TruyenHHH.com

Tan Tay Du Ky Chuyen Chua Ke

      Đúng vào lúc này , bỗng vang lên một tiếng nhạc :
"Nói dối...... nói dối .... làm tim ta tan nát .. "
  Tiếng nhạc vang lên một lúc lâu mà không ai có động tĩnh gì.
  Ngộ Tĩnh liếc sang nhìn Túi quần Trư   bát Giới
" Trư nguyên soái điện thoại của huynh kêu kìa . "
   " ồ. Haha quên mất , nhạc chuông này ta mới tải về . "
    Vừa mở máy đầu dây bên kia đã là giọng nói quen thuộc
  " Lão trư béo, ngươi nghĩ rằng lão nương không nghe đựoc sao! "
    Trư bát giới cười nịnh hót :
" Quan Âm thái bà, sao lại có số điện thoại này ?! "
   " Có gì mà Quan âm ta không biết, xem ra ta phải chỉ cho các ngươi. Dưới chân núi có một thôn tên Độ Giả Thôn , đến đấy các ngươi sẽ khắc biết, chào các ngươi "
" Đa tạ , Quan Âm tỷ tỷ "
   "Đi !  các đồ đệ, chúng ta phải xuống Độ Giả thôn để xem sao. " ....
   
      €€€€€€€€€€€€€€€€€€€€€€€€€€€
" Ngộ Không , đến Độ Giả thôn còn bao xa nữa !? "
     " sư phụ , không xa đâu,  đi qua cánh rừng phía trước là đến "
    Đường tăng nhìn thấy cánh rừng rộng lớn , tay chân đã mệt mỏi càng bủn rủn
  " bi kịch a "
  " Sao vậy sư phụ " Ngộ không nhìn theo hướng ánh mắt của sư phụ .
     Phía trước có một cây cầu , là cây cầu duy nhất bắc qua đầu bên kia. Điều đáng nói là trên cây cầu đầy nhữnh con mắng xà đang quấn chặt
 
"  ... Món này ta thích à.... Khụ khụ , có vài con rắn có gì lạ đâu ".
   Đường tăng lắc đầu " bi kịch , ngươi xem ngộ không,  sao cùng là động vật mà khác nhau về kích thước như vậy ".
  Ngộ Không " ??? "
     Đường tăng " Con khỉ này, tại sao ngươi gầy gò còn chúng thì lại béo tốt đâu phải vì sư phụ quá hà khắc ".
      Ngộ không cảm động : " Sư phụ thì ra người cũng có lương tâm "
     Đường tăng cười hiền từ : "ta cho phép con giết hết chúng .... Phải nhớ lột da , làm sạch để làm món canh rắn "
Ngộ Không :" ..... :/// (tóm  lại vẫn phải nhờ sức mạnh của mình , vì món canh rắn ".

Bạn đang đọc truyện trên: TruyenHHH.com