phong tận thế đó. Dầu hỏa và khí đốt của căn cứ Mahua không chỉ sẽ giúp chúng ta tái thiết lại thành phố mà họ còn có đội tàu thuyền phá băng để di chuyển và bắt cá ngoài khơi.

Cho dù chúng ta có đóng cửa đào hết chỗ vật tư còn lại trong thành phố thì cũng sẽ có lúc hết, sau đó chúng ta sẽ sống bằng cái gì hả ?

Nếu giờ anh bỏ rơi người của căn cứ Mahua, người của căn cứ Du lịch còn sẽ tin tưởng chúng ta nữa sao ? Chúng ta sẽ đánh mất cả đội ngũ hiểu rõ địa hình tại Alaska và hai trang trại trồng tảo ngoài kia nữa.

Đến khi cái gì cũng không còn, chúng ta mới chính là người sẽ bị bỏ rơi."

Biết Erik nói đúng nhưng mà cũng không phải Galvin không có lý lẽ riêng.

"Việc mầm bệnh chúng tôi cũng có thể xử lý, trước hết cứu người rồi tìm hiểu cho rõ rốt cuộc ở bến cảng và bên ngoài còn có bao nhiêu Zombie trước đã" Erik hạ giọng thỏa hiệp.

Galvin gật đầu nhưng vẫn hỏi "Các anh định xử lý như thế nào?"

"Britt! Bắt đầu đi!" Erik quay đầu hướng Britt ra lệnh, Britt gật đầu rồi bắt đầu cùng robot William lại lắp đặt phòng khử trừng.

"Đây là phòng sát khử trùng có thể tiêu diệt bào tử nấm." Britt vừa làm vừa hướng Galvin và đám quân nhân giải thích.

"Chúng tôi sẽ dùng dung dịch đặc biệt để khử khuẩn." Jalen cũng phụ một tay cố tình nói to thân phận của mình để những người khác thêm tin tưởng. "Tôi là thanh tra CSI mà Erik đã nhắc tới."

"Tôi biết anh!" một vị đội trưởng nhận ra Jalen. "Chúng ta từng gặp khi anh mới tới. Anh nhớ tôi chứ, bác sỹ!"

"Có, mừng vì thấy anh vẫn còn sống!" Thực ra Jalen chẳng nhớ người này là ai nhưng cứ nói vậy.

Nhờ có những thông tin xác nhận từ cả hai bên, hàng lông mày của Galvin tạm thời giãn ra.

"Nate, em làm được không?" câu nói của Erik kéo lại sự chú ý của Galvin.

Họ lại định làm gì?

"Được! nâng em lên." Nate có thể tự trèo lên phía trên tường băng nhưng để Erik nâng cậu bay lên thì trông ngầu hơn nhiều.

Nate sau khi đã đứng vững thì vươn hai tay ra phía trước tập trung một lúc lâu, sau đó một chiếc khiên cưa hình tròn với những chiếc vẩy Tê Tê hình lá thông nhọn dần dần hiện ra, từng lớp từng lớp vẩy cứng chồng lên nhau, cho đến khi nó đạt được kích thước to bằng một cái lốp xe tải, Nate mới bắt khiến nó quay tít, đẩy nó quay nhanh như cánh của một chiếc máy bay trực thăng.

"Vút!"

Khiên cưa bay đi trong sự điều khiển nặng nề của Nate, nó lượn thành một vòng tròn ra phía ngoài hào lửa và cắt đôi, xẻ nát toàn bộ những con Zombie đang tụ lại bên ngoài.

Galvin há hốc mồm ngã tựa vào thành băng mới có thể đứng vững được, anh chàng ngước mắt nhìn lên Nate như đang nhìn một vị Thần, trong lúc cậu ấy vẫn đang uốn lượn bàn tay giống như đang chơi Yoyo để điều khiển cái khiên cưa khổng lồ vòng đi vòng lại để diệt sạch đám Zombie ở xung quanh.

Lúc này đám Zombie đáng sợ lại không khác gì chỉ là một đám cỏ dại đang bị máy cắt cỏ một đường dọn sạch.

"Đủ rồi!" Erik cũng đang đặt tay lên tường băng nhưng không phải để làm điểm tựa mà là để kiểm tra địa hình xung quanh xem còn dấu vết nào của Zombie không. Sau khi thấy không con nào chưa bị chém, anh ra hiệu cho Nate dừng lại.

Những người đang đứng bên dưới cổng băng thấy một màn này cũng phải cứng đơ người, bởi vì khiên cưa bay quá nhanh đã tạo ra một luồng gió sắc như dao khiến cho ngọn lửa dầu hỏa yếu đi ít nhiều.

Nhưng sau khi khiên cưa bay qua đi thì ngọn lửa độc hại này lại tiếp tục cháy bùng lên.

Nếu Erik không quyết định cứu đám người này thì chẳng mấy chốc họ cũng sẽ chết hết do không có oxi để thở, bị một cái vòng lửa hừng hực vây kín lại thêm cái lạnh nghiệt ngã khô khan nhóm người này chẳng thể sống tiếp.

"Được rồi!" Britt ra hiệu cho Erik biết phòng khử khẩn đã sẵn sàng. Nate ghim cái khiên cưa khổng lồ lại xuống mặt băng, phải mất một lúc nó mới biến mất.

"Alyan! em đi dập ngọn lửa dầu hỏa kia đi, đồng thời thiêu hủy hết đám Zombie đi." Erik lại ra lệnh.

"Khoan, hãy để lại một con cho anh nghiên cứu!" Jalen chợt chen lời, tuy nhiên đề nghị này của anh đã khiến những người khác cau mày lại.

"Vậy hãy làm bên ngoài khu tái định cư." Nate hiểu ý liền kéo Jalen đi cùng với Alyan.

"TỪ TỪ, không được chen lấn!" Vị đội trưởng nhận ra Jalen tên Ken hét lớn rồi chĩa súng vào đám dân cảng đang đùn đẩy muốn chen lấn đi vào sau khi cánh cổng mở ra. "Tất cả các người phải đi qua máy khử trùng."

Thấy quân đội cầm súng, đám dân đen cũng sợ hãi co rúm lại với nhau xếp hàng chờ tới lượt.

Alyan, Nate và Jalen lại leo lên hai chú chó Atasi Golden và Alaskan đi thu dọn mớ hỗn độn bên ngoài. Ngọn lửa băng lam của Alyan dễ dàng nuốt chửng những ngọn lửa dầu hỏa khó dập tắt, ngoại trừ một cái xác được Nate bọc trong một cái kết giới riêng, còn lại Alyan thẳng tay thiêu hủy cho bằng hết.

Nate mở ra một nhà rỗng mà Erik mới chỉ tạo ra phần thô để làm phòng khám nghiệm riêng cho Jalen.

"Ai là người dẫn đầu các người?" Trong lúc đó Erik hướng những người đã khử trùng qua bắt đầu tra hỏi tình hình.

"Tôi! Tôi tên là Marin!" Người đàn ông cao to giống nhân viên bốc vác đứng ra nói.

"Làm cách nào mọi người tìm được đường tới đây?" Không có người dẫn đường muốn đi lại trong bão tuyết là rất khó lại còn trong trạng thái hỗn loạn, mà theo như Erik biết thì người dẫn đường của căn cứ Mahua luôn đi theo bà Myra.

"Là tôi!" một cậu nhóc tầm 18, 19 tuổi tháo xuống cái mũ len đã mềm ra sau khi được khử khuẩn để lộ một khuôn mặt khá gầy nhưng vẫn ưa nhìn. " Tôi có thể xác định được vị trí trên bầu trời."

[Dị nhân Hệ không gian!] Hai mắt Erik mở to sáng bừng lên như đèn pha, chỉ thiếu điều biến hình thành ô tô luôn

"Như thế nào?" Erik cố tình nén lại sự hứng thú tránh cho Galvin nhận ra mình đang muốn cướp người.

"Cha tôi là một thuyền trưởng, tôi có khẳ năng xác định những đường kinh tuyến và vĩ tuyến trên bầu trời... như là xem bản đồ hàng hải vậy. Trên đất liền cũng có thể."

"Có phải như vậy không?" Erik đứng ra quay lưng che luôn cả tầm mắt của Galvin. Rồi anh mở ra một mô hình 3D với những đường kẻ ô xen kẽ cho cậu nhóc thấy.

"Đúng vậy! Anh ... anh làm như thế nào vậy?" Cậu nhóc chỉ có thể tự mình nhìn thấy, còn Erik là có thể show ra cho mọi người đều thấy, nên ánh mắt cậu nhìn anh chàng đã cứu mạng mọi người này, ngoài cảm kích còn bắt đầu có thêm sự ngưỡng mộ.

"Chúng ta đi lên phòng riêng rồi cùng nói cho rõ đi!" vừa tới đã bị Erik lấn át, giờ anh chàng này còn đang định hớt tay trên một Dị nhân trẻ, Galvin rất không vui. Nhưng quả thực bây giờ họ phải dựa hoàn toàn vào nhóm Erik, Galvin đành chỉ có thể nhún nhường.

"Được!" Erik vòng tay qua vai chàng trai trẻ kia coi như chiếm phần trước "Cậu tên gì vậy? anh tên Erik."

"Anh Erik, em tên là Tarka !".
==

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com